Chương 235: Vạn diệu chi môn.
Cửu Hanh
01/10/2015
Bọn họ không đứng ra, trên mặt đám chỉ đạo viên tuy ghét ác như cừu nhưng không ai dám bước ra. Nói thật nếu là kẻ giỏi đánh anhu thì làm chỉ đạo viên làm gì? Bọn họ hoặc là luyện đan sư, luyện bảo sư, không có chút sức chiến đấu. Chỉ mình Vân Phàm là vu sư trung cấp, nhưng tính cách đã định nàng sẽ không đánh nhau.
- Ta có học vị tam giai, càng là trung cấp luyện bảo sư, ta cảnh cáo ngươi . . .
Trần Lạc túm cổ áo Lý Đoan lên, quát to:
- Đừng nói ngươi có học vị tam giai, dù thập giai thì hôm nay ta vẫn đánh!
Bốp!
Lại một bạt tai.
Miệng mũi Lý Đoan trào máu, gãy hai cái răng.
Có lẽ học vị tam giai rất cao, thân phận trung cấp luyện bảo sư rất tôn quý nhưng đó là đối với ngươi khác, với Trần Lạc thi không đáng một xu.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Trong Tàng Thư tháp yên lặng vang thanh âm cực kỳ chói tai, tổng cộng mười cái, không nhiều cũng không ít. Mười cái tát qua đi, Lý Đoan vênh váo kiêu ngạo bị đánh thành đầu heo, hai bên gò má đầy dấu tay đẫm máu. Mặt Lý Đoan không thành hình người, gã há mồm phun ra mấy cái răng. Lý Đoan muốn nói gì nhưng bị sặc máu, không nói nên lời.
- Hãy nhớ lời ngươi nói, từ nay cút khỏi Tàng Thư tháp cho ta, nếu không gặp ngươi một lần đánh một lần.
Trần Lạc nói xong thả tay ra, Lý Đoan mềm nhũn gục dưới đất. Trần Lạc vốn định đi qua đọc sách nhưng giờ không có hứng thú, tâm tình thấp. Trần Lạc lắc đầu thả quyển sách thủy tinh về chỗ cũ, rời khỏi Tàng Thư tháp.
Khi Trần Lạc rời đi, các đệ tử trong Tàng Thư tháp mắt to trừng mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta xem ngươi, hoàn toàn không biết làm sao. Bọn họ là đệ tử Trung Ương học phủ, không phải chưa từng thấy đệ tử nào kiêu căng như vậy, nhưng lần đầu họ thấy phong cách sắc bén thế này, nói đánh là đánh không cần biết trong tình huống nào, không quan tâm thân phận của đối phương là gì, dám khiêu khích Tàng Thư tháp trước mặt đám đông. Thiếu niên áo lam còn đánh chỉ đạo viên của Tàng Thư tháp, một vị trung cấp luyện bảo sư có địa vị khá cao.
Cự kỳ cuồng.
Nhưng khiến người giật mình không phải vì điều này mà mới rồi thiếu niên áo lam dễ dàng trả lời ba câu hỏi rất khó, đáp chính xác, biết đáp án nằm ở quyển mấy, chương thứ mấy.
Đây còn là con người sao?
So với chỉ đạo viên Tàng Thư tháp thì thiếu niên áo lam càng giống như chỉ đạo viên. Ba câu hỏi vừa rồi có lẽ chỉ đạo viên cũng không biết chứ đừng nói là chỉ ra quyển mấy, chương mấy.
Nếu nói giật mình thì phải kể đến Vân Phàm.
Bởi vì một tháng nay Vân Phàm luôn quan sát thiếu niên áo lam kỳ lạ. Khi Vân Phàm thấy thiếu niên áo lam nói ra đáp án đúng, đầu óc nàng nổi lên suy đoán đáng sợ.
Không lẽ . . . Mỗi ngày hắn đến Tàng Thư tháp giở sách không phải chỉ đọc tên và giới thiệu sách mà . . . Thật sự đọc sách?
Có thể không?
Vân Phàm không tưởng tượng ra nổi linh hồn mạnh đến mức nào mới có thể trong vài giây ngắn ngủi đọc hết một quyển sách thủy tinh. Không ai làm được, ít nhất Vân Phàm cảm thấy toàn Trung Ương học phủ không có một đệ tử làm được.
Trần Lạc là người tùy tính, tiêu sái, hắn tùy tính thích gì thì làm cái đó. Hậu quả không nằm trong từ điển của Trần Lạc, hắn thấy đói thì ăn, buồn ngủ thì ngủ, vui thì nên cười to, tức giận thì tìm người trút ra. Nếu cứ lo trước lo sau thì sống còn ý nghĩa gì?
Chịu đựng?
Xin lỗi.
Trong từ điển của Trần Lạc không có hai chữ đó.
Nếu ngươi khiến Trần Lạc khó chịu thì hắn cũng sẽ làm ngươi khó chịu. Mọi người khiến Trần Lạc khó ở thì hắn sẽ làm cả đám đứng ngồi không yên.
Sống nên là tiêu sái không e ngại gì, nếu không thì tu hành làm chi? Ngồi ăn chờ chết chẳng phải càng tự do hơn sao?
Bị đám chỉ đạo viên Tàng Thư tháp quậy một lúc làm Trần Lạc không có tâm tình tiếp tục đọc sách, hắn cũng không quay về tu luyện. Trần Lạc đi Linh Quyết tháp, suy nghĩ xem bây giờ mình ngưng tụ linh nguyên, mở nhất linh luân rồi cũng tới lúc tu luyện linh quyết địa cấp.
Linh Quyết trong thiên hạ chia bốn đẳng cấp là thiên địa huyền hoàng. Mỗi đẳng cấp chia ra ba phẩm thượng, trung, hạ. Bất cứ linh quyết nào đều chia bốn giai đoạn, tiểu thành biến hóa, đại thành hóa uy, đỉnh hóa ý, viên mãn hóa hồn. Ý nghĩa là tu luyện đến giai đoạn tiểu thành đánh ra hình, giai đoạn đại thành đánh ra uy, giai đoạn đỉnh đánh ra ý, giai đoạn viên mãn đánh ra hồn.
Linh Quyết hoàng cấp đa số là công pháp tay chân cơ bản.
Tinh túy linh quyết huyền cấp nằm ở chữ pháp, sau khi tu luyện có thể phát linh lực ra ngoài công kích.
Linh Quyết địa cấp thì tinh túy ở chữ diệu, sau khi tu luyện diễn hóa ra các huyền diệu. Hình có thể hóa diệu, uy, ý, hồn cũng có thể hóa diệu.
Cái gì là diệu?
Diệu là một loại quy tắc lực lượng, chẳng qua vị trí rất thấp trong quy tắc. Lực lượng quy tắc thấp nhất là pháp, thứ hai là diệu, lên nữa là đạo ẩn chứa trong linh quyết thiên cấp.
Linh Quyết tháp nằm trong khu vực công cộng Trung Ương học phủ, mức độ hùng vĩ hơn xa Tàng Thư tháp. Tàng Thư tháp của Trung Ương học phủ được gọi là thư tháp hoàn thiện, nhiều sách nhất thế giới. Linh Quyết tháp cũng được gọi là linh quyết điện đường hoàn thiện nhất. Chỉ cần nói ra tên linh quyết đều tìm thấy trong Linh Quyết tháp này. Bởi vì Trung Ương học phủ có nhiều đệ tử vu sư nhất, linh quyết là môn bắt buộc nên mỗi ngày tấp nập người ra vào.
Hôm nay cũng vậy, khi Trần Lạc vào Linh Quyết tháp giương mắt nhìn sơ thấy nhiều đệ tử đang chọn linh quyết.
Kết cấu của Linh Quyết tháp gần như Tàng Thư tháp, đều xếp các hàng kệ sách đặt các loại linh quyết. Đương nhiên đặt trên kệ là hàng mẫu, bên trong ghi giới thiệu liên quan linh quyết, chọn túng rồi thì tìm chỉ đạo viên mua thủy tinh linh quyết. Đúng vậy, là mua, tại Trung Ương học phủ đọc một quyển sách còn phải bỏ tiền chứ đừng nói là linh quyết giá trị đắt đỏ.
Linh Quyết địa cấp xem như có chủng loại nhiều nhất trong linh quyết bốn đẳng cấp thiên địa huyền hoại. Lý do rất đơn giản, vì trong thế giới có nhiều vu sư trung cấp, kẹt ở cảnh giới này rất dài. Nguyên nhân quan trọng nhất là con đường nhiều người tu luyện đều dừng bước tại đây, không phải ai cũng mở được bảy linh luân, không phải ai đều có thể diễn hóa thành linh tượng . Có rất nhiều vu sư trung cấp suốt đời khựng ở cảnh giới này nên mới có nhiều linh quyết địa cấp.
Tuy linh quyết địa cấp không có nhiều nhưng luyện, bởi vì mỗi một bộ linh quyết yêu cầu khác nhau với độ mạnh linh hồn, linh nguyên, tần suất cộng hưởng, số lượng linh luân, thậm chí là công pháp.
