Chương 28: Mất mặt. . .
Winny
21/08/2019
Chương 28: Mất mặt. . .
- Đèn ở đây, hoa ở đây!- Tôi chỉ tay cho người thợ trang trí. Bữa tiệc đầu tiên của công ty sắp bắt đầu rồi. Phong đi đến ôm lấy tôi từ phía sau, vùi mặt vào tóc tôi:
- Có em giúp nhiều việc, anh trở nên lười biếng rồi!
Tôi vùng ra, làm gì vậy, ở đây là công ti chứ có phải ở nhà đâu. Tôi hỏi:
- Thiệp mời phát hết chưa?
- Phát hết từ hai ngày trước rồi!- Anh đáp.
Thật ra, thiệp mời chính là bức ảnh nhân vật trong game, được kèm theo tên của nhân vật mà người chơi sử dụng gửi qua gmail mà các gamer đã đăng kí. Hơn 1 triệu thiếp mời đã được phát ra trên toàn quốc, còn việc đi hay không thì tuỳ hỉ nhưng tôi chắc chắn, top 100 game sẽ đến.
Còn 2 tiếng nữa tiệc bắt đầu. . .
Kênh chat thế giới:
OK OK: Các gamer, ai chuẩn bị đi nhận giải nào?
Tiểu Hồng: Tôi.
Thất Bát: Tôi ở tận thành phố X, không lên Sài Thành được rồi. Quá buồn!
Hắc Hắc: Bạch Bạch nhất định sẽ là nữ thần mới của game.
Phản động Gia Tộc Hạ Tử: Dẹp hết đi! Làm cái gì mà làm hả! Hạ Tử Anh hết thời nên mới đổi đại diện khác!
5739940: Nằm nhà làm nhiệm vụ game, chờ kết quả và video update thôi. *icon khóc*
Hạ Tử Giang: Các gamer không đến được thì vẫn có thể xem livestream.
Hạ Tử Kỳ: Em gái nào chưa có người yêu bơi vào hết đi, anh dẫn vào cổng chính.
Tiểu San: Em nè anh Kỳ, em chưa có người yêu!
Tôi đọc sơ một loạt tin nhắn của các game thủ, tuy bữa tiệc sắp bắt đầu nhưng mọi người vẫn truy cập game đông lắm.
Tôi tranh thủ test nhiệm vụ mới thì Quốc Minh chat mật:
Lạc Bình Thiên: Tú Anh, nếu tớ được làm đại diện game, cậu tiếp tục làm cùng tớ được không?
Hạ Tử Anh: Các gamer nữ sẽ hận tớ tới chết.
Lạc Bình Thiên: Tớ làm chuyện này cũng vì cậu, tớ muốn quảng bá game cùng cậu cơ!
Hạ Tử Anh: Aizz, cậu không suy nghĩ đến việc tuyển gamer nữ để làm gì ư? Chưa có kết quả chính thức, chắc gì cậu đã đậu.
Lạc Bình Thiên: Sao lúc nào cậu cũng vô tình với tớ hết vậy? Huhu. *icon khóc*
Hạ Tử Anh: Cậu còn chưa quen được với điều đó ư?
Lạc Bình Thiên: Tớ đã dành cả tuổi xuân của mình để theo đuổi cậu đó!
Hạ Tử Anh: Tớ cũng đã dành cả thanh xuân của mình để trốn tránh cậu đấy. Bây giờ cậu nên từ bỏ đi, tớ sắp kết hôn rồi.
Tôi tắt chat, sợ chồng sắp cưới sẽ ghen nhưng nghĩ lại thì anh Phong lo mấy cái sự kiện cũng đủ điên đầu nên không còn tâm trí đâu mà ghen tuông nhỉ?
Tự Thanh: Tú Anh...
Hạ Tử Anh: Ai vậy?
Tự Thanh: Chị Thanh đây, giúp chị làm nhiệm vụ nhận xe đi.
Hạ Tử Anh: Tạo phòng mời em.
Tôi giúp chị Thanh làm nhiệm vụ, đến vạch đích phải chờ chị chạy lên, tay lái chị còn yếu lắm nhưng cũng trụ được trong top 100.
Tự Thanh: Chị vừa gặp anh Quân đi cùng cô gái nào đó, lạ lắm! Chắc người anh ấy thích.
Hạ Tử Anh: Chắc là đồng nghiệp thôi mà.
Tự Thanh: Chị có hỏi anh ấy, anh ấy lại nói là không có gì. Chắc chị suy nghĩ hơi quá! Khi bị nhắc đến còn lẫn tránh, sợ chị nói này nọ.
