Chương 64: Kí ức (7)
Nhỏ Thiên Yết
22/12/2019
Tôi khẽ liếc mắt nhìn cậu ấy. Oa... Để ý cậu ta đẹp trai thật! Hỏi sao mấy đám con gái không chết mê chứ!?!
Tới giờ nghỉ trưa, tôi chạy lại chỗ Tiểu Lệ nói chuyện. Lâu lâu lại nhìn cậu ấy, thì thấy cậu ấy cũng khẽ nhìn tôi. Ánh mắt đượm buồn. Tôi gõ gõ tay vào bàn, Tiểu Lệ ngước mắt lên nhìn
- Sao đấy?
Tôi không trả lời, hất mắt về phía cậu ấy. Tiểu Lệ nhìn thì cười nham hiểm...
- Hửm!?! - ... Rồi kéo tay tôi tới chỗ của cậu ấy
"Rầm!?! " - Tiểu Lệ đập tay lên bàn khiến cậu ấy đang đọc quyển sách phải giật mình.
- Đi ăn với bọn này không? - Tôi núp sau lưng Tiểu Lệ khẽ hỏi
- Đi thêm cho vui~ - Tiểu Lệ nghiêng đầu nở nụ cười ban mai
-Um... - Cậu ấy ngước lên nhìn rồi lại tiếp tục đọc sách
- Lẹ lên! - Tôi bĩu môi, kéo tay cậu ấy dậy rồi cả ba chúng tôi rủ nhau xuống căn tin
Tôi lần lượt gọi từ món này sang món khác. Nói chung là đủ cho hơn 10 người ăn. Cả hai người bọn họ cảm thán sức ăn của tôi.
- Tô... Tớ chọn một mọn thôi... K đủ tiền trả đâu - Cậu ấy nhanh tay lấy món rẻ nhất
- K sao! Hi Hi gọi thì tự trả tiền. Cứ ăn đi! - Tiểu Lệ hất tay như kiểu "Tự nhiên"
- Này, cậu thiên vị trai đấy Tiểu Lệ!
- Bạn bè chứ thiên vị gì? Tớ với cậu một nửa, ok?
- Tạm... Đc! - Tôi khoác vai Tiểu Lệ rồi cười.
_____________ Hiện tại______________
Tôi dụi mắt tỉnh dậy. Aiza, mình lại ngủ quên nữa rồi. Chiếc xe vẫn lăn bánh, có vẻ vẫn ch tới nơi cắm trại. Bỗng một hơi thở lạnh khẽ thổi vào tai tôi. Tôi giật mình, quay phắt về phía có hướng thổi. Tôi lại càng giật mình hơn nữa, đôi gò má cũng ửng hồng cả lên.
Trước mặt tôi là khuôn mặt điển trai với sóng mũi cao, đôi mắt tròn đen láy. Mặt của Lạc Thần sát ngay mặt tôi. Chỉ thiếu vài cm là môi hai đứa chạm nhau. Tôi vội đẩy anh ta ra, nhìn xung quanh. Ôi... Mọi người ngủ hết rồi, khá may cho mình. Mọi người mà biết mình suýt hôn "nam thần" của họ là mình chết ngắt. Mà thật ra hôn rồi đấy (=.=')
- Anh làm gì đấy? - Tôi né mặt, giấu đi khuôn mặt đang không ngừng tăng nhiệt
- Tôi chả làm gì cả! - Lạc Thần nhún vai cười ranh ma
- Cái tật biến thái của anh sao không thay đổi được vậy hả?
- Tôi cho cô tựa vào vai đến đau người rồi mà cô lại nỡ hành hung tôi? - Anh ta bỗng chốc biến thành một đứa con nít chỉ sau vài giây
- Tôi cần anh cho dựa?
- Mà nãy cô nói mơ ghê lắm nhá!
- Anh... - Tôi đỏ mặt
- Tôi còn quay phim lại cơ đấy! - Lạc Thần huơ huơ điện thoại trước mặt tôi khiến tôi càng tức.
-Trả đây tên đại biến thái! - Tôi cố với lấy cái điện thoại
- Từ từ...
Một giây ... hai giây... Tôi chớp mắt liên hồi. Đôi môi của tôi lại bị anh ta "cắn" nữa rồi...
Tới giờ nghỉ trưa, tôi chạy lại chỗ Tiểu Lệ nói chuyện. Lâu lâu lại nhìn cậu ấy, thì thấy cậu ấy cũng khẽ nhìn tôi. Ánh mắt đượm buồn. Tôi gõ gõ tay vào bàn, Tiểu Lệ ngước mắt lên nhìn
- Sao đấy?
Tôi không trả lời, hất mắt về phía cậu ấy. Tiểu Lệ nhìn thì cười nham hiểm...
- Hửm!?! - ... Rồi kéo tay tôi tới chỗ của cậu ấy
"Rầm!?! " - Tiểu Lệ đập tay lên bàn khiến cậu ấy đang đọc quyển sách phải giật mình.
- Đi ăn với bọn này không? - Tôi núp sau lưng Tiểu Lệ khẽ hỏi
- Đi thêm cho vui~ - Tiểu Lệ nghiêng đầu nở nụ cười ban mai
-Um... - Cậu ấy ngước lên nhìn rồi lại tiếp tục đọc sách
- Lẹ lên! - Tôi bĩu môi, kéo tay cậu ấy dậy rồi cả ba chúng tôi rủ nhau xuống căn tin
Tôi lần lượt gọi từ món này sang món khác. Nói chung là đủ cho hơn 10 người ăn. Cả hai người bọn họ cảm thán sức ăn của tôi.
- Tô... Tớ chọn một mọn thôi... K đủ tiền trả đâu - Cậu ấy nhanh tay lấy món rẻ nhất
- K sao! Hi Hi gọi thì tự trả tiền. Cứ ăn đi! - Tiểu Lệ hất tay như kiểu "Tự nhiên"
- Này, cậu thiên vị trai đấy Tiểu Lệ!
- Bạn bè chứ thiên vị gì? Tớ với cậu một nửa, ok?
- Tạm... Đc! - Tôi khoác vai Tiểu Lệ rồi cười.
_____________ Hiện tại______________
Tôi dụi mắt tỉnh dậy. Aiza, mình lại ngủ quên nữa rồi. Chiếc xe vẫn lăn bánh, có vẻ vẫn ch tới nơi cắm trại. Bỗng một hơi thở lạnh khẽ thổi vào tai tôi. Tôi giật mình, quay phắt về phía có hướng thổi. Tôi lại càng giật mình hơn nữa, đôi gò má cũng ửng hồng cả lên.
Trước mặt tôi là khuôn mặt điển trai với sóng mũi cao, đôi mắt tròn đen láy. Mặt của Lạc Thần sát ngay mặt tôi. Chỉ thiếu vài cm là môi hai đứa chạm nhau. Tôi vội đẩy anh ta ra, nhìn xung quanh. Ôi... Mọi người ngủ hết rồi, khá may cho mình. Mọi người mà biết mình suýt hôn "nam thần" của họ là mình chết ngắt. Mà thật ra hôn rồi đấy (=.=')
- Anh làm gì đấy? - Tôi né mặt, giấu đi khuôn mặt đang không ngừng tăng nhiệt
- Tôi chả làm gì cả! - Lạc Thần nhún vai cười ranh ma
- Cái tật biến thái của anh sao không thay đổi được vậy hả?
- Tôi cho cô tựa vào vai đến đau người rồi mà cô lại nỡ hành hung tôi? - Anh ta bỗng chốc biến thành một đứa con nít chỉ sau vài giây
- Tôi cần anh cho dựa?
- Mà nãy cô nói mơ ghê lắm nhá!
- Anh... - Tôi đỏ mặt
- Tôi còn quay phim lại cơ đấy! - Lạc Thần huơ huơ điện thoại trước mặt tôi khiến tôi càng tức.
-Trả đây tên đại biến thái! - Tôi cố với lấy cái điện thoại
- Từ từ...
Một giây ... hai giây... Tôi chớp mắt liên hồi. Đôi môi của tôi lại bị anh ta "cắn" nữa rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.