Chương 1175
Phi Điểu Bất Tuyệt
07/11/2021
Lý Phàm đưa chìa khóa Long Môn ra.
Sau khi nhận lấy chìa khoá, ông lão mới nở nụ cười vui mừng.
Lý Phàm đi theo ông lão tới một tầng hầm bí mật.
Phía dưới tầng hầm có một cửa sắt khổng lồ, nhìn qua có vẻ không gì phá được.
Ông lão nói: “Kho báu Long Môn phải dùng chìa khóa Long Môn mở ra, kho báu Long Môn này là tiền bạc châu báu Long Môn tích lũy trong suốt mấy trăm năm.”
Lý Phàm không hề dao động, cũng không bị cái gọi là tiền bạc châu báu hấp dẫn.
Ông lão mở kho báu Long Môn ra, bên trong tất cả đều là núi vàng núi bạc, vàng bạc châu báu đếm không hết.
Ông lão trở nên hưng phấn, mà Đại Long Vương và Long Hậu vẫn luôn rục rịch ngóc đầu liếc nhìn nhau, cùng xông vào định di chuyện toàn bộ tiền tài châu báu, thì Long Môn lập tức phát sinh nội loạn.
Ông lão hạ lệnh để Lý Phàm trở thành người thừa kế Long Môn.
Lý Phàm lắc đầu, khi nhìn thấy vẻ mặt ghê tởm của những người này, anh cũng không hề dao động trước núi vàng núi bạc này, nên anh lạnh lùng đi ra.
Tầng hầm bỗng phát sinh chấn động, kho báu Long Môn đang sụp đổ.
Lý Phàm nhanh chóng thoát khỏi tầng hầm, mà người cùng thoát ra với anh đều là tay chân trung thành trước kia của ông lão.
“Long chủ.”
Đám người Long Môn đó lập tức rối rít quỳ lạy Lý Phàm, tiếng kêu như tiếng sấm.
Lý Phàm trở thành Long chủ của Long Môn, sau đó, anh và vợ Cố Họa Y đi hưởng tuần trăng mật, còn đi khắp thế giới du sơn ngoạn thủy.
Dưới sự chống lưng của Long Môn, cuối cùng tập đoàn Họa Vân Y đã trở thành tập đoàn lớn nhất Hán Thành.
Trương Đức Võ trở thành cánh tay đắc lực của Lý Phàm.
Sau này, Lý Phàm đi đạo quán Càn Khôn học nghệ, cũng mời các đệ tử đạo quán Càn Khôn gia nhập Long Môn của mình, trở thành những người xuất sắc nhất của Long Môn.
Dưới sự quản lý của Lý Phàm, thế lực Long Môn càng lúc càng lớn, kinh tế phát triển rực rỡ, lung lạc nhà họ Đế.
Mà Lý Phàm, vẫn hết sức khiêm tốn lau nhà, làm công việc nội trợ.
Mẹ vợ Vương Cẩn Mai nói: “Con rể ngoan, con cũng đừng lau nhà nữa, làm sao có thể để con đường đường là Long chủ Long Môn lau nhà chứ, để mẹ lau đi.”
Bạn bè Cố Họa Y chọc ngoáy: “Ông xã cậu là đồ vô dụng.”
“Ai dám vô lễ với Long chủ?”
Lập tức xuất hiện trên trăm tinh anh Long Môn cùng hô to.
Sau khi nhận lấy chìa khoá, ông lão mới nở nụ cười vui mừng.
Lý Phàm đi theo ông lão tới một tầng hầm bí mật.
Phía dưới tầng hầm có một cửa sắt khổng lồ, nhìn qua có vẻ không gì phá được.
Ông lão nói: “Kho báu Long Môn phải dùng chìa khóa Long Môn mở ra, kho báu Long Môn này là tiền bạc châu báu Long Môn tích lũy trong suốt mấy trăm năm.”
Lý Phàm không hề dao động, cũng không bị cái gọi là tiền bạc châu báu hấp dẫn.
Ông lão mở kho báu Long Môn ra, bên trong tất cả đều là núi vàng núi bạc, vàng bạc châu báu đếm không hết.
Ông lão trở nên hưng phấn, mà Đại Long Vương và Long Hậu vẫn luôn rục rịch ngóc đầu liếc nhìn nhau, cùng xông vào định di chuyện toàn bộ tiền tài châu báu, thì Long Môn lập tức phát sinh nội loạn.
Ông lão hạ lệnh để Lý Phàm trở thành người thừa kế Long Môn.
Lý Phàm lắc đầu, khi nhìn thấy vẻ mặt ghê tởm của những người này, anh cũng không hề dao động trước núi vàng núi bạc này, nên anh lạnh lùng đi ra.
Tầng hầm bỗng phát sinh chấn động, kho báu Long Môn đang sụp đổ.
Lý Phàm nhanh chóng thoát khỏi tầng hầm, mà người cùng thoát ra với anh đều là tay chân trung thành trước kia của ông lão.
“Long chủ.”
Đám người Long Môn đó lập tức rối rít quỳ lạy Lý Phàm, tiếng kêu như tiếng sấm.
Lý Phàm trở thành Long chủ của Long Môn, sau đó, anh và vợ Cố Họa Y đi hưởng tuần trăng mật, còn đi khắp thế giới du sơn ngoạn thủy.
Dưới sự chống lưng của Long Môn, cuối cùng tập đoàn Họa Vân Y đã trở thành tập đoàn lớn nhất Hán Thành.
Trương Đức Võ trở thành cánh tay đắc lực của Lý Phàm.
Sau này, Lý Phàm đi đạo quán Càn Khôn học nghệ, cũng mời các đệ tử đạo quán Càn Khôn gia nhập Long Môn của mình, trở thành những người xuất sắc nhất của Long Môn.
Dưới sự quản lý của Lý Phàm, thế lực Long Môn càng lúc càng lớn, kinh tế phát triển rực rỡ, lung lạc nhà họ Đế.
Mà Lý Phàm, vẫn hết sức khiêm tốn lau nhà, làm công việc nội trợ.
Mẹ vợ Vương Cẩn Mai nói: “Con rể ngoan, con cũng đừng lau nhà nữa, làm sao có thể để con đường đường là Long chủ Long Môn lau nhà chứ, để mẹ lau đi.”
Bạn bè Cố Họa Y chọc ngoáy: “Ông xã cậu là đồ vô dụng.”
“Ai dám vô lễ với Long chủ?”
Lập tức xuất hiện trên trăm tinh anh Long Môn cùng hô to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.