Hạ Tử Anh: Em sẽ hỏi lại anh ấy, chị yên tâm. Lát nữa còn đi dự tiệc nhận giải, phiếu bầu của chị cũng cao lắm nha!
Tự Thanh: Chị vừa trang điểm xong, thấy dư thời gian nên vào làm vài ván game.
Chị quên bẵng đi nỗi buồn nhanh chóng, nói chuyện quên trời đất. Ngây thơ đúng là dễ sống!
Tôi được chị stylist make up lộng lẫy. Chiếc váy thiết kế riêng đính kim sa cúp ngực, hở cả lưng trần quyến rũ. Điểm nổi bật của chiếc váy chính là sự nhẹ nhàng tựa như nước. Tôi cảm thấy mình thật sự giống nữ thần rồi.
Thật ra thì đây là bộ quần áo đắt giá nhất của game Phong, chiếc váy này là chiếc váy hiếm trong hòm kho báu, hiện giờ vẫn chưa có ai may mắn vơ được. Tôi có hỏi anh, thì anh bảo bộ quần áo này cầu kỳ quá nên cách có được nó cũng phải tương xứng, do bọn họ chưa nghĩ ra nhiệm vụ nào để có được nên cứ cất tạm vào hòm kho báu dưới biển, chưa ai lấy được.
Anh mặc vest đi vào, bộ vest này được thiết kế chung với váy, cực kỳ đồng điệu. Anh đưa mắt
- Không ngờ em lại đẹp đến vậy, còn đẹp hơn cả Hằng Nga nữa đấy!
- Cảm ơn, hôm nay anh cũng giống Thiên Bồng Nguyên Soái lắm!- Tôi tiến đến chỉnh lại cà vạt cho anh.
- Hả?- Phong trợn mắt mỏi lại. Tôi lắc đầu, khoác tay chồng sắp cưới, cười thật hạnh phúc:
- Đi thôi! Bữa tiệc bắt đầu rồi!
Tôi và anh bước ra, toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào chúng tôi. Nhiều ánh mắt, nhiều cảm xúc đan xen nhau, ghen tỵ có, ngưỡng mộ có, không quan tâm lắm cũng có đấy. . .
Tôi ngẩng cao đầu nhìn xung quanh, lia mắt thấy Lan Vân, tôi nhếch môi cười chiến thắn. Cô ấy nhìn tôi bằng cặp mắt không mấy thân thiện.
Tôi hít 1 hơi thật sâu hoà mình vào bữa tiệc, ngước mắt nhìn Phong phát biểu trên sân khấu.
- Tú Anh!- Tuyết San kéo ngay tay tôi.- Đẹp chết mất!
Tôi nhìn cô bạn hơi thân của mình, liếc từ đầu đến gót chân. Váy dạ hội bó sát phủ kim tuyến lấp lánh, giày cũng là giày thuỷ tinh, vừa nhìn đã biết là tiểu thư giàu có. Gương mặt xinh xắn được make up kĩ càng trở nên sắc xảo hơn bình thường. Tôi gật gù:
- Hôm nay ăn vận đẹp thế chính là muốn giật giải đúng không?
- Còn phải nói!- Tuyết San cười tươi rói.
- Tú Anh.- Quốc Minh chạy ngay đến bên cạnh tôi. Tôi cầm ly rượu vang cạn ly cùng cậu, nở nụ cười:
- Quả thật phiếu bầu của cậu cao ngất ngưỡng, cuối cùng cũng áp đảo tận 89%.
- Haha, tớ mà. Ai bảo tớ đẹp trai quá làm gì! Những lần hợp tác sau sẽ có dịp gặp cậu dài dài.- Cậu ta cười khoá chí. Rốt cuộc thì cậu ấy vẫn một mực theo đuổi tôi dù biết tôi và Phong công khai quen nhau lâu rồi.
- Đánh đồn có địch bao giờ cũng thú vị hơn à Quốc Minh?- Lan Vân đi đến. Cô nàng trang điểm đậm, mặc chiếc váy dạ hội màu đỏ đô, họa tiết bùng lên như ngọn lửa. Thật là trùng hợp, bộ váy tôi đang mặc chính là đại diện cho nước, mà nước thì chắc chắn sẽ dập tắt được đám lửa le lói này.
- Lan Vân.- Quốc Minh ỉu xìu xuống. Cô ta hếch mắt nhìn tôi:
- Xem kìa, vịt con xấu xí đã thiên nga rồi. Chậc chậc, từ một con nhỏ trắng tay, sau khi yêu được giám đốc thì bỗng chốc có giá lắm!
