Chương 11
Nguyên Viện
31/03/2017
Hơi thở nhẹ nhàng lướt qua làn da tuyết trắng, làm Tiểu Thất Nhi mê đắm lý trí gắng sức thanh tĩnh.Lúc này mới phát hiện mình đã nằm ở trên giường, toàn thân trần truồng giống như trẻ sơ sinh, mà ánh mắt của Nghiêm Quân Đường như lửa nóng nhìn nàng.
Nàng rũ mắt xuống, xấu hổ muốn lấy tay che kín thân thể, trên khuôn mặt nhuộm hồng như ngọc thạch, thậm chí còn bốc cháy đi xuống.
"Đừng che, ta muốnnhìn." Hắn kéo tay nàng, hôn nhẹ ngón tay thon dài của nàng, ánh mắt đốt nóng lại vui vẻ nhìn thẳng vào thân thể tuyết trắng yêu kiều của nàng.
Cảm giác được ánh mắt hắn, Tiểu Thất Nhi cảm thấy mặt của mình hồng hơn."Đừng nhìn!" Nàng xấu hổ muốn dùng tay che kín mắt của hắn.
"Vì sao?" Hắn bắt được tay nàng, tròng mắt đen không nỡ từ trên người nàng dời đi."Nàng rất đẹp, duyên dáng làm ta không muốn dời mắt."
Thân thể nàng không phải đầy đặn,nhưng cực kì cân đối, nhất là làn da nàng, trắng hồng giống như tơ lụa thượng đẳng nhất.
Hắn thấy mặt nàng nóng, xấu hổ không dám nhìn hắn.
Thấy bộ dáng nàng xấu hổ, hắn không nhịn được giương khóe miệng lên."Thẹn thùng như vậy,hình dáng phóng túng vừa rồi của nàng chạy đi đâu rồi a?"
Hắn tự tay cầm một bên ngực trắng no đủ, dùng lòng bàn tay thô ráp vuốt khuôn ngực trắng mịn, lại dùng đầu gối ban khai bắp đùi của nàng.
"Nàng nhìn xem, ở đây rõ ràng đã ẩm ướt." Hắn lên tiếng thấp lẩm bẩm, tròng mắt đen si mê nhìn hoa huyệt trắng mịn ướt đẩm, cánh hoa khẽ co rút,thoáng cái tràn ra nhiều xài dịch bóng loáng.
"A...... Chàng đừng như vậy......" Tiểu Thất Nhi bị nhìn thấy rất xấu hổ, nụ hoa nhạy cảm không chịu nổi tay hắn chơi đùa, bắt đầu biến thành cứng rắn, tiến đến lòng bàn tay của hắn.
"Nàng thích, có phải không?" Phát hiện nụ hoa dưới lòng bàn tay biến cứng rắn, hắn tà khí cười, dùng ngón tay kéo lấy đầu nụ hoa, thỉnh thoảng còn dùng thô ráp xoay lấy.
"A…s......"Ngực no đủ bị hắn khiến cho trướn tog, cảm giác tê dại kích thích lấy nàng, để nàng không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ kiều mỵ.
Hắn dùng hai ngón tay đè ở trên mặt cánh hoa ướt đẫm, nữa chừng tách cánh hoa, thịt non nhạy cảm bị hắn chạm phải, ái dịch dồi dào lập tức thấm ướt tay của hắn.
Ngón tay hưởng thụ xài dịch ấm áp, hắn khẽ ban khai thịt non ướt đẫm ấy, để bản thân có thể nhìn thấy cánh hoa xinh đẹp rõ ràng, chỉ thấy trên đỉnh nụ hoa có một hạt nho nhỏ đỏ tươi, đang e thẹn rung động lấy.
"A! Chàng đừng nhìn chỗ đó......" Tiểu Thất Nhi xấu hổ vùng vẫy, vì nàng khẩn trương mà cánh hoa rất chặt, cuốn động ái dịch,chuẩn bị đón nhận ánh mắt hắn.
"Thật đẹp......" Hắn không dời ánh mắt, ngón tay không nhịn được thuận theo xài dịch tiến vào hoa huyệt, một ngón tay mới đút vào, đã bị nhục bích non mềm chặt chẽ mút lấy.
"A!" Ái dịch dồi dào bôi trơn lấy ngón tay của hắn,làm Tiểu Thất Nhi không thấy đau, ngược lại cảm thấy tê dại, có một loại cảm giác không nói nên lời.
Bị chặt chẽ mút khoái cảm làm cho Nghiêm Quân Đường phát ra tiếng hừ nhẹ, hắn xoa cánh hoa ướt dầm dề,thêm một ngón tay thăm dò vào......
"A! Đau!" Mật huyệt nhỏ nhắn không chịu được hai ngón tay tiến vào, Tiểu Thất Nhi đau đến nhíu lông mày, thịt non không co rút được, chống cự hắn tiến vào.
"Hừ......Thả lỏng." Hắn cười an ủi, lấy hai ngón tay đùa bỡn lấy xài hạch nhỏ, khẽ vuốt lấy, trêu chọc lấy, hoặc kéo nhẹ lấy.
"A.a......" Xài hạch nhạy cảm bị ngón tay của hắn khiến cho phát hồng, dần dần trở nên cứng rắn, ái dịch bởi vì cú đâm tê dại khoái cảm mà tràn ra hoa huyệt, làm chân nàng và chăn trên giường cũng bị ẩm ướt.
Ái dịch ướt nóng chảy ra ngón tay,con ngươi của Nghiêm Quân Đường mị lên, yết hầu bởi vì dục vọng mà chảy cuồn cuộn, hắn chịu đựng nhiệt thiết trướng đau muốn ôm chặt nàng vào trong thân thể, thong thả di động ngón tay.
Hắn đem hai ngón tay cong lên, vuốt lấy nhục bích tinh tế, để xài dịch thấm ra nhiều hơn, mới từ từ kéo ngón tay ra vào, hai ngón tay ở hoa huyệt lý thong thả rút ra đâm vào.
"A...... Không nên...... Ừ...... A......"Bàn tay nhỏ bé nắm chặt ra giường, nhịn không được hắn đùa bỡn.Nàng khó chịu ngửa đầu, sợi tóc dính lên gò má.
Hắn quấy phá ái dịch, tiếng nước tăng lên thuận theo hắn mỗi lần đi vào đảo ra hoa huyệt, nhục bích bị ngón tay của hắn đùa bỡn lấy. Mỗi một cái tiến vào hắn đều cố ý vuốt phần xài hạch non mềm, kích thích hoa tâm mẫn cảm nhất của nàng.
"Tiểu Thất Nhi, nàng ướt quá, chặt quá......"
Hắn cắn răng hừ nhẹ