Quyển 1 - Chương 254: Ý Anh Nói Là Ngực Tôi Nhỏ Ư?
Lương Thất Thiểu
13/04/2013
Nếu bảo Phương Dật Thiên nhận xét xem Chân Khả Nhân đến tột cùng là một người phụ nữ như thế nào, thì hắn khẳng định là sẽ không trả lời được.
Có đôi khi, Chân Khả Nhân đối đãi với hắn một cách lãnh ngạo cùng lạnh nhạt như người ở xa ngàn dặm. Có đôi lúc thì giống hệt như một đứa con nít muốn đánh cuộc đùa giỡn cùng hắn. Đáng giá để nói nhất chính là cô nàng này sau khi đánh cuộc thua đều rất sảng khoái thực hiện cuộc thua của mình. Mà cũng có lúc nàng giống như một người bạn cùng hắn đùa giỡn, thậm chí còn ở nhờ hắn hỗ trợ vấn đề lựa chọn đồ lót.
Nói cách khác giờ phút này, không ngờ nàng đã bỏ qua một khắc lãnh ngạo lạnh nhạt kia đối với Phương Dật Thiên qua một bên, dùng thái độ bình thường như rằng dù thế nào đi nữa thì Phương Dật Thiên cũng phải giúp nàng lựa chọn vài món đồ lót.
Nói nàng lãnh ngạo bất cận nhân tình cũng đúng, nhưng có đôi khi lại là nhiệt tình như lửa, hơn nữa còn là nhiệt tình đến mức con người ta không cách nào kháng cự được, Phương Dật Thiên vẫn là lần đầu tiên thấy thái độ của con gái chuyển biến nhanh như thế. Đối mặt với những cô gái như vậy đại đa số đàn ông đều phải bó tay, bởi vì bạn căn bản là không biết được trong lòng các nàng thật sự đang nghĩ cái gì.
Nghe xong yêu cầu của Chân Khả Nhân, Phương Dật Thiên cảm giác có chút khó khăn, lại nói tiếp, hắn đối với cái thứ đồ lót chó má này là mù tịt, hắn trước đó đề cử cái Bra kia cho Lâm Thiên Tuyết chỉ bất quá là do mấy năm trước coi bộ phim "tuyệt thế hảo Bra" của Cổ Thiên Nhạc, Lưu Thanh Vân, Lưu Gia Linh và Lương Vịnh Kỳ đóng thôi, hơn nữa hắn cũng là học tập từ ánh mắt bỉ ổi hèn mọn của cái thằng trong phim nên mới khoa trương mà đàm như vậy.
Trên thực tế, chỉ cần là một thằng đàn ông bình thường, thì việc chọn bộ đồ lót dây màu đen gợi cảm như thế thay cho bộ đồ lót truyền thống nọ là chuyện chắc chắn phải làm rồi. Nói trắng ra thì, dựa trên tâm lý của đàn ông mà nói, có ai mà không hy vọng đàn bà của mình ăn mặc gợi cảm một chút, đặc biệt là bên trong áo cơ chứ.
Lâm Thiên Tuyết tuy nói không phải là đàn bà của Phương Dật Thiên, nhưng bất quá Phương Dật Thiên cũng hiểu được hắn có nghĩa vụ phải đứng ra ý kiến, huống hồ chi trước đó Lâm Thiên Tuyết vốn dĩ là hợp ý với cái Bra gợi cảm màu đen này cơ mà.
Ai dè hắn không biết gì hết bày đặt nói một phen luận đàm về Bra khiến cho mấy mỹ nữ chú ý, không ngờ còn khiến cho Chân Khả Nhân nói thẳng ra bảo hắn chọn đồ lót cho nàng nữa chứ.
Nếu Chân Khả Nhân đã mở miệng ra, thì Phương Dật Thiên cũng chỉ đành thở dài trong lòng vậy, kiên trì đến cùng thôi. Dù sao, cùng lắm thì lựa đại một kiểu rồi nói đại hai ba câu là được, nếu lý luận sâu hơn thì có đánh chết hắn cũng không nói.
Nếu đã giả bộ rồi thôi thì giả bộ cho trót, về phần có lộ hay không, để sau rồi nói.
Chân Khả Nhân chọn trúng ba bộ đồ lót, một bộ màu xanh tím khá gợi cảm được thiết kế kiểu gài nút phía trước, một bộ có màu sắc rực rỡ tràn ngập hoa văn mặt trời, và cuối cùng không ngờ là một bộ đồ lót toàn thân!
"Phương Dật Thiên, anh không phải rất hiểu rõ cùng có nghiên cứu sâu đậm đối với đồ lót nữ sao? Anh giúp em xem một chút coi ba bộ này thích hợp với em không?" Chân Khả Nhân hỏi.
Phương Dật Thiên thấy cô nàng này có chút thích ba bộ đó, hắn giả đò cầm bộ Bra màu xanh tím lên, trầm ngâm chút nói: "Bra này thiết kế rất tinh xảo, bề mặt mềm mại co dãn, quan trọng hơn là, màu sắc cùng với thiết kế của nó phối hợp lại tạo nên khí thế cổ điển mà ưu nhã, mặc ở trên người em rất thích hợp."
Chân Khả Nhân nghe thấy Phương Dật Thiên nói như vậy, trong mắt không tự chủ được hiện lên một tia mừng rỡ, lời của Phương Dật Thiên nói đúng là hợp với ý nàng, cơ hồ là hoàn toàn ăn khớp với lý do nàng chọn bộ Bra đó.
Bất quá gương mặt của nàng vẫn lộ vẻ lạnh nhạt như cũ, gật đầu nói: "Uhm, tiếp tục nói đi, còn hai cái này?"
"Cái Bra hoa văn màu sắc rực rỡ này thì......" Phương Dật Thiên dừng một chút, rồi nói thêm, "Mặc trên người em cũng được, chỉ bất quá sau khi em mặc nó vào thì phải cười nhiều lên một chút cho sáng sủa, không nên để bộ dáng lạnh nhạt lãnh ngạo như vậy, nguyên nhân chiếc Bra này được tạo ra không phải là thể hiện sự lạnh lẽo, mà nó lệch hướng về ánh mặt trời, nếu như người mặc Bra này vào mà có bộ dáng lạnh như băng thì sẽ đi ngược lại với ý tứ được thiết kế của nó, khỏi mặc cũng được!"
Chân Khả Nhân nghe xong sắc mặt hơi thay đổi, cũng không còn vẻ mặt ôn hòa như trước, mà trên mặt lại nổi thêm một tia lãnh ngạo.
"Về phần bộ đồ lót nửa trong suốt chết người này thì......" Phương Dật Thiên dừng lại một chút, thành thật mà nói, hắn cảm giác được bộ đồ lót toàn thân đó muốn mặc thì cần phải là những thục nữ thành thục có chút gợi cảm một chút, ví dụ như là Tiêu Di cùng với Vân Mộng mặc vào thì mới có thể biểu lộ ra hết mị lực chính thức của nó, chứ còn Chân Khả Nhân thì thật không cách nào đem hết vẻ gợi cảm cùng với quyến rũ của bộ đồ lót toàn thân này thể hiện ra được, nguyên nhân thứ nhất là bởi vì khí chất của nàng, thứ hai là bởi vì bộ ngực của nàng, khẳng định là chống không dậy nổi được một miếng.
"Sao thế? Không thích hợp à?" Chân Khả Nhân lạnh lùng hỏi.
Tô Uyển Nhi ở một bên nhìn Phương Dật Thiên lật qua lật lại xem bộ đồ lót toàn thân cực kỳ gợi cảm mê người kia, khuôn mặt xinh xắn sớm đã đỏ rực lên, có chút xấu hổ, cho dù đưa miễn phí bộ đồ lót đó cho nàng phỏng chừng nàng cũng xấu hổ không dám mặc.
"Khụ khụ...... Nói như thế nào nhỉ, anh cảm giác được em trước mắt không thích hợp mặc như vậy, loại đồ lót toàn thân này chỉ có ở độ tuổi đã lắng đọng thì mới có thể tản mát ra gợi cảm cùng mị lực vốn có, nếu cố gắng thì...... chỉ sợ là em... em chống không nổi thôi!" Phương Dật Thiên vừa nói, ánh mắt vừa đảo qua bộ ngực của Chân Khả Nhân.
Chân Khả Nhân nghe xong sắc mặt hơi đổi, hừ lạnh một tiếng, nói: "Anh nói vậy là có ý gì? Ý anh nói là ngực của tôi nhỏ ư?"
Sắc mặt của Phương Dật Thiên có chút khó xử, giống hệt như là một kẻ đang sống sờ sờ đột nhiên bị người ta nhét vào họng 5,6 cái bánh bao vậy, cái chuyện ám chỉ ấy ấy này hiểu rõ trong lòng là được rồi, ai mà nghĩ tới cô bé này lại mở miệng nói thẳng ra cơ chứ!
Phương Dật Thiên không thể làm gì khác hơn là cười khan hai tiếng, nói: "Ặc...... Anh, anh không có nói như thế? So sánh với Uyển Nhi thì của em to......"
Lời nói còn chưa dứt, liền thấy đôi mắt xinh đẹp của Tô Uyển Nhi trừng lên nhìn hắn, lại còn âm thầm nhéo hắn một cái, thở hổn hển nói: "Phương ca ca, anh nói vậy là có ý gì? Sao anh có thể nói em như vậy cơ chứ?"
"Hả? Uyển Nhi, em, em hiểu lầm rồi, ý anh không phải thế, anh, anh là nói...... Ài, càng giải thích càng hỗn loạn, dù sao em cũng đừng nghĩ nhiều, anh cũng không có ý tứ gì khác!" Phương Dật Thiên trong lòng xấu hổ cực kỳ, vội vàng nói.
Mà Lâm Thiên Tuyết cùng với Âu Dương Toa Toa đứng ở một bên nhìn sắc mặt của Phương Dật Thiên, nhịn không được nở nụ cười, lúc này, Lâm Thiên Tuyết cảm giác được Phương Dật Thiên cũng có lúc rất thú vị.
"Hừ, ý anh chính là như thế thì có, không để ý tới anh nữa! Người ta nhỏ đó, thì sao, còn chưa có phát...... phát dục hoàn toàn chứ bộ!" Tô Uyển Nhi vừa nói vừa thở hổn hển, mặt đỏ lên, chu miệng lên nói.
Phương Dật Thiên trong lòng một trận xấu hổ, thầm nghĩ lần sau tuyệt đối không cùng phụ nữ đi mua đồ lót, thật con mẹ nó, nói chuyện hơi chút không ổn là lọt vào thế công, vô duyên vô cớ còn bị mỹ nữ u oán, trời đất chứng giám, hắn là nói thật lòng a!
Bởi vậy ta có thể thấy, hễ là phụ nữ thì đều thích nghe lời ngon tiếng ngọt của cánh đàn ông, phải biết nịnh nọt, tốt nhất là có thể đem mặt của họ ba hoa tán tỉnh lên tới trên trời mới được, không những thế còn phải hiểu được những chỗ nào trên người các nàng nên tránh nói, hoặc nói cách khác, đối với cô nàng nào ngực nhỏ thì tuyệt đối không thể nói nàng ngực nhỏ, nếu không hậu quả rơi vào là cực kỳ thảm thiết.
"Ách...... Anh, anh chỉ là dựa theo quan điểm của con người cảm giác mà nói thôi, quan điểm của anh cũng không phải là chính xác toàn diện, quyết định cuối cùng cũng là ở các em. Anh vốn không có học cao, chữ lớn nhỏ bao nhiêu cũng không rõ, nhỡ miệng mạo phạm mọi người thì thứ lỗi cho, anh đây tuyệt đối là miệng vô ý nói mà thôi!" Phương Dật Thiên vội vàng nói.
Cuối cùng, Chân Khả Nhân hoàn toàn mặc kệ ý kiến lẫn cái nhìn của Phương Dật Thiên, mua hết toàn bộ những bộ mà nàng nhìn trúng, đương nhiên là có cả bộ đồ lót toàn thân nữa.
Về phần Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa, tuy nói là đi dạo cửa hàng đồ lót, bất quá các nàng cũng xấu hổ chọn đồ lót, đại khái là do có Phương Dật Thiên ở đây nên xấu hổ. Vả lại, nếu như sau khi chọn mã của đồ lót xong, há chẳng phải gián tiếp để cho Phương Dật Thiên biết các nàng là bao nhiêu cup rùi ư?
Đối với Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa mà nói, thật sự là rất xấu hổ.
Có điều Lâm Thiên Tuyết vẫn là có thiện ý tác chủ tặng cho hai nàng một bộ đồ lót kiểu mới xa xỉ, lúc hỏi các nàng size bao nhiêu cup thì thấy các nàng ấp úng, mãi cho đến khi Phương Dật Thiên tránh khỏi thì mới chịu nói ra. Lâm Thiên Tuyết nhìn chỉ cảm thấy buồn cười.Cuối cùng, sau khi bốn vị mỹ nữ đắc ý đi dạo đến khi rã rời rồi mới rời khỏi cửa hàng đồ lót này. Lúc sau Phương Dật Thiên vốn đị đưa Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa trở về, bất quá Tô Uyển Nhi từ chối, bảo còn muốn cùng với Âu Dương Toa Toa đi mua chút đồ.
Coi bộ, cô bé Tô Uyển Nhi này tựa hồ như vẫn còn vì câu nói vô tình lúc nãy của Phương Dật Thiên mà không vui rồi, Phương Dật Thiên chỉ có thể cười khổ trong tâm lý, tâm tư của con gái có đôi khi thật đúng là khiến cho người ta đau đầu mà.
Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa hết sức phấn khởi cáo biệt với Lâm Thiên Tuyết các nàng, sau khi để lại phương thức rồi mới rời đi. Trước khi rời đi, đôi mắt của Tô Uyển Nhi oán giận nhìn Phương Dật Thiên liếc mắt một cái.
Mà Lâm Thiên Tuyết cùng Chân Khả Nhân cũng không muốn tiếp tục đi dạo, liền lái xe trở về trang viên hoa hồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.