- Chú vịt con xấu xí trong đàn vịt kia vốn dĩ đã là thiên nga, nếu tôi nói cô là chú vịt xinh đẹp nhất trong đàn vịt kia thì cô có thể trở thành thiên nga hay không?- Tôi cười như trêu ngươi. Ống kính lia đến, tôi nhìn vào ống kính vẫy tay mặc kệ cho Lan Vân vẫn đang tức tối không biết nói gì hơn.
- Lan Vân, rốt cuộc thì ai mới là vịt vậy?- Tôi vẫn tự hào liếc cô ta.
Chị Thanh đi đến, trông chị cứ y như một thiên thần nhỏ với chiếc váy hoa xoè, mái tóc xoã dài, trang điểm nhẹ. Chị vẫy tay cười thân thiện:
- Chào mọi người.
- Ai đây? Công chúa nào nữa vậy?- Quốc Minh trêu chọc làm chị Thanh đỏ mặt, cười ngại ngùng:
- Tôi là Tự Thanh, top 50.
- À, vậy cũng xưng tên.- Lan Vân vuốt tóc, bĩu môi tỏ vẻ coi thường. Tôi nhìn Tuyết San, cô bạn mỉm cười lắc đầu. Tôi biết là cô bạn cũng đang khinh thường Lan Vân lắm.
- Giới thiệu với chị, đây là Lan Vân hay nói cách khác là Tần Tuyết top 10.- Tôi chỉ tay giới thiệu Lan Vân với chị.
- A, vậy cũng xưng tên, top 10 cơ đấy!- Tuyết San cười cợt, tôi cùng cô bạn đưa ánh mắt thương hại nhìn Lan Vân làm cô ấy tức giận đùng đùng.
- Vậy Tuyết San, cô top mấy?- Lan Vân trợn mắt hỏi lại.
- Tiểu San hèn mọn, chỉ đứng trụ được top 4.- Tuyết San bây giờ dữ dằn lắm, chọc tức Lan Vân là chuyện nhỏ thôi mà. Khỏi phải nói, khi biết Tuyết San đua lọt top 4 tôi đã bất ngờ cỡ nào, cô bạn đua điêu luyện không kém gì tôi, vượt hơn hẳn đám người còn lại của Gia Tộc Hạ Tử, cái này tôi đảm bảo không phải việc cô bạn dùng tiền nạp vào đâu, là kĩ năng đó.
Quốc Minh nhăn mặt:
- Thôi nào các người đẹp, hôm nay là tiệc gặp mặt của các game thủ chúng ta mà, đừng cãi nhau!
- Tôi đi vệ sinh 1 lát nhé, đánh thêm tí son.- Chị Thanh cười, nụ cười đẹp đến nao lòng. Tôi càng nhìn càng thấy ưng người chị dâu này.
Phong phát biểu xong, đưa mắt nhìn về phía tôi:
- Sau đây, mời Tú Anh sẽ công bố kết quả người được chọn làm đại diện mới của game Phong Thần.
Tôi dạo bước, khách mời chia ra làm 2 bên, chừa lối giữa. Anh đi xuống dắt tay tôi lên, xung quanh đều thán phục, trầm trồ khen ngợi cả hai là trai tài gái sắc.
- Đầu tiên, sẽ là giải thưởng của đại diện nam. Các bạn nghĩ sẽ là ai?- Tôi cười, cầm tờ giấy trong tay.
- Lạc Bình Thiên, Lạc Bình Thiên, Lạc Bình Thiên!- Đồng loạt các gamer nữ kêu tên Quốc Minh vang trời, cậu bạn chảnh choẹ hất tóc. Tôi nói tiếp:
- Vâng, đó chính là Lạc Bình Thiên- Quốc Minh! Không có gì bất ngờ vì số phiếu hiện hữu công khai đúng không ạ!
Không có gì quá bất ngờ, các gamer nữ hò reo phấn khích. Trên màn hình lớn, chiếu những cuộc đua li kì của Lạc Bình Thiên, sau đó hình ảnh dự thi của cậu hiện lên. Chỉ đơn giản, nền ảnh trắng, trang phục là sơ mi trắng, quần tây đen, đeo mắt kính, tóc nhuộm nâu đỏ, có vậy thôi đã làm các bạn nữ đủ phấn khích rồi.
- A, đến lúc hấp dẫn rồi đây? Đại diện nữ sẽ là ai?- Anh Giang đóng vai trò MC hỏi.
- Hạ Tử Anh, Hạ Tử Anh!
Tôi phì cười, gia tộc Hạ Tử bọn họ gọi tên trêu ghẹo tôi.
- Chắc chắn không phải Hạ Tử Anh rồi.- Tôi nhăn mặt.
- Tần Tuyết!
- Tự Thanh!
- Bạch Bạch!
- Tuyết San!
Mọi người gọi đủ tên game thủ, xem ra phiếu bầu rất xuýt xao.
- Bạch Bạch- Trương Thảo My!
Không phải Lan Vân ư? Thật bất ngờ! Tôi xoay đầu lại nhìn màn hình chiếu kỹ năng đua xe.
Bạch Bạch có kĩ thuật thả trôi kỳ diệu lắm, nhìn cực kỳ đẹp mắt. Cô bạn cũng xinh đẹp không kém bất kì hot girl nào, điệu này Hắc Hắc phải dày công giữ gìn rồi!
Ở phía dưới bàn tán xôn xao.
- Rất tiếc cho gamer Tần Tuyết và Tự Thanh, bình chọn chỉ thua 2%.- Anh Giang nói. Tuyết San hậm hực đánh vào vai anh Kỳ, chắc là đang tức giận lắm đây.
Trên màn hình bắt đầu chiếu hình Bạch Bạch...
*Phụt* tất cả thiết bị điện đều bị tắt hết. Phong chạy nhanh lên sân khấu nắm lấy tay tôi, trấn an. Bên dưới hoảng loạn, ồn ào.
- Mọi người bình tĩnh, kỹ thuật viên sẽ sửa chữa mạch điện lại ngay. Xin mời mọi người đứng tại chỗ!- Tôi nói lớn. Bên dưới yên ắng hơn 1 chút.
Chỉ 2 phút sau, đèn điện mở lại.
- Ô?- Bên dưới ai cũng ngạc nhiên ồ lên 1 tiếng, tôi xoay người nhìn về màn hình lớn. . .
Không phải là hình ảnh của Bạch Bạch nữa mà là... hình của Phong và Hoàng Uyên. Anh không mặc áo, ôm cô ấy ngủ. Bàn tay ấm đang nắm chặt lấy tay tôi đổ mồ hôi lạnh, run rẩy. Tôi buông tay anh ra, cố gắng đè nén cảm xúc sắp tuôn trào trong lòng ngực. Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Mất mặt trước mọi người, niềm tự tin tôi luôn có đâu rồi? Tôi luôn chắc chắn rằng anh sẽ không lừa dối tôi...
- Tú Anh!- Anh hoảng hốt cầm lấy tay tôi liền bị tôi hất ra. Bàn tay rơi trong không trung rồi buông thõng mất mát. Tôi đưa mắt nhìn anh, nước mắt đã lưng tròng. Phong đau đớn tiến đến một bước thì tôi lùi lại một bước. Đừng chạm vào tôi, tôi lúc này không ổn tí nào.
Tuyết San chạy đến, ôm chầm lấy tôi kéo xuống sân khấu. Tay chân tôi lạnh cóng, cả người cứng đờ, hô hấp cũng khó khăn.
- Anh Giang, tắt màn hình!- Anh Kỳ tức tối hét lên.
Mang hình tắt ngúm nhưng bên dưới vẫn còn nháo nhào vì đoạn clip ban nãy. Tôi cắn chặt môi mình, nước mắt không rơi ra khỏi khoé nhưng đọng lại trong hốc mắt như thuốc độc, đau đớn khôn nguôi. Phong vẫn đi theo tôi, nhăn nhó nói:
- Tú Anh, nghe anh giải thích đã!
- Đứa con... của chị Uyên, là của anh ư?- Tôi hít một hơi thật sâu lấy hết can đảm quay đầu lại hỏi. Mọi người trong công ti hoảng hốt nhìn nhau, chị Dung kéo tay tôi:
- Chúng ta vào trong rồi hẳn nói!
Tôi giật tay chị ấy ra, tiếp tục hỏi:
- Em đã cho anh cơ hội nói thật kia mà? Anh đã nói anh không hề lừa dối em, những tấm hình ấy là gì?
- Tú Anh, anh không biết, anh và Uyên chưa hề xảy ra chuyện gì cả!- Phong khẩn thiết giải thích. Tuyết San nắm lấy vai tôi ôm vào lòng, nói:
- Tú Anh, cậu có nhớ cậu đã hứa với tớ chuyện gì không? Bình tĩnh đã nào!
- Tuyết San, có phải cậu đã biết hết mọi chuyện nhưng đã giấu tớ đúng không? Sao mọi người lại làm như vậy?- Tôi ôm mặt khóc. Vỏ bọc mạnh mẽ của tôi bị phá vỡ rồi. Những người tưởng chừng đáng tin nhất lại lừa dối tôi lâu như vậy! Tuyết San nói tiếp:
- Nghe tớ nói đã, chúng ta về nhà rồi nói chuyện! Đừng tự biến mình thành kẻ đáng thương như vậy!
Cô bạn kéo tôi rời khỏi bữa tiệc, bỏ lại những lời nói qua lại khiến tôi gục ngã.
- Đèn ở đây, hoa ở đây!- Tôi chỉ tay cho người thợ trang trí. Bữa tiệc đầu tiên của công ty sắp bắt đầu rồi. Phong đi đến ôm lấy tôi từ phía sau, vùi mặt vào tóc tôi:
- Có em giúp nhiều việc, anh trở nên lười biếng rồi!
Tôi vùng ra, làm gì vậy, ở đây là công ti chứ có phải ở nhà đâu. Tôi hỏi:
- Thiệp mời phát hết chưa?
- Phát hết từ hai ngày trước rồi!- Anh đáp.
Thật ra, thiệp mời chính là bức ảnh nhân vật trong game, được kèm theo tên của nhân vật mà người chơi sử dụng gửi qua gmail mà các gamer đã đăng kí. Hơn 1 triệu thiếp mời đã được phát ra trên toàn quốc, còn việc đi hay không thì tuỳ hỉ nhưng tôi chắc chắn, top 100 game sẽ đến.
Còn 2 tiếng nữa tiệc bắt đầu. . .
Kênh chat thế giới:
OK OK: Các gamer, ai chuẩn bị đi nhận giải nào?
Tiểu Hồng: Tôi.
Thất Bát: Tôi ở tận thành phố X, không lên Sài Thành được rồi. Quá buồn!
Hắc Hắc: Bạch Bạch nhất định sẽ là nữ thần mới của game.
Phản động Gia Tộc Hạ Tử: Dẹp hết đi! Làm cái gì mà làm hả! Hạ Tử Anh hết thời nên mới đổi đại diện khác!
5739940: Nằm nhà làm nhiệm vụ game, chờ kết quả và video update thôi. *icon khóc*
Hạ Tử Giang: Các gamer không đến được thì vẫn có thể xem livestream.
Hạ Tử Kỳ: Em gái nào chưa có người yêu bơi vào hết đi, anh dẫn vào cổng chính.
Tiểu San: Em nè anh Kỳ, em chưa có người yêu!
Tôi đọc sơ một loạt tin nhắn của các game thủ, tuy bữa tiệc sắp bắt đầu nhưng mọi người vẫn truy cập game đông lắm.
Tôi tranh thủ test nhiệm vụ mới thì Quốc Minh chat mật:
Lạc Bình Thiên: Tú Anh, nếu tớ được làm đại diện game, cậu tiếp tục làm cùng tớ được không?
Hạ Tử Anh: Các gamer nữ sẽ hận tớ tới chết.
Lạc Bình Thiên: Tớ làm chuyện này cũng vì cậu, tớ muốn quảng bá game cùng cậu cơ!
Hạ Tử Anh: Aizz, cậu không suy nghĩ đến việc tuyển gamer nữ để làm gì ư? Chưa có kết quả chính thức, chắc gì cậu đã đậu.
Lạc Bình Thiên: Sao lúc nào cậu cũng vô tình với tớ hết vậy? Huhu. *icon khóc*
Hạ Tử Anh: Cậu còn chưa quen được với điều đó ư?
Lạc Bình Thiên: Tớ đã dành cả tuổi xuân của mình để theo đuổi cậu đó!
Hạ Tử Anh: Tớ cũng đã dành cả thanh xuân của mình để trốn tránh cậu đấy. Bây giờ cậu nên từ bỏ đi, tớ sắp kết hôn rồi.
Tôi tắt chat, sợ chồng sắp cưới sẽ ghen nhưng nghĩ lại thì anh Phong lo mấy cái sự kiện cũng đủ điên đầu nên không còn tâm trí đâu mà ghen tuông nhỉ?
Tự Thanh: Tú Anh...
Hạ Tử Anh: Ai vậy?
Tự Thanh: Chị Thanh đây, giúp chị làm nhiệm vụ nhận xe đi.
Hạ Tử Anh: Tạo phòng mời em.
Tôi giúp chị Thanh làm nhiệm vụ, đến vạch đích phải chờ chị chạy lên, tay lái chị còn yếu lắm nhưng cũng trụ được trong top 100.
Tự Thanh: Chị vừa gặp anh Quân đi cùng cô gái nào đó, lạ lắm! Chắc người anh ấy thích.
Hạ Tử Anh: Chắc là đồng nghiệp thôi mà.
Tự Thanh: Chị có hỏi anh ấy, anh ấy lại nói là không có gì. Chắc chị suy nghĩ hơi quá! Khi bị nhắc đến còn lẫn tránh, sợ chị nói này nọ.
Hạ Tử Anh: Em sẽ hỏi lại anh ấy, chị yên tâm. Lát nữa còn đi dự tiệc nhận giải, phiếu bầu của chị cũng cao lắm nha!
Tự Thanh: Chị vừa trang điểm xong, thấy dư thời gian nên vào làm vài ván game.
Chị quên bẵng đi nỗi buồn nhanh chóng, nói chuyện quên trời đất. Ngây thơ đúng là dễ sống!
Tôi được chị stylist make up lộng lẫy. Chiếc váy thiết kế riêng đính kim sa cúp ngực, hở cả lưng trần quyến rũ. Điểm nổi bật của chiếc váy chính là sự nhẹ nhàng tựa như nước. Tôi cảm thấy mình thật sự giống nữ thần rồi.
Thật ra thì đây là bộ quần áo đắt giá nhất của game Phong, chiếc váy này là chiếc váy hiếm trong hòm kho báu, hiện giờ vẫn chưa có ai may mắn vơ được. Tôi có hỏi anh, thì anh bảo bộ quần áo này cầu kỳ quá nên cách có được nó cũng phải tương xứng, do bọn họ chưa nghĩ ra nhiệm vụ nào để có được nên cứ cất tạm vào hòm kho báu dưới biển, chưa ai lấy được.
Anh mặc vest đi vào, bộ vest này được thiết kế chung với váy, cực kỳ đồng điệu. Anh đưa mắt
- Không ngờ em lại đẹp đến vậy, còn đẹp hơn cả Hằng Nga nữa đấy!
- Cảm ơn, hôm nay anh cũng giống Thiên Bồng Nguyên Soái lắm!- Tôi tiến đến chỉnh lại cà vạt cho anh.
- Hả?- Phong trợn mắt mỏi lại. Tôi lắc đầu, khoác tay chồng sắp cưới, cười thật hạnh phúc:
- Đi thôi! Bữa tiệc bắt đầu rồi!
Tôi và anh bước ra, toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào chúng tôi. Nhiều ánh mắt, nhiều cảm xúc đan xen nhau, ghen tỵ có, ngưỡng mộ có, không quan tâm lắm cũng có đấy. . .
Tôi ngẩng cao đầu nhìn xung quanh, lia mắt thấy Lan Vân, tôi nhếch môi cười chiến thắn. Cô ấy nhìn tôi bằng cặp mắt không mấy thân thiện.
Tôi hít 1 hơi thật sâu hoà mình vào bữa tiệc, ngước mắt nhìn Phong phát biểu trên sân khấu.
- Tú Anh!- Tuyết San kéo ngay tay tôi.- Đẹp chết mất!
Tôi nhìn cô bạn hơi thân của mình, liếc từ đầu đến gót chân. Váy dạ hội bó sát phủ kim tuyến lấp lánh, giày cũng là giày thuỷ tinh, vừa nhìn đã biết là tiểu thư giàu có. Gương mặt xinh xắn được make up kĩ càng trở nên sắc xảo hơn bình thường. Tôi gật gù:
- Hôm nay ăn vận đẹp thế chính là muốn giật giải đúng không?
- Còn phải nói!- Tuyết San cười tươi rói.
- Tú Anh.- Quốc Minh chạy ngay đến bên cạnh tôi. Tôi cầm ly rượu vang cạn ly cùng cậu, nở nụ cười:
- Quả thật phiếu bầu của cậu cao ngất ngưỡng, cuối cùng cũng áp đảo tận 89%.
- Haha, tớ mà. Ai bảo tớ đẹp trai quá làm gì! Những lần hợp tác sau sẽ có dịp gặp cậu dài dài.- Cậu ta cười khoá chí. Rốt cuộc thì cậu ấy vẫn một mực theo đuổi tôi dù biết tôi và Phong công khai quen nhau lâu rồi.
- Đánh đồn có địch bao giờ cũng thú vị hơn à Quốc Minh?- Lan Vân đi đến. Cô nàng trang điểm đậm, mặc chiếc váy dạ hội màu đỏ đô, họa tiết bùng lên như ngọn lửa. Thật là trùng hợp, bộ váy tôi đang mặc chính là đại diện cho nước, mà nước thì chắc chắn sẽ dập tắt được đám lửa le lói này.
- Lan Vân.- Quốc Minh ỉu xìu xuống. Cô ta hếch mắt nhìn tôi:
- Xem kìa, vịt con xấu xí đã thiên nga rồi. Chậc chậc, từ một con nhỏ trắng tay, sau khi yêu được giám đốc thì bỗng chốc có giá lắm!
- Chú vịt con xấu xí trong đàn vịt kia vốn dĩ đã là thiên nga, nếu tôi nói cô là chú vịt xinh đẹp nhất trong đàn vịt kia thì cô có thể trở thành thiên nga hay không?- Tôi cười như trêu ngươi. Ống kính lia đến, tôi nhìn vào ống kính vẫy tay mặc kệ cho Lan Vân vẫn đang tức tối không biết nói gì hơn.
