Quyển 4 - Chương 1086: Thế cục vi diệu
Đông Nhất
14/05/2015
Thời gian thấm thoát trôi qua, mùa xuân đã qua.
Ánh mặt trời tháng bảy chiếu lên người, khiến cả người nóng rực. Vào thời gian và thời tiết này tiến hành chiến tranh,, đối với binh lính mà nói, là khảo nghiệm cực lớn, thời tiết nóng khiến rất nhiều binh lính không chịu nổi.
Thế cho nên, có rất nhiều binh lính bị cảm nắng hoặc là sinh bệnh.
Có điều đây không phải là trọng điểm của chiến tranh.
Bắt đầu Chiến tranh bắt đầu, bất kể phát sinh điều gì cũng không gây trở ngại được cho đại cục.
Ngày 18 nguyệt 7, gần sông Mã Nạp Tát Tư Hòa Bố Nhĩ, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng suất lĩnh quân đội giao chiến với nam quân. Ba nhưng đầu, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng phái tướng lãnh dưới trướng Đan Ni Nhĩ • Thái Lặc mang binh công kích binh lính cánh phải của Bì Ai Nhĩ • Bác Lôi Gia Đức chuẩn tướng của quân đội phía nam, Thái Lặc tấn công mấy lần đều vô công mà về.
Thế cho nên, Mạch Khắc Đạo Nhĩ lần đầu tiên công kích thất bại.
Lần đầu tiên tấn công thất bại, Mạch Khắc Đạo Nhĩ thay đổi quyết định, thử công kích cán trái của Bác Lôi Gia Đức. Hắn để lại gần bốn sư đoàn để lưu thủ, để tiền cho sau này có thể xuất hồ ý liêu từ phía sau đột kích kẻ địch. Sau khi Quân đội xuất phát, Mạch Khắc Đạo Nhĩ lại quên mất điểm Binh quý thần tốc, lãng phí rất nhiều thời gian.
Chính là vì như vậy, quân đội của nam quân Ước Hàn Tư Đốn hội hợp với Bác Lôi Gia Đức. Sau khi Hai quân hội hợp, binh lực của Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng còn muốn tập kích Bác Lôi Gia Đức đã là không thể.
Mạch Khắc Đạo Nhĩ thấy binh lực không đủ, hô hào quân đội trợ giúp, xin thêm binh lính.
Đồng dạng, nam quân cũng điên cuồng tập kết tới sông Bố Nhĩ.
Thêm viện binh tới sông Bố Nhĩ, khiến cho nam quân ở sông Bố Nhĩ đã đạt tới hơn ba vạn hai ngàn người, nhân số của bắc quân đạt tới hơn hai vạn tám ngàn người.
Binh lực của Hai bên đã đạt tới đỉnh phong.
Hai quân giao chiến, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng phái tướng quân Đái Duy • Hanh Đặc và Tắc Mâu Nhĩ • Hải Nhân Sách Nhĩ Mạn công kích cánh tả của nam quân vào ngày 21. Tập kích Lần này, quân đội của Mạch Khắc Đạo Nhĩ giành được thắng lợi, khiến cho nam quân phải đào tẩu. Mắt thấy thắng lợi sắp tới tay, nhưng đúng lúc này, chủ tướng nam quân Kiệt Khắc Tốn dẫn quân tới xoay chuyển bại cục.
Hai quân giao chiến, bắc quân hỏa lực mạnh hơn.
dưới sự yểm hộ của Đại pháo, Hanh Đặc tướng quân của bắc quân và tướng quân Hải Nhân Sách Nhĩ Mạn dẫn quân công kích.
Hai bên nổ súng, Kiệt Khắc Tốn tử thủ không lùi.
Hắn vừa không ngừng phái binh ngăn cản thế công của bắc quân, vừa không ngừng thu nạp quân đội đã bại lui. Chờ sau khi quân đội thành hình, Kiệt Khắc Tốn không hề do dự, ra mệnh lệnh cho một lữ đoàn khởi xướng xung phong. Mấy nghìn người trùng kích, cảnh sắc rất hoành tráng, hơn nữa binh lính dưới trướng Kiệt Khắc Tốn đều là hạng người thiện chiến, dưới sự công kích mãnh liệt, mới đả bại bắc quân, bức Mạch Khắc Đạo Nhĩ lui về phía sau.
Sau khi Tin tức truyền về Washington, Nhà Trắng loạn thành một đống.
Không ngờ trạm thứ nhất đã thất bại.
Tình huống này khiến các nghị viên của quốc hội đều hốt hoảng, đám quan viên cũng lo lắng không thôi.
Sự thất bại của Chiến tranh mang tới một sự ám ảnh bao phủ trên đỉnh đầu tất cả quan viên.
Trong Phòng họp, Lâm Khẳng triệu tập đám người Tây Hoa Đức.
Lâm Khẳng vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí trầm thấp nói: "Chư vị, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng thất bại, khiến cho thế công đợt đầu của chúng ta thất bại. Thất bại này cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho dân chúng. Mọi người nói suy nghĩ của mình đi, cứ tự nhiên."
Tây Hoa Đức trầm giọng nói: "Lý Chấn nói tất thắng, hiện tại lại thất bại, mời Lý Chấn tới."
"Đúng, mời Lý Chấn tới."
"Ta ủng hộ, phải bắt Lý Chấn đến giải thích. Lý Chấn khẳng định kết quả chiến đấu lần này, hiện tại lại thất bại thảm hại, phải tìm Lý Chấn tới hỏi cho rõ ràng. Chúng ta để Lý Chấn ở tại Nhà Trắng, hầu ăn hầu uống, đây đã là quá tốt với Lý Chấn rồi."
"Nếu Lý Chấn nói không nói ra được lý do hợp lý thì trực tiếp đuổi hắn đi."
Lâm Khẳng nghe thấy lời nói của quan viên thì dở khóc dở cười.
Người tòng chính chi giỏi tung hoành trong quan trường, đầu óc để ở trong quân sự thật sự không đủ.
Toàn nói ra những lời khiến người ta buồn cười.
Có điều, Lâm Khẳng đích xác muốn mời Lý Chấn đến tham mưu một chút, hắn lập tức phân phó binh lính đi mời Lý Chấn. Không đến năm phút đồng hồ, binh lính đã trở lại, bẩm báo: "Tổng thống các hạ, Lý Chấn không có ở Nhà Trắng, hiện tại đang ở trong nhà Tư Khoa Đặc các hạ."
Lâm Khẳng phân phó nói: "Lập tức đi mời, cả Tư Khoa Đặc nữa."
"Vâng."
Sau khi Binh lính tuân lệnh, xoay người đi ra ngoài.
Lúc này, ở Tư Khoa Đặc Tư Khoa Đặc.
Tư Khoa Đặc thần sắc hưng phấn, đang chơi cờ vua với Lý Chấn.
Lý Chấn ở Washington gần bống tháng, Phương Tố Tả Tông Đường, Phương Tố đã về nước, Lý Chấn không có việc gì làm, cho nên tìm hoạt động giải trí, dạy Tư Khoa Đặc chơi cờ. Hai người ngươi tới ta đi, giết rất sung sướng. Tư Khoa Đặc sau khi đi một nước cờ, cười nói: "Lý tổng thống, tình hình chiến đấu ở tiền tuyến đã có, bên Cách Lan Đặc đóng vững đánh chắc không có chuyện lớn phát sinh. Có điều, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng đã thất bại rút về. Ngươi nói, bước tiếp theo sẽ có hành động gì?"
"Chiếu tướng."
Lý Chấn cười hắc hắc, một nước cờ trực tiếp đánh bại Tư Khoa Đặc.
Lý Chấn nói: "Tư Khoa Đặc tiên sinh, chơi cờ còn phân tâm là không được." Lập tức, hắn mới tiếp tục nói: "Mạch Khắc Đạo Nhĩ thất bại mà về, ta chờ Lâm Khẳng mời. Hừ, đây là điều nằm trong dự kiến rồi."
Tư Khoa Đặc nói: "Ngươi đã có phương pháp giải quyết ư?"
Lý Chấn cười thần bí, không trả lời.
Tư Khoa Đặc trợn mắt, nói: "Giả vờ thần bí cái gì, ngươi không nói thì thôi."
"Bùm ! Bùm ! !"
Ngoài cửa lớn, truyền đến tiếng đập cửa.
Mã Lợi Á rất nhanh từ trong phòng đi ra đi mở cửa. Cửa phòng mở, một binh lính đứng ở cửa, cao giọng nói: "Phu nhân, tổng thống tiên sinh thỉnh Lý tổng thống và Tư Khoa Đặc các hạ tới Nhà Trắng một chuyến."
Không cần Mã Lợi Á chuyển cáo, Lý Chấn và Tư Khoa Đặc đã đứng dậy.
Hai người đi theo binh lính tới Nhà Trắng.
Trở lại Nhà Trắng, Lý Chấn và Tư Khoa Đặc tới thẳng phòng họp. Tiến vào phòng họp, đập vào mắt là một đống quan viên chính phủ cùng với nghị viên quốc hội, hơn nữa trong phòng họp rất ầm, cãi nhau không ngừng. Lâm Khẳng ngồi phía trước, mặt lộ vẻ chua sót, Tây Hoa Đức thì nhắm hai mắt lại dưỡng thần, mặc kệ cục diện hỗn loạn phía dưới.
"Khụ! Khụ! Khụ! !"
Lý Chấn ho nhẹ hai tiếng, đi nhanh tới đài chủ tịch.
Vô số nhân viên quan trọng và quan viên phát hiện Lý Chấn, dần dần im lặng.
Lâm Khẳng nhìn thấy Lý Chấn, mắt đột nhiên sáng ngời.
Hắn và Tư Khoa Đặc sau khi ngồi xuống, Lâm Khẳng thần sắc vội vàng nói: "Lý tổng thống,chắc ngươi đã biết tin tức từ tiền tuyến truyền về. Quân đội của Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng đã thất bại, đang trên đường về Washington."
Tây Hoa Đức thần sắc nghiêm túc, nói chen vào: "Cục diện Hiện giờ phi thường bất lợi, Lý tổng thống đã phân tích chiến tranh lần này chúng ta tất thắng, hiện tại lại thất bại, không biết Lý tổng thống có suy nghĩ gì?"
Lý Chấn nói: "Phía bắc chiếm vô số ưu thế, lại thất bại, đây là trách nhiệm của chủ soái."
Tây Hoa Đức mày nhăn lại, nói: "Chủ soái có trách nhiệm, nhưng cũng không phải toàn bộ, cũng có nguyên nhân nam quân rất hung mãnh. Lý tổng thống, ngài nếu có suy nghĩ gì thì xin hãy nói thẳng ra."
Ánh mặt trời tháng bảy chiếu lên người, khiến cả người nóng rực. Vào thời gian và thời tiết này tiến hành chiến tranh,, đối với binh lính mà nói, là khảo nghiệm cực lớn, thời tiết nóng khiến rất nhiều binh lính không chịu nổi.
Thế cho nên, có rất nhiều binh lính bị cảm nắng hoặc là sinh bệnh.
Có điều đây không phải là trọng điểm của chiến tranh.
Bắt đầu Chiến tranh bắt đầu, bất kể phát sinh điều gì cũng không gây trở ngại được cho đại cục.
Ngày 18 nguyệt 7, gần sông Mã Nạp Tát Tư Hòa Bố Nhĩ, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng suất lĩnh quân đội giao chiến với nam quân. Ba nhưng đầu, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng phái tướng lãnh dưới trướng Đan Ni Nhĩ • Thái Lặc mang binh công kích binh lính cánh phải của Bì Ai Nhĩ • Bác Lôi Gia Đức chuẩn tướng của quân đội phía nam, Thái Lặc tấn công mấy lần đều vô công mà về.
Thế cho nên, Mạch Khắc Đạo Nhĩ lần đầu tiên công kích thất bại.
Lần đầu tiên tấn công thất bại, Mạch Khắc Đạo Nhĩ thay đổi quyết định, thử công kích cán trái của Bác Lôi Gia Đức. Hắn để lại gần bốn sư đoàn để lưu thủ, để tiền cho sau này có thể xuất hồ ý liêu từ phía sau đột kích kẻ địch. Sau khi Quân đội xuất phát, Mạch Khắc Đạo Nhĩ lại quên mất điểm Binh quý thần tốc, lãng phí rất nhiều thời gian.
Chính là vì như vậy, quân đội của nam quân Ước Hàn Tư Đốn hội hợp với Bác Lôi Gia Đức. Sau khi Hai quân hội hợp, binh lực của Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng còn muốn tập kích Bác Lôi Gia Đức đã là không thể.
Mạch Khắc Đạo Nhĩ thấy binh lực không đủ, hô hào quân đội trợ giúp, xin thêm binh lính.
Đồng dạng, nam quân cũng điên cuồng tập kết tới sông Bố Nhĩ.
Thêm viện binh tới sông Bố Nhĩ, khiến cho nam quân ở sông Bố Nhĩ đã đạt tới hơn ba vạn hai ngàn người, nhân số của bắc quân đạt tới hơn hai vạn tám ngàn người.
Binh lực của Hai bên đã đạt tới đỉnh phong.
Hai quân giao chiến, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng phái tướng quân Đái Duy • Hanh Đặc và Tắc Mâu Nhĩ • Hải Nhân Sách Nhĩ Mạn công kích cánh tả của nam quân vào ngày 21. Tập kích Lần này, quân đội của Mạch Khắc Đạo Nhĩ giành được thắng lợi, khiến cho nam quân phải đào tẩu. Mắt thấy thắng lợi sắp tới tay, nhưng đúng lúc này, chủ tướng nam quân Kiệt Khắc Tốn dẫn quân tới xoay chuyển bại cục.
Hai quân giao chiến, bắc quân hỏa lực mạnh hơn.
dưới sự yểm hộ của Đại pháo, Hanh Đặc tướng quân của bắc quân và tướng quân Hải Nhân Sách Nhĩ Mạn dẫn quân công kích.
Hai bên nổ súng, Kiệt Khắc Tốn tử thủ không lùi.
Hắn vừa không ngừng phái binh ngăn cản thế công của bắc quân, vừa không ngừng thu nạp quân đội đã bại lui. Chờ sau khi quân đội thành hình, Kiệt Khắc Tốn không hề do dự, ra mệnh lệnh cho một lữ đoàn khởi xướng xung phong. Mấy nghìn người trùng kích, cảnh sắc rất hoành tráng, hơn nữa binh lính dưới trướng Kiệt Khắc Tốn đều là hạng người thiện chiến, dưới sự công kích mãnh liệt, mới đả bại bắc quân, bức Mạch Khắc Đạo Nhĩ lui về phía sau.
Sau khi Tin tức truyền về Washington, Nhà Trắng loạn thành một đống.
Không ngờ trạm thứ nhất đã thất bại.
Tình huống này khiến các nghị viên của quốc hội đều hốt hoảng, đám quan viên cũng lo lắng không thôi.
Sự thất bại của Chiến tranh mang tới một sự ám ảnh bao phủ trên đỉnh đầu tất cả quan viên.
Trong Phòng họp, Lâm Khẳng triệu tập đám người Tây Hoa Đức.
Lâm Khẳng vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí trầm thấp nói: "Chư vị, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng thất bại, khiến cho thế công đợt đầu của chúng ta thất bại. Thất bại này cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho dân chúng. Mọi người nói suy nghĩ của mình đi, cứ tự nhiên."
Tây Hoa Đức trầm giọng nói: "Lý Chấn nói tất thắng, hiện tại lại thất bại, mời Lý Chấn tới."
"Đúng, mời Lý Chấn tới."
"Ta ủng hộ, phải bắt Lý Chấn đến giải thích. Lý Chấn khẳng định kết quả chiến đấu lần này, hiện tại lại thất bại thảm hại, phải tìm Lý Chấn tới hỏi cho rõ ràng. Chúng ta để Lý Chấn ở tại Nhà Trắng, hầu ăn hầu uống, đây đã là quá tốt với Lý Chấn rồi."
"Nếu Lý Chấn nói không nói ra được lý do hợp lý thì trực tiếp đuổi hắn đi."
Lâm Khẳng nghe thấy lời nói của quan viên thì dở khóc dở cười.
Người tòng chính chi giỏi tung hoành trong quan trường, đầu óc để ở trong quân sự thật sự không đủ.
Toàn nói ra những lời khiến người ta buồn cười.
Có điều, Lâm Khẳng đích xác muốn mời Lý Chấn đến tham mưu một chút, hắn lập tức phân phó binh lính đi mời Lý Chấn. Không đến năm phút đồng hồ, binh lính đã trở lại, bẩm báo: "Tổng thống các hạ, Lý Chấn không có ở Nhà Trắng, hiện tại đang ở trong nhà Tư Khoa Đặc các hạ."
Lâm Khẳng phân phó nói: "Lập tức đi mời, cả Tư Khoa Đặc nữa."
