Chương 1164: Trộm người (2).
Cửu Hanh
07/12/2016
Dù Trần Lạc không muốn nhưng hắn phải công nhận Hư Vọng chi linh nói đúng. Ngẫm lại đúng thật, nhức cái đầu. Trần Lạc muốn giải nguyền rủa thì cách duy nhất là mở ra Hư Vọng chi thư bí ẩn, muốn mở Hư Vọng chi thư thì phải tụ tập đủ Thiên Địa Nhân tam thư, muốn có Thiên Địa Nhân tam thư thì đắc tội hết những người trên trời dưới đất. Đời khốn nạn.
Trần Lạc chợt cảm giác linh hải rục rịch sắp nổ, hắn vội khuếch tán ý thức xem xét. Nhân Thư trướng phồng lên, bên trong vặn vẹo như sóng cuộn biển gầm.
linh hải lại đến bờ vực tan vỡ, ý thức của Trần Lạc dần mơ hồ:
- Không được, ta không chịu nổi, má ơi!
- Tốt lắm, là lúc này! Thiếu niên, mở to mắt nhìn kỹ, cô nãi nãi cho ngươi kiến thức đại thủ đoạn của Hư Vọng chi thư!
Không biết sao Hư Vọng chi linh xuất hiện trong linh hải của Trần Lạc, thoáng chốc linh hải của hắn bị thứ kỳ lạ bao phủ. Trần Lạc điều tra thì thấy đó là Hư Vọng chi thư, khiến hắn giật mình là Hư Vọng chi thư bao phủ linh hải nhưng không đem lại cảm giác khó chịu, như hai bên hỗ trợ lẫn nhau.
Vù vù vù vù vù!
Nhân Thư tỏa ánh sáng nhiều sắc chói mắt, Trần Lạc không hiểu có chuyện gì nhưng nhìn ra được Nhân Thư hiện thế. Lúc này chợt vang tiếng ù ù, Hư Vọng chi thư mở ra, bên trên xuất hiện hai chữ hư vọng. Hai chữ hư vọng tỏa ánh sáng trong suốt, các phù văn thoáng hiện.
Kỳ lạ là khi các phù văn xẹt qua, Nhân Thư đang hiện thế đột nhiên biến mất, thay thế là một người xuất hiện. Đó là một nữ nhân, một nữ nhân khoanh chân ngồi, đặc biệt trang nhã. Nữ nhân đẹp hoàn mỹ vô khuyết, chân mày có vệt đỏ đáng sợ. Nữ nhân này chính là Hạ Mạt.
Hạ Mạt lơ lửng trong linh hải, các sắc màu chảy quanh thân, ba thứ giống như nguồn sinh mệnh trôi bên cạnh nàng.
Trần Lạc chưa từng thấy Nhân Thư chi tâm nhưng hắn chắc chắn ba trái tim lơ lửng bên cạnh Hạ Mạt chính là Nhân Thư chi tâm, trong đó có một đã dung nhập vào Hạ Mạt.
Khoan!
Sao có đến ba Nhân Thư chi tâm?
Nhân Thư vốn có một Nhân Thư chi tâm, người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước trồng một ở bên trong, tổng cộng là hai Nhân Thư chi tâm mới đúng, tại sao có đến ba cái?
- Nguy rồi, ta biết ngay Nữ Oa sẽ không vô duyên vô cớ luân hồi chuyển thế. Tạp chủng này chẳng những phát hiện chúng ta trồng hạt giống, không biết Nữ Oa dùng thủ đoạn gì khiến Nhân Thư lại dựng dục ra một hạt giống Nhân Thư. Nữ Oa định dung hợp cả ba Nhân Thư chi tâm, thật nhyam hiểm!
- Đừng có chửi tạp chủng này nọ nữa, mau hành động đi!
Trần Lạc sống đến bây giờ năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi coi như thấy qua trường hợp lớn, nhưng hiện tại trong lòng hắn rất sợ, cứ cảm thấy Nữ Oa đột nhiên tỉnh lại cho hắn một bàn tay đi đời nhà ma. Như Hư Vọng chi linh nói, trong hoàn vũ này hễ là người sẽ sợ hãi Nữ Oa.
- Tình huống bây giờ khá phức tạp, tạp chủng Nữ Oa bắt đầu dung hợp ba Nhân Thư chi tâm, nếu ta ra tay sẽ trúng bẫy của nàng, khi đó Hư Vọng chi thư sẽ bị ảnh hưởng.
- Nhát gan, để ta!
Trần Lạc chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, thấy Hư Vọng chi linh ngần ngừ không chịu hành động thì hắn cắn răng lao lên. Vì để phòng ngừa, Trần Lạc sử dụng hư vọng linh hồn. Từ nhỏ Trần Lạc đã ăn trộm nhiều bảo bối, là đại tông sư kinh nghiệm phong phú trong giới trộm. Nhưng càng đến gần Nhân Thư chi tâm thì lòng Trần Lạc càng hốt hoảng.
Sợ thật.
Ngay cả hư vọng linh hồn được gọi là không sợ bất khuất cũng không chịu nổi cảm giác sợ hãi này.
Chết tiệt!
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, liều mạng!
Có thể lấy được thì lấy, nếu không lấy được thì thôi.
Nghĩ đến đây Trần Lạc lao qua chộp lấy Nhân Thư chi tâm. Hạ Mạt chợt mở mắt ra. Trần Lạc và Hạ Mạt ánh mắt giao nhau, một giây như đã qua ngàn thu vạn năm, linh hồn tê dại, ý thức tán loạn không còn biết gì nữa.
Không biết qua bao lâu, khi ý thức của Trần Lạc phục hồi lại chợt nghe tiếng Hư Vọng chi linh gào thét:
- Thiếu niên, mau lên! Mau trở về! Nữ Oa vừa thức tỉnh ý thức còn trong trạng thái hỗn độn, nàng không làm gì ngươi được!
Trần Lạc vận dụng ý thức mơ hồ thu Nhân Thư chi tâm vào lòng, ngơ ngác vọt đi.
Hư Vọng chi linh hét to:
- Mau lên! Thừa dịp ý thức của Nữ Oa hỗn độn mau đưa nàng đi!
- Làm sao đưa đi?
- Ngu, đây là linh hải của ngươi, ngươi là chúa tể!
- A!
...
Vô tận hải, Vị Ương cung.
Ma Quân Thất Dạ, Phong Hoa Tuyết Nguyệt căng thẳng nhìn Trần Lạc. Vừa rồi bọn họ phát hiện trên người Trần Lạc có thay đổi, Ma Quân Thất Dạ kết luận là Nhân Thư đang hiện thế.
Nhân Thư rốt cuộc làg Nhân Thư, đừng nói Phong Hoa Tuyết Nguyệt, dù là Ma Quân Thất Dạ hiện chúa tể Đại Địa chi thư cũng không dám khinh thường. Bởi vì Ma Quân Thất Dạ cũng thuộc về nhân tộc, nằm trong pháp tắc nhân loại. Ma Quân Thất Dạ vốn định bụng khi Nhân Thư hiện thế, cơ thể Trần Lạc không chịu đựng nổi thì gã sẽ bất châp tất cả ức chế Nhân Thư.
Ma Quân Thất Dạ không ngờ rằng mới bắt đầu cơ thể Trần Lạc còn bên bờ tan vỡ nhưng không lâu sau chẳng hiểu sao thân thể hắn phục hồi như ban đầu, yên ổn lại.
Tuyết dò hỏi:
- Quân thượng, xảy ra chuyện gì?
Ma Quân Thất Dạ lắc đầu, đang định nói gì bỗng cảm thấy không đúng.
Ma Quân Thất Dạ kinh hoàng hét to:
- Mau lùi!
Ma Quân Thất Dạ phất tay, ánh sáng hắc ám bao phủ Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Bốn người không hiểu ra sao, chợt thấy một cái bóng mơ hồ tách khỏi người Trần Lạc.
Đó là một nữ nhân tỏa sáng nhiều màu, nàng khoanh chân ngồi, trên khuôn mặt hoàn mỹ, đôi mắt tỏa sáng rực rỡ.
Nữ Oa!
Chắc chắn là Nữ Oa!
Phong Hoa Tuyết Nguyệt chưa từng gặp Nữ Oa, nhưng vào lúc này bốn người chắc chắn nữ nhân trước mắt là Nữ Oa trong truyền thuyết nặn đất tạo người. Vì sinh mệnh chi tức mênh mông vô biên vô cùng vô tận trên người nàng quá tinh thuần, như nguồn sự sống, khiến Phong Hoa Tuyết Nguyệt từ sâu tận linh hồn kính sợ.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt không biết, không nghĩ ra tại sao Nữ Oa tách khỏi người Trần Lạc bằng cách này?
Nữ Oa bỗng nhìn hướng Phong Hoa Tuyết Nguyệt, làm bốn người sợ hết hồn. Đây là nỗi sợ hãi bẩm sinh, không liên quan gì to gan hay nhát gan. Trái tim Phong Hoa Tuyết Nguyệt nhảy lên tận cổ họng, không dám hít thở.
Rất nhanh Nữ Oa nhìn hướng Thất Dạ.
Phải nói Ma Quân không uổng là Ma Quân, Thất Dạ chắp hai tay sau lưng, kiêu ngạo đứng thẳng, đôi mắt hắc ám không sợ hãi nhìn thẳng Nữ Oa.
Trần Lạc chợt cảm giác linh hải rục rịch sắp nổ, hắn vội khuếch tán ý thức xem xét. Nhân Thư trướng phồng lên, bên trong vặn vẹo như sóng cuộn biển gầm.
linh hải lại đến bờ vực tan vỡ, ý thức của Trần Lạc dần mơ hồ:
- Không được, ta không chịu nổi, má ơi!
- Tốt lắm, là lúc này! Thiếu niên, mở to mắt nhìn kỹ, cô nãi nãi cho ngươi kiến thức đại thủ đoạn của Hư Vọng chi thư!
Không biết sao Hư Vọng chi linh xuất hiện trong linh hải của Trần Lạc, thoáng chốc linh hải của hắn bị thứ kỳ lạ bao phủ. Trần Lạc điều tra thì thấy đó là Hư Vọng chi thư, khiến hắn giật mình là Hư Vọng chi thư bao phủ linh hải nhưng không đem lại cảm giác khó chịu, như hai bên hỗ trợ lẫn nhau.
Vù vù vù vù vù!
Nhân Thư tỏa ánh sáng nhiều sắc chói mắt, Trần Lạc không hiểu có chuyện gì nhưng nhìn ra được Nhân Thư hiện thế. Lúc này chợt vang tiếng ù ù, Hư Vọng chi thư mở ra, bên trên xuất hiện hai chữ hư vọng. Hai chữ hư vọng tỏa ánh sáng trong suốt, các phù văn thoáng hiện.
Kỳ lạ là khi các phù văn xẹt qua, Nhân Thư đang hiện thế đột nhiên biến mất, thay thế là một người xuất hiện. Đó là một nữ nhân, một nữ nhân khoanh chân ngồi, đặc biệt trang nhã. Nữ nhân đẹp hoàn mỹ vô khuyết, chân mày có vệt đỏ đáng sợ. Nữ nhân này chính là Hạ Mạt.
Hạ Mạt lơ lửng trong linh hải, các sắc màu chảy quanh thân, ba thứ giống như nguồn sinh mệnh trôi bên cạnh nàng.
Trần Lạc chưa từng thấy Nhân Thư chi tâm nhưng hắn chắc chắn ba trái tim lơ lửng bên cạnh Hạ Mạt chính là Nhân Thư chi tâm, trong đó có một đã dung nhập vào Hạ Mạt.
Khoan!
Sao có đến ba Nhân Thư chi tâm?
Nhân Thư vốn có một Nhân Thư chi tâm, người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước trồng một ở bên trong, tổng cộng là hai Nhân Thư chi tâm mới đúng, tại sao có đến ba cái?
- Nguy rồi, ta biết ngay Nữ Oa sẽ không vô duyên vô cớ luân hồi chuyển thế. Tạp chủng này chẳng những phát hiện chúng ta trồng hạt giống, không biết Nữ Oa dùng thủ đoạn gì khiến Nhân Thư lại dựng dục ra một hạt giống Nhân Thư. Nữ Oa định dung hợp cả ba Nhân Thư chi tâm, thật nhyam hiểm!
- Đừng có chửi tạp chủng này nọ nữa, mau hành động đi!
Trần Lạc sống đến bây giờ năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi coi như thấy qua trường hợp lớn, nhưng hiện tại trong lòng hắn rất sợ, cứ cảm thấy Nữ Oa đột nhiên tỉnh lại cho hắn một bàn tay đi đời nhà ma. Như Hư Vọng chi linh nói, trong hoàn vũ này hễ là người sẽ sợ hãi Nữ Oa.
- Tình huống bây giờ khá phức tạp, tạp chủng Nữ Oa bắt đầu dung hợp ba Nhân Thư chi tâm, nếu ta ra tay sẽ trúng bẫy của nàng, khi đó Hư Vọng chi thư sẽ bị ảnh hưởng.
- Nhát gan, để ta!
Trần Lạc chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, thấy Hư Vọng chi linh ngần ngừ không chịu hành động thì hắn cắn răng lao lên. Vì để phòng ngừa, Trần Lạc sử dụng hư vọng linh hồn. Từ nhỏ Trần Lạc đã ăn trộm nhiều bảo bối, là đại tông sư kinh nghiệm phong phú trong giới trộm. Nhưng càng đến gần Nhân Thư chi tâm thì lòng Trần Lạc càng hốt hoảng.
Sợ thật.
Ngay cả hư vọng linh hồn được gọi là không sợ bất khuất cũng không chịu nổi cảm giác sợ hãi này.
Chết tiệt!
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, liều mạng!
Có thể lấy được thì lấy, nếu không lấy được thì thôi.
Nghĩ đến đây Trần Lạc lao qua chộp lấy Nhân Thư chi tâm. Hạ Mạt chợt mở mắt ra. Trần Lạc và Hạ Mạt ánh mắt giao nhau, một giây như đã qua ngàn thu vạn năm, linh hồn tê dại, ý thức tán loạn không còn biết gì nữa.
Không biết qua bao lâu, khi ý thức của Trần Lạc phục hồi lại chợt nghe tiếng Hư Vọng chi linh gào thét:
- Thiếu niên, mau lên! Mau trở về! Nữ Oa vừa thức tỉnh ý thức còn trong trạng thái hỗn độn, nàng không làm gì ngươi được!
Trần Lạc vận dụng ý thức mơ hồ thu Nhân Thư chi tâm vào lòng, ngơ ngác vọt đi.
Hư Vọng chi linh hét to:
- Mau lên! Thừa dịp ý thức của Nữ Oa hỗn độn mau đưa nàng đi!
- Làm sao đưa đi?
- Ngu, đây là linh hải của ngươi, ngươi là chúa tể!
- A!
...
Vô tận hải, Vị Ương cung.
Ma Quân Thất Dạ, Phong Hoa Tuyết Nguyệt căng thẳng nhìn Trần Lạc. Vừa rồi bọn họ phát hiện trên người Trần Lạc có thay đổi, Ma Quân Thất Dạ kết luận là Nhân Thư đang hiện thế.
Nhân Thư rốt cuộc làg Nhân Thư, đừng nói Phong Hoa Tuyết Nguyệt, dù là Ma Quân Thất Dạ hiện chúa tể Đại Địa chi thư cũng không dám khinh thường. Bởi vì Ma Quân Thất Dạ cũng thuộc về nhân tộc, nằm trong pháp tắc nhân loại. Ma Quân Thất Dạ vốn định bụng khi Nhân Thư hiện thế, cơ thể Trần Lạc không chịu đựng nổi thì gã sẽ bất châp tất cả ức chế Nhân Thư.
Ma Quân Thất Dạ không ngờ rằng mới bắt đầu cơ thể Trần Lạc còn bên bờ tan vỡ nhưng không lâu sau chẳng hiểu sao thân thể hắn phục hồi như ban đầu, yên ổn lại.
Tuyết dò hỏi:
- Quân thượng, xảy ra chuyện gì?
Ma Quân Thất Dạ lắc đầu, đang định nói gì bỗng cảm thấy không đúng.
Ma Quân Thất Dạ kinh hoàng hét to:
- Mau lùi!
Ma Quân Thất Dạ phất tay, ánh sáng hắc ám bao phủ Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Bốn người không hiểu ra sao, chợt thấy một cái bóng mơ hồ tách khỏi người Trần Lạc.
Đó là một nữ nhân tỏa sáng nhiều màu, nàng khoanh chân ngồi, trên khuôn mặt hoàn mỹ, đôi mắt tỏa sáng rực rỡ.
Nữ Oa!
Chắc chắn là Nữ Oa!
Phong Hoa Tuyết Nguyệt chưa từng gặp Nữ Oa, nhưng vào lúc này bốn người chắc chắn nữ nhân trước mắt là Nữ Oa trong truyền thuyết nặn đất tạo người. Vì sinh mệnh chi tức mênh mông vô biên vô cùng vô tận trên người nàng quá tinh thuần, như nguồn sự sống, khiến Phong Hoa Tuyết Nguyệt từ sâu tận linh hồn kính sợ.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt không biết, không nghĩ ra tại sao Nữ Oa tách khỏi người Trần Lạc bằng cách này?
Nữ Oa bỗng nhìn hướng Phong Hoa Tuyết Nguyệt, làm bốn người sợ hết hồn. Đây là nỗi sợ hãi bẩm sinh, không liên quan gì to gan hay nhát gan. Trái tim Phong Hoa Tuyết Nguyệt nhảy lên tận cổ họng, không dám hít thở.
Rất nhanh Nữ Oa nhìn hướng Thất Dạ.
Phải nói Ma Quân không uổng là Ma Quân, Thất Dạ chắp hai tay sau lưng, kiêu ngạo đứng thẳng, đôi mắt hắc ám không sợ hãi nhìn thẳng Nữ Oa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.