Chương 811: Núi Táng Cổ điên cuồng (2).
Cửu Hanh
14/08/2016
- Pháp tắc…
- Nguyên lai chương hai Phá Rồi Lại Lập, phá chính là pháp tắc, đột phá thiên địa ràng buộc, đánh vỡ pháp tắc tự nhiên, để linh hồn không còn bị xiềng xích.
- Nếu như ta đánh vỡ pháp tắc thiên địa, để linh hồn bản thân được giải thoát, như vậy từ nay về sau ta cũng được tính như nhảy ra ngoài pháp tắc thiên địa, ông trời cũng không có bất kỳ biện pháp nào bắt được ta, chuyện này cũng thật là…
Giờ khắc này, Trần Lạc vẫn thật không biết nên hình dung Hư Vọng chi thư cường đại đến cỡ nào, thứ đồ chơi này quả thực quá nghịch thiên, nếu như thực sự có thể tu luyện thành công chương Phá Rồi Lại Lập, từ đây đúng là có thể tiếu ngạo thiên địa, bất kể nghịch thiên thế nào, ông trời cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
Trước đó hắn vẫn lo lắng nếu như mình rời khỏi núi Táng Cổ, ông trời có thể vẫn hạ xuống hai mươi, ba mươi đạo thẩm phán hay không, hiện tại thì không cần lo lắng nữa, bởi vì khi đã nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, ông trời còn lấy gì thẩm phán được hắn? Dù sao khi đã nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, cũng đồng nghĩa với việc thoát khỏi phạm vi quản hạt của ông trời.
Chương Phá Rồi Lại Lập có thể giúp mình nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, chỉ là không biết có thể nhảy ra khỏi pháp tắc vận mệnh được hay không nữa.
Trần Lạc vốn căn bản không tin thứ đồ chơi hư vô mờ mịt như vận mệnh có tồn tại, nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, khiến hắn không thể không hoài nghi ả kỹ nữ vận mệnh kia có thể thực sự là tồn tại, đặc biệt nghe được Trường Hận nói câu kia, khiến trong lòng hắn bắt đầu có chút sợ hãi với hai chữ vận mệnh.
Thử nghĩ xem, Trường Hận nói cả ngày lẫn đêm, liên tục lặp đi lặp lại nhiều lần một giấc mộng, mỗi một giấc mộng đều có một đoạn ái hận tình cừu, mỗi một giấc mộng cũng như một cái luân hồi, một lần lại một lần không có phần cuối, dù Trần Lạc chưa trải qua chuyện này, cũng không thể tự mình cảm thụ, nhưng chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến hắn tê dại da đầu, quả thực là sống không bằng chết, hắn thậm chí có thể hiểu được vì sao mấy người Trường Hận các nàng lại hi vọng mình chết như vậy, đổi lại là hắn, nếu bị vận mệnh dằn vặt như thế, chỉ sợ cũng sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.
Núi Táng Cổ, nơi đây không có bầu trời, không có mặt đất, không có thời gian, không có không gian, chẳng có gì cả.
Nơi này là tạo hóa chi địa, biến số chi địa, người có thể đi vào núi Táng Cổ đều là người có đại tạo hóa, nhưng đến tột cùng sẽ thu được tạo hóa gì thì không ai rõ được, cũng không ai biết, bởi vì từ khi núi Táng Cổ hiện thế đến nay đã là chín ngày, chín ngày qua có không biết bao nhiêu người đã tiến vào núi Táng Cổ, nhưng những người có thể đi vào thì vẫn chưa thấy một người đi ra.
Núi Táng Cổ thần thánh, Quang Minh, trang nghiêm cổ kính, đứng lẳng lặng nơi đó phảng phất như cầu nối giữa trời và đất, tỏa ra ánh sáng ẩn chứa ảo diệu vô thượng, tỏa ra linh tức nồng đượm bao phủ bốn phương.
Đây là kỳ quan thế giới, có thể nói là thiên tích số một trong nghìn năm kim cổ cũng không quá đáng. Không ai dám phủ nhận điều này, bởi vì ngắn ngủi trong vòng chín ngày, có tới hơn ngàn vị thiếu niên mở ra linh hải Bàn Thạch hiếm có, còn linh tượng đặc thù thì càng đếm không hết, nào là bảy mươi hai Địa Sát, ba mươi sáu Thiên Cương, cái gì cần có đều có, thậm chí linh tượng mười hai con giáp, linh tượng ngũ hành cũng xuất hiện không ít, ngay cả linh tượng âm dương sinh tử, được xưng là ngàn năm khó xuất hiện cũng có người ngưng tụ ra, còn có ý niệm tiểu tinh thần, đại trạng thái tinh thần hầu như tầng tầng lớp lớp, khiến người ta nhìn vào than thở.
Đây là một thời đại điên cuồng, chí ít chín ngày qua đối với mọi người đều là điên cuồng, tựa hồ mỗi thời mỗi khắc đều có các loại thành tựu sinh ra, mỗi thời mỗi khắc đều có người đột phá cảnh giới hiện có, có người thức tỉnh huyết mạch chân thân, có người thức tỉnh dấu ấn hóa thân, có người thức tỉnh đại đạo kim thân, có người mở ra linh hải Đại Địa sinh sôi liên tục, hơn nữa còn không phải chỉ một người, có hản tới chín người. Trước đó, những người này quả thực ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới, nếu như chỉ là như vậy còn không đến mức khiến người ta điên cuồng, chuyện phải nhắc tới ngày hôm qua, khi một tên thiếu niên mười hai tuổi dĩ nhiên thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh ngũ sắc.
Đây cũng là Tinh Linh tự nhiên hi thế, hiếm có trong truyền thuyết, được xưng là con cưng của đại tự nhiên, cũng được ca tụng là Tinh Linh chi Vương.
Thế nhưng, thiếu niên này không chỉ điên cuồng, không chỉ khoa trương như vậy thôi đâu, sau đó hắn lại mở ra linh hải Đại Địa có thể sinh sôi liên tục như trong truyền thuyết, đồng thời còn minh tưởng ra tinh thần chi hồn cũng chỉ có trong truyền thuyết.
Huyết mạch Tinh Linh chi Vương, linh hải Đại Địa, tinh thần chi hồn, nói không khoa trương chút nào, cả ba thứ này đều là dạng tồn tại trong truyền thuyết, chỉ cần một trong số đó là có thể tiếu ngạo thiên hạ, nhưng thiếu niên này dĩ nhiên độc chiếm ba thứ. Luận tạo hóa, luận thiên phú, luận thiên tư, e là không ai có thể đánh đồng với hắn. Thiếu niên này tên là Hoàng Phủ Đô Linh, có người nói sau mười năm nữa, ba người Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu sẽ là những thiếu niên tuyệt thế thiên hạ.
Hoàng Phủ Đô Linh giác tỉnh huyết mạch Tinh Linh tự nhiên, mở ra linh hải Đại Địa, minh tưởng ra tinh thần chi hồn, còn Lang Thiên đồng dạng cũng là tuổi mười hai, thức tỉnh huyết mạch Lang tộc, mở ra linh hải Đại Địa, tuy rằng hắn không có minh tưởng ra tinh thần chi hồn, thế nhưng tại trước mắt bao người, thiếu niên này chỉ trong chín ngày ngắn ngủi dĩ nhiên từ một Vu sư sơ cấp trực tiếp tiến cấp lên thành Đại Vu sư, ngưng tụ ra linh tượng Âm Dương Sinh Tử hiếm có thế gian.
Từ mười đạo linh mạch, mở ra linh hải Đại Địa, linh lực mười chuyển, thành tựu linh nguyên vô thượng, ngưng tụ linh tượng Âm Dương Sinh Tử, Lang Thiên Đó vẻn vẹn chỉ mất chín ngày làm ra thành tựu ngạo nhân bậc ấy, phóng mắt nhìn khắp thiên hạ, dõi từ thượng cổ tới kim cổ, cũng không có một người thứ hai.
Về phần Long Diệu càng khiến cho người ta nhắc đến níu lưỡi. Người này thứ nhất không có mở ra linh hải đặc thù, không có minh tưởng ra tinh thần chi hồn, càng không ngưng tụ ra linh tượng đặc thù, thế nhưng thiếu niên tên là Long Diệu này lại thần bí, chỉ ngắn ngủi trong vòng một ngày liền thức tỉnh đại đạo Kim Thân, dấu ấn Hỏa hệ, huyết mạch Hỏa Tinh Linh, ba đại thức tỉnh tập trung lên một thân hắn, có thể nói là người đầu tiên trong kim cổ.
Thiên kiêu mỗi năm đều xuất hiện, nhưng năm nay lại đặc biệt nhiều, núi Táng Cổ hiện thế khiến trên thế giới này, các loại thiên kiêu điên cuồng mọc lên như nấm, đây mới chỉ là những người được biết đến, có quỷ mới biết được khắp Cửu Thiên cuối cùng đã xuất hiện bao nhiêu vị thiên kiêu ngạo thế.
- Nguyên lai chương hai Phá Rồi Lại Lập, phá chính là pháp tắc, đột phá thiên địa ràng buộc, đánh vỡ pháp tắc tự nhiên, để linh hồn không còn bị xiềng xích.
- Nếu như ta đánh vỡ pháp tắc thiên địa, để linh hồn bản thân được giải thoát, như vậy từ nay về sau ta cũng được tính như nhảy ra ngoài pháp tắc thiên địa, ông trời cũng không có bất kỳ biện pháp nào bắt được ta, chuyện này cũng thật là…
Giờ khắc này, Trần Lạc vẫn thật không biết nên hình dung Hư Vọng chi thư cường đại đến cỡ nào, thứ đồ chơi này quả thực quá nghịch thiên, nếu như thực sự có thể tu luyện thành công chương Phá Rồi Lại Lập, từ đây đúng là có thể tiếu ngạo thiên địa, bất kể nghịch thiên thế nào, ông trời cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
Trước đó hắn vẫn lo lắng nếu như mình rời khỏi núi Táng Cổ, ông trời có thể vẫn hạ xuống hai mươi, ba mươi đạo thẩm phán hay không, hiện tại thì không cần lo lắng nữa, bởi vì khi đã nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, ông trời còn lấy gì thẩm phán được hắn? Dù sao khi đã nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, cũng đồng nghĩa với việc thoát khỏi phạm vi quản hạt của ông trời.
Chương Phá Rồi Lại Lập có thể giúp mình nhảy ra khỏi pháp tắc thiên địa, chỉ là không biết có thể nhảy ra khỏi pháp tắc vận mệnh được hay không nữa.
Trần Lạc vốn căn bản không tin thứ đồ chơi hư vô mờ mịt như vận mệnh có tồn tại, nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, khiến hắn không thể không hoài nghi ả kỹ nữ vận mệnh kia có thể thực sự là tồn tại, đặc biệt nghe được Trường Hận nói câu kia, khiến trong lòng hắn bắt đầu có chút sợ hãi với hai chữ vận mệnh.
Thử nghĩ xem, Trường Hận nói cả ngày lẫn đêm, liên tục lặp đi lặp lại nhiều lần một giấc mộng, mỗi một giấc mộng đều có một đoạn ái hận tình cừu, mỗi một giấc mộng cũng như một cái luân hồi, một lần lại một lần không có phần cuối, dù Trần Lạc chưa trải qua chuyện này, cũng không thể tự mình cảm thụ, nhưng chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến hắn tê dại da đầu, quả thực là sống không bằng chết, hắn thậm chí có thể hiểu được vì sao mấy người Trường Hận các nàng lại hi vọng mình chết như vậy, đổi lại là hắn, nếu bị vận mệnh dằn vặt như thế, chỉ sợ cũng sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.
Núi Táng Cổ, nơi đây không có bầu trời, không có mặt đất, không có thời gian, không có không gian, chẳng có gì cả.
Nơi này là tạo hóa chi địa, biến số chi địa, người có thể đi vào núi Táng Cổ đều là người có đại tạo hóa, nhưng đến tột cùng sẽ thu được tạo hóa gì thì không ai rõ được, cũng không ai biết, bởi vì từ khi núi Táng Cổ hiện thế đến nay đã là chín ngày, chín ngày qua có không biết bao nhiêu người đã tiến vào núi Táng Cổ, nhưng những người có thể đi vào thì vẫn chưa thấy một người đi ra.
Núi Táng Cổ thần thánh, Quang Minh, trang nghiêm cổ kính, đứng lẳng lặng nơi đó phảng phất như cầu nối giữa trời và đất, tỏa ra ánh sáng ẩn chứa ảo diệu vô thượng, tỏa ra linh tức nồng đượm bao phủ bốn phương.
Đây là kỳ quan thế giới, có thể nói là thiên tích số một trong nghìn năm kim cổ cũng không quá đáng. Không ai dám phủ nhận điều này, bởi vì ngắn ngủi trong vòng chín ngày, có tới hơn ngàn vị thiếu niên mở ra linh hải Bàn Thạch hiếm có, còn linh tượng đặc thù thì càng đếm không hết, nào là bảy mươi hai Địa Sát, ba mươi sáu Thiên Cương, cái gì cần có đều có, thậm chí linh tượng mười hai con giáp, linh tượng ngũ hành cũng xuất hiện không ít, ngay cả linh tượng âm dương sinh tử, được xưng là ngàn năm khó xuất hiện cũng có người ngưng tụ ra, còn có ý niệm tiểu tinh thần, đại trạng thái tinh thần hầu như tầng tầng lớp lớp, khiến người ta nhìn vào than thở.
Đây là một thời đại điên cuồng, chí ít chín ngày qua đối với mọi người đều là điên cuồng, tựa hồ mỗi thời mỗi khắc đều có các loại thành tựu sinh ra, mỗi thời mỗi khắc đều có người đột phá cảnh giới hiện có, có người thức tỉnh huyết mạch chân thân, có người thức tỉnh dấu ấn hóa thân, có người thức tỉnh đại đạo kim thân, có người mở ra linh hải Đại Địa sinh sôi liên tục, hơn nữa còn không phải chỉ một người, có hản tới chín người. Trước đó, những người này quả thực ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới, nếu như chỉ là như vậy còn không đến mức khiến người ta điên cuồng, chuyện phải nhắc tới ngày hôm qua, khi một tên thiếu niên mười hai tuổi dĩ nhiên thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh ngũ sắc.
Đây cũng là Tinh Linh tự nhiên hi thế, hiếm có trong truyền thuyết, được xưng là con cưng của đại tự nhiên, cũng được ca tụng là Tinh Linh chi Vương.
Thế nhưng, thiếu niên này không chỉ điên cuồng, không chỉ khoa trương như vậy thôi đâu, sau đó hắn lại mở ra linh hải Đại Địa có thể sinh sôi liên tục như trong truyền thuyết, đồng thời còn minh tưởng ra tinh thần chi hồn cũng chỉ có trong truyền thuyết.
Huyết mạch Tinh Linh chi Vương, linh hải Đại Địa, tinh thần chi hồn, nói không khoa trương chút nào, cả ba thứ này đều là dạng tồn tại trong truyền thuyết, chỉ cần một trong số đó là có thể tiếu ngạo thiên hạ, nhưng thiếu niên này dĩ nhiên độc chiếm ba thứ. Luận tạo hóa, luận thiên phú, luận thiên tư, e là không ai có thể đánh đồng với hắn. Thiếu niên này tên là Hoàng Phủ Đô Linh, có người nói sau mười năm nữa, ba người Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu sẽ là những thiếu niên tuyệt thế thiên hạ.
Hoàng Phủ Đô Linh giác tỉnh huyết mạch Tinh Linh tự nhiên, mở ra linh hải Đại Địa, minh tưởng ra tinh thần chi hồn, còn Lang Thiên đồng dạng cũng là tuổi mười hai, thức tỉnh huyết mạch Lang tộc, mở ra linh hải Đại Địa, tuy rằng hắn không có minh tưởng ra tinh thần chi hồn, thế nhưng tại trước mắt bao người, thiếu niên này chỉ trong chín ngày ngắn ngủi dĩ nhiên từ một Vu sư sơ cấp trực tiếp tiến cấp lên thành Đại Vu sư, ngưng tụ ra linh tượng Âm Dương Sinh Tử hiếm có thế gian.
Từ mười đạo linh mạch, mở ra linh hải Đại Địa, linh lực mười chuyển, thành tựu linh nguyên vô thượng, ngưng tụ linh tượng Âm Dương Sinh Tử, Lang Thiên Đó vẻn vẹn chỉ mất chín ngày làm ra thành tựu ngạo nhân bậc ấy, phóng mắt nhìn khắp thiên hạ, dõi từ thượng cổ tới kim cổ, cũng không có một người thứ hai.
Về phần Long Diệu càng khiến cho người ta nhắc đến níu lưỡi. Người này thứ nhất không có mở ra linh hải đặc thù, không có minh tưởng ra tinh thần chi hồn, càng không ngưng tụ ra linh tượng đặc thù, thế nhưng thiếu niên tên là Long Diệu này lại thần bí, chỉ ngắn ngủi trong vòng một ngày liền thức tỉnh đại đạo Kim Thân, dấu ấn Hỏa hệ, huyết mạch Hỏa Tinh Linh, ba đại thức tỉnh tập trung lên một thân hắn, có thể nói là người đầu tiên trong kim cổ.
Thiên kiêu mỗi năm đều xuất hiện, nhưng năm nay lại đặc biệt nhiều, núi Táng Cổ hiện thế khiến trên thế giới này, các loại thiên kiêu điên cuồng mọc lên như nấm, đây mới chỉ là những người được biết đến, có quỷ mới biết được khắp Cửu Thiên cuối cùng đã xuất hiện bao nhiêu vị thiên kiêu ngạo thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.