Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam
Chương 37
Phụng Hiếu Nam Thần
30/10/2024
Chỉ cần Trương Ngọc Mẫn thích Trình Tấn, Lâm Tử Tu tin chỉ với một
Trương Ngọc Mẫn dám hạ thuốc để hủy hoại trinh tiết của hắn, dùng thủ
đoạn hại con hắn, Lâm Chiêu không xảy ra chuyện mới là lạ. Xảy ra chuyện rồi, Trình Tấn cùng Lâm Chiêu còn có thể ở bên nhau sao?
Dưới cái nhìn của hắn, chỉ cần hai người này không ở bên nhau thì nhiệm vụ của hắn cũng coi như đã hoàn thành.
Chuyện tình cảm của hai người, hắn không cho đó là chấm hết, bọn họ vẫn có thể tìm hạnh phúc khác mà.
Trương Ngọc Mẫn không biết được vị tiểu thiếp mà ca ca mới cưới về có tâm tư sâu đến vậy, nhìn Lâm Tử Tu trước mặt nàng cũng chẳng có tôn trọng gì, chỉ cảm thấy đối phương hiển nhiên phải nịnh bợ mình. Nàng nghe thấy Lâm Tử Tu hừ một tiếng, lại càng chán ghét thủ đoạn mà Lâm Chiêu sử dụng lên người tốt như Trình Tấn.
Lâm Tử Tu không nói gì thêm nữa, hơi cười cợt, liền mượn cớ tiếp khách cùng Trương Ngọc Mẫn đi ra, trước khi đi hắn bất động thanh sắc nhìn liếc mắt ra hiệu với nha hoàn kia.
Ả ta nhận được ám thị của Lâm Tử Tu, nhìn quanh không có ai liền cười hì hì nói chuyện với Trương Ngọc Mẫn: "Tiểu thư thấy người vừa nãy cảm thấy thế nào?"
"Nha đầu chết tiệt này, tiểu thư nhà người mà cũng dám đùa giỡn à." Nhắc tới Trình Tấn thì Trương Ngọc Mẫn liền ngại ngùng.
Nha hoàn này rất lanh lợi, bình thường luôn nghe lời Trương Ngọc Mẫn, nói chuyện luôn trúng điểm yêu thích của nàng, còn có thể đưa ra ý tưởng cho nàng, trước mặt Trương Ngọc Mẫn luôn tỏ ra kính trọng nàng, cho nên rất được nàng yêu thích
Lúc này bọn họ đùa giỡn một chút, nha hoàn nói: "Thật tiếc cho Trình công tử, chính trực như vậy lại bị một thứ tử tính kế, còn cảm thấy bản thân mình đã hủy đi trong trắng người ta, thật sự đi cầu xin cưới tên thứ tử đó, đúng là lương thiện mà."
"Trước kia nô tỳ còn nghe Trình công tử nói cả đời này chỉ lấy duy nhất một người."
"Cái gì cơ?" Trương Ngọc Mẫn kinh hãi :"Còn có chuyện này nữa sao?" Vậy còn nàng thì làm sao chứ?
TYT: Vũ Hạ
"Vâng ạ." Lời này của nha hoàn là nói thật, "Lúc nãy nô tỳ bị rơi mất vòng tai, nghĩ chắc là rơi trên đường nên đã quay lại tìm, vừa vặn lại nghe thấy lời Trình công tử nói với bằng hữu."
Giữa đường nàng ta tìm được liền lập tức trở về, không ở lại trì hoãn thời gian.
"Nô tỳ đoán là do tướng mạo hồ ly tinh của tên ca nhi kia, quen làm bộ dáng nũng nĩu, nhất định là y đã mê hoặc Trình công tử. Nhưng mà..." Nha hoàn kia làm bộ chần chừ: "Tính tình của Trình công tử, nếu hắn đã nói như vậy thì hẳn là đối với những nữ tử, ca nhi khác sẽ không nổi tâm tư khác, mới nãy tiểu thư không cẩn thận té ngã, Trình công tử cũng né tránh hiềm nghi."
Trong nháy mắt Trương Ngọc Mẫn tức giận, vừa cảm thấy vui vì người mình thích tốt đẹp bao nhiêu thì lại càng tức giận vì đối phương bị người khác mê hoặc đi mất.
Nàng căm hận nói: "Cái tên hồ ly tinh đó giả bộ khiến Trình công tử nghĩ bản thân hủy hoại trinh tiết của hắn, còn thật sự nghĩ trên thế giới chỉ mình y làm được sao!"
Nha hoàn thấy nàng nghe theo ý mình, trong lòng càng đắc ý, đồng thời trên mặt lại chần chừ nói rằng: "A... Với tính tình của Trình công tử, nếu như hắn biết tiểu thư có ý định tính kế hắn thì sợ là... khó mà thành công a."
Trương Ngọc Mẫn: "Vậy thì không cho hắn biết là được."
Nha hoàn: "Trình công tử dù sao cũng là nam tử, nếu như giấu hắn thì tương đối dễ dàng, nhưng mà Lâm Chiêu kia thì lại không chắc được ạ. Về phương diện này nữ tử cùng ca nhi đều sẽ có chút nhạy cảm, nếu như đã vậy, thì theo như nô tỳ quan sát, chỉ cần tiểu thư khiến cho Lâm Chiêu không phát hiện ra tâm tư với Trình công tử, nếu không thì đến lúc đó có là vô tình hay cố ý thì Lâm Chiêu nhất định sẽ không để yên."
"Cũng đúng." Trương Ngọc Mẫn suy nghĩ gật gật đầu, không chỉ Lâm Chiêu mà Trình Tấn cũng sẽ giống vậy.
Nếu như bỗng dung có nữ tử ái mộ chính mình, lại cùng làm ra chuyện mất đi trong trắng, sẽ khiến Trình Tấn hoài nghi chuyện này.
Lại thêm vừa này có chút tiếp xúc, nàng thấy Trình Tấn cũng không phải là loại người trầm mê đọc sách tránh thoát chuyện trần gian, nếu để kéo dài thời gian nói không chừng sẽ bị người ta nhìn ra lỗ hổng mát.
Trương Ngọc Mẫn tự biết khả năng của mình đến đâu, để nàng đi bắt nạt người khác thì được, còn muốn nàng diễn thì lại quá khó đi mất.
"Vậy ngươi mau đi hành động đi." Trương Ngọc Mẫn nhanh chóng ra lệnh.
Nàng mới tiếp xúc với Trình Tấn có hai lần, sao Trình Tấn có thể biết được nàng ái mộ hắn, nếu như có chuyện gì xảy ra, Trình Tấn cũng không thể hoài nghi do nàng làm. Đến lúc đó nàng bụm mặt khóc một chút, với thân phận của mình thì Trình Tấn không thể bỏ chuyện này dễ dàng được, chỉ có thể lấy nàng.
Càng nghĩ Trương Ngọc Mẫn càng thấy vui vẻ.
Thấy nàng ta vui vẻ, ả nha hoàn càng đắc ý hơn, chuyện Lâm Tử Tu dặn ả chính là cái này.
Trương Ngọc Mẫn mang theo hạ nhân hành động, ở bên khác, Trình Tấn cùng hội Trần Án ngồi vào chỗ.
Mặc dù là tiệc ngắm hoa, nhưng mà khi đến đây vẫn là ăn một bữa cơm.
Lúc ngồi vào chỗ, vừa hay Trình Tấn cùng tiểu hầu gia lại ngồi cạnh nhau, hai người đều không vì chuyện lúc trước mà có khúc mắc gì, ngược lại còn nói chuyện rất hợp. Cũng đúng lúc này, có một gã hạ nhân đang bưng đĩa không cẩn thận mà chân vấp một cái, làm đổ rượu lên người Trình Tấn.
Dưới cái nhìn của hắn, chỉ cần hai người này không ở bên nhau thì nhiệm vụ của hắn cũng coi như đã hoàn thành.
Chuyện tình cảm của hai người, hắn không cho đó là chấm hết, bọn họ vẫn có thể tìm hạnh phúc khác mà.
Trương Ngọc Mẫn không biết được vị tiểu thiếp mà ca ca mới cưới về có tâm tư sâu đến vậy, nhìn Lâm Tử Tu trước mặt nàng cũng chẳng có tôn trọng gì, chỉ cảm thấy đối phương hiển nhiên phải nịnh bợ mình. Nàng nghe thấy Lâm Tử Tu hừ một tiếng, lại càng chán ghét thủ đoạn mà Lâm Chiêu sử dụng lên người tốt như Trình Tấn.
Lâm Tử Tu không nói gì thêm nữa, hơi cười cợt, liền mượn cớ tiếp khách cùng Trương Ngọc Mẫn đi ra, trước khi đi hắn bất động thanh sắc nhìn liếc mắt ra hiệu với nha hoàn kia.
Ả ta nhận được ám thị của Lâm Tử Tu, nhìn quanh không có ai liền cười hì hì nói chuyện với Trương Ngọc Mẫn: "Tiểu thư thấy người vừa nãy cảm thấy thế nào?"
"Nha đầu chết tiệt này, tiểu thư nhà người mà cũng dám đùa giỡn à." Nhắc tới Trình Tấn thì Trương Ngọc Mẫn liền ngại ngùng.
Nha hoàn này rất lanh lợi, bình thường luôn nghe lời Trương Ngọc Mẫn, nói chuyện luôn trúng điểm yêu thích của nàng, còn có thể đưa ra ý tưởng cho nàng, trước mặt Trương Ngọc Mẫn luôn tỏ ra kính trọng nàng, cho nên rất được nàng yêu thích
Lúc này bọn họ đùa giỡn một chút, nha hoàn nói: "Thật tiếc cho Trình công tử, chính trực như vậy lại bị một thứ tử tính kế, còn cảm thấy bản thân mình đã hủy đi trong trắng người ta, thật sự đi cầu xin cưới tên thứ tử đó, đúng là lương thiện mà."
"Trước kia nô tỳ còn nghe Trình công tử nói cả đời này chỉ lấy duy nhất một người."
"Cái gì cơ?" Trương Ngọc Mẫn kinh hãi :"Còn có chuyện này nữa sao?" Vậy còn nàng thì làm sao chứ?
TYT: Vũ Hạ
"Vâng ạ." Lời này của nha hoàn là nói thật, "Lúc nãy nô tỳ bị rơi mất vòng tai, nghĩ chắc là rơi trên đường nên đã quay lại tìm, vừa vặn lại nghe thấy lời Trình công tử nói với bằng hữu."
Giữa đường nàng ta tìm được liền lập tức trở về, không ở lại trì hoãn thời gian.
"Nô tỳ đoán là do tướng mạo hồ ly tinh của tên ca nhi kia, quen làm bộ dáng nũng nĩu, nhất định là y đã mê hoặc Trình công tử. Nhưng mà..." Nha hoàn kia làm bộ chần chừ: "Tính tình của Trình công tử, nếu hắn đã nói như vậy thì hẳn là đối với những nữ tử, ca nhi khác sẽ không nổi tâm tư khác, mới nãy tiểu thư không cẩn thận té ngã, Trình công tử cũng né tránh hiềm nghi."
Trong nháy mắt Trương Ngọc Mẫn tức giận, vừa cảm thấy vui vì người mình thích tốt đẹp bao nhiêu thì lại càng tức giận vì đối phương bị người khác mê hoặc đi mất.
Nàng căm hận nói: "Cái tên hồ ly tinh đó giả bộ khiến Trình công tử nghĩ bản thân hủy hoại trinh tiết của hắn, còn thật sự nghĩ trên thế giới chỉ mình y làm được sao!"
Nha hoàn thấy nàng nghe theo ý mình, trong lòng càng đắc ý, đồng thời trên mặt lại chần chừ nói rằng: "A... Với tính tình của Trình công tử, nếu như hắn biết tiểu thư có ý định tính kế hắn thì sợ là... khó mà thành công a."
Trương Ngọc Mẫn: "Vậy thì không cho hắn biết là được."
Nha hoàn: "Trình công tử dù sao cũng là nam tử, nếu như giấu hắn thì tương đối dễ dàng, nhưng mà Lâm Chiêu kia thì lại không chắc được ạ. Về phương diện này nữ tử cùng ca nhi đều sẽ có chút nhạy cảm, nếu như đã vậy, thì theo như nô tỳ quan sát, chỉ cần tiểu thư khiến cho Lâm Chiêu không phát hiện ra tâm tư với Trình công tử, nếu không thì đến lúc đó có là vô tình hay cố ý thì Lâm Chiêu nhất định sẽ không để yên."
"Cũng đúng." Trương Ngọc Mẫn suy nghĩ gật gật đầu, không chỉ Lâm Chiêu mà Trình Tấn cũng sẽ giống vậy.
Nếu như bỗng dung có nữ tử ái mộ chính mình, lại cùng làm ra chuyện mất đi trong trắng, sẽ khiến Trình Tấn hoài nghi chuyện này.
Lại thêm vừa này có chút tiếp xúc, nàng thấy Trình Tấn cũng không phải là loại người trầm mê đọc sách tránh thoát chuyện trần gian, nếu để kéo dài thời gian nói không chừng sẽ bị người ta nhìn ra lỗ hổng mát.
Trương Ngọc Mẫn tự biết khả năng của mình đến đâu, để nàng đi bắt nạt người khác thì được, còn muốn nàng diễn thì lại quá khó đi mất.
"Vậy ngươi mau đi hành động đi." Trương Ngọc Mẫn nhanh chóng ra lệnh.
Nàng mới tiếp xúc với Trình Tấn có hai lần, sao Trình Tấn có thể biết được nàng ái mộ hắn, nếu như có chuyện gì xảy ra, Trình Tấn cũng không thể hoài nghi do nàng làm. Đến lúc đó nàng bụm mặt khóc một chút, với thân phận của mình thì Trình Tấn không thể bỏ chuyện này dễ dàng được, chỉ có thể lấy nàng.
Càng nghĩ Trương Ngọc Mẫn càng thấy vui vẻ.
Thấy nàng ta vui vẻ, ả nha hoàn càng đắc ý hơn, chuyện Lâm Tử Tu dặn ả chính là cái này.
Trương Ngọc Mẫn mang theo hạ nhân hành động, ở bên khác, Trình Tấn cùng hội Trần Án ngồi vào chỗ.
Mặc dù là tiệc ngắm hoa, nhưng mà khi đến đây vẫn là ăn một bữa cơm.
Lúc ngồi vào chỗ, vừa hay Trình Tấn cùng tiểu hầu gia lại ngồi cạnh nhau, hai người đều không vì chuyện lúc trước mà có khúc mắc gì, ngược lại còn nói chuyện rất hợp. Cũng đúng lúc này, có một gã hạ nhân đang bưng đĩa không cẩn thận mà chân vấp một cái, làm đổ rượu lên người Trình Tấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.