Thiếp Thân Đặc Công

Quyển 1 - Chương 176: Tâm sự của Hạ Băng

Lương Thất Thiểu

13/04/2013



Phương Dật Thiên từ wc nữ đi ra may mắn lúc đó bên trong không có ai, chẳng qua đi ra cửa wc nữ cũng bị nam nhân hoặc là nữ nhân đang muốn đi wc liền chú ý tới một chút, chẳng qua bọn họ trừ trên mặt ngoại trừ biểu lộ ra một tia kinh ngạc thì cũng không có những biểu tình gì khác nữa .

Vân Mộng là người đi ra trước, bằng không hai người một trước một sau đi ra như vậy cho dù là ngốc tử cũng có thể nhìn ra được bọn họ trong nhà vs nữ trải qua cái gì đấy.

Phương Dật Thiên đi ra khỏi phòng vệ sinh một lúc sau liền thấy Vân Mộng đứng tựa lưng vào cửa, nàng đang thoáng sửa sang lại mái tóc có chút hỗn loạn, để lộ nửa vầng khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp, trên đó vẫn còn vương lại chút kích tình hồng nhuận không thôi, ánh mắt nhiễm xuân tình toát ra nhè nhẹ mị ý đầy hấp dẫn, thân hình thoạt nhìn thon thả cao gầy nhưng đầy gợi cảm, dưới lớp vải áo kia, cặp núi đôi sừng sững nhô ra cao ngất, thể hiện vẻ thiếu phụ đầy mị lực hấp dẫn.

“Hey, baby, cảm ơn chàng được trải nghiệm chút tư vị tuyệt vời cùng chút kỷ niệm, có thể cho em biết tên của chàng được không?” Vân Mộng ngước mặt mỉm cười nhìn hắn đánh tiếng hỏi đến.

Phương Dật Thiên nhìn Vân Mộng, cảm giác được nàng này có khi rất thanh thuần nhưng có khi lại rất dâm đãng, bởi vậy nên trên người của nàng tụ tập một chút khí chất thuần khiết cùng phóng đãng lại với nhau, đầy ý tứ nhìn vào rất mê người, cũng là một vẻ đẹp điển hình đầy mị lực của thiếu phụ thành thục.

“Phương Dật Thiên!” Phương Dật Thiên nhàn nhạt đáp trả, không thể phủ nhận, chuyện ấy đã xảy ra tại phòng vệ sinh nữ, Vân Mộng khiến cho hắn đã lâu nay được hưởng thụ lại tư vị đầy kích thích đó.

Đến giờ hắn vẫn đang nhớ lại như in cảnh tượng lúc hắn giương thương bị phiếm thánh địa của Vân Mộng gắt gao kẹp lấy, hơn nữa co rút cực chặt và nhanh, khiến khoái cảm dâng trào. Có thể tưởng tượng, nếu có một địa điểm cùng chút thời gian tốt hơn, như vậy với nam nhân mà nói được thể nghiệm đến loại nữ nhân dục tiên dục tử tuyệt đối điên đảo với sự hưởng thụ chết người đó

“Vân Mộng tiểu thư, nàng cũng gây cho tôi được trải qua một cảm giác rất mỹ diệu, thật có lỗi, tôi còn có bằng hữu đang đợi tôi!” Phương Dật Thiên nói xong liền nở một nụ cười lưu luyến, xoay người bỏ đi.

Cho đến giờ khắc này, hắn cũng đang cảm thấy hết thảy tựa như ảo mộng, vì sự gặp gỡ này vô số nam nhân đều tha thiết ước muốn một lần được có một diễm ngộ như hắn.Hắn bỗng nhiên phát giác vận khí của mình có phải quá tốt hay không? Bởi thời gian gần đây hắn thường xuyên gặp nữ nhân xinh đẹp, hay là số hắn rất đào hoa?

Hạ Băng vẫn ngồi ở chỗ cũ, hai tôiy nâng khuôn mặt trầm tư, lúc này nàng đã thôi không uống nữa, bởi cố gắng sẽ say nên không có ý mong muốn thử say, nàng lẳng lặng ngồi im, tâm trí tựa hồ như đang suy nghĩ điều gì.

Phương Dật Thiên đi trở về đến trước mặt nàng ngồi xuống, Hạ Băng liền trừng mắt nhìn, nhíu mày hỏi: “Anh đi wc sao lại quá lâu đến thế?”



“Ác … là nặng bụng nên ….” Trán hắn rịn mồ hôi, nếu Hạ Băng biết hắn vừa rồi ở phòng vệ sinh nữ với Vân Mộng gợi cảm kia một hồi chiến đấu điên tình, thì nhất định sẽ không nói gì, nhưng đó là biểu hiện của tức giận a!!!

“Nặng bụng cũng không lâu đến thế được? Đừng nói với tôi rằng anh bị táo bón nhá!” Hạ Băng “nhìn đểu” hắn 1 cái, tựa hồ có điểm bất mãn vì một người đàn ông bắt phụ nữ chờ đợi quá lâu.

“A? cô đoán hay vậy? Gần đây không biết ăn cái gì, nhiều thứ linh tinh cũng không nhớ nữa …ừm mới bị thế, Ặc không nói nữa!” Phương Dật Thiên ra vẻ nhớ nhớ rồi thản nhiên ngắt chuyện, cười cười rút điếu thuốc châm lên, tựa lưng thoải mái hút đến.

Đối với hắn mà nói, sau khi cùng một nữ nhân mây mưa một hồi, nghỉ ngơi liền hút điếu thuốc, đó mới chân chính là hưởng thụ.

Hạ Băng nghe vậy không nhịn được cười to: “Thật đúng … phụt… là… bị tôi đoán trúng? Ha ha…ha ha “

“Chuyện hay lắm à mà cười như được mùa thế?” Phương Dật Thiên từ trong miệng nhả khói nhàn nhạt hỏi.

“A” Hạ Băng trong lòng thất thố, tưởng rằng Phương Dật Thiên vừa rồi bởi nàng cười nên có chút bực tức sinh gắt gỏng, vội vàng bào chữa: “Tôi, tôi không có ý tứ khác đâu, anh đừng hiểu nhầm.”

Phương Dật Thiên lắc đầu cười cười, đang muốn nói gì, nhưng kẽ ngẩng đầu lên chợt thấy Vân Mộng đang tự nhiên từ sau lưng Hạ Băng mà đi tới

Vân Mộng liếc nhìn Hạ Băng một cái, lại nhìn về phía Phương Dật Thiên, hướng hắn cười một cái ngọt ngào, khẽ gật đầu liền thong dong bước qua bàn của hắn ngồi.

Hạ Băng mơ hồ chú ý thấy ánh mắt hắn đang nhìn hướng khác, tò mò liền quay đầu ngó nghiêng hướng kia liền thấy Vân Mộng từ bên cạnh nàng lướt qua, thân hình cao gầy nổi bật, bước đi đầy vẻ thành thục pha lẫn khiêu gợi, trong nội tâm nàng tự nhiên không thoải mái, lạnh lùng hỏi: “Anh quen cô ta?”

“Hả? Không, làm gì có? Tự nhiên đi hỏi một cái vấn đề kỳ quái trên trời vậy?” Phương Dật Thiên cười, khí sắc trấn định bình tĩnh giả ngây nói.



“Vậy sao anh lại nhìn cô tôi chăm chú thế?” Hạ Băng tức giận hỏi ngược.

Phương Dật Thiên giật thót một cái, ngượng ngùng cười cười: “Vấn đề là cô ta lúc đó đang nhìn tôi, tôi cũng hiếu kỳ nhìn lại một cái, chả lẽ không được, không có vấn đề gì chứ? Sao tự nhiên cô quan tâm tới chuyện tôi có được hay không đủ tư cách nhìn mỹ nữ đi thế?”

Hạ Băng nghe vậy trong người thả lỏng đi một chút: “Ai rảnh mà đi quan tâm quản chuyện của anh hử!”

Phương Dật Thiên cười trừ, nói: “Được rồi, đừng tức giận vớ vẩn nữa, có một người đẹp mỹ nhân ngồi trước mặt tôi đây rồi tôi cũng không có hứng thú nhìn nữ nhân khác đâu! He he

Thôi trở lại chuyện chính đi, nữ nhân như cô không rảnh vô duyên vô cớ chạy tới quán bar uống rượu giải sầu, nếu có tâm sự và chuyện gì khó giải quyết thì cứ nói ra đây? Tôi có thể sẽ không giúp đỡ được nhiều, nhưng nếu nói ra thì trong lòng sẽ dễ chịu thoải mái hơn là dồn ép giữ trong lòng .”

Hạ Băng nao nao, trên mặt bỗng nhiên biến đổi mang chút sắc thái buồn bã, đột nhiên cầm lấy chai rượu, tự rót đầy cho mình 1 ly, lại rót thêm ly của Phương Dật Thiên thêm đầy rượu, mở miệng nói: “Nào, Chúng ta trước tiên xuống rượu cái đã !”

Nói xong cũng không quản hắn có uống hay không, nàng này liền nốc cạn luôn.

Phương Dật Thiên đúng là chỉ có thể trơ mắt nhìn không biết nói gì, hắn không nghĩ tới nữ nhân này uống rượu mạnh mẽ đến thế, trực tiếp một hơi làm hết ly.

“Tôi chưa muốn kết hôn, gia đình lại sắp xếp an bài một cuộc hôn nhân cho tôi, thế nên tôi không thích, mà nhìn kẻ kia tôi một chút cũng không vừa mắt, nhưng gia đình của tôi cứ bắt buộc hoài, anh nói, tôi nên làm gì bây giờ? Tôi nên làm gì bây giờ? Ghê tởm hơn chính là tên kia đã tới đây, hơn nữa một mực cố gắng liên hệ với tôi, thậm chí còn có ý muốn cùng tôi phát sinh quan hệ, anh nói, tôi nên làm gì giữa cái đống lộn xộn này bây giờ?” Hạ Băng mang theo bất đắc dĩ trong lời nói xong, đôi mắt lần nữa lại hơi đỏ ngấn lệ. Long lanh hai giọt nước mắt.

Phương Dật Thiên nghe vậy đã rõ nguyên nhân, Hạ Băng bị bắt buộc bức hôn a !

Mà cô nàng này lại không muốn kết hôn, bảo sao lại chán nản và buồn rầu như vậy.

Hạ Băng căn bản là một nữ nhân theo chủ nghĩa tự do và độc lập, khẳng định thích chuyện gì cũng phải do bản thân tự quyết làm chủ, mà trong nhà lại tự tiện an bài hôn nhân khiến nàng khó có thể chấp nhận, lại còn chặt chẽ thúc ép khiến nàng này càng thêm khó xử, bất đắc dĩ tâm tình khó chịu mới nghĩ ra cái chuyện đi uống rượu để trút giận thế này!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếp Thân Đặc Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook