Chương 533: Nguyên tố chi tâm.
Cửu Hanh
05/02/2016
Trần Lạc không biết nhiều danh nhân, lý do hắn nhớ Điền Bình, đại trưởng lão của trận pháp công hội là qua miệng Đồ lão đầu nhi. Nghe Đồ Khai Nguyên nói dường như Điền Bình có địa vị rất cao, sức ảnh hưởng khá lớn trong giới trận pháp.
- Các hạ, lão...
Điền Bình mới nói một câu liền hối hận, nhưng đã muộn.
Răng rắc!
Một tia chớp lôi long giáng xuống xuyên thủng đùi Điền Bình, cũng để lại một lỗ hổng máu to cỡ nám tay. Tuy Điền Bình không gào rú như Hoang Thao nhưng lão cố nén đau đớn thấu xương, khẽ rên rỉ.
Trần Lạc lên tiếng:
- Các ngươi bái lạy lão tổ này là ai?
Trần Lạc lên tiếng, Hoàng chấp sự, đại trưởng lão thì im lặng. Hoàng Thao muốn nói nhưng e ngại cái gì, mím môi lại.
- A! Hai vị đều là đại nhân vật của trận pháp công hội chắc thấy rộng biết nhiều, biết bị thương lôi long chi nộ xuyên thấu sẽ có hậu quả gì đúng không? Thứ này ẩn chứa nguyên tố lôi khủng bố, xuyên tấu cơ thể đọng lại nguyên tố lôi sẽ không ngừng xâm thực vết thương, mãi đến khi cơ thể tan rã. Cho nên hai vị phải nắm chắc thời gian.
Cái gì!
Hoàng chấp sự, đại trưởng lão lập tức nhìn xuống vết thương của mình. Điền Bình thì chưa không có, vết thương của Hoàng Thao đúng như Trần Lạc nói còn sót lại nguyên tố lôi như hỏa hao khẽ kêu đì đùng, không ngừng xâm thực vết thương. Có thể ngửi được mùi đốt trọi.
Hoàng Thao thấy vậy không dám do dự nữa, khai ngay:
- Chúng ta đang tế bái Huyết Âm lão tổ!
Trần Lạc khẽ kêu lên:
- A! Huyết Âm lão tổ.
Trần Lạc hỏi:
- Là cái tên mấy trăm năm trước chơi huyết trận rất cao minh?
huyết trận cũng là một chủng loại trận pháp nhưng thu đoạn quá máu me, cách luyện chế rất tàn nhẫn, bị Quang Minh điện xếp vào cấm trận. Tuy huyết trận tà ác nhưng phải công nhận nó rất lợi hại, cái gì mượn xác hồi hồn, hấp âm bổ dương, luyện cương thi, tất cả thực hiện dựa vào huyết trận.
Lúc trước Trần Lạc có tò mò nghiên cứu một lúc, trong ấn tượng của hắn thì Huyết Âm lão tổ coi như cao thủ chơi huyết trận trong ngàn năm qua, nhưng nghe đồn Huyết Âm lão tổ vì cướp một bảo bối nên cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Trần Lạc ngẫm nghĩ, tiếp tục hỏi:
- Chắc trong quả cầu thủy tinh màu đỏ này có linh hồn của Huyết Âm lão tổ, các ngươi muốn lợi dụng minh huyết âm phệ đại trận hâp tuh nhiều tinh thần lực để linh hồn Huyết Âm lão tổ cô đọng thành âm hồn? Chuyện này có ai tham gia?
- Chỉ... Chỉ hai chúng ta.
- Bề ngoài thì Vân La sơn thuộc về Dạ Thất Nương, nàng ta có tham gia không?
- Ta... Ta cũng là sau này được lão tổ triệu háon mới biết tế đàn này liên kết với bên ngoài Vân La sơn. Dạ Thất Nương không biết gì, chúng ta làm chuyện rất bí ẩn.
- Triệu hoán? Triệu hoán Huyết Âm lão tổ như thế nào? Hãy kể ra rõ ràng những gì ngươi biết.
- Ta cũng không biết làm sao triệu hoán ra lão tổ. Bốn mươi năm trước ta lạc vào một trận pháp bí ẩn, gặp một tàn thức của lão tổ. Lão nhân gia nói cho ta biết chỗ Vân La sơn, bảo là trong Vân La sơn ẩn giấu 6t nên ta mới tìm được tế đàn này. Mấy chục năm nay ta luôn nghe theo lệnh của lão tổ, lão tổ sai cái gì ta làm cái đó.
Điền Bình cố nén đau đớn kể lại, lúc ngừng lúc nghỉ. Lỗ máu trên đùi đại trưởng lão bị nguyên tố lôi còn sót lại xâm thực, mới đầu chỉ to cỡ nắm tay dần lan đến hai đấm. Mắt thấy sắp bị cụt một chân, Điền Bình sốt ruột vội gia cố trận pháp cho mình. Sau khi đại trưởng lão vận chuyển tinh thần lực, giơ cánh tay lên thì...
Răng rắc!
Một lôi long trong thương lôi long chi nộ trận pháp xuyên thủng cánh tay Điền Bình.
Đại trưởng lão phát ra tiếng rú thê thảm.
- A!
Điền Bình sợ, thật sự sợ. Không ai không sợ chết, dù lão là đại nhân vật giới trận pháp cũng không ngoại lệ. Dau đớn không đáng sợ, sợ là nguyên tố lôi còn sót lại không ngừng xâm thực miệng vết thương như lăng trì, làm người ta sợ hãi, kinh hoàng từ tận linh hồn.
Trần Lạc mặc kệ đại trưởng lão gào rú, không thèm nhìn lão cái nào. Trần Lạc bận điều tra quả cầu thủy tinh màu đỏ ngâm trong máu loãng.
Trần Lạc hỏi tiếp:
- Các ngươi định dùng minh huyết âm phệ đại trận hút nhiều tinh thần lực cung dưỡng cho Huyết Âm lão tổ, nói vậy là đại tái đấu trận do các ngươi bày mưu?
- Là ta, mọi chuyện đều do ta. Vốn kế hoạch của ta thực hiện trong thí luyện vinh diệu năm năm sau, nhưng Thiên Khải các xây dựng Thiên Khải tháp gây tranh cãi lớn, không chỉ chọc giận mười thương các còn có trận pháp công hội, Quang Minh điện. Vì vậy ta ở bên trong giở trò, mới có cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang. Chân... Chân của ta... Cứu ta!
Lỗ máu đã to cỡ ba nắm tay, Điền Bình không thể nhịn được nữa hả họng gào thét:
- Lão tổ cứu ta với! Mau cứu ta!
Trong phút chốc.
phù văn đỏ trong cung điện ngầm nhấp nháy liên tục, sương đỏ lan tràn.
Cùng lúc đó, một thanh âm trầm thấp không biết từ đâu vọng đến:
- Người trẻ tuổi, ngươi là ai?
- A!
Trần Lạc nhìn quả cầu thủy tinh màu đỏ, cười nói:
- Ngươi đoán xem?
- Chàng trai, mặc kệ ngươi là ai, lão tổ khuyên ngươi đừng lắm chuyện, hãy mau rời đi. Nếu không thì hôm nay lão tổ sẽ luyện ngươi thành một bãi máu loãng.
- Luyện ra thành một bãi máu loãng? Đừng nói bây giờ Huyết Âm lão tổ nhà ngươi chỉ còn lại linh hồn yếu ớt, dù cơ thể ngươi còn trên đỉnh cao nhất cũng không có bản lĩnh đó.
- Ha ha ha ha ha ha!
Huyết Âm lão tổ phát ra tiếng cười âm trầm làm người rợn tóc gáy, nói:
- Hay cho người trẻ tuổi cuồng vọng, vô tri. Lúc lão tổ tế luyện linh hồn huyết âm thì con kiến nhà ngươi sẽ biết.
- Được rồi, ngươi hù ai?
Trần Lạc xì cười, không chút sợ hãi đứng bên cạnh tế đàn.
Trần Lạc khinh thường nói:
- Pháp nhãn của đại gia nhìn sơ là biết tình hình hiện tại của ngươi ra sao, còn làm bộ trước mặt ta? Không gian của ngươi sống tàn, nếu không có quả cầu thủy tinh màu đỏ đồ bỏ này sợ là đã sớm hồn phi phách tán. Ngươi có thể triệu hoán Điền Bình cũng là dùng thứ này đúng không? Minh huyết âm phệ đại trận bao phủ Thiên Khải quảng trường ẩn giấu sâu như vậy cũng nhờ nó.
Không biết có phải Trần Lạc nói đúng không mà Huyết Âm lão tổ chợt im lặng. Trần Lạc lùi ra sau hai bước, giơ tay xóa bỏ thương lôi long chi nộ trận pháp. Đại trưởng lão, Hoàng chấp sự thầm thở phào. Nhưng khi ngón tay Trần Lạc bay múa ngưng diễn phù văn thì tim Hoàng Thao, Điền Bình rớt cái bị ch. Đang lúc hai người nghi ngờ Trần Lạc sắp bày ra trận pháp gì thì một trận tượng hình thành, lấp lóe vẽ ra hố đen như mực.
Đây là thứ gì?
Điền Bình, Hoàng Thao đều là ma cũ lăn lộn trong giới trận pháp nhiều năm nhưng chưa từng thấy trận pháp kỳ lạ như thế. Đây là trận pháp gì? Như đến từ vực sâu vô cùng tận lại giống hố đen trong truyền thuyết.
Hố đen?
Hoàng chấp sự, đại trưởng lão sợ teo tim.
Huyết Âm lão tổ chợt lên tiếng:
- Ngươi có thể bỗng nhiên sáng tạo ra không gian, chàng trai, rốt cuộc ngươi là ai?
Trong giọng nói ẩn chứa giật mình.
- Các hạ, lão...
Điền Bình mới nói một câu liền hối hận, nhưng đã muộn.
Răng rắc!
Một tia chớp lôi long giáng xuống xuyên thủng đùi Điền Bình, cũng để lại một lỗ hổng máu to cỡ nám tay. Tuy Điền Bình không gào rú như Hoang Thao nhưng lão cố nén đau đớn thấu xương, khẽ rên rỉ.
Trần Lạc lên tiếng:
- Các ngươi bái lạy lão tổ này là ai?
Trần Lạc lên tiếng, Hoàng chấp sự, đại trưởng lão thì im lặng. Hoàng Thao muốn nói nhưng e ngại cái gì, mím môi lại.
- A! Hai vị đều là đại nhân vật của trận pháp công hội chắc thấy rộng biết nhiều, biết bị thương lôi long chi nộ xuyên thấu sẽ có hậu quả gì đúng không? Thứ này ẩn chứa nguyên tố lôi khủng bố, xuyên tấu cơ thể đọng lại nguyên tố lôi sẽ không ngừng xâm thực vết thương, mãi đến khi cơ thể tan rã. Cho nên hai vị phải nắm chắc thời gian.
Cái gì!
Hoàng chấp sự, đại trưởng lão lập tức nhìn xuống vết thương của mình. Điền Bình thì chưa không có, vết thương của Hoàng Thao đúng như Trần Lạc nói còn sót lại nguyên tố lôi như hỏa hao khẽ kêu đì đùng, không ngừng xâm thực vết thương. Có thể ngửi được mùi đốt trọi.
Hoàng Thao thấy vậy không dám do dự nữa, khai ngay:
- Chúng ta đang tế bái Huyết Âm lão tổ!
