Chương 356: Sương mù bao phủ Vô Thượng Tông
Tân Sinh
19/09/2020
Sáng sớm ngày hôm sau.
Xung quanh Vô Thượng Tông bắt đầu nổi lên những dư chấn lạ, những âm thanh cực kỳ nhỏ theo làn gió đưa đi. Trong những điệp khúc giống như vũ điệu của một bộ tộc nào đó.
Theo sau đó, từng làn sương mờ ảo từ khắp nơi di chuyển dần về phía Vô Thượng Tông khiến Vô Thượng Tông nhìn từ xa chỉ có thể thấy đỉnh của bảy tòa tháp, nổi bật nhất là bảy viên cực phẩm Xích Linh Thạch.
Trong làn sương mờ ảo thấp thoáng xuất hiện một thân ảnh nữ nhân mặc thanh y với từng đường nét phiêu phù trong gió. Trong đó, mái tóc dài với màu sắc đỏ như máu đong đưa, gương mặt không cảm xúc nhảy theo những thanh âm ti hí. Nàng ta chính là nữ nhân trước giờ chưa từng mở khăn che mặt ra.
Tông chủ Vương Siêu Việt đứng trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn cùng Hồ Linh Tử đưa ánh mắt nhìn về phương hướng nữ nhân đang say sưa trong điệu nhảy. Cả hai nhìn không chớp mắt, bởi vì điệu nhảy đó đầy dụ hoặc, trong đó mang theo một mùi vị tang thương.
Phía sau tông chủ Vương Siêu Việt lúc này có sự hiện diện của bốn trưởng lão trụ cột của Vô Thượng Tông.
Ngoài tam trưởng lão cùng ngũ trưởng lão thường xuyên túc trực Vô Thượng Tông. Nhị trưởng lão Băng Phong Chân Nhân cùng tứ trưởng lão Lôi Hoa Chân Nhân cũng đã xuất quan theo lệnh của tông chủ.
Tông chủ Vương Siêu Việt bâng quơ nói “Đại trưởng lão đâu rồi?”
Tam trưởng lão lúng túng không biết trả lời sao. Chẳng lẽ hắn phải nói “Đại trưởng lão theo trai rồi…”
Tông chủ Vương Siêu Việt chỉ lắc đầu cảm thán. Ánh mắt lão lại dời về phương hướng nữ nhân đang men theo làn sương mù đang di chuyển về phía tông môn.
Sắc mặt lão có phần trầm xuống. Cảnh tượng này thật sự quá quen thuộc.
Bên ngoài Vô Thượng Tông.
Nữ nhân với mái tóc đỏ kết thúc vũ điệu, ánh mắt ma mị biến mất mà thay bằng sắc lạnh. Trong đó ẩn hiện sát khí không ngừng.
Khí tức bạo liệt từ nàng ta bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, thổi bay từng làn sương mù khiến khu vực nàng đang đứng trở nên trống trãi.
Lúc này mới lộ ra đội quân nàng dẫn đầu lần này.
Bên cạnh nàng lúc này mới xuất hiện thân ảnh Phạm Bá cùng Diêm La. Phía sau là thân ảnh đại tướng quân Hoàng Cảnh Hạo dẫn đầu một vạn binh lính với trang bị trọng giáp, tay cầm trường thương chỉ thiên vô cùng khí thế.
Nữ nhân che mặt nhìn về phương hướng Vô Thượng Tông, tiếng nói bắt đầu cất lên “Thời hạn trả giá cho tội ác của ngươi đến rồi, Vương tông chủ!”
Tiếng nói cất lên dù không lớn nhưng vang dội khắp nơi. Toàn bộ khu vực Vô Thượng Tông ai cũng có thể nghe thấy tiếng nói của nữ nhân tóc đỏ.
Tông chủ Vương Siêu Việt cũng không có phản ứng nào, lão chỉ nhắm mắt lại tiếp thu tiếng nói của nữ nhân tóc đỏ.
Nữ nhân tóc đỏ nói tiếp “Năm trăm năm trước ta thất bại, nhưng lần này ta quyết đòi lại công đạo cho tộc ta!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không phản ứng, hai mắt lão vẫn nhắm lại, hồi tưởng chuyện đã xảy ra trước kia.
Hồ Linh Tử một bên thăm dò, khẽ thở dài “Lần trước không có dịp đối chất… lần này Vương huynh có thêm cơ hội… Vương huynh nên ra ngoài gặp nàng ta đi!”
Tông chủ Vương Siêu Việt nghe vậy, thân ảnh lập tức biến mất.
Lúc xuất hiện là bên ngoài Vô Thượng Tông và đứng đối diện nữ nhân tóc đỏ ở khoảng cách hai trăm trượng.
Nữ nhân tóc đỏ hai mắt đỏ hoe khi nhìn thấy chân dung của tông chủ Vương Siêu Việt. Nàng ta cắn chặt răng lại oán trách “Thân ảnh này… không sai được!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không vội trả lời mà chậm rãi nói “Nếu ta nhớ không lầm… Nàng là Diêm Ninh Lan!”
Hai mắt nữ nhân tóc đỏ nhất thời mở to ra vì sửng sốt.
Lão tông chủ nói tiếp “Khi xưa, nàng đánh vào Vô Thượng Tông ta. Khi đó quá đường đột khiến toàn quân bị diệt… Lần này nàng vẫn không buông bỏ sao?”
Nữ nhân tóc đỏ nội tâm vẫn không ngừng đấu tranh chính là vì kẻ thù gọi đúng tên của mình.
Bộ tộc tóc đỏ của nàng sống tránh đời, hầu như không tiếp xúc với ngoại nhân. Người trong tộc có chân dung, diện mạo như một người bình thường trừ một số thành viên trong tộc có một mái tóc đỏ như máu.
Màu tóc thể hiện ra huyết mạch của người trong tộc. Màu sắc càng đỏ sắc nét càng nói lên thân phận cao quý. Huyết thống tinh thuần nhất được người trong tộc tung hô là thần nữ vì có thần huyết trong người.
Tộc nhân của bộ tộc tóc đỏ ít khi phô trương mái tóc cho người khác giới. Đặc biệt tên gọi thật cũng không được để người khác giới biết trừ khi người khác giới chính là đích thị lang quân.
Lúc này kẻ thủ của tộc nàng lại gọi đích danh nàng là Diêm Ninh Lan. Điều này nói lên bên trong có nội tình.
Nhưng tại sao khi đó, ánh mắt đỏ ngầu đó, bàn tay tàn sát toàn tộc nàng đến giờ vẫn còn hằn sâu trong tâm trí.
Hình ảnh tàn khốc như vậy làm sao mà quên đi được. Thân ảnh đó mười phần chính là tông chủ Vương Siêu Việt.
Đến đây nàng nhất thời khóc rống lên, rồi ôm đầu quằn quại.
Nàng lấy ra một viên Lưu Ly Châu rồi phóng xuất ra bên ngoài. Những hình ảnh mà nàng suốt đời không bao giờ muốn nhìn thấy.
Những hình ảnh trong Lưu Ly Châu là thân ảnh tông chủ Vương Siêu Việt khi còn là một nam trung niên tay cầm trường kiếm tàn sát toàn bộ người trong tộc.
Những hình chiếu phóng ra khoảng không gian bên ngoài khiến ai cũng có thể nhìn thấy. Thân ảnh đó không ai khác đích thị là Vương Siêu Việt, tông chủ Vô Thượng Tông.
Hồ Linh Tử đang ở thượng tầng Tháp Linh Ẩn cũng nhíu hàng chân mày lại. Năm trăm năm trước, nàng ta chưa có dịp cho mọi người nhìn thấy những hình ảnh này thì nàng đã bị Hộ Tông Đại Trận Phá diệt, không hiểu vì lý do gì nàng ta vẫn còn sống và quay lại.
Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn ánh mắt đầy hận thù của nữ nhân tóc đỏ - Diêm Ninh Lan. Nội tâm lão không hề xao động hay nhảy dựng. Bên trong thâm tâm lão hoàn toàn tĩnh lặng không có dấu hiệu bị những hình ảnh hiển hiện ra dao động.
Lão điềm tĩnh nói “Nếu mạng ta có thể bù đắp được quá khứ đau khổ của nàng, nàng có nguyện ý… buông tha những người vô tội không?”
Nữ nhân tóc đỏ nghiến răng nói “Ta từng lập lời thề… ngày ta quay lại gà chó không tha!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không nói nữa, lão quay đầu về sau dự định rời đi. Lão dừng lại một hồi rồi nhàn nhạt nói “Nếu… ta nói đó không phải là ta… nàng có tin không?”
Câu nói này khiến nữ nhân tóc đỏ cười phá lên.
Nàng lại nghiến răng nói “Nếu ta nói… ta tận mắt chứng kiến… ngươi tin không?”
Trong ánh mắt của nữ nhân tóc đỏ lúc này tràn ngập hận thù. Bởi vì nàng đang đứng trước cơ hội rửa mối thâm thù. Kế hoạch này đã gây dựng từng bước từng bước một rất lâu rồi. Giờ chỉ còn một ý niệm là có thể đánh vào Vô Thượng Tông.
Tông chủ Vương Siêu Việt không nói, không quay đầu nhìn nhưng lão có thể hiểu thấu được mối thù hận của nàng ta.
Lão lắc đầu cảm thán rồi tức thì biến mất, lúc xuất hiện là trở về thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Hồ Linh Tử vừa nhìn thấy thân ảnh bằng hữu. Hắn lập tức chất vấn “Vương huynh có nội tình sao?”
Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn bằng hữu tâm giao, lão ngập ngừng một hồi rồi thở một hơi dài.
Lão mới nói “Khi đó… ta mất đi một đoạn ký ức!”
Xung quanh Vô Thượng Tông bắt đầu nổi lên những dư chấn lạ, những âm thanh cực kỳ nhỏ theo làn gió đưa đi. Trong những điệp khúc giống như vũ điệu của một bộ tộc nào đó.
Theo sau đó, từng làn sương mờ ảo từ khắp nơi di chuyển dần về phía Vô Thượng Tông khiến Vô Thượng Tông nhìn từ xa chỉ có thể thấy đỉnh của bảy tòa tháp, nổi bật nhất là bảy viên cực phẩm Xích Linh Thạch.
Trong làn sương mờ ảo thấp thoáng xuất hiện một thân ảnh nữ nhân mặc thanh y với từng đường nét phiêu phù trong gió. Trong đó, mái tóc dài với màu sắc đỏ như máu đong đưa, gương mặt không cảm xúc nhảy theo những thanh âm ti hí. Nàng ta chính là nữ nhân trước giờ chưa từng mở khăn che mặt ra.
Tông chủ Vương Siêu Việt đứng trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn cùng Hồ Linh Tử đưa ánh mắt nhìn về phương hướng nữ nhân đang say sưa trong điệu nhảy. Cả hai nhìn không chớp mắt, bởi vì điệu nhảy đó đầy dụ hoặc, trong đó mang theo một mùi vị tang thương.
Phía sau tông chủ Vương Siêu Việt lúc này có sự hiện diện của bốn trưởng lão trụ cột của Vô Thượng Tông.
Ngoài tam trưởng lão cùng ngũ trưởng lão thường xuyên túc trực Vô Thượng Tông. Nhị trưởng lão Băng Phong Chân Nhân cùng tứ trưởng lão Lôi Hoa Chân Nhân cũng đã xuất quan theo lệnh của tông chủ.
Tông chủ Vương Siêu Việt bâng quơ nói “Đại trưởng lão đâu rồi?”
Tam trưởng lão lúng túng không biết trả lời sao. Chẳng lẽ hắn phải nói “Đại trưởng lão theo trai rồi…”
Tông chủ Vương Siêu Việt chỉ lắc đầu cảm thán. Ánh mắt lão lại dời về phương hướng nữ nhân đang men theo làn sương mù đang di chuyển về phía tông môn.
Sắc mặt lão có phần trầm xuống. Cảnh tượng này thật sự quá quen thuộc.
Bên ngoài Vô Thượng Tông.
Nữ nhân với mái tóc đỏ kết thúc vũ điệu, ánh mắt ma mị biến mất mà thay bằng sắc lạnh. Trong đó ẩn hiện sát khí không ngừng.
Khí tức bạo liệt từ nàng ta bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, thổi bay từng làn sương mù khiến khu vực nàng đang đứng trở nên trống trãi.
Lúc này mới lộ ra đội quân nàng dẫn đầu lần này.
Bên cạnh nàng lúc này mới xuất hiện thân ảnh Phạm Bá cùng Diêm La. Phía sau là thân ảnh đại tướng quân Hoàng Cảnh Hạo dẫn đầu một vạn binh lính với trang bị trọng giáp, tay cầm trường thương chỉ thiên vô cùng khí thế.
Nữ nhân che mặt nhìn về phương hướng Vô Thượng Tông, tiếng nói bắt đầu cất lên “Thời hạn trả giá cho tội ác của ngươi đến rồi, Vương tông chủ!”
Tiếng nói cất lên dù không lớn nhưng vang dội khắp nơi. Toàn bộ khu vực Vô Thượng Tông ai cũng có thể nghe thấy tiếng nói của nữ nhân tóc đỏ.
Tông chủ Vương Siêu Việt cũng không có phản ứng nào, lão chỉ nhắm mắt lại tiếp thu tiếng nói của nữ nhân tóc đỏ.
Nữ nhân tóc đỏ nói tiếp “Năm trăm năm trước ta thất bại, nhưng lần này ta quyết đòi lại công đạo cho tộc ta!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không phản ứng, hai mắt lão vẫn nhắm lại, hồi tưởng chuyện đã xảy ra trước kia.
Hồ Linh Tử một bên thăm dò, khẽ thở dài “Lần trước không có dịp đối chất… lần này Vương huynh có thêm cơ hội… Vương huynh nên ra ngoài gặp nàng ta đi!”
Tông chủ Vương Siêu Việt nghe vậy, thân ảnh lập tức biến mất.
Lúc xuất hiện là bên ngoài Vô Thượng Tông và đứng đối diện nữ nhân tóc đỏ ở khoảng cách hai trăm trượng.
Nữ nhân tóc đỏ hai mắt đỏ hoe khi nhìn thấy chân dung của tông chủ Vương Siêu Việt. Nàng ta cắn chặt răng lại oán trách “Thân ảnh này… không sai được!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không vội trả lời mà chậm rãi nói “Nếu ta nhớ không lầm… Nàng là Diêm Ninh Lan!”
Hai mắt nữ nhân tóc đỏ nhất thời mở to ra vì sửng sốt.
Lão tông chủ nói tiếp “Khi xưa, nàng đánh vào Vô Thượng Tông ta. Khi đó quá đường đột khiến toàn quân bị diệt… Lần này nàng vẫn không buông bỏ sao?”
Nữ nhân tóc đỏ nội tâm vẫn không ngừng đấu tranh chính là vì kẻ thù gọi đúng tên của mình.
Bộ tộc tóc đỏ của nàng sống tránh đời, hầu như không tiếp xúc với ngoại nhân. Người trong tộc có chân dung, diện mạo như một người bình thường trừ một số thành viên trong tộc có một mái tóc đỏ như máu.
Màu tóc thể hiện ra huyết mạch của người trong tộc. Màu sắc càng đỏ sắc nét càng nói lên thân phận cao quý. Huyết thống tinh thuần nhất được người trong tộc tung hô là thần nữ vì có thần huyết trong người.
Tộc nhân của bộ tộc tóc đỏ ít khi phô trương mái tóc cho người khác giới. Đặc biệt tên gọi thật cũng không được để người khác giới biết trừ khi người khác giới chính là đích thị lang quân.
Lúc này kẻ thủ của tộc nàng lại gọi đích danh nàng là Diêm Ninh Lan. Điều này nói lên bên trong có nội tình.
Nhưng tại sao khi đó, ánh mắt đỏ ngầu đó, bàn tay tàn sát toàn tộc nàng đến giờ vẫn còn hằn sâu trong tâm trí.
Hình ảnh tàn khốc như vậy làm sao mà quên đi được. Thân ảnh đó mười phần chính là tông chủ Vương Siêu Việt.
Đến đây nàng nhất thời khóc rống lên, rồi ôm đầu quằn quại.
Nàng lấy ra một viên Lưu Ly Châu rồi phóng xuất ra bên ngoài. Những hình ảnh mà nàng suốt đời không bao giờ muốn nhìn thấy.
Những hình ảnh trong Lưu Ly Châu là thân ảnh tông chủ Vương Siêu Việt khi còn là một nam trung niên tay cầm trường kiếm tàn sát toàn bộ người trong tộc.
Những hình chiếu phóng ra khoảng không gian bên ngoài khiến ai cũng có thể nhìn thấy. Thân ảnh đó không ai khác đích thị là Vương Siêu Việt, tông chủ Vô Thượng Tông.
Hồ Linh Tử đang ở thượng tầng Tháp Linh Ẩn cũng nhíu hàng chân mày lại. Năm trăm năm trước, nàng ta chưa có dịp cho mọi người nhìn thấy những hình ảnh này thì nàng đã bị Hộ Tông Đại Trận Phá diệt, không hiểu vì lý do gì nàng ta vẫn còn sống và quay lại.
Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn ánh mắt đầy hận thù của nữ nhân tóc đỏ - Diêm Ninh Lan. Nội tâm lão không hề xao động hay nhảy dựng. Bên trong thâm tâm lão hoàn toàn tĩnh lặng không có dấu hiệu bị những hình ảnh hiển hiện ra dao động.
Lão điềm tĩnh nói “Nếu mạng ta có thể bù đắp được quá khứ đau khổ của nàng, nàng có nguyện ý… buông tha những người vô tội không?”
Nữ nhân tóc đỏ nghiến răng nói “Ta từng lập lời thề… ngày ta quay lại gà chó không tha!”
Tông chủ Vương Siêu Việt không nói nữa, lão quay đầu về sau dự định rời đi. Lão dừng lại một hồi rồi nhàn nhạt nói “Nếu… ta nói đó không phải là ta… nàng có tin không?”
Câu nói này khiến nữ nhân tóc đỏ cười phá lên.
Nàng lại nghiến răng nói “Nếu ta nói… ta tận mắt chứng kiến… ngươi tin không?”
Trong ánh mắt của nữ nhân tóc đỏ lúc này tràn ngập hận thù. Bởi vì nàng đang đứng trước cơ hội rửa mối thâm thù. Kế hoạch này đã gây dựng từng bước từng bước một rất lâu rồi. Giờ chỉ còn một ý niệm là có thể đánh vào Vô Thượng Tông.
Tông chủ Vương Siêu Việt không nói, không quay đầu nhìn nhưng lão có thể hiểu thấu được mối thù hận của nàng ta.
Lão lắc đầu cảm thán rồi tức thì biến mất, lúc xuất hiện là trở về thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Hồ Linh Tử vừa nhìn thấy thân ảnh bằng hữu. Hắn lập tức chất vấn “Vương huynh có nội tình sao?”
Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn bằng hữu tâm giao, lão ngập ngừng một hồi rồi thở một hơi dài.
Lão mới nói “Khi đó… ta mất đi một đoạn ký ức!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.