"Vâng."
Sau khi Binh lính tuân lệnh, xoay người đi ra ngoài.
Lúc này, ở Tư Khoa Đặc Tư Khoa Đặc.
Tư Khoa Đặc thần sắc hưng phấn, đang chơi cờ vua với Lý Chấn.
Lý Chấn ở Washington gần bống tháng, Phương Tố Tả Tông Đường, Phương Tố đã về nước, Lý Chấn không có việc gì làm, cho nên tìm hoạt động giải trí, dạy Tư Khoa Đặc chơi cờ. Hai người ngươi tới ta đi, giết rất sung sướng. Tư Khoa Đặc sau khi đi một nước cờ, cười nói: "Lý tổng thống, tình hình chiến đấu ở tiền tuyến đã có, bên Cách Lan Đặc đóng vững đánh chắc không có chuyện lớn phát sinh. Có điều, Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng đã thất bại rút về. Ngươi nói, bước tiếp theo sẽ có hành động gì?"
"Chiếu tướng."
Lý Chấn cười hắc hắc, một nước cờ trực tiếp đánh bại Tư Khoa Đặc.
Lý Chấn nói: "Tư Khoa Đặc tiên sinh, chơi cờ còn phân tâm là không được." Lập tức, hắn mới tiếp tục nói: "Mạch Khắc Đạo Nhĩ thất bại mà về, ta chờ Lâm Khẳng mời. Hừ, đây là điều nằm trong dự kiến rồi."
Tư Khoa Đặc nói: "Ngươi đã có phương pháp giải quyết ư?"
Lý Chấn cười thần bí, không trả lời.
Tư Khoa Đặc trợn mắt, nói: "Giả vờ thần bí cái gì, ngươi không nói thì thôi."
"Bùm ! Bùm ! !"
Ngoài cửa lớn, truyền đến tiếng đập cửa.
Mã Lợi Á rất nhanh từ trong phòng đi ra đi mở cửa. Cửa phòng mở, một binh lính đứng ở cửa, cao giọng nói: "Phu nhân, tổng thống tiên sinh thỉnh Lý tổng thống và Tư Khoa Đặc các hạ tới Nhà Trắng một chuyến."
Không cần Mã Lợi Á chuyển cáo, Lý Chấn và Tư Khoa Đặc đã đứng dậy.
Hai người đi theo binh lính tới Nhà Trắng.
Trở lại Nhà Trắng, Lý Chấn và Tư Khoa Đặc tới thẳng phòng họp. Tiến vào phòng họp, đập vào mắt là một đống quan viên chính phủ cùng với nghị viên quốc hội, hơn nữa trong phòng họp rất ầm, cãi nhau không ngừng. Lâm Khẳng ngồi phía trước, mặt lộ vẻ chua sót, Tây Hoa Đức thì nhắm hai mắt lại dưỡng thần, mặc kệ cục diện hỗn loạn phía dưới.
"Khụ! Khụ! Khụ! !"
Lý Chấn ho nhẹ hai tiếng, đi nhanh tới đài chủ tịch.
Vô số nhân viên quan trọng và quan viên phát hiện Lý Chấn, dần dần im lặng.
Lâm Khẳng nhìn thấy Lý Chấn, mắt đột nhiên sáng ngời.
Hắn và Tư Khoa Đặc sau khi ngồi xuống, Lâm Khẳng thần sắc vội vàng nói: "Lý tổng thống,chắc ngươi đã biết tin tức từ tiền tuyến truyền về. Quân đội của Mạch Khắc Đạo Nhĩ chuẩn tướng đã thất bại, đang trên đường về Washington."
Tây Hoa Đức thần sắc nghiêm túc, nói chen vào: "Cục diện Hiện giờ phi thường bất lợi, Lý tổng thống đã phân tích chiến tranh lần này chúng ta tất thắng, hiện tại lại thất bại, không biết Lý tổng thống có suy nghĩ gì?"
Lý Chấn nói: "Phía bắc chiếm vô số ưu thế, lại thất bại, đây là trách nhiệm của chủ soái."
Tây Hoa Đức mày nhăn lại, nói: "Chủ soái có trách nhiệm, nhưng cũng không phải toàn bộ, cũng có nguyên nhân nam quân rất hung mãnh. Lý tổng thống, ngài nếu có suy nghĩ gì thì xin hãy nói thẳng ra."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.