Bây giờ Trần Lạc mở nhất linh luân, là cự môn linh luân. Tuy linh quyết hích hợp tu luyện cự môn linh luân không nhiều nhưng cũng không ít. Trần Lạc xem một thời gian dài nhưng chưa chọn trúng bộ àno, không phải vì hắn không thích mà bởi linh quyết dính tới linh luân không chỉ cần bỏ tiền mua còn phải có điểm. Tuy cần số điểm không nhiều nhưng vấn đề bây giờ điểm của Trần Lạc bằng không.
- Ta có học vị tam giai, càng là trung cấp luyện bảo sư, ta cảnh cáo ngươi . . .
Trần Lạc túm cổ áo Lý Đoan lên, quát to:
- Đừng nói ngươi có học vị tam giai, dù thập giai thì hôm nay ta vẫn đánh!
Bốp!
Lại một bạt tai.
Miệng mũi Lý Đoan trào máu, gãy hai cái răng.
Có lẽ học vị tam giai rất cao, thân phận trung cấp luyện bảo sư rất tôn quý nhưng đó là đối với ngươi khác, với Trần Lạc thi không đáng một xu.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Trong Tàng Thư tháp yên lặng vang thanh âm cực kỳ chói tai, tổng cộng mười cái, không nhiều cũng không ít. Mười cái tát qua đi, Lý Đoan vênh váo kiêu ngạo bị đánh thành đầu heo, hai bên gò má đầy dấu tay đẫm máu. Mặt Lý Đoan không thành hình người, gã há mồm phun ra mấy cái răng. Lý Đoan muốn nói gì nhưng bị sặc máu, không nói nên lời.
- Hãy nhớ lời ngươi nói, từ nay cút khỏi Tàng Thư tháp cho ta, nếu không gặp ngươi một lần đánh một lần.
Trần Lạc nói xong thả tay ra, Lý Đoan mềm nhũn gục dưới đất. Trần Lạc vốn định đi qua đọc sách nhưng giờ không có hứng thú, tâm tình thấp. Trần Lạc lắc đầu thả quyển sách thủy tinh về chỗ cũ, rời khỏi Tàng Thư tháp.
Khi Trần Lạc rời đi, các đệ tử trong Tàng Thư tháp mắt to trừng mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta xem ngươi, hoàn toàn không biết làm sao. Bọn họ là đệ tử Trung Ương học phủ, không phải chưa từng thấy đệ tử nào kiêu căng như vậy, nhưng lần đầu họ thấy phong cách sắc bén thế này, nói đánh là đánh không cần biết trong tình huống nào, không quan tâm thân phận của đối phương là gì, dám khiêu khích Tàng Thư tháp trước mặt đám đông. Thiếu niên áo lam còn đánh chỉ đạo viên của Tàng Thư tháp, một vị trung cấp luyện bảo sư có địa vị khá cao.
Cự kỳ cuồng.
Nhưng khiến người giật mình không phải vì điều này mà mới rồi thiếu niên áo lam dễ dàng trả lời ba câu hỏi rất khó, đáp chính xác, biết đáp án nằm ở quyển mấy, chương thứ mấy.
Đây còn là con người sao?
So với chỉ đạo viên Tàng Thư tháp thì thiếu niên áo lam càng giống như chỉ đạo viên. Ba câu hỏi vừa rồi có lẽ chỉ đạo viên cũng không biết chứ đừng nói là chỉ ra quyển mấy, chương mấy.
Nếu nói giật mình thì phải kể đến Vân Phàm.
Bởi vì một tháng nay Vân Phàm luôn quan sát thiếu niên áo lam kỳ lạ. Khi Vân Phàm thấy thiếu niên áo lam nói ra đáp án đúng, đầu óc nàng nổi lên suy đoán đáng sợ.
Không lẽ . . . Mỗi ngày hắn đến Tàng Thư tháp giở sách không phải chỉ đọc tên và giới thiệu sách mà . . . Thật sự đọc sách?
Có thể không?
Vân Phàm không tưởng tượng ra nổi linh hồn mạnh đến mức nào mới có thể trong vài giây ngắn ngủi đọc hết một quyển sách thủy tinh. Không ai làm được, ít nhất Vân Phàm cảm thấy toàn Trung Ương học phủ không có một đệ tử làm được.
Trần Lạc là người tùy tính, tiêu sái, hắn tùy tính thích gì thì làm cái đó. Hậu quả không nằm trong từ điển của Trần Lạc, hắn thấy đói thì ăn, buồn ngủ thì ngủ, vui thì nên cười to, tức giận thì tìm người trút ra. Nếu cứ lo trước lo sau thì sống còn ý nghĩa gì?
Chịu đựng?
Xin lỗi.
Trong từ điển của Trần Lạc không có hai chữ đó.
Nếu ngươi khiến Trần Lạc khó chịu thì hắn cũng sẽ làm ngươi khó chịu. Mọi người khiến Trần Lạc khó ở thì hắn sẽ làm cả đám đứng ngồi không yên.
Sống nên là tiêu sái không e ngại gì, nếu không thì tu hành làm chi? Ngồi ăn chờ chết chẳng phải càng tự do hơn sao?
Bị đám chỉ đạo viên Tàng Thư tháp quậy một lúc làm Trần Lạc không có tâm tình tiếp tục đọc sách, hắn cũng không quay về tu luyện. Trần Lạc đi Linh Quyết tháp, suy nghĩ xem bây giờ mình ngưng tụ linh nguyên, mở nhất linh luân rồi cũng tới lúc tu luyện linh quyết địa cấp.
Linh Quyết trong thiên hạ chia bốn đẳng cấp là thiên địa huyền hoàng. Mỗi đẳng cấp chia ra ba phẩm thượng, trung, hạ. Bất cứ linh quyết nào đều chia bốn giai đoạn, tiểu thành biến hóa, đại thành hóa uy, đỉnh hóa ý, viên mãn hóa hồn. Ý nghĩa là tu luyện đến giai đoạn tiểu thành đánh ra hình, giai đoạn đại thành đánh ra uy, giai đoạn đỉnh đánh ra ý, giai đoạn viên mãn đánh ra hồn.
Linh Quyết hoàng cấp đa số là công pháp tay chân cơ bản.
Tinh túy linh quyết huyền cấp nằm ở chữ pháp, sau khi tu luyện có thể phát linh lực ra ngoài công kích.
Linh Quyết địa cấp thì tinh túy ở chữ diệu, sau khi tu luyện diễn hóa ra các huyền diệu. Hình có thể hóa diệu, uy, ý, hồn cũng có thể hóa diệu.
Cái gì là diệu?
Diệu là một loại quy tắc lực lượng, chẳng qua vị trí rất thấp trong quy tắc. Lực lượng quy tắc thấp nhất là pháp, thứ hai là diệu, lên nữa là đạo ẩn chứa trong linh quyết thiên cấp.
Linh Quyết tháp nằm trong khu vực công cộng Trung Ương học phủ, mức độ hùng vĩ hơn xa Tàng Thư tháp. Tàng Thư tháp của Trung Ương học phủ được gọi là thư tháp hoàn thiện, nhiều sách nhất thế giới. Linh Quyết tháp cũng được gọi là linh quyết điện đường hoàn thiện nhất. Chỉ cần nói ra tên linh quyết đều tìm thấy trong Linh Quyết tháp này. Bởi vì Trung Ương học phủ có nhiều đệ tử vu sư nhất, linh quyết là môn bắt buộc nên mỗi ngày tấp nập người ra vào.
Hôm nay cũng vậy, khi Trần Lạc vào Linh Quyết tháp giương mắt nhìn sơ thấy nhiều đệ tử đang chọn linh quyết.
Kết cấu của Linh Quyết tháp gần như Tàng Thư tháp, đều xếp các hàng kệ sách đặt các loại linh quyết. Đương nhiên đặt trên kệ là hàng mẫu, bên trong ghi giới thiệu liên quan linh quyết, chọn túng rồi thì tìm chỉ đạo viên mua thủy tinh linh quyết. Đúng vậy, là mua, tại Trung Ương học phủ đọc một quyển sách còn phải bỏ tiền chứ đừng nói là linh quyết giá trị đắt đỏ.
Linh Quyết địa cấp xem như có chủng loại nhiều nhất trong linh quyết bốn đẳng cấp thiên địa huyền hoại. Lý do rất đơn giản, vì trong thế giới có nhiều vu sư trung cấp, kẹt ở cảnh giới này rất dài. Nguyên nhân quan trọng nhất là con đường nhiều người tu luyện đều dừng bước tại đây, không phải ai cũng mở được bảy linh luân, không phải ai đều có thể diễn hóa thành linh tượng . Có rất nhiều vu sư trung cấp suốt đời khựng ở cảnh giới này nên mới có nhiều linh quyết địa cấp.
Tuy linh quyết địa cấp không có nhiều nhưng luyện, bởi vì mỗi một bộ linh quyết yêu cầu khác nhau với độ mạnh linh hồn, linh nguyên, tần suất cộng hưởng, số lượng linh luân, thậm chí là công pháp.
Bây giờ Trần Lạc mở nhất linh luân, là cự môn linh luân. Tuy linh quyết hích hợp tu luyện cự môn linh luân không nhiều nhưng cũng không ít. Trần Lạc xem một thời gian dài nhưng chưa chọn trúng bộ àno, không phải vì hắn không thích mà bởi linh quyết dính tới linh luân không chỉ cần bỏ tiền mua còn phải có điểm. Tuy cần số điểm không nhiều nhưng vấn đề bây giờ điểm của Trần Lạc bằng không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.