- Lan Vân, rốt cuộc thì ai mới là vịt vậy?- Tôi vẫn tự hào liếc cô ta.
Chị Thanh đi đến, trông chị cứ y như một thiên thần nhỏ với chiếc váy hoa xoè, mái tóc xoã dài, trang điểm nhẹ. Chị vẫy tay cười thân thiện:
- Chào mọi người.
- Ai đây? Công chúa nào nữa vậy?- Quốc Minh trêu chọc làm chị Thanh đỏ mặt, cười ngại ngùng:
- Tôi là Tự Thanh, top 50.
- À, vậy cũng xưng tên.- Lan Vân vuốt tóc, bĩu môi tỏ vẻ coi thường. Tôi nhìn Tuyết San, cô bạn mỉm cười lắc đầu. Tôi biết là cô bạn cũng đang khinh thường Lan Vân lắm.
- Giới thiệu với chị, đây là Lan Vân hay nói cách khác là Tần Tuyết top 10.- Tôi chỉ tay giới thiệu Lan Vân với chị.
- A, vậy cũng xưng tên, top 10 cơ đấy!- Tuyết San cười cợt, tôi cùng cô bạn đưa ánh mắt thương hại nhìn Lan Vân làm cô ấy tức giận đùng đùng.
- Vậy Tuyết San, cô top mấy?- Lan Vân trợn mắt hỏi lại.
- Tiểu San hèn mọn, chỉ đứng trụ được top 4.- Tuyết San bây giờ dữ dằn lắm, chọc tức Lan Vân là chuyện nhỏ thôi mà. Khỏi phải nói, khi biết Tuyết San đua lọt top 4 tôi đã bất ngờ cỡ nào, cô bạn đua điêu luyện không kém gì tôi, vượt hơn hẳn đám người còn lại của Gia Tộc Hạ Tử, cái này tôi đảm bảo không phải việc cô bạn dùng tiền nạp vào đâu, là kĩ năng đó.
Quốc Minh nhăn mặt:
- Thôi nào các người đẹp, hôm nay là tiệc gặp mặt của các game thủ chúng ta mà, đừng cãi nhau!
- Tôi đi vệ sinh 1 lát nhé, đánh thêm tí son.- Chị Thanh cười, nụ cười đẹp đến nao lòng. Tôi càng nhìn càng thấy ưng người chị dâu này.
Phong phát biểu xong, đưa mắt nhìn về phía tôi:
- Sau đây, mời Tú Anh sẽ công bố kết quả người được chọn làm đại diện mới của game Phong Thần.
Tôi dạo bước, khách mời chia ra làm 2 bên, chừa lối giữa. Anh đi xuống dắt tay tôi lên, xung quanh đều thán phục, trầm trồ khen ngợi cả hai là trai tài gái sắc.
- Đầu tiên, sẽ là giải thưởng của đại diện nam. Các bạn nghĩ sẽ là ai?- Tôi cười, cầm tờ giấy trong tay.
- Lạc Bình Thiên, Lạc Bình Thiên, Lạc Bình Thiên!- Đồng loạt các gamer nữ kêu tên Quốc Minh vang trời, cậu bạn chảnh choẹ hất tóc. Tôi nói tiếp:
- Vâng, đó chính là Lạc Bình Thiên- Quốc Minh! Không có gì bất ngờ vì số phiếu hiện hữu công khai đúng không ạ!
Không có gì quá bất ngờ, các gamer nữ hò reo phấn khích. Trên màn hình lớn, chiếu những cuộc đua li kì của Lạc Bình Thiên, sau đó hình ảnh dự thi của cậu hiện lên. Chỉ đơn giản, nền ảnh trắng, trang phục là sơ mi trắng, quần tây đen, đeo mắt kính, tóc nhuộm nâu đỏ, có vậy thôi đã làm các bạn nữ đủ phấn khích rồi.
- A, đến lúc hấp dẫn rồi đây? Đại diện nữ sẽ là ai?- Anh Giang đóng vai trò MC hỏi.
- Hạ Tử Anh, Hạ Tử Anh!
Tôi phì cười, gia tộc Hạ Tử bọn họ gọi tên trêu ghẹo tôi.
- Chắc chắn không phải Hạ Tử Anh rồi.- Tôi nhăn mặt.
- Tần Tuyết!
- Tự Thanh!
- Bạch Bạch!
- Tuyết San!
Mọi người gọi đủ tên game thủ, xem ra phiếu bầu rất xuýt xao.
- Bạch Bạch- Trương Thảo My!
Không phải Lan Vân ư? Thật bất ngờ! Tôi xoay đầu lại nhìn màn hình chiếu kỹ năng đua xe.
Bạch Bạch có kĩ thuật thả trôi kỳ diệu lắm, nhìn cực kỳ đẹp mắt. Cô bạn cũng xinh đẹp không kém bất kì hot girl nào, điệu này Hắc Hắc phải dày công giữ gìn rồi!
Ở phía dưới bàn tán xôn xao.
- Rất tiếc cho gamer Tần Tuyết và Tự Thanh, bình chọn chỉ thua 2%.- Anh Giang nói. Tuyết San hậm hực đánh vào vai anh Kỳ, chắc là đang tức giận lắm đây.
Trên màn hình bắt đầu chiếu hình Bạch Bạch...
*Phụt* tất cả thiết bị điện đều bị tắt hết. Phong chạy nhanh lên sân khấu nắm lấy tay tôi, trấn an. Bên dưới hoảng loạn, ồn ào.
- Mọi người bình tĩnh, kỹ thuật viên sẽ sửa chữa mạch điện lại ngay. Xin mời mọi người đứng tại chỗ!- Tôi nói lớn. Bên dưới yên ắng hơn 1 chút.
Chỉ 2 phút sau, đèn điện mở lại.
- Ô?- Bên dưới ai cũng ngạc nhiên ồ lên 1 tiếng, tôi xoay người nhìn về màn hình lớn. . .
Không phải là hình ảnh của Bạch Bạch nữa mà là... hình của Phong và Hoàng Uyên. Anh không mặc áo, ôm cô ấy ngủ. Bàn tay ấm đang nắm chặt lấy tay tôi đổ mồ hôi lạnh, run rẩy. Tôi buông tay anh ra, cố gắng đè nén cảm xúc sắp tuôn trào trong lòng ngực. Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Mất mặt trước mọi người, niềm tự tin tôi luôn có đâu rồi? Tôi luôn chắc chắn rằng anh sẽ không lừa dối tôi...
- Tú Anh!- Anh hoảng hốt cầm lấy tay tôi liền bị tôi hất ra. Bàn tay rơi trong không trung rồi buông thõng mất mát. Tôi đưa mắt nhìn anh, nước mắt đã lưng tròng. Phong đau đớn tiến đến một bước thì tôi lùi lại một bước. Đừng chạm vào tôi, tôi lúc này không ổn tí nào.
Tuyết San chạy đến, ôm chầm lấy tôi kéo xuống sân khấu. Tay chân tôi lạnh cóng, cả người cứng đờ, hô hấp cũng khó khăn.
- Anh Giang, tắt màn hình!- Anh Kỳ tức tối hét lên.
Mang hình tắt ngúm nhưng bên dưới vẫn còn nháo nhào vì đoạn clip ban nãy. Tôi cắn chặt môi mình, nước mắt không rơi ra khỏi khoé nhưng đọng lại trong hốc mắt như thuốc độc, đau đớn khôn nguôi. Phong vẫn đi theo tôi, nhăn nhó nói:
- Tú Anh, nghe anh giải thích đã!
- Đứa con... của chị Uyên, là của anh ư?- Tôi hít một hơi thật sâu lấy hết can đảm quay đầu lại hỏi. Mọi người trong công ti hoảng hốt nhìn nhau, chị Dung kéo tay tôi:
- Chúng ta vào trong rồi hẳn nói!
Tôi giật tay chị ấy ra, tiếp tục hỏi:
- Em đã cho anh cơ hội nói thật kia mà? Anh đã nói anh không hề lừa dối em, những tấm hình ấy là gì?
- Tú Anh, anh không biết, anh và Uyên chưa hề xảy ra chuyện gì cả!- Phong khẩn thiết giải thích. Tuyết San nắm lấy vai tôi ôm vào lòng, nói:
- Tú Anh, cậu có nhớ cậu đã hứa với tớ chuyện gì không? Bình tĩnh đã nào!
- Tuyết San, có phải cậu đã biết hết mọi chuyện nhưng đã giấu tớ đúng không? Sao mọi người lại làm như vậy?- Tôi ôm mặt khóc. Vỏ bọc mạnh mẽ của tôi bị phá vỡ rồi. Những người tưởng chừng đáng tin nhất lại lừa dối tôi lâu như vậy! Tuyết San nói tiếp:
- Nghe tớ nói đã, chúng ta về nhà rồi nói chuyện! Đừng tự biến mình thành kẻ đáng thương như vậy!
Cô bạn kéo tôi rời khỏi bữa tiệc, bỏ lại những lời nói qua lại khiến tôi gục ngã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.