Trần Lạc khẽ kêu lên:
- A! Huyết Âm lão tổ.
Trần Lạc hỏi:
- Là cái tên mấy trăm năm trước chơi huyết trận rất cao minh?
huyết trận cũng là một chủng loại trận pháp nhưng thu đoạn quá máu me, cách luyện chế rất tàn nhẫn, bị Quang Minh điện xếp vào cấm trận. Tuy huyết trận tà ác nhưng phải công nhận nó rất lợi hại, cái gì mượn xác hồi hồn, hấp âm bổ dương, luyện cương thi, tất cả thực hiện dựa vào huyết trận.
Lúc trước Trần Lạc có tò mò nghiên cứu một lúc, trong ấn tượng của hắn thì Huyết Âm lão tổ coi như cao thủ chơi huyết trận trong ngàn năm qua, nhưng nghe đồn Huyết Âm lão tổ vì cướp một bảo bối nên cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Trần Lạc ngẫm nghĩ, tiếp tục hỏi:
- Chắc trong quả cầu thủy tinh màu đỏ này có linh hồn của Huyết Âm lão tổ, các ngươi muốn lợi dụng minh huyết âm phệ đại trận hâp tuh nhiều tinh thần lực để linh hồn Huyết Âm lão tổ cô đọng thành âm hồn? Chuyện này có ai tham gia?
- Chỉ... Chỉ hai chúng ta.
- Bề ngoài thì Vân La sơn thuộc về Dạ Thất Nương, nàng ta có tham gia không?
- Ta... Ta cũng là sau này được lão tổ triệu háon mới biết tế đàn này liên kết với bên ngoài Vân La sơn. Dạ Thất Nương không biết gì, chúng ta làm chuyện rất bí ẩn.
- Triệu hoán? Triệu hoán Huyết Âm lão tổ như thế nào? Hãy kể ra rõ ràng những gì ngươi biết.
- Ta cũng không biết làm sao triệu hoán ra lão tổ. Bốn mươi năm trước ta lạc vào một trận pháp bí ẩn, gặp một tàn thức của lão tổ. Lão nhân gia nói cho ta biết chỗ Vân La sơn, bảo là trong Vân La sơn ẩn giấu 6t nên ta mới tìm được tế đàn này. Mấy chục năm nay ta luôn nghe theo lệnh của lão tổ, lão tổ sai cái gì ta làm cái đó.
Điền Bình cố nén đau đớn kể lại, lúc ngừng lúc nghỉ. Lỗ máu trên đùi đại trưởng lão bị nguyên tố lôi còn sót lại xâm thực, mới đầu chỉ to cỡ nắm tay dần lan đến hai đấm. Mắt thấy sắp bị cụt một chân, Điền Bình sốt ruột vội gia cố trận pháp cho mình. Sau khi đại trưởng lão vận chuyển tinh thần lực, giơ cánh tay lên thì...
Răng rắc!
Một lôi long trong thương lôi long chi nộ trận pháp xuyên thủng cánh tay Điền Bình.
Đại trưởng lão phát ra tiếng rú thê thảm.
- A!
Điền Bình sợ, thật sự sợ. Không ai không sợ chết, dù lão là đại nhân vật giới trận pháp cũng không ngoại lệ. Dau đớn không đáng sợ, sợ là nguyên tố lôi còn sót lại không ngừng xâm thực miệng vết thương như lăng trì, làm người ta sợ hãi, kinh hoàng từ tận linh hồn.
Trần Lạc mặc kệ đại trưởng lão gào rú, không thèm nhìn lão cái nào. Trần Lạc bận điều tra quả cầu thủy tinh màu đỏ ngâm trong máu loãng.
Trần Lạc hỏi tiếp:
- Các ngươi định dùng minh huyết âm phệ đại trận hút nhiều tinh thần lực cung dưỡng cho Huyết Âm lão tổ, nói vậy là đại tái đấu trận do các ngươi bày mưu?
- Là ta, mọi chuyện đều do ta. Vốn kế hoạch của ta thực hiện trong thí luyện vinh diệu năm năm sau, nhưng Thiên Khải các xây dựng Thiên Khải tháp gây tranh cãi lớn, không chỉ chọc giận mười thương các còn có trận pháp công hội, Quang Minh điện. Vì vậy ta ở bên trong giở trò, mới có cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang. Chân... Chân của ta... Cứu ta!
Lỗ máu đã to cỡ ba nắm tay, Điền Bình không thể nhịn được nữa hả họng gào thét:
- Lão tổ cứu ta với! Mau cứu ta!
Trong phút chốc.
phù văn đỏ trong cung điện ngầm nhấp nháy liên tục, sương đỏ lan tràn.
Cùng lúc đó, một thanh âm trầm thấp không biết từ đâu vọng đến:
- Người trẻ tuổi, ngươi là ai?
- A!
Trần Lạc nhìn quả cầu thủy tinh màu đỏ, cười nói:
- Ngươi đoán xem?
- Chàng trai, mặc kệ ngươi là ai, lão tổ khuyên ngươi đừng lắm chuyện, hãy mau rời đi. Nếu không thì hôm nay lão tổ sẽ luyện ngươi thành một bãi máu loãng.
- Luyện ra thành một bãi máu loãng? Đừng nói bây giờ Huyết Âm lão tổ nhà ngươi chỉ còn lại linh hồn yếu ớt, dù cơ thể ngươi còn trên đỉnh cao nhất cũng không có bản lĩnh đó.
- Ha ha ha ha ha ha!
Huyết Âm lão tổ phát ra tiếng cười âm trầm làm người rợn tóc gáy, nói:
- Hay cho người trẻ tuổi cuồng vọng, vô tri. Lúc lão tổ tế luyện linh hồn huyết âm thì con kiến nhà ngươi sẽ biết.
- Được rồi, ngươi hù ai?
Trần Lạc xì cười, không chút sợ hãi đứng bên cạnh tế đàn.
Trần Lạc khinh thường nói:
- Pháp nhãn của đại gia nhìn sơ là biết tình hình hiện tại của ngươi ra sao, còn làm bộ trước mặt ta? Không gian của ngươi sống tàn, nếu không có quả cầu thủy tinh màu đỏ đồ bỏ này sợ là đã sớm hồn phi phách tán. Ngươi có thể triệu hoán Điền Bình cũng là dùng thứ này đúng không? Minh huyết âm phệ đại trận bao phủ Thiên Khải quảng trường ẩn giấu sâu như vậy cũng nhờ nó.
Không biết có phải Trần Lạc nói đúng không mà Huyết Âm lão tổ chợt im lặng. Trần Lạc lùi ra sau hai bước, giơ tay xóa bỏ thương lôi long chi nộ trận pháp. Đại trưởng lão, Hoàng chấp sự thầm thở phào. Nhưng khi ngón tay Trần Lạc bay múa ngưng diễn phù văn thì tim Hoàng Thao, Điền Bình rớt cái bị ch. Đang lúc hai người nghi ngờ Trần Lạc sắp bày ra trận pháp gì thì một trận tượng hình thành, lấp lóe vẽ ra hố đen như mực.
Đây là thứ gì?
Điền Bình, Hoàng Thao đều là ma cũ lăn lộn trong giới trận pháp nhiều năm nhưng chưa từng thấy trận pháp kỳ lạ như thế. Đây là trận pháp gì? Như đến từ vực sâu vô cùng tận lại giống hố đen trong truyền thuyết.
Hố đen?
Hoàng chấp sự, đại trưởng lão sợ teo tim.
Huyết Âm lão tổ chợt lên tiếng:
- Ngươi có thể bỗng nhiên sáng tạo ra không gian, chàng trai, rốt cuộc ngươi là ai?
Trong giọng nói ẩn chứa giật mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.