Chương 18: Thiên Kim Đường Gia
Ninh Mông Hồ
26/11/2022
Sau khi Hoắc Vân Thâm rời đi, Đường Vũ một mình buồn chán nằm trên giường lướt điện thoại, điện thoại không hay, đọc tạp chí, tạp chí cũng không hay, cô cầm gương soi, hzzz, vẫn xinh đẹp, gương mặt khuynh quốc khuynh thành như vậy cũng không mau cưới về nhà, Hoắc Vân Thâm sẽ không phải mù đó chứ?
Đường Vũ tự thưởng thức mình một phút, ném gương lên giường, hô to: "Hoắc Vân Thâm! Bà đây đẹp như vậy! Anh bị mù à?”
Vừa dứt lời cửa phòng liền bệnh bị gõ: "Làm gì vậy? Nhỏ tiếng chút!”
Đường Vũ: "..."
Cô nhảy xuống giường, chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo, nhưng vừa mới mở cửa liền nhìn thấy người phụ nữ đứng ở cửa, Đường Vũ ngẩn người, sau đó "Phanh" một tiếng đóng cửa lại, cũng không quan tâm có đụng phải mặt đối phương hay không.
Cửa đóng còn chưa được ba giây liền bị đẩy ra, giọng nói bén nhọn của người phụ nữ vang lên: "Đường Vũ, chị còn có mặt mũi trở về!”
Đường Vũ quay đầu nhìn thoáng qua người tới, mái tóc xoăn xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, váy đắt tiền, cộng thêm túi xách xa xỉ trên tay, toàn thân cộng lại ít nhất cũng có hai mươi mấy vạn, cô ta là một cô gái trẻ tuổi, một cô gái diện mạo xinh đẹp, còn có vài nét giống với Đường Vũ.
Đường Vũ ngồi trên giường, lắc lư đôi chân dài, nói: "Đường Thiên Thiên, Giang Thành là nhà cô sao? Cô quản tôi trở về!”
Đường Thiên Thiên bị một câu nói này của Đường Vũ chặn họng, ngẩn người, lại nhìn Đường Vũ một cái, vẫn là gương mặt cô ta chán ghét kia, sao bây giờ nói chuyện lại sắc sảo như vậy?
Ba năm trước Đường Vũ bảo sao nghe vậy, xưng chị chị em em với cô ta, nào dám lớn tiếng nói với cô ta một câu như vậy?
"Đường Vũ, không phải chị bám được vào kim chủ sao? Ba năm trước không biết liêm sỉ như vậy, ba năm sau lại càng như vậy! "Trên mặt Đường Thiên Thiên mang theo sự châm chọc cùng cười nhạo.
Đường Vũ nhướng mày nhìn Đường Thiên Thiên, nói: "Đúng vậy, tôi chính là có kim chủ đó, sao vậy? Cô ghen ghét à?”
Đường Thiên Thiên: "Chị!”
Đường Vũ thu chân lại, khoanh chân ngồi trên giường, nhìn về phía Đường Thiên Thiên: "Tin tức nhanh như vậy, không phải là bởi vì hôm nay Tần Dư Triết đến bệnh viện thăm tôi sao? Nói đến chuyện này, vị hôn phu bảo bối kia của cô đối với tôi rất có hứng thú đó! Hey, tôi cũng hết cách, người xinh đẹp, đi đến đâu cũng được chào đón!"
"Đường Vũ! Tôi khinh! "Đường Thiên Thiên chửi: "Chỉ dựa vào chị cũng muốn quyến rũ A Triết? Anh ấy mới sẽ không coi trọng loại phụ nữ không biết xấu hổ như chị!”
Đường Vũ khoanh tay, mỉm cười nhìn Đường Thiên Thiên chửi ầm lên, đợi đến khi cô ta chửi xong, Đường Vũ mới cười cười, nói: "Chậc, rõ ràng là thiên kim Đường gia, cái nết như vậy, Tần Dư Triết rốt cuộc nhìn trúng cô ở điểm nào? Cũng bởi cô chủ động hả?"
Đường Thiên Thiên thật đúng là xem thường Đường Vũ, cô ta không giữ ý nhục mạ Đường Vũ một câu, Đường Vũ đều sẽ không nhẹ không nặng đáp trả, hết lần này tới lần khác ngữ khí bình thản, lại mang theo miệng lưỡi bén nhọn, mỗi một đao đều chuẩn xác đâm vào chỗ đau của Đường Thiên Thiên. ( truyện chỉ đăng ở dtruyen )
Người Đường Thiên Thiên quan tâm nhất chính là Tần Dư Triết. Lúc trước cô ta hao hết tâm tư mới cướp Tần Dư Triết khỏi tay Đường Vũ. Hiện tại Đường Vũ trở về, còn trở nên quyến rũ động lòng người như vậy, nhanh mồm nhanh miệng, Tần Dư Triết không biết lấy được tin tức từ đâu mà chạy đến bệnh viện thăm cô! Đường Thiên Thiên sao có thể không tức giận?
"Đường Vũ, tốt nhất chị nên thành thật một chút cho tôi! Chị dám đánh chủ ý vào A Triết, tôi sẽ để chị không chịu nổi mà rời đi!" Sắc mặt Đường Thiên Thiên âm lãnh cảnh cáo Đường Vũ.
Đường Vũ ngược lại không chút để ý, nhìn cô ta một cái, nhếch khóe miệng nở nụ cười: "Cô coi tôi cũng giống cô, thích nhặt rác sao?”
Đường Vũ tự thưởng thức mình một phút, ném gương lên giường, hô to: "Hoắc Vân Thâm! Bà đây đẹp như vậy! Anh bị mù à?”
Vừa dứt lời cửa phòng liền bệnh bị gõ: "Làm gì vậy? Nhỏ tiếng chút!”
Đường Vũ: "..."
Cô nhảy xuống giường, chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo, nhưng vừa mới mở cửa liền nhìn thấy người phụ nữ đứng ở cửa, Đường Vũ ngẩn người, sau đó "Phanh" một tiếng đóng cửa lại, cũng không quan tâm có đụng phải mặt đối phương hay không.
Cửa đóng còn chưa được ba giây liền bị đẩy ra, giọng nói bén nhọn của người phụ nữ vang lên: "Đường Vũ, chị còn có mặt mũi trở về!”
Đường Vũ quay đầu nhìn thoáng qua người tới, mái tóc xoăn xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, váy đắt tiền, cộng thêm túi xách xa xỉ trên tay, toàn thân cộng lại ít nhất cũng có hai mươi mấy vạn, cô ta là một cô gái trẻ tuổi, một cô gái diện mạo xinh đẹp, còn có vài nét giống với Đường Vũ.
Đường Vũ ngồi trên giường, lắc lư đôi chân dài, nói: "Đường Thiên Thiên, Giang Thành là nhà cô sao? Cô quản tôi trở về!”
Đường Thiên Thiên bị một câu nói này của Đường Vũ chặn họng, ngẩn người, lại nhìn Đường Vũ một cái, vẫn là gương mặt cô ta chán ghét kia, sao bây giờ nói chuyện lại sắc sảo như vậy?
Ba năm trước Đường Vũ bảo sao nghe vậy, xưng chị chị em em với cô ta, nào dám lớn tiếng nói với cô ta một câu như vậy?
"Đường Vũ, không phải chị bám được vào kim chủ sao? Ba năm trước không biết liêm sỉ như vậy, ba năm sau lại càng như vậy! "Trên mặt Đường Thiên Thiên mang theo sự châm chọc cùng cười nhạo.
Đường Vũ nhướng mày nhìn Đường Thiên Thiên, nói: "Đúng vậy, tôi chính là có kim chủ đó, sao vậy? Cô ghen ghét à?”
Đường Thiên Thiên: "Chị!”
Đường Vũ thu chân lại, khoanh chân ngồi trên giường, nhìn về phía Đường Thiên Thiên: "Tin tức nhanh như vậy, không phải là bởi vì hôm nay Tần Dư Triết đến bệnh viện thăm tôi sao? Nói đến chuyện này, vị hôn phu bảo bối kia của cô đối với tôi rất có hứng thú đó! Hey, tôi cũng hết cách, người xinh đẹp, đi đến đâu cũng được chào đón!"
"Đường Vũ! Tôi khinh! "Đường Thiên Thiên chửi: "Chỉ dựa vào chị cũng muốn quyến rũ A Triết? Anh ấy mới sẽ không coi trọng loại phụ nữ không biết xấu hổ như chị!”
Đường Vũ khoanh tay, mỉm cười nhìn Đường Thiên Thiên chửi ầm lên, đợi đến khi cô ta chửi xong, Đường Vũ mới cười cười, nói: "Chậc, rõ ràng là thiên kim Đường gia, cái nết như vậy, Tần Dư Triết rốt cuộc nhìn trúng cô ở điểm nào? Cũng bởi cô chủ động hả?"
Đường Thiên Thiên thật đúng là xem thường Đường Vũ, cô ta không giữ ý nhục mạ Đường Vũ một câu, Đường Vũ đều sẽ không nhẹ không nặng đáp trả, hết lần này tới lần khác ngữ khí bình thản, lại mang theo miệng lưỡi bén nhọn, mỗi một đao đều chuẩn xác đâm vào chỗ đau của Đường Thiên Thiên. ( truyện chỉ đăng ở dtruyen )
Người Đường Thiên Thiên quan tâm nhất chính là Tần Dư Triết. Lúc trước cô ta hao hết tâm tư mới cướp Tần Dư Triết khỏi tay Đường Vũ. Hiện tại Đường Vũ trở về, còn trở nên quyến rũ động lòng người như vậy, nhanh mồm nhanh miệng, Tần Dư Triết không biết lấy được tin tức từ đâu mà chạy đến bệnh viện thăm cô! Đường Thiên Thiên sao có thể không tức giận?
"Đường Vũ, tốt nhất chị nên thành thật một chút cho tôi! Chị dám đánh chủ ý vào A Triết, tôi sẽ để chị không chịu nổi mà rời đi!" Sắc mặt Đường Thiên Thiên âm lãnh cảnh cáo Đường Vũ.
Đường Vũ ngược lại không chút để ý, nhìn cô ta một cái, nhếch khóe miệng nở nụ cười: "Cô coi tôi cũng giống cô, thích nhặt rác sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.