Chương 423: Thương Nam Sơn
Tân Sinh
04/04/2021
Ở một nơi khác, trên dãi Thương Nam Sơn phía nam Thần Vực.
Dãi Thương Nam Sơn này là khu rừng nguyên sinh với vô số cây đại thụ trải dài. Vị trí cách Thương Thần Tông ước chừng hai nghìn dặm, nằm trong địa phận Thương Thần Tông.
Khu vực này được chia thành bốn khu vực từ ngoài vào sâu bên trong. Càng đi sâu vào bên trong, độ hung hiểm tăng dần do thực lực hung thú tăng lên.
Thực lực hung thú nơi này được phân chia theo thọ nguyên của hung thú. Tiểu biểu như khu vực bên ngoài là Hắc Văn Sâm Lâm tập hợp đa phần hung thú có độ tuổi dưới trăm năm tuổi.
Khu vực Ác Lang Vương Sâm Lâm, độ tuổi hung thú dao động dưới năm trăm năm tuổi.
Khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm tập hợp hung thú có độ tuổi dưới nghìn năm tuổi.
Khu vực sâu và hung hiểm nhất là Địa Huyệt Sâm Lâm với hung thú trên nghìn năm tuổi. Đây là khu vực cực kỳ nguy hiểm. Nhiều tu sĩ, tán tu đến đây lịch luyện đều phải bỏ mình. Chính vì nơi này quá hung hiểm, nhiều tu sĩ bỏ mình nên nơi đây cũng là nơi bắt gặp vô số kỳ ngộ từ tài bảo mà các tu sĩ, tán tu để lại.
Cho nên, càng đi sâu vào càng có cơ hội nhặt được tài bảo của người đi trước lưu lại. Đây giống như đặt cược sinh mạng của bản thân để tìm kiếm cơ duyên.
…
Lúc này tại khu vực giao nhau giữa Ác Lang Vương Sâm Lâm và Bạch Hổ Sâm Lâm.
Nơi đây được phân chia bởi một khe núi trải dài không tìm thấy điểm dừng.
Một nhóm hai mươi đệ tử Thương Thần Tông với vai đeo trường thương. Trong hai mươi người thì có mười hai đệ tử đeo bạch sắc lệnh bài cho biết bọn họ là đệ tử nội môn bình thường, còn tám đệ tử đeo tử sắc lệnh bài đại biểu thân phận là đệ tử tinh anh của Thương Thần Tông.
Dẫn đội là một đệ tử đeo tử sắc lệnh bài, dáng người cao lớn, thể hiện khí chất hiên ngang bất phàm. Người này chính là đệ tử chân truyền của tông chủ Lưu Chính Văn có tên gọi là Cao Lãnh Xương.
Nhiệm vụ hắn dẫn đội đến thăm dò dãi Thương Nam Sơn lần này là nhiệm vụ hằng năm của Thương Thần Tông. Mục đích thăm dò chính là tìm vị trí di tích tiên sư Thất Kiếm Môn lưu lại. Tiên sư Thất Kiếm Môn cùng tiên sư Thương Thần Tông trước kia từng là huynh đệ kết nghĩa cho nên họ thường xuyên cùng nhau tu luyện. Nơi bọn họ tu luyện sau này thành một động phủ chứa nhiều bí mật thư tịch của Thất Kiếm Môn và Thương Thần Tông.
Trong lần thăm dò này có hai nhóm làm nhiệm vụ, trong đó Cao Lãnh Xương chính là dẫn đầu đội nhóm hai mươi đệ tử này.
Tính toán, bọn họ đã ở nơi này thăm dò hơn một tháng nhưng vẫn chưa phát hiện manh mối nào.
Một tên đệ tử tinh anh thân cận Cao Lãnh Xương, có tên gọi là Tôn Bình lên tiếng “Nhờ có Cao sư huynh dẫn đội mà chúng sư đệ được thơm lây…”
Một tên khác phụ họa “Chỉ hơn một tháng mà chúng sư đệ thu thập được vô số thượng phẩm linh khí… đây đúng là nhờ có Cao sư huynh phúc khí!”
Cao Lãnh Xương nhếch miệng lên cười nhưng không nói, nội tâm hắn đắc ý không ngừng.
Đúng lúc này từ bên phía cảnh rừng phóng ra một thân ảnh hắc y. Tên này vừa xuất hiện tức thì chắp tay lại hướng Cao Lãnh Xương chào hỏi.
Hắn gấp rút nói “Tên kia đã xâm nhập vào khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm. Đang thăm dò một hang động có vô số độc chu. Sư đệ suy đoán nơi đó chắc chắn có tài bảo…”
Tên này chính là thành viên thứ hai mươi mốt của đội ngũ Cao Lãnh Xương, đóng vai trò đi trước thăm dò động tĩnh.
Cao Lãnh Xương nghe xong, sắc mặt tức thì thay đổi.
Hắn phất tay nói “Đi, chúng ta không để hắn chiếm được lợi ích!”
Cao Lãnh Xương vừa ra lệnh xong, cả nhóm tức tốc chuyển hướng đi sâu vào bên trong khu vực Bạch Hổ Sơn.
…
Cùng lúc đó, bên ngoài một hang động thuộc khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm.
Một nhóm gồm chín đệ tử Thương Thần Tông đang vất vả chiến đấu với một đàn Hỏa Mục Độc Chu, cầm đầu là Hỏa Mục Độc Chu Vương với kích thước gấp ba lần con độc chu thông thường.
Trong đó cầm đầu là một tên đệ tử tinh anh đang giằng co với Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Một tên đệ tử giao tranh yếu thế nên bắt đầu hoảng sợ.
Hắn hướng tên đệ tử cầm đầu hét lên “Lưu sư huynh? Âu Dương đại ca khi nào mới ra? Bọn đệ hết chịu nổi rồi…”
Tên đệ tử được gọi “Lưu sư huynh” là Lưu Chí, thành viên phó dẫn đội hai gồm chín đệ tử nội môn thăm dò di tích tiên sư Thất Kiếm Môn.
Hắn một tay cầm trường thương, một bên né tránh nói “Sư đệ cố gắng giữ khoảng cách. Âu Dương đại ca đang thăm dò bên trong hang động. Chắc cũng sắp xong rồi. Chúng ta cứ dẫn dụ bọn độc chu bên ngoài là được...”
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương như có linh tính, nó phát hiện đám nhân loại này đang dẫn dụ nó rời khỏi hang động. Nó dừng tấn công Lưu Chí và bắt đầu đánh giá tình huống.
Sau vài hô hấp phân tích, nó thình lình thoái lui rồi gấp rút trở về hang động.
Lưu Chí thấy vậy liền phóng thẳng lên trên không trung, tay nắm chặt trường thương đâm thẳng xuống ngay đầu con Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương không hoảng sợ nhìn vô số thương ảnh đâm thẳng xuống. Nó liền há to miệng ra phóng thẳng về phương hướng Lưu Chí vô số sợi tơ mỏng manh. Những sợi tơ mỏng manh này kết thành một mạng lưới phản lại chiêu thức của Lưu Chí. Đồng thời nó phun ra một ngụm dịch nhầy về phía Lưu Chí. Lưu Chí nhanh chóng lấy cán thương ra chống đỡ, dịch nhầy vừa tiếp xúc với cán thương tức thì ăn mòn cán thương khiến Lưu Chí mất thăng bằng té sang một bên.
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương dự định trở về hang động nhưng nhìn thấy con mồi đang thất thế, nó không chút do dự phóng lên cao sử dụng vuốt sắc nhọn hòng kết thúc con mồi.
Đúng lúc này, từ trên không trung phóng ra một thân ảnh, người này chính là Cao Lãnh Xương cùng đồng đội mình tới kịp lúc.
Hắn nắm chặt trường thương, một kích đâm ra đồng thời quát lên “Hỗn Thiên Thương Pháp: Long Kích!”
Tức thì, chiêu thức huyễn hóa ra một đầu kim long đánh trực diện phần đầu con Hỏa Mục Độc Chu. Chiêu thức nằm trong “Hỗn Thiên Thương Pháp” với uy lực chí cao một kích đánh nát phần đầu con Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Nhóm Hỏa Mục Độc Chu lâu la nhìn thấy đầu lĩnh bị diệt sát, cả bọn hoảng sợ rời bỏ giao tranh, bắt đầu chạy tán loạn.
Cao Lãnh Xương đáp xuống mặt đất, sắc mặt điềm tình nói “Thể hiện đi nào!”
Lưu Chí lập tức đứng dậy, hắn khom người sâu hướng Cao Lãnh Xương chắp tay lại nói “Đa tạ Cao sư huynh trợ giúp, sư huynh trễ một bước tiểu đệ sớm đã mất mạng…”
Cao Lãnh Xương cười hắc hắc nói “Không cần khách khí…”
Ánh mắt Cao Lãnh Xương nhìn dáo dác dò hỏi “Tên kia đâu?”
Lưu Chí thoáng đưa ánh mắt về phía hang động, ngập ngừng một lúc định nói nhưng lại thôi.
Cao Lãnh Xương sắc mặt xụ xuống, hắn giơ trường thương sang một bên rồi chậm rãi hướng cửa hang động đi tới.
Khi bước chân hắn cách hang động chừng năm bước chân thì bất ngờ sắc mặt hắn đại biến. Hắn nhanh chóng thoái lui về sau năm bước chân.
Tại vị trí hắn đứng trước đó cắm chặt một trường thương, trường thương này có tên gọi là Đạp Thiên Thần Thương. Đó là vật bất ly thân của tên đệ tử chân truyền đại trưởng lão Lưu Toàn Phong.
Lúc này, từ bên trong hang động bước ra một thân ảnh, thân ảnh này không ai khác chính là Âu Dương Sinh.
Dãi Thương Nam Sơn này là khu rừng nguyên sinh với vô số cây đại thụ trải dài. Vị trí cách Thương Thần Tông ước chừng hai nghìn dặm, nằm trong địa phận Thương Thần Tông.
Khu vực này được chia thành bốn khu vực từ ngoài vào sâu bên trong. Càng đi sâu vào bên trong, độ hung hiểm tăng dần do thực lực hung thú tăng lên.
Thực lực hung thú nơi này được phân chia theo thọ nguyên của hung thú. Tiểu biểu như khu vực bên ngoài là Hắc Văn Sâm Lâm tập hợp đa phần hung thú có độ tuổi dưới trăm năm tuổi.
Khu vực Ác Lang Vương Sâm Lâm, độ tuổi hung thú dao động dưới năm trăm năm tuổi.
Khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm tập hợp hung thú có độ tuổi dưới nghìn năm tuổi.
Khu vực sâu và hung hiểm nhất là Địa Huyệt Sâm Lâm với hung thú trên nghìn năm tuổi. Đây là khu vực cực kỳ nguy hiểm. Nhiều tu sĩ, tán tu đến đây lịch luyện đều phải bỏ mình. Chính vì nơi này quá hung hiểm, nhiều tu sĩ bỏ mình nên nơi đây cũng là nơi bắt gặp vô số kỳ ngộ từ tài bảo mà các tu sĩ, tán tu để lại.
Cho nên, càng đi sâu vào càng có cơ hội nhặt được tài bảo của người đi trước lưu lại. Đây giống như đặt cược sinh mạng của bản thân để tìm kiếm cơ duyên.
…
Lúc này tại khu vực giao nhau giữa Ác Lang Vương Sâm Lâm và Bạch Hổ Sâm Lâm.
Nơi đây được phân chia bởi một khe núi trải dài không tìm thấy điểm dừng.
Một nhóm hai mươi đệ tử Thương Thần Tông với vai đeo trường thương. Trong hai mươi người thì có mười hai đệ tử đeo bạch sắc lệnh bài cho biết bọn họ là đệ tử nội môn bình thường, còn tám đệ tử đeo tử sắc lệnh bài đại biểu thân phận là đệ tử tinh anh của Thương Thần Tông.
Dẫn đội là một đệ tử đeo tử sắc lệnh bài, dáng người cao lớn, thể hiện khí chất hiên ngang bất phàm. Người này chính là đệ tử chân truyền của tông chủ Lưu Chính Văn có tên gọi là Cao Lãnh Xương.
Nhiệm vụ hắn dẫn đội đến thăm dò dãi Thương Nam Sơn lần này là nhiệm vụ hằng năm của Thương Thần Tông. Mục đích thăm dò chính là tìm vị trí di tích tiên sư Thất Kiếm Môn lưu lại. Tiên sư Thất Kiếm Môn cùng tiên sư Thương Thần Tông trước kia từng là huynh đệ kết nghĩa cho nên họ thường xuyên cùng nhau tu luyện. Nơi bọn họ tu luyện sau này thành một động phủ chứa nhiều bí mật thư tịch của Thất Kiếm Môn và Thương Thần Tông.
Trong lần thăm dò này có hai nhóm làm nhiệm vụ, trong đó Cao Lãnh Xương chính là dẫn đầu đội nhóm hai mươi đệ tử này.
Tính toán, bọn họ đã ở nơi này thăm dò hơn một tháng nhưng vẫn chưa phát hiện manh mối nào.
Một tên đệ tử tinh anh thân cận Cao Lãnh Xương, có tên gọi là Tôn Bình lên tiếng “Nhờ có Cao sư huynh dẫn đội mà chúng sư đệ được thơm lây…”
Một tên khác phụ họa “Chỉ hơn một tháng mà chúng sư đệ thu thập được vô số thượng phẩm linh khí… đây đúng là nhờ có Cao sư huynh phúc khí!”
Cao Lãnh Xương nhếch miệng lên cười nhưng không nói, nội tâm hắn đắc ý không ngừng.
Đúng lúc này từ bên phía cảnh rừng phóng ra một thân ảnh hắc y. Tên này vừa xuất hiện tức thì chắp tay lại hướng Cao Lãnh Xương chào hỏi.
Hắn gấp rút nói “Tên kia đã xâm nhập vào khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm. Đang thăm dò một hang động có vô số độc chu. Sư đệ suy đoán nơi đó chắc chắn có tài bảo…”
Tên này chính là thành viên thứ hai mươi mốt của đội ngũ Cao Lãnh Xương, đóng vai trò đi trước thăm dò động tĩnh.
Cao Lãnh Xương nghe xong, sắc mặt tức thì thay đổi.
Hắn phất tay nói “Đi, chúng ta không để hắn chiếm được lợi ích!”
Cao Lãnh Xương vừa ra lệnh xong, cả nhóm tức tốc chuyển hướng đi sâu vào bên trong khu vực Bạch Hổ Sơn.
…
Cùng lúc đó, bên ngoài một hang động thuộc khu vực Bạch Hổ Sâm Lâm.
Một nhóm gồm chín đệ tử Thương Thần Tông đang vất vả chiến đấu với một đàn Hỏa Mục Độc Chu, cầm đầu là Hỏa Mục Độc Chu Vương với kích thước gấp ba lần con độc chu thông thường.
Trong đó cầm đầu là một tên đệ tử tinh anh đang giằng co với Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Một tên đệ tử giao tranh yếu thế nên bắt đầu hoảng sợ.
Hắn hướng tên đệ tử cầm đầu hét lên “Lưu sư huynh? Âu Dương đại ca khi nào mới ra? Bọn đệ hết chịu nổi rồi…”
Tên đệ tử được gọi “Lưu sư huynh” là Lưu Chí, thành viên phó dẫn đội hai gồm chín đệ tử nội môn thăm dò di tích tiên sư Thất Kiếm Môn.
Hắn một tay cầm trường thương, một bên né tránh nói “Sư đệ cố gắng giữ khoảng cách. Âu Dương đại ca đang thăm dò bên trong hang động. Chắc cũng sắp xong rồi. Chúng ta cứ dẫn dụ bọn độc chu bên ngoài là được...”
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương như có linh tính, nó phát hiện đám nhân loại này đang dẫn dụ nó rời khỏi hang động. Nó dừng tấn công Lưu Chí và bắt đầu đánh giá tình huống.
Sau vài hô hấp phân tích, nó thình lình thoái lui rồi gấp rút trở về hang động.
Lưu Chí thấy vậy liền phóng thẳng lên trên không trung, tay nắm chặt trường thương đâm thẳng xuống ngay đầu con Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương không hoảng sợ nhìn vô số thương ảnh đâm thẳng xuống. Nó liền há to miệng ra phóng thẳng về phương hướng Lưu Chí vô số sợi tơ mỏng manh. Những sợi tơ mỏng manh này kết thành một mạng lưới phản lại chiêu thức của Lưu Chí. Đồng thời nó phun ra một ngụm dịch nhầy về phía Lưu Chí. Lưu Chí nhanh chóng lấy cán thương ra chống đỡ, dịch nhầy vừa tiếp xúc với cán thương tức thì ăn mòn cán thương khiến Lưu Chí mất thăng bằng té sang một bên.
Con Hỏa Mục Độc Chu Vương dự định trở về hang động nhưng nhìn thấy con mồi đang thất thế, nó không chút do dự phóng lên cao sử dụng vuốt sắc nhọn hòng kết thúc con mồi.
Đúng lúc này, từ trên không trung phóng ra một thân ảnh, người này chính là Cao Lãnh Xương cùng đồng đội mình tới kịp lúc.
Hắn nắm chặt trường thương, một kích đâm ra đồng thời quát lên “Hỗn Thiên Thương Pháp: Long Kích!”
Tức thì, chiêu thức huyễn hóa ra một đầu kim long đánh trực diện phần đầu con Hỏa Mục Độc Chu. Chiêu thức nằm trong “Hỗn Thiên Thương Pháp” với uy lực chí cao một kích đánh nát phần đầu con Hỏa Mục Độc Chu Vương.
Nhóm Hỏa Mục Độc Chu lâu la nhìn thấy đầu lĩnh bị diệt sát, cả bọn hoảng sợ rời bỏ giao tranh, bắt đầu chạy tán loạn.
Cao Lãnh Xương đáp xuống mặt đất, sắc mặt điềm tình nói “Thể hiện đi nào!”
Lưu Chí lập tức đứng dậy, hắn khom người sâu hướng Cao Lãnh Xương chắp tay lại nói “Đa tạ Cao sư huynh trợ giúp, sư huynh trễ một bước tiểu đệ sớm đã mất mạng…”
Cao Lãnh Xương cười hắc hắc nói “Không cần khách khí…”
Ánh mắt Cao Lãnh Xương nhìn dáo dác dò hỏi “Tên kia đâu?”
Lưu Chí thoáng đưa ánh mắt về phía hang động, ngập ngừng một lúc định nói nhưng lại thôi.
Cao Lãnh Xương sắc mặt xụ xuống, hắn giơ trường thương sang một bên rồi chậm rãi hướng cửa hang động đi tới.
Khi bước chân hắn cách hang động chừng năm bước chân thì bất ngờ sắc mặt hắn đại biến. Hắn nhanh chóng thoái lui về sau năm bước chân.
Tại vị trí hắn đứng trước đó cắm chặt một trường thương, trường thương này có tên gọi là Đạp Thiên Thần Thương. Đó là vật bất ly thân của tên đệ tử chân truyền đại trưởng lão Lưu Toàn Phong.
Lúc này, từ bên trong hang động bước ra một thân ảnh, thân ảnh này không ai khác chính là Âu Dương Sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.