Thiếp Thất Tâm Cơ Yêu Kiều Mị Hoặc, Dứt Khoát Đều Bỏ Cha Giữ Con!

Chương 6: Thế Giới Thứ Nhất: Tiểu Nha Hoàn Của Phủ Tướng Quân 6

Giang Ngư Ngận Lại

15/12/2024

Phu nhân đã vào phủ ba năm nhưng vẫn chưa có con, nàng ta dĩ nhiên cũng không dám trắng trợn mà ngăn cấm những thiếp thất khác sinh con cho tướng quân.

Cho nên nhưng lời này, chỉ có thể để Tiêu Điệp chủ động nhắc tới.

Vào ngày mà nàng thừa sủng, cho người đến trừng trị để dằn mặt nàng, cũng là vì muốn nàng ngoan ngoãn tự giác một chút.

Chỉ là nguyên chủ tâm tư đơn thuần, không thể nghĩ được những điều này, thế nên sau đó mới phải chịu tra tấn như vậy.

Còn đối với Tiêu Điệp mà nói, trước khi chiếm được địa vị nhất định trong lòng tên đàn ông kia, nàng tuyệt đối sẽ không dùng con cái để trói buộc hắn.

Thủ đoạn như vậy thật sự là quá mức kém cỏi.

Làm không tốt, khéo còn đền cả mạng mình vào ấy chứ.

Kết cục sẽ chẳng khác nào nguyên chủ cả.

Cũng chỉ là một chén thuốc tránh thai thôi mà, nàng uống là được.

Tiêu Điệp bắt chước bộ dạng nhút nhát nhát gan ngày thường của nguyên chủ, thành thành thật thật mà quỳ xuống tạ ơn.

“Đa tạ ân điển của phu nhân, thế nhưng nô gia tự biết bản thân phúc mỏng, muốn xin một chén thuốc tránh thai, không biết có thể nhờ tỷ tỷ báo lại cho phu nhân giúp ta được không?”

“Hừ! Không biết xấu hổ.” Nha hoàn kia khinh thường mà phỉ nhổ nàng, tiếp tục nói: “Nói như thể ngươi thực sự có cái bản lĩnh ấy vậy, cũng không sợ cái thân cỏn con của mình gánh không được phần phú quý đó, khéo lại còn góp mạng cho nó ấy chứ.”



Nàng ta nói tới nói lui một hồi, nhưng vẫn xoay người rời đi.

Không lâu sau, nàng ta bưng một chén thuốc tránh thai đến, tận mắt nhìn Tiêu Điệp uống hết.

Lần này, sắc mặt nàng ta rốt cuộc đã đỡ lạnh lùng hơn một chút: “Phu nhân có tấm lòng nhân hậu, bảo ta nhắn ngươi nghỉ ngơi sớm đi. Về sau Tiêu thông phòng cũng nên cảnh giác một chút, đừng lại tiếp tục nảy sinh lòng tham không nên có kia.”

Nói xong, nha hoàn kia phất tay áo rời đi.

Tiêu Điệp lúc này mới đứng lên, xoa xoa hai cái đầu gối rồi tập tễnh trở về phòng.

Lòng tham không nên có ư.

Cái gì gọi là lòng tham không nên có?

Thất bại thì gọi là lòng tham, nhưng nếu thành công thì sao?

Kẻ bề trên luôn thích dùng đắt rẻ sang hèn để phân chia con người một cách rõ ràng, nghĩ nhiều một chút hay muốn nhiều một phần cũng đều là không có quy củ, là đáng chết.

Nhưng nàng lại không tin những thứ đó.

Tiêu Điệp tự nhận mình không phải là thiện nam tín nữ gì cả.



Càng không thể để yên cho người ta nhảy nhót ngay trên đầu mình.

Có thù tất báo, ngụy quân tử - thật tiểu nhân, chính là để nói đến loại người như nàng đấy.

Nếu những kẻ chèn ép nàng mà có một cái kết có hậu thì buổi tối nàng sẽ ngủ không ngon giấc nổi.

Ở thời hiện đại còn như thế, huống chi là thời cổ đại phân chia giai cấp rạch tòi như hiện tại.

Nếu như nàng không tranh giành, thì mới thật sự là sẽ trở thành thịt cá trên thớt của người ta đấy.

Chỉ riêng chuyện xảy ra ngày hôm nay cũng đã đủ để khiến người ta cảnh giác rồi.

Để nàng sống tạm bợ một đời, làm một cái túi trút giận ư?

Còn chẳng bằng để nàng trực tiếp chết luôn ở dưới vực sâu kia đi!

Tiêu Điệp suy nghĩ cẩn thận những điểm mấu chốt trong đó, ngược lại – tâm tình đã thả lỏng hơn hẳn.

Thân thể này của nàng tối hôm qua vốn là đã bị lăn lộn không nhẹ, vừa rồi lại còn bị đánh rồi bị phạt quỳ nữa, đã sớm buồn ngủ không chịu nổi rồi.

Nàng bò lên trên giường, chẳng quan tâm đến những chuyện khác nữa, cứ thế làm lăn ra ngủ mất.

Hệ thống muốn nói chuyện nhưng cuối cùng lại thôi, nó cũng không hỏi xem sau này nàng định thế nào, mà cứ thế để nàng chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếp Thất Tâm Cơ Yêu Kiều Mị Hoặc, Dứt Khoát Đều Bỏ Cha Giữ Con!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook