Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam

Chương 3

Phụng Hiếu Nam Thần

17/01/2024

"Dù sao em cũng là con trai của ông, cho dù phụ thân có thật sự tức giận cũng sẽ không đánh chết em. Đến lúc đó em sẽ quỳ xuống cầu xin phụ thân, em không tin mình quỳ mấy ngày ông ấy không thể không chịu, dù sao cả đời này em cũng chỉ gả cho mình chàng."

Chỉ là y cũng biết rõ, nếu thật sự muốn như thế này thì tình phụ tử cũng chấm dứt, phụ thân không chỉ có một mình y là con trai, chính thất còn có Lâm Tử Tu, còn có một đứa con trai có thể tham gia khoa cử, trong lòng phụ thân luôn thiên về chính thất kia. Hiện tại y có thể ở trong phủ thoải mái như vậy, cũng là do y tận lực lấy lòng ông để đổi lấy. Trong thời gian tới, địa vị của y trong lòng cha sẽ không còn quan trọng nữa.

Có mấy lời y chưa nói, nhưng bọn họ đều hiểu rõ, sau khi sự việc bại lộ, phụ thân y sẽ không chỉ tức giận, chỉ sợ khi y xuất giá thì của hồi môn cũng sẽ không cho nhiều, thậm chí là rất ít. Mà Trình gia đã nhận không ít thứ từ mẫu thân của Lâm Tử Tu, chi phí ăn mặc cũng đã hơn gia đình bình thường, chỉ sợ họ sẽ không chấp nhận y trở thành con dâu.

Y hiện tại chỉ có thể dựa vào Trình Tấn.

Y nguyện ý vì cả hai người bọn họ mà cố gắng, nhưng y cũng sợ, y sợ Trình Tấn sẽ không có dũng khí cùng y liều chết đến cùng, y sợ Trình Tấn nửa đường bỏ lại mình, cuối cùng cái gì y cũng không còn.

Đối với tâm của tình nhân, Lâm Chiêu ít nhiều cũng có hiểu rõ.

Trình Tấn nhìn Lâm Chiêu như vậy thì có chút đau lòng, trước khi trọng sinh, Lâm Chiêu chưa từng thấp kém đến vậy, Lâm Chiêu là con trai trưởng Lâm gia, hôn ước cùng với hắn cũng không có phong ba, nhiều lắm chính là trước khi cưới đấu võ mồm, cũng là mang theo ngọt ngào, hai bên đều không có bài xích đối phương, hôn nhân của bọn họ là con đường bằng phẳng. Còn bây giờ, trong lòng Trình Tấn thở dài.

Hắn xoa đầu Lâm Chiêu, nói rằng: "Bây giờ chưa cần vội nói chuyện này cho bá phụ."

Đôi mắt Lâm Chiêu trong phút chốc tràn ngập thất vọng, sức lực cả người như biến mất.

Trình Tấn tiếp tục nói: " Lâm Chiêu, cả đời này của ta chỉ có thể cưới em, đừng sợ. Chuyện này của chúng ta, ta muốn thảo luận lại một chút, chúng ta đều biết hậu quả sẽ như thế nào khi nói cho bá phụ, Lâm Tử Tu cũng chờ chúng ta làm thế, chúng ta không cần phải gấp, giờ Lâm Tử Tu cũng có người trong lòng.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây

2. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam

3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

4. Thập Niên Hoa Hạ Miên

=====================================

"Cái... cái gì!?" Lâm Chiêu lập tức sợ ngây người, y còn tưởng rằng Trình Tấn lại là uyển chuyển từ chối mình, không nghĩ tới lại còn có chuyện này.

Trình Tấn nói: " Lâm Tử Tu có người mình thích. Thêm nữa hắn đã biết chuyện của chúng ta, làm sao có thể nguyện ý mà gả cho ta chứ? Có thể trong tay hắn không có chứng cứ buộc tội chúng ta, hắn ước gì tự chúng ta làm bại lộ chính mình."

"Vậy nên tốt nhất là chúng ta không cần phải làm gì cả, chỉ cần chúng ta chờ đợi, bản thân hắn sẽ không nhịn được mà từ hôn."

Điều hắn nói là thật, sau khi trọng sinh không lâu, Lâm Tử Tu sẽ cứu tiểu hầu gia của Hầu phủ, hai người bọn họ sẽ nảy sinh tình cảm mà lén lúc vụng trộm. Đến lúc đó, người muốn nhanh chóng từ hôn liền không biết sẽ là ai.

Lâm Tử Tu trọng sinh, nhất định sẽ không muốn rơi vào trong hôn nhân này với hắn.

Nhân sinh của Trình Tấn bị thay đổi một cách khó hiểu, bản thân hắn từ một thiên tài biến thành kẻ vô năng ích kỷ, cha mẹ hắn trở nên tham lam dối trá, Lâm Chiêu cũng từ đích tử nhận vô số sủng ái trở thành thứ tử tâm địa độc ác, thông đồng cùng với hôn phu của huynh trưởng, cuộc sống tốt đẹp biến thành vũng bùn lầy, trong tương lai của bọn họ sẽ bị Lâm Tử Tu đứng ở vị trí đạo đức cao thượng mà "dạy dỗ" họ.

Coi như Trình Tấn biết những thứ này không phải do Lâm Tử Tu làm, nhưng Lâm Tử Tu là người được lợi lại làm giả kẻ bị hại, hắn không có ấn tượng tốt gì với Lâm Tử Tu.

Hắn sẽ không mù quáng mà trả thù Lâm Tử Tu, nhưng cũng sẽ không tình nguyện mà đem mấy cái nồi này đập lên đầu mình.

Lâm Chiêu có chút không dám tin tưởng, hắn cảm thấy hiện tại Trình Tấn đang lừa gạt y, dù sao trong ngày thường, Lâm Tử Tu rất yêu thích Trình Tấn, y nhìn ra được chính bản thân mình cũng rất thích Trình Tấn, so với người khác rất rất nhiều, cho nên y không nghĩ đến việc sẽ buông tay, hỏi hắn: "Vậy cái người kia là ai?"

Trình Tấn suy nghĩ một chút, cũng không gạt Lâm Chiêu: " Là tiểu hầu gia Vĩnh Xương Hầu phủ, gần đây vị tiểu hầu gia này có đến đây làm việc, nhưng mà tình hình của hắn lại không tốt, có rất nhiều thế lực muốn diệt trừ hắn, hắn ở nơi này cũng không có người quen. Nếu như bất đắc dĩ, vị tiểu hầu gia này rất có thể sẽ trốn đến nơi ở của Lâm Tử Tu, lúc đó liền là cơ hội cho chúng ta."

"Chỉ cần cho bá phụ biết y đem giấu một tên nam nhân trong phòng của bản thân, hôn ước này tự nhiên sẽ phải từ bỏ."

Tuy rằng trong triều đại bọn họ việc nam nữ hay nam tử cùng ca nhi có tiếp xúc gần cũng không có gì nghiêm trọng, thế nhưng lén lút giấu nam tử trong khuê phòng, vẫn là có chút quá mức.



Mối hôn sự này liền không thể tiếp tục.

Trình Tấn không thật sự muốn làm cho Lâm Tử Tu thân bại danh liệt, khi việc này bị vạch trần, trong Lâm phủ này sẽ có Lâm phụ nhanh chóng khống chế, Lâm Tử Tu là đích tử, nhà trai là tiểu hầu gia có thân phận cao quý, liền sẽ không có chuyện gì, chỉ là đẩy tiến trình đi nhanh một chút, thuận tiện cũng làm cho Lâm Tử Tu ngừng việc theo dõi hắn cùng Lâm Chiêu.

Nhưng khi hắn vừa nhìn Lâm Chiêu, liền phát hiện ánh mắt người này phát sáng, liền biết trong lòng y muốn mượn việc này lên ý đồ xấu xa với Lâm Tử Tu, cái gì mà tổ chứ tiệc rượu rồi dẫn một đám người đi bắt quả tang tư tình vân vân.

Trình Tấn bật cười đưa tay che mắt Lâm Chiêu.

" Không cho em làm chuyện dư thừa."

"Em và Lâm Tử Tu đều là ca nhi của Lâm phủ, hắn bị bêu xấu, em cho rằng bản thân mình có thể được lợi gì? Thêm nữa, bá phụ cũng sẽ giận chó đánh mèo lên người em, cái được không đủ bù đắp cho cái mất, em chỉ cần cho bá phụ biết trong phòng của hắn có giấu tiểu hầu gia là được."

Lâm Chiêu bĩu môi, y cũng không biết tại sao, bản thân luôn muốn chèn ép Lâm Tử Tu, đặc biệt nhìn Lâm Tử Tu không vừa mắt, dù rõ ràng Lâm Tử Tu đối xử với y rất tốt, y nghĩ chính mình có khả năng là trời sinh xấu xa hết thuốc chữa.

Bất quá y ngẩng đầu nhìn Trình Tấn, liền mím môi ngọt ngào, dù y xấu xa cũng sẽ không làm hại Trình Tấn.

"Đúng rồi." Trình Tấn nhớ tới mục đích của chính mình, "Trước đó chúng ta có đề cập việc đẩy Lâm Tử Tu xuống nước, sau đó, tìm một tên nam nhân đến cứu hắn, việc này nên quên đi." Đề nghị này, trước đó bọn họ chỉ nói qua, hoàn toàn không có kế hoạch cụ thể.

Mà tiệc ngắm hoa ở Lâm phủ sắp đến, hắn sợ Lâm Chiêu sẽ trực tiếp hành động.

Lâm Chiêu phồng má khi nghe thấy việc này, y thực sự đã nghĩ đến việc thực hiện chuyện này, nhưng Trình Tấn đã nói như thế thì y cũng miễn cường đồng ý. Mặc dù y không muốn Lâm Tử Tu có được mối hôn sự tốt như vậy, nhưng chỉ là không thích Lâm Tử Tu, cũng chẳng phải là không muốn gả cho Trình Tấn hay là ghét bỏ gì gia thế của Trình gia.

Hiện tại đúng là nên ưu tiên hôn sự của y và Trình Tấn, miễn cho đến lúc đó Lâm Tử Tu đem hai người bọn họ kéo theo, phụ thân là một người đa nghi, sẽ không cho phép y và Trình Tấn ở bên nhau.

Thành công loại bỏ tâm tư kia của Lâm Chiêu, Trình Tấn cũng thở phào nhẹ nhõm, trước khi rời đi, hắn lại cẩn thận dặn dò: "Tuy rằng hiện tại chúng ta không trêu chọc Lâm Tử Tu, nhưng em cũng phải có tâm đề phòng hắn biết không? Lúc trước hắn đứng trước mặt ta nói hận chúng ta, muốn trả thù chúng ta, bên người hắn lại có người của tiểu hầu gia bảo vệ, muốn tính kế người cũng rất dễ dàng."

Trước mắt thì nơi ở của Lâm Tử Tu chưa có thuộc hạ của tiểu hầu gia, dù sao thì tiểu hầu gia ngay cả bản thân cũng khó mà giữ mạng, thuộc hạ đều bị giết sạch.

Thế nhưng tiểu hầu gia cũng là người tập võ, một mặt là phòng bị Lâm Tử Tu, mặc khác cũng là cảm kích đối với vị ân nhân cứu mạng mình, dẫn đến việc tiều hầu gia trong lúc dưỡng thương này quan sát Lâm Tử Tu, đồng thời cũng giúp đỡ Lâm Chiêu tính kế Lâm Tử Tu.

Cho nên khi Trình Tấn nói như vậy cũng là để Lâm Chiêu nâng cao cảnh giác.

Lâm Tử Tu là trọng sinh để báo thù, tiều hầu gia lại là thành viên hoàng thất, hai người đều là người tàn độc. Lâm Tử Tu đang ở giai đoạn vạch trần bọ mặt ngoan ngoãn của Lâm Chiêu trước mặt cha me, cho nên hắn liền làm theo tính toán của Lâm Chiêu ở kiếp trước, muốn Lâm Chiêu gánh chịu hậu quả hắn từng trải. Nhưng cũng có lúc chủ động ra tay với Lâm Chiêu.

Với danh nghĩa báo thù này, Lâm Tử Tu là nhân vật chính thì bất kỳ việc gì cũng không coi là sai trái hay tám quan bất chính, ngược lại khiến người ta thấy trả thù rất sảng khoái.

Mà những lúc bình thường tiểu hầu gia sẽ không vô duyên vô cớ mà ra tay với người khác, cũng xem như là người chính nghĩa, nhưng nếu như có ai đó đến khiêu khích hắn, hắn sẽ không keo kiệt mà ra tay giết, trả thù lại gấp bội. Vẫn là nguyên nhân đó, hắn vì giúp Lâm Tử Tu cho nên bất luận làm gì với Lâm Chiêu đều là chính nghĩa.

Nghĩ như vậy, Trình Tấn càng cảm thấy Lâm Chiêu chỉ có một thân một mình không quá an toàn, trước mắt thì không sao, nhưng hắn cũng phải càng sớm tìm ra cách tốt nhất để bảo vệ Lâm Chiêu.

Lâm Chiêu cảm thấy bản thân mình là một người tàn nhẫn, còn là tự mình ra tay. Nếu như có người muốn đoạt đi người yêu của mình, còn là cái người luôn trước mặt mình ra vẻ người tốt, y không lột xuống một tầng da của người kia thì tuyệt đối không cam lòng. Trong chốc lát, y lập tức kéo phòng bị lên cấp mười: "Chàng yên tâm, em sẽ cẩn thận."

Y quyết định mấy ngày này sẽ làm ổ ở trong phủ.

Y sẽ tỉ mỉ quan sát Lâm Tử Tu cùng tiểu hầu gia kia, phải mau chóng giải quyết chuyện này, y cũng sẽ nhanh chóng thành thân cùng Trình Tấn.

Ở cái tuổi của y cũng đã đến lúc gả đi.

Trình Tấn rất thỏa mãn gật đầu, sau khi ăn cơm xong, hai người bí mật từng người rời đi.

Trong học viện, phòng Trình Tấn ngủ là gian phòng sáu người, trong hoàn cảnh hiện tại của hắn, hắn không quen biết với năm người kia, trong đó có hai tên nhà giàu rất là không ưa gì hắn, sẽ có nhiều lúc giấu đồ của hắn.

Tuy rằng đã đáp ứng Lâm Tử Tu đến học viện hỏi thăm tung tích viên ngọc châu, nhưng Trình Tấn cũng không phải đồ ngu, hắn rất rõ viên ngọc kia ra sao, hắn không ngờ tới vì giúp Lâm Tử Tu hỏi thăm một chút mà bị bàn cùng phòng bắt nạt.

Hắn không nghi ngờ chút nào mà hỏi thăm, không nghĩ hai tên kia sẽ mượn đề tài này mà nói chuyện của mình.



Ngày hôm qua Lâm Tử Tu lại đến hỏi thăm, mà bị Trình Tấn làm lơ, Lâm Tử Tu cho dù có sốt ruột thì cũng không có biện pháp gì.

Những ngày sống trong học viện, lúc đang lên lớp Trình Tấn tập trung hoàn toàn tinh lực vài việc học, cũng may mắn bản thân hắn là một học bá, trí nhớ cũng tốt, muốn ổn định chẳng hề có gì khó khăn.

...

Ở thời điểm mà Trình Tấn nghĩ rằng đã tránh được việc rơi xuống nước do sự tính kế của Lâm Tử Tu, thì Lâm Tử Tu đang che mặt, che đến cả người đi tới một hẻm nhỏ cũ nát.

"Cộc, cộc, cộc." Hắn gõ vài cái lên cửa.

Bên trong không có động tĩnh.

Hắn lại gõ của một hồi lâu, nên trong mới truyền ra một giọng say khướt: "Ai vậy?"

Cửa mở ra, đứng ở cửa một nam nhân quần áo xốc xếch, viền mắt đen, khuôn mặt bóng mỡ, ánh mắt buồn ngủ đầy mông lung, trong không khí ngoại trừ mùi rượu, còn có mùi phấn son thấp kém, vừa nhìn liền biết tối qua tên này đã uống không ít rượu ở tửu lâu.

Trong mắt Lâm Tử Tu lóa lên tia chán ghét, lui về sau một bước, lạnh giọng hỏi: "Ngươi chính là Tiết Tam?"

"Hả?" Tiết Tam nổ lực mở to đôi mắt buồn ngủ, tăng cao âm lượng, "Ngươi... ngươi là ai?"

Lâm Tử Tu hỏi: "Có phải là có người muốn đưa ngươi vào tham gia tiệc ngắm hoa ở Lâm phủ, sau đó sẽ cứu đại công tử Lâm gia đuối nước lên bờ?"

(Đại ở đây là lớn chứ không phải thứ tự con cái.)

"?" Đầu óc Tiết Tam còn đang mông lung trong nhất thời không kịp phản ứng lại.

Này là gì gì?

Cái gì mà tiệc ngắm hoa?

Đại công tử Lâm gia?

Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ trả lời, llt thấy hắn im lặng liền coi như là hắn thừa nhận. Tiết Tam thấy trong tay hắn lấy ra một túi bạc lớn. Vừa thấy màu bạc, Tiết Tam còn đâu tinh lực chú ý chuyện gì khác, trong đầu hắn đã bị túi bạc kia chiếm hết.

Lâm Tử Tu kéo túi bạc lại, đem lực chú ý của Tiết Tam trở lại, giễu cợt nói: "Ta nghĩ cái người kia không đưa cho ngươi nhiều bạc như vậy chứ?"

Hắn biết Trình Tấn sẽ không có nhiều bạc như vậy.

Hắn nói rằng: " Số bạc này ta đều có thể cho ngươi, chỗ này chỉ là tiền đặt cọc, ta sẽ đưa cho ngươi nhiều hơn chỉ cần... Ngươi phải làm cho ta một chuyện."

"Giúp, giúp." Lúc nhìn thấy đống bạc đầu óc Tiết Tam tỉnh ra, người này hình như có hiểu lầm gì đó, nhưng hắn cũng không tính sẽ nói ra, bạc tới tay mới là thật, " Ngươi cứ nói."

Lâm Tử Tu nói: "Cuối tháng này cứ đến tiệc ngắm hoa của Lâm phủ như cũ đi, nhưng thời điểm cứu đại công tử Lâm gia phải biến thành tiểu công tử Lâm Chiêu. Lâm Chiêu tướng mạo xuất chúng, ở Lâm phủ nhận ngàn vạn sủng ái, khi ngươi cưới được y thì nửa đời sau liền không cần phải lo nghĩ."

Tiết Tam cảm thấy chuyện tốt như này cũng có à, bất kể là đại công tử hay tiểu công tử, cũng đều không phải là người hắn có thể cưới về, bây giờ lại có người đưa cơ hội đến cho mình, lại còn có thể lấy nhiều bạc như vậy, hắn thấy lấy cái nào mình cũng không thiệt.

Hắn ngay lập tức đồng ý: "Được."

Sau đó trên mặt hắn đầy nịnh nọt, xoa xoa bàn tay nói: "Vậy... đống bạc này?"

Lâm Tử Tu chán ghét liếc nhìn hắn, cầm túi bạc trong túi áo đưa ra: "Chỉ cần ngươi làm chuyện này cho thật tốt, sau khi thành công, ta sẽ cho ngươi nhiều hơn."

Thời gian chậm chậm trôi qua, rất nhanh liền đã đến tiệc ngắm hoa cuối tháng của Lâm phủ.

Tiệc ngắm hoa này là do Lâm mẫu làm chủ sự, mục đích ngoài trừ là ngắm hoa ra còn có ý nghĩa khác chính là kết thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook