Chương 912: Nhân vương
Cửu Hanh
30/09/2016
Một người ngay cả linh hồn cũng đã tán loạn, tại
sao mười năm sau còn có thể sống lại? Chuyện này hoàn toàn vi phạm pháp
tắc thiên địa, trên lý thuyết căn bản là không thể phát sinh.
Nếu chuyện này phát sinh ở trên người khác, có thể sẽ không ai dám tin tưởng, nhưng nếu như phát sinh ở trên người Lạc gia, vậy thì không chuyện nào là không thể, bởi tất cả mọi người đều biết, bản thân Lạc gia là một tồn tại cực kỳ quỷ dị, chuyên biến những thứ tầm thường thành điều kỳ diệu.
Có người nói, khi Lạc gia từ trên trời rơi xuống, Vũ Hóa Phi được xưng là tự nhiên chi tử, trong tay nắm giữ cả vạn hùng sư cũng phải sợ hãi bại liệt ngay tại chỗ. Phương Thiên Nam được xưng là thiên kiêu đứng đầu, cùng với ba đại thiên kiêu tuyệt thế trong nháy mắt cũng bị chấn động thất khiếu xuất huyết, quỳ ngất xuống trên mặt đất. Cự ma hộ vệ đội được xưng là một đấu một vạn, hắc bạch song sát được xưng lấy đầu người trong nháy mắt, ngay cả Nhân vương Mạc Vấn Thiên được xưng là thiên hạ đệ nhất đương thời cũng bị Lạc gia đánh cho chạy trối chết.
Mấy ngày qua, hầu như người trong khắp thiên hạ đều đang bàn luận về chuyện điên cuồng cũng khó có thể tin này, đặc biệt khiến người ta bàn tán say sưa nhất là Lạc gia khởi tử hoàn sinh, dùng bá thế tĩnh lặng hoàn toàn ép bay bá thế vương giả, tử khí đông lai của Nhân vương Mạc Vấn Thiên.
Lạc gia dù sao vẫn là Lạc gia, mười năm trước là nhân vật quát tháo phong vân, hiện giờ đột nhiên sống lại, còn đánh cho Nhân vương Mạc Vấn Thiên sợ hãi chạy trối chết, điều này khiến cho không ít người hưng phấn, sau khi hưng phấn lại càng không thể tin được. Lúc này, đã có vô số người nghe được tin tức, liền từ bốn phương tám hướng, như châu chấu bay về phía vực Tây Ách, bọn họ chỉ muốn xác định xem một hồi chuyện này có phải là thực hay không, dù sao một người ngay cả linh hồn tán loạn vẫn có thể sống lại, chuyện này căn bản đi ngược lại với pháp tắc thiên địa.
Người trong cả thiên hạ đều đang điên cuồng về chuyện Lạc gia chết đi rồi sống lại, đúng, là người trong cả thiên hạ, trong đó bao quát cả ba đại thánh địa tu hành là học phủ Trung Ương, Lang gia cảnh địa, Lăng Tiêu cung, cũng bao quát cả ba đại tập quyền trung tâm là Thần Thánh thành, Cổ Hoàng thành và Quang Minh thành, ngay cả Vân Đoan sau khi nhận được tin tức cũng ngay tức khắc phái người tới vực Tây Ách.
Có điều, chỉ có một chỗ là ngoại lệ, đó là bên trong một tiểu linh giới, một tiểu linh giới có tên là Vương Giả, đó là trong chín năm rung chuyển, Nhân vương Mạc Vấn Thiên lực ép sáu đại cự đầu đoạt được, hiện tại đã trở thành đại bản doanh của đoàn vinh quang Vương Giả.
Vào giờ phút này, bên trong điện nghị sự.
Hắc bạch song sát, năm đại bá chủ thiên kiêu đều tụ tập ở đây. Nhìn qua, Hắc Bạch song sát còn khá hơn một chút, còn mấy người Phương Thiên Nam, Vũ Hóa Phi, Long Diệu, Lang Thiên và Hoàng Phủ Đô Linh thì khí sắc không được tốt như vậy, cho dù qua hai ngày điều trị nghỉ ngơi, thương thế của bọn họ dĩ nhiên gần như khôi phục hoàn toàn, thế nhưng trên mặt đã không còn phong thái ngạo mạn của ngày trước, đặc biệt là Vũ Hóa Phi, sắc mặt còn trắng xám, cả người có vẻ ngơ ngơ ngác ngác, tựa hồ mãi cho đến lúc này vẫn còn chưa thoát ra khỏi bóng ma của Trần Lạc.
Ngoại trừ Vũ Hóa Phi, bốn vị bá chủ thiên kiêu kia có thể nói là từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ chịu qua sỉ nhục lớn như vậy, đừng nói là vô cùng nhục nhã, bốn người bọn họ sống tới lúc này còn chưa bị đánh qua lần nào, nhưng lần này đối mặt với Trần Lạc, bọn họ ngay cả tư cách rat ay cũng không có, lập tức bị Trần Lạc dùng bá thế nghiền ép, điều này khiến cho cả bốn người kiêu ngạo từ nhỏ không thể chịu đựng được, đả kích lần này với họ thực sự quá lớn, khiến lòng tự tin xây dựng từ nhỏ của bốn người bị nghiền ép cho không còn lại chút cặn, còn lại chỉ là nỗi hoảng sợ và phẫn nộ vô cùng.
Hoảng sợ là bởi vì Trần Lạc, phẫn nộ vô cùng đồng dạng cũng là vì Trần Lạc.
Không có dấu hiệu, vô thanh vô tức, đột nhiên xuất hiện một thanh niên mặt đẹp như ngọc, đầu đội tử kim quang. Hắc Bạch song sát vừa thấy liền quỳ một chân xuống đất, bốn vị thiên kiêu bá chủ thì ngẩn người, cũng nhanh chóng quỳ xuống, Vũ Hóa Phi tựa hồ phản ứng chậm hơn một chút, có điều khi ý thức trở lại, cũng sợ hãi quỳ xuống trên mặt đất.
Nhân vương Mạc Vấn Thiên ngồi ngay ngắn trên vương tựa, biểu tình hờ hững, xem ra cũng không bị đả kích gì sau khi thua dưới tay Trần Lạc.
- Tôn thượng, lần trước là do chúng ta khinh địch mới dẫn đến thảm bại, còn ngài cũng chỉ lấy ra phân thân mới có thể bị họ Trần kia áp chế, nếu là lấy ra bản tôn đối chiến, cho dù mười tên Trần Lạc cũng tuyệt đối không phải đối thủ của ngài.
Bạch sát vừa dứt lời, Hắc sát lại nói:
- Họ Trần kia điếc không sợ sung, kính xin tôn thượng tự mình động thủ đánh bại hắn, để người trong khắp thiên hạ nhìn ra được ai mới là bá chủ thiên hạ ngày nay.
Bình thường, năm đại bá chủ thiên kiêu ở bên ngoài đều là một người uy phong hơn một người, nhưng khi ở trước mặt Nhân vương Mạc Vấn Thiên, bọn họ ngay cả thở mạnh cũng không dám, đặc biệt qua lần thảm bại này, càng khiến bọn họ nơm nớp lo sợ trước mặt Nhân vương Mạc Vấn Thiên, tựa hồ đang chờ đợi Nhân Vương thẩm phán.
- Thương thế năm người các ngươi sao rồi?
Phương Thiên Nam ngẩn ra, giống như không nghĩ tới Nhân Vương luôn luôn bá đạo sẽ quan tâm đến thương thế của bọn họ, không do dự liền trả lời:
- Bẩm tôn thượng, thương thế của ta dĩ nhiên gần như khôi phục hoàn toàn.
Bốn người còn lại cũng nơm nớp lo sợ đáp lại.
Bình thường, nếu Nhân vương Mạc Vấn Thiên không hỏi, năm người cũng không dám mở miệng, nhưng lần này Phương Thiên Nam thực sự không nhịn được nữa, nói:
- Tôn thượng, cẩu vật Trần Lạc kia dám…
Lời còn chưa dứt, lại bị Mạc Vấn Thiên ngắt lời, nói:
- Chuyện này các ngươi không cần để ý đến, ta có chuyện gấp gáp cần các ngươi đi làm.
- Xin tôn thượng dặn dò.
- Truyền lệnh của ta, triệu hồi hết thảy phân đoàn thuộc đoàn vinh quang Vương Giả của chúng ta đang rèn luyện ở bên ngoài trở về, ta có chuyện quan trọng cần tuyên bố.
- Tuân mệnh!
- Lập tức đi làm!
Năm người không dám thất lễ, đứng lên lập tức rời đi, mặc dù bọn họ không biết tại sao Mạc Vấn Thiên muốn làm như vậy, nhưng thân là tùy tùng theo Nhân Vương nhiều năm như vậy, bọn họ đều rất rõ quy củ, nếu Nhân Vương muốn nói với ngươi, ngươi nhất định sẽ biết, nếu Nhân Vương không muốn nói, ngươi cũng đừng bao giờ đi hỏi nguyên nhân, một khi dò hỏi, hắn sẽ nói cho ngươi biết, nhưng cũng sẽ giết chết ngươi, đây là điểm không cần nghi ngờ ở Nhân vương Mạc Vấn Thiên.
Đương nhiên, đây chỉ là đối với năm người bọn họ mà thôi, còn đối với Hắc Bạch song sát thì khác, bọn họ là thiếp thân tùy tùng bên người Nhân Vương, tự nhiên có tư cách dò hỏi.
Nếu chuyện này phát sinh ở trên người khác, có thể sẽ không ai dám tin tưởng, nhưng nếu như phát sinh ở trên người Lạc gia, vậy thì không chuyện nào là không thể, bởi tất cả mọi người đều biết, bản thân Lạc gia là một tồn tại cực kỳ quỷ dị, chuyên biến những thứ tầm thường thành điều kỳ diệu.
Có người nói, khi Lạc gia từ trên trời rơi xuống, Vũ Hóa Phi được xưng là tự nhiên chi tử, trong tay nắm giữ cả vạn hùng sư cũng phải sợ hãi bại liệt ngay tại chỗ. Phương Thiên Nam được xưng là thiên kiêu đứng đầu, cùng với ba đại thiên kiêu tuyệt thế trong nháy mắt cũng bị chấn động thất khiếu xuất huyết, quỳ ngất xuống trên mặt đất. Cự ma hộ vệ đội được xưng là một đấu một vạn, hắc bạch song sát được xưng lấy đầu người trong nháy mắt, ngay cả Nhân vương Mạc Vấn Thiên được xưng là thiên hạ đệ nhất đương thời cũng bị Lạc gia đánh cho chạy trối chết.
Mấy ngày qua, hầu như người trong khắp thiên hạ đều đang bàn luận về chuyện điên cuồng cũng khó có thể tin này, đặc biệt khiến người ta bàn tán say sưa nhất là Lạc gia khởi tử hoàn sinh, dùng bá thế tĩnh lặng hoàn toàn ép bay bá thế vương giả, tử khí đông lai của Nhân vương Mạc Vấn Thiên.
Lạc gia dù sao vẫn là Lạc gia, mười năm trước là nhân vật quát tháo phong vân, hiện giờ đột nhiên sống lại, còn đánh cho Nhân vương Mạc Vấn Thiên sợ hãi chạy trối chết, điều này khiến cho không ít người hưng phấn, sau khi hưng phấn lại càng không thể tin được. Lúc này, đã có vô số người nghe được tin tức, liền từ bốn phương tám hướng, như châu chấu bay về phía vực Tây Ách, bọn họ chỉ muốn xác định xem một hồi chuyện này có phải là thực hay không, dù sao một người ngay cả linh hồn tán loạn vẫn có thể sống lại, chuyện này căn bản đi ngược lại với pháp tắc thiên địa.
Người trong cả thiên hạ đều đang điên cuồng về chuyện Lạc gia chết đi rồi sống lại, đúng, là người trong cả thiên hạ, trong đó bao quát cả ba đại thánh địa tu hành là học phủ Trung Ương, Lang gia cảnh địa, Lăng Tiêu cung, cũng bao quát cả ba đại tập quyền trung tâm là Thần Thánh thành, Cổ Hoàng thành và Quang Minh thành, ngay cả Vân Đoan sau khi nhận được tin tức cũng ngay tức khắc phái người tới vực Tây Ách.
Có điều, chỉ có một chỗ là ngoại lệ, đó là bên trong một tiểu linh giới, một tiểu linh giới có tên là Vương Giả, đó là trong chín năm rung chuyển, Nhân vương Mạc Vấn Thiên lực ép sáu đại cự đầu đoạt được, hiện tại đã trở thành đại bản doanh của đoàn vinh quang Vương Giả.
Vào giờ phút này, bên trong điện nghị sự.
Hắc bạch song sát, năm đại bá chủ thiên kiêu đều tụ tập ở đây. Nhìn qua, Hắc Bạch song sát còn khá hơn một chút, còn mấy người Phương Thiên Nam, Vũ Hóa Phi, Long Diệu, Lang Thiên và Hoàng Phủ Đô Linh thì khí sắc không được tốt như vậy, cho dù qua hai ngày điều trị nghỉ ngơi, thương thế của bọn họ dĩ nhiên gần như khôi phục hoàn toàn, thế nhưng trên mặt đã không còn phong thái ngạo mạn của ngày trước, đặc biệt là Vũ Hóa Phi, sắc mặt còn trắng xám, cả người có vẻ ngơ ngơ ngác ngác, tựa hồ mãi cho đến lúc này vẫn còn chưa thoát ra khỏi bóng ma của Trần Lạc.
Ngoại trừ Vũ Hóa Phi, bốn vị bá chủ thiên kiêu kia có thể nói là từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ chịu qua sỉ nhục lớn như vậy, đừng nói là vô cùng nhục nhã, bốn người bọn họ sống tới lúc này còn chưa bị đánh qua lần nào, nhưng lần này đối mặt với Trần Lạc, bọn họ ngay cả tư cách rat ay cũng không có, lập tức bị Trần Lạc dùng bá thế nghiền ép, điều này khiến cho cả bốn người kiêu ngạo từ nhỏ không thể chịu đựng được, đả kích lần này với họ thực sự quá lớn, khiến lòng tự tin xây dựng từ nhỏ của bốn người bị nghiền ép cho không còn lại chút cặn, còn lại chỉ là nỗi hoảng sợ và phẫn nộ vô cùng.
Hoảng sợ là bởi vì Trần Lạc, phẫn nộ vô cùng đồng dạng cũng là vì Trần Lạc.
Không có dấu hiệu, vô thanh vô tức, đột nhiên xuất hiện một thanh niên mặt đẹp như ngọc, đầu đội tử kim quang. Hắc Bạch song sát vừa thấy liền quỳ một chân xuống đất, bốn vị thiên kiêu bá chủ thì ngẩn người, cũng nhanh chóng quỳ xuống, Vũ Hóa Phi tựa hồ phản ứng chậm hơn một chút, có điều khi ý thức trở lại, cũng sợ hãi quỳ xuống trên mặt đất.
Nhân vương Mạc Vấn Thiên ngồi ngay ngắn trên vương tựa, biểu tình hờ hững, xem ra cũng không bị đả kích gì sau khi thua dưới tay Trần Lạc.
- Tôn thượng, lần trước là do chúng ta khinh địch mới dẫn đến thảm bại, còn ngài cũng chỉ lấy ra phân thân mới có thể bị họ Trần kia áp chế, nếu là lấy ra bản tôn đối chiến, cho dù mười tên Trần Lạc cũng tuyệt đối không phải đối thủ của ngài.
Bạch sát vừa dứt lời, Hắc sát lại nói:
- Họ Trần kia điếc không sợ sung, kính xin tôn thượng tự mình động thủ đánh bại hắn, để người trong khắp thiên hạ nhìn ra được ai mới là bá chủ thiên hạ ngày nay.
Bình thường, năm đại bá chủ thiên kiêu ở bên ngoài đều là một người uy phong hơn một người, nhưng khi ở trước mặt Nhân vương Mạc Vấn Thiên, bọn họ ngay cả thở mạnh cũng không dám, đặc biệt qua lần thảm bại này, càng khiến bọn họ nơm nớp lo sợ trước mặt Nhân vương Mạc Vấn Thiên, tựa hồ đang chờ đợi Nhân Vương thẩm phán.
- Thương thế năm người các ngươi sao rồi?
Phương Thiên Nam ngẩn ra, giống như không nghĩ tới Nhân Vương luôn luôn bá đạo sẽ quan tâm đến thương thế của bọn họ, không do dự liền trả lời:
- Bẩm tôn thượng, thương thế của ta dĩ nhiên gần như khôi phục hoàn toàn.
Bốn người còn lại cũng nơm nớp lo sợ đáp lại.
Bình thường, nếu Nhân vương Mạc Vấn Thiên không hỏi, năm người cũng không dám mở miệng, nhưng lần này Phương Thiên Nam thực sự không nhịn được nữa, nói:
- Tôn thượng, cẩu vật Trần Lạc kia dám…
Lời còn chưa dứt, lại bị Mạc Vấn Thiên ngắt lời, nói:
- Chuyện này các ngươi không cần để ý đến, ta có chuyện gấp gáp cần các ngươi đi làm.
- Xin tôn thượng dặn dò.
- Truyền lệnh của ta, triệu hồi hết thảy phân đoàn thuộc đoàn vinh quang Vương Giả của chúng ta đang rèn luyện ở bên ngoài trở về, ta có chuyện quan trọng cần tuyên bố.
- Tuân mệnh!
- Lập tức đi làm!
Năm người không dám thất lễ, đứng lên lập tức rời đi, mặc dù bọn họ không biết tại sao Mạc Vấn Thiên muốn làm như vậy, nhưng thân là tùy tùng theo Nhân Vương nhiều năm như vậy, bọn họ đều rất rõ quy củ, nếu Nhân Vương muốn nói với ngươi, ngươi nhất định sẽ biết, nếu Nhân Vương không muốn nói, ngươi cũng đừng bao giờ đi hỏi nguyên nhân, một khi dò hỏi, hắn sẽ nói cho ngươi biết, nhưng cũng sẽ giết chết ngươi, đây là điểm không cần nghi ngờ ở Nhân vương Mạc Vấn Thiên.
Đương nhiên, đây chỉ là đối với năm người bọn họ mà thôi, còn đối với Hắc Bạch song sát thì khác, bọn họ là thiếp thân tùy tùng bên người Nhân Vương, tự nhiên có tư cách dò hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.