Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 554: Đứa con rể đến nhà không tri kỷ

Phi Điểu Bất Tuyệt

17/07/2021

“Tôi cũng không cần phải nhiều lời về mối quan hệ của tôi với Tiền Phúc cho các người nghe, nói nhiều rồi thì các người cũng không tin, các người chỉ cần biết tôi nói gì thì ông ấy nghe đó là được rồi.”

Lý Phàm chắp tay sau lưng, ngẩng cao đầu, một thần thái đứng trên thiên hạ.

Nhìn dáng vẻ ngạo nghễ của Lý Phàm, Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đều tức đến muốn nổ phổi, cảm thấy dáng vẻ lúc này của Lý Phàm quá mức khinh người.

“Đừng có nói tào lao nữa, sao Tiền Phúc lại có thể nói gì nghe thấy với cậu được chứ, cậu cho rằng cậu là cái quái gì.”

Cố Thiệu Phong nhịn không được mà nói.

Lý Phàm không thèm phản ứng lại lời của Cố Thiệu Phong, chỉ lạnh nhạt nhìn ông cụ Cố.

Ông cụ Cố thở dài một hơi, giận tái mặt nói với Cố Thiệu Dũng: “Gọi điện thoại hỏi một chút đi, xem xem những đối tác đó có phải thật sự đều là do Tiền Phúc đã sai bảo không.”

“Ba ơi, cần gì phải hỏi cơ chứ, là do cái thằng nhóc này nó nói bậy mà thôi, căn bản không cần phải tin tưởng.”

“Kêu con hỏi thì con cứ hỏi đi, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì!”

Sắc mặt của ông cụ Cố lại càng không vui.

Cố Thiệu Dũng không còn dám cãi lời, chỉ có thể bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra bắt đầu tìm kiếm số điện thoại liên lạc với những đối tác cũ.

Cố Thiệu Huy thừa cơ giữ chặt Lý Phàm, thấp giọng nói: “Con nói thật cho ba biết đi, rốt cuộc con với Tiền Phúc có mối quan hệ như thế nào?”

“Không phải là con cũng đã nói cho ba nghe rồi đó à, con đã cứu mạng của cháu trai ông ta, lúc trước trong nhà gây khó dễ cho Họa Y, con đã tìm Tiền Phúc giúp đỡ.”

Ánh mắt của Cố Thiệu Huy di chuyển hai vòng, nhìn Lý Phàm thật lâu rồi sau đó mới nhẹ gật đầu.

Ở trong lòng của Cố Thiệu Huy cũng không hoàn toàn tin tưởng lời giải thích của Lý Phàm, nhưng mà Cố Thiệu Huy tin tưởng là chắc chắn Tiền Phúc nghe lời của Lý Phàm răm rắp.

Cảnh tượng trước đó trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ vương lại hiện lên ở trong đầu của Cố Thiệu Huy, suy nghĩ lại hồi lúc đó Tiền Phúc lái xe tới đón Lý Phàm, Cố Thiệu Huy lại càng tin tưởng mối quan hệ của Tiền Phúc và Lý Phàm không hệ đơn giản.

Lúc này, Cố Thiệu Huy cũng không có tâm tư để truy đuổi đến cùng, ngược lại không kịp chờ đợi mà muốn nhìn cảnh tượng mất mặt của Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong.

Mấy năm gần đây, Cố Thiệu Huy bị Cố Thiệu Phong và Cố Thiệu Dũng chèn ép đủ mọi mặt, đã chịu không ít đau khổ, lúc này đã có thể nhìn thấy bọn họ kinh ngạc, đương nhiên đây là một chuyện khiến cho người ta phải vui vẻ.

Cố Thiệu Dũng gọi điện thoại đã được đối phương kết nối, không đợi đối phương nói chuyện, Cố Thiệu Dũng đã nhiệt tình mở miệng nói trước: “Anh Trương, tôi là Thiệu Dũng, Cố Thiệu Dũng đây.”

“Ồ, là Thiệu Dũng đó hả, tôi còn có một buổi họp cần phải tham gia, cũng không nhiều lời với anh được, tôi thật sự không thể đặt hàng ở nhà họ Cố các người được đâu, một lát nữa chúng ta nói chuyện với nhau.”



“Anh Trương, anh đừng có cúp điện thoại, không phải tôi tìm anh để nói chuyện đơn đặt hàng đâu.”

Cố Thiệu Dũng có chút buồn bực.

“Vậy anh muốn nói cái gì?”

“Tôi nghe người của tôi nói là lúc trước các người đến nhà họ Cố chúng tôi nhập hàng đều là do Tiền Phúc sai bảo?”

“Ha ha, anh cũng đã nghe nói rồi hả, đúng là có chuyện như vậy. Mấy ngày trước Tiền Phúc còn nói là không cần phải tiếp tục nhập hàng nữa, cho nên chúng tôi đều lập tức dừng lại ngay, không nhập hàng nữa cùng lắm cũng chỉ bồi thường một ít tiền rồi có thể bán đi, còn nhập hàng của các người đây chính là bỏ cả vốn gốc mới có thể bán ra ngoài, quả thật muốn cái mạng già của chúng tôi.”

Gương mặt già nua của Cố Thiệu Dũng đỏ bừng, cảm thấy mấy lời nói này giống như là một cái tát vang dội hung hăng tán lên trên mặt của mình.

“Không khoa trương như vậy đó chứ, chất lượng hàng của chúng tôi vẫn được đảm bảo mà.”

Cố Thiệu Dũng giải thích một câu.

“Haha, tự anh đến thị trường hỏi thăm một chút đi, tôi cũng không nhiều lời nữa, tôi còn phải bận làm việc, cúp máy đây.”

Cố Thiệu Dũng bất đắc dĩ bỏ điện thoại xuống, thất hồn lạc phách nói: “Đúng, đúng thật là như thế.”

Trong lòng của ông cụ Cố cũng không hề cảm thấy bất ngờ chút nào, mà là ánh mắt sáng rực nhìn về phía Lý Phàm, giống như là phát hiện ra một ngọn núi vàng.

“Lý Phàm, cháu đến đây đến ngồi bên cạnh ông này.”

Trên mặt ông cụ Cố xuất hiện nụ cười.

Mí mắt của Cố Thiệu Dũng co giật một trận, vội vàng cúi người nhỏ giọng nói ở bên tai của ông cụ Cố: “Ba, cùng với các tên phế vật này…”

“Hừ!”

Không đợi Cố Thiệu Dũng nói xong, ông cụ Cố đã hừ lạnh một tiếng, ánh mắt vô cùng hung dữ trừng nhìn Cố Thiệu Dũng.

“Con mới là phế vật đó, sau khi công ty trong nhà giao lại cho con, con xem xem con đã kinh doanh thành cái bộ dạng gì rồi.”

“Ba, con, con đã cố gắng hết sức rồi.”

“Cố gắng hết sức cái rắm ấy! Con nhìn Lý Phàm đi, yên lặng trợ giúp trong nhà, trợ giúp công ty của chúng ta có thể duy trì sự phát triển, đây mới chính là người có ích cho gia đình.”



Ông cụ Cố vừa mới nói xong vừa nháy nháy mắt với Cố Thiệu Dũng đang tức giận ở một bên.

Nếu như tất cả đơn đặt hàng này đều là do Lý Phàm mà đến, vậy thì dĩ nhiên cũng sẽ vì Lý Phàm mà trở lại.

Lúc này, chỉ cần nói vài câu ổn định cảm xúc của Lý Phàm là có thể để mấy đơn đặt hàng mất đi trở về với công ty nhà họ Cố có được một cơ hội kéo dài mạng sống.

Cố Thiệu Dũng nhìn thấy rõ ý tứ trong ánh mắt của ông cụ Cố, lập tức tỉnh ngộ.

“Đúng đúng đúng, Lý Phàm, cháu nhanh đến bên cạnh ông nội ngồi xuống đi kìa, để bác lấy ghế cho cháu.”

Cố Thiệu Dũng quay người lại lấy một cái ghế đặt ở bên cạnh ghế nằm của ông cụ Cố, đó chính xác là tư thế chào mào gà trống không dễ chịu của con chồn.

Lí Phàm mỉm cười đi tới, cũng không có ngồi lên cái ghế.

“Bác cả mang cái ghế tới, tôi đây không dám ngồi đâu nha, ý của ông nội tôi cũng đã hiểu rồi, có điều tôi muốn nói là đặt sản phẩm nhà họ Cố, ở bên phía Tiền Phúc đều phải bỏ ra tiền phụ cấp, mà cũng không thể để Tiền Phúc cứ phải phun máu mà ủng hộ chúng ta.”

Sắc mặt của ông cụ Cố hơi thay đổi, không ngờ tới một câu nói của Lý Phàm đã ngăn chặn những lời mà ông ta sắp nói ra khỏi miệng.

Xấu hổ cười hai tiếng, ông cụ Cố híp mắt nói: “Làm sao có thể để Tiền Phúc phun máu ủng hộ chúng ta được chứ, doanh nghiệp lớn của ông ta có nhiều nhất chính là tiền.”

“Đúng là Tiền Phúc có tiền, nhưng mà người ta cũng không cần phải cứ thâm hụt tiền để giúp chúng ta có đúng không, trước đó giúp tôi đều là bởi vì ân tình, có điều là bây giờ ước định của chúng tôi cũng đã đến hạn rồi, người ta rút đi cũng là chuyện nên làm.”

Lý Phàm đã quyết tâm không giúp người nhà họ Cố, đều đã đến tình trạng trước mắt rồi bọn họ không chỉ không nhận sai, ngược lại còn lòng dạ hẹp hòi muốn dụ dỗ người ta, cái này làm cho Lý Phàm đã cắt đứt suy nghĩ muốn giúp đỡ bọn họ.

Nếu như Cố Thiệu Dũng nhận sai lầm ngay lập tức, có lẽ là Lý Phàm sẽ giúp đỡ một chút, dù sao thì công ty nhà họ Cố cũng có một chút mà thôi, Lý Phàm tùy tiện bỏ ra một chút tiền ở trong tay là có thể để cho người nhà họ Cố kiếm đầy bát cơm.

Nhưng mà lúc này Cố Thiệu Dũng tính cả ông cụ Cố đều chuẩn bị xem Lý Phàm là một tên ngốc mà lừa gạt, đương nhiên Lý Phàm sẽ không để cho bọn họ hài lòng như ý.

Mặt của Cố Thiệu Dũng lạnh xuống ngay, vốn còn đang chuẩn bị diễn kịch lấy lòng Lý Phàm một phen, hiện tại xem ra hình như là không cần nữa rồi.

“Lý Phàm, cậu kiên quyết không giúp người trong nhà có đúng không, cậu nên biết là mấy năm nay cậu ăn uống đều là của nhà họ Cố chúng tôi.”

Cố Thiệu Dũng căm giận nói.

Ông cụ Cố khoát tay áo với Cố Thiệu Dũng, ngăn cản câu chuyện của Cố Thiệu Dũng.

Cố Thiệu Dũng cố gắng chịu đựng cơn giận ở trong lòng, lùi về phía sau hai bước, buồn bực đứng đằng sau ghế nằm của ông cụ Cố.

“Đứa con rể đến nhà này không tri kỷ nha, xem ra là phải tìm cháu gái ngoan của tôi nói một câu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếu Chủ Bí Mật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook