Chương 54: Kí ức (5)
Nhỏ Thiên Yết
22/12/2019
Từ phía xa, có một người đi tới. Vẫn bóng dáng ấy, vẫn khuôn mặt ấy,
thế mà khí chất đâu mất rồi? Sự nhộn nhịp thường ngày đâu? Cậu ấy nhìn
quanh như đang tìm một tia hy vọng nào đó, nhưng lại gục đầu xuống rồi
đi về lớp. Tôi chỉ về phía cậu ta rồi quay sang hỏi Tiểu Lệ:
- Cậu nhóc đó sao vậy?
- Cậu nói Dạ Lạc Thần hả? - Tiểu Lệ khẳng định lại đối tượng tôi vừa hỏi. Tôi cũng chả biết tên cậu nhóc ấy nữa, chỉ thấy mọi người xung quanh đều gọi là "Thần" thôi.
- Chắc là thế... - Tôi gãi đầu
- Nghe nói Công ty nhà cậu ấy bị phá sản. Người làm công đã không cảm thông rồi lại còn lấy hết đồ đạc trong nhà. Hình như chưa kiếm được chỗ ở tạm thời. Bây giờ không ai quan tâm cậu ấy đâu. Thấy cậu ấy tội quá đó, Hi Hi...
- Hứ! Đấy người ta nói là "Nghiệp quật" Do ăn ở hết thôi.
- Thôi, sắp trễ rồi! Đi thôi! - Tiểu Lệ kéo tay tôi, tôi cũng gật đầu đi theo.
Tôi cho sách vở vào ngăn bàn, huých tay Tiểu Lệ bảo:
- Ăn cái gì bây giờ?
- Sáng chưa ăn gì hay sao mà lần nào cũng kêu ăn cái gì? - Cậu ấy vừa cất sách vở vừa nói
- Đâu có~! Tại vẫn muốn ăn vặt thêm thôi mà, hì hì
- Có nghèo nàn gì đâu mà muốn ăn hay không ăn. Gọi một cái là nguyên dàn đồ ăn bưng ra - Tiểu Lệ dùng ánh mắt sắc bén dò sét xem tôi có "ấm đầu" chỗ nào hay không
- Ăn mấy cái đó ngán lắm rồi đấy! Tớ bao, ăn không?
- Ăn thì ăn. Hi Hi mà bao thì hiếm lắm! Phào thừa lúc chớ! - Cậu ấy cười một cái rồi kéo tôi đi
Ở một góc gần đấy... Cậu nhóc "hoang phí" đang lủi thủi một mình. Bình thường thì cậu ta đi đâu là phải có một đám người đi theo. Giờ nhìn đi một mình cứ thấy ngứa mắt í. Không thuận!
- Này! Thằng kia! - Bỗng một đứa to con trong một đám gần ba-bốn đứa đứng trước mặt rồi đẩy cậu một cái "nhẹ"
- "Bí lu"? - Quen miệng, cậu gọi đứa to con ấy bằng biệt danh. Thằng to con trên mặt hiện ba đường hắc tuyến. Nắm lấy cổ áo cậu, nhấc bổng lên.
- Thằng chó!!! Bây giờ mày phảu gọi bổn thiếu gia tao đây là Lục Thiếu. Còn cái tên biệt danh ấy chỉ để lấy lòng mày cho tiền thôi
- MÀY...!?!
- Sao? Làm gì tao? - To con (vậy cho lẹ ) ném cậu lại xuống đất - Mày có còn lại đại thiếu gia nữa không? Còn thì... - Đấm cậu một cái - MOI TIỀN RA!!!
-Thôi đủ rồi!
- Cậu nhóc đó sao vậy?
- Cậu nói Dạ Lạc Thần hả? - Tiểu Lệ khẳng định lại đối tượng tôi vừa hỏi. Tôi cũng chả biết tên cậu nhóc ấy nữa, chỉ thấy mọi người xung quanh đều gọi là "Thần" thôi.
- Chắc là thế... - Tôi gãi đầu
- Nghe nói Công ty nhà cậu ấy bị phá sản. Người làm công đã không cảm thông rồi lại còn lấy hết đồ đạc trong nhà. Hình như chưa kiếm được chỗ ở tạm thời. Bây giờ không ai quan tâm cậu ấy đâu. Thấy cậu ấy tội quá đó, Hi Hi...
- Hứ! Đấy người ta nói là "Nghiệp quật" Do ăn ở hết thôi.
- Thôi, sắp trễ rồi! Đi thôi! - Tiểu Lệ kéo tay tôi, tôi cũng gật đầu đi theo.
Tôi cho sách vở vào ngăn bàn, huých tay Tiểu Lệ bảo:
- Ăn cái gì bây giờ?
- Sáng chưa ăn gì hay sao mà lần nào cũng kêu ăn cái gì? - Cậu ấy vừa cất sách vở vừa nói
- Đâu có~! Tại vẫn muốn ăn vặt thêm thôi mà, hì hì
- Có nghèo nàn gì đâu mà muốn ăn hay không ăn. Gọi một cái là nguyên dàn đồ ăn bưng ra - Tiểu Lệ dùng ánh mắt sắc bén dò sét xem tôi có "ấm đầu" chỗ nào hay không
- Ăn mấy cái đó ngán lắm rồi đấy! Tớ bao, ăn không?
- Ăn thì ăn. Hi Hi mà bao thì hiếm lắm! Phào thừa lúc chớ! - Cậu ấy cười một cái rồi kéo tôi đi
Ở một góc gần đấy... Cậu nhóc "hoang phí" đang lủi thủi một mình. Bình thường thì cậu ta đi đâu là phải có một đám người đi theo. Giờ nhìn đi một mình cứ thấy ngứa mắt í. Không thuận!
- Này! Thằng kia! - Bỗng một đứa to con trong một đám gần ba-bốn đứa đứng trước mặt rồi đẩy cậu một cái "nhẹ"
- "Bí lu"? - Quen miệng, cậu gọi đứa to con ấy bằng biệt danh. Thằng to con trên mặt hiện ba đường hắc tuyến. Nắm lấy cổ áo cậu, nhấc bổng lên.
- Thằng chó!!! Bây giờ mày phảu gọi bổn thiếu gia tao đây là Lục Thiếu. Còn cái tên biệt danh ấy chỉ để lấy lòng mày cho tiền thôi
- MÀY...!?!
- Sao? Làm gì tao? - To con (vậy cho lẹ ) ném cậu lại xuống đất - Mày có còn lại đại thiếu gia nữa không? Còn thì... - Đấm cậu một cái - MOI TIỀN RA!!!
-Thôi đủ rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.