Chương 39
Nhỏ Thiên Yết
22/12/2019
Sau khi mượn tiền xong, tôi phải làm ít nhất 3 phần, của tôi, của Tiểu Lệ
và Tiểu Lan. Phải làm nhanh thôi, nếu ko chắc tôi đói chết mất.
Một lát sau....
Phù! Cuối cùng cũng xong. Bây giờ thì nhắn tin cho 2 người kia xuống ăn. Tôi đặt đĩa đồ ăn xuống rồi lấy điện thoại ra. Nhắn:
" Xuống đi, xong rồi! "
Tôi lấy thìa đặt lên bàn. Chủ đề hôm nay là "Cơm chiên" Thôi, mình ăn trước cho nó nóng. Vừa ăn được miếng đầu tiên thì có tiếng "Huỳnh huỵch" trên cầu thang, rồi thêm tiếng:
- Sau 5 năm trời, cuối cùng cũng được thưởng thức món ăn của Hi Hi rồi~~
- A Lệ à, bạn Hà nấu ngon lắm hả?
- Ngon cháy nhà
Tiểu Lệ cười cười như muốn chọc tức tôi. Tôi vờ dỗi, quay sang Tiểu Lan nói
- Aya, cậu ko cần dùng kính ngữ đâu, gọi tớ là A Hi cũng được mà.
- Thế thì tớ cũng phải gọi là A Hi, ko được để tớ gọi Hi Hi lẻ loi 1 mình
- Cậu lại cứ quá~~~
- Thôi ăn đi, ko lại nguội (Tiểu Lan cầm thìa gõ nhẹ bàn vài tiếng)
Chúng tôi đang ăn và nói chuyện rất vui vẻ. Tôi đang định cho thìa cơm vào miệng thì bỗng có người đẩy đầu tôi ra rồi ăn mất miếng cơm "ngon lành cành đào" của tôi. Tôi nuối tiếc thìa cơm. Tôi quay qua người vừa ăn thìa cơm của tôi. Á à, thì ra là Lạc Thần
- Cô nấu cũng ngon lắm, nấu thêm đĩa nữa cho tôi ăn xem nào
- Tôi chưa nói cái vụ anh ăn mất của tôi mà anh dám sai tôi nấu cho anh á hả?
- Cô còn cả đĩa kia kìa, tôi ăn ko đủ nữa mà anh còn dám nói...
- À tôi quên mất, cô là heo chứ có là người đâu nhỉ!?!
- Anh....
Tôi tức ọc máu, ko nói lên lời. Hai cô bạn kia thì nhìn nhau rồi lại nhìn tôi, xong bật cười
- Trời ạ, như cặp vợ chồng mới cưới thế này, nhỉ Tiểu Lan?
Tiểu Lan, vừa cười vừa gật đầu lia lịa. Tôi và Lạc Thần đỏ mặt, cả 2 đồng thanh đến bất ngờ:
- Im đi! Vợ chồng cái gì?
- Đấy! Ngay cả nói cũng đồng thanh thế này đây. Người ngoài họ ko nói giống tớ mới lạ á nha
Tôi bực mình "hừ" 1 tiếng ko mạnh cũng ko nhẹ. Tôi để Lạc Thần nhồi xuống ghế, tôi đeo tạp dề vào làm cơm cho anh ta. Thế là hết nợ hôm qua anh mời tôi nhá
Lát sau....
Tôi cầm đĩa cơm nóng nghi ngút đặt lên bàn. Tôi tháo tạp dề rồi ngồi xuống ăn. Tiểu Lệ cười, nói đùa:
- Mai mốt, Hi Hi nhà tôi giao cho anh đấy nhé!
- Đừng có nói đùa!
Tôi bực dọc đá vào chân của Tiểu Lệ. Tuy thế nhưng chúng tôi lại có buổi trưa vui vẻ. Lạc Thần ít nói chỉ "Ừ! " trả lời mấy câu hỏi của Lệ và Lan. Còn tôi thị bị họ chọc đùa. Tôi ghim đấy nhé!
Một lát sau....
Phù! Cuối cùng cũng xong. Bây giờ thì nhắn tin cho 2 người kia xuống ăn. Tôi đặt đĩa đồ ăn xuống rồi lấy điện thoại ra. Nhắn:
" Xuống đi, xong rồi! "
Tôi lấy thìa đặt lên bàn. Chủ đề hôm nay là "Cơm chiên" Thôi, mình ăn trước cho nó nóng. Vừa ăn được miếng đầu tiên thì có tiếng "Huỳnh huỵch" trên cầu thang, rồi thêm tiếng:
- Sau 5 năm trời, cuối cùng cũng được thưởng thức món ăn của Hi Hi rồi~~
- A Lệ à, bạn Hà nấu ngon lắm hả?
- Ngon cháy nhà
Tiểu Lệ cười cười như muốn chọc tức tôi. Tôi vờ dỗi, quay sang Tiểu Lan nói
- Aya, cậu ko cần dùng kính ngữ đâu, gọi tớ là A Hi cũng được mà.
- Thế thì tớ cũng phải gọi là A Hi, ko được để tớ gọi Hi Hi lẻ loi 1 mình
- Cậu lại cứ quá~~~
- Thôi ăn đi, ko lại nguội (Tiểu Lan cầm thìa gõ nhẹ bàn vài tiếng)
Chúng tôi đang ăn và nói chuyện rất vui vẻ. Tôi đang định cho thìa cơm vào miệng thì bỗng có người đẩy đầu tôi ra rồi ăn mất miếng cơm "ngon lành cành đào" của tôi. Tôi nuối tiếc thìa cơm. Tôi quay qua người vừa ăn thìa cơm của tôi. Á à, thì ra là Lạc Thần
- Cô nấu cũng ngon lắm, nấu thêm đĩa nữa cho tôi ăn xem nào
- Tôi chưa nói cái vụ anh ăn mất của tôi mà anh dám sai tôi nấu cho anh á hả?
- Cô còn cả đĩa kia kìa, tôi ăn ko đủ nữa mà anh còn dám nói...
- À tôi quên mất, cô là heo chứ có là người đâu nhỉ!?!
- Anh....
Tôi tức ọc máu, ko nói lên lời. Hai cô bạn kia thì nhìn nhau rồi lại nhìn tôi, xong bật cười
- Trời ạ, như cặp vợ chồng mới cưới thế này, nhỉ Tiểu Lan?
Tiểu Lan, vừa cười vừa gật đầu lia lịa. Tôi và Lạc Thần đỏ mặt, cả 2 đồng thanh đến bất ngờ:
- Im đi! Vợ chồng cái gì?
- Đấy! Ngay cả nói cũng đồng thanh thế này đây. Người ngoài họ ko nói giống tớ mới lạ á nha
Tôi bực mình "hừ" 1 tiếng ko mạnh cũng ko nhẹ. Tôi để Lạc Thần nhồi xuống ghế, tôi đeo tạp dề vào làm cơm cho anh ta. Thế là hết nợ hôm qua anh mời tôi nhá
Lát sau....
Tôi cầm đĩa cơm nóng nghi ngút đặt lên bàn. Tôi tháo tạp dề rồi ngồi xuống ăn. Tiểu Lệ cười, nói đùa:
- Mai mốt, Hi Hi nhà tôi giao cho anh đấy nhé!
- Đừng có nói đùa!
Tôi bực dọc đá vào chân của Tiểu Lệ. Tuy thế nhưng chúng tôi lại có buổi trưa vui vẻ. Lạc Thần ít nói chỉ "Ừ! " trả lời mấy câu hỏi của Lệ và Lan. Còn tôi thị bị họ chọc đùa. Tôi ghim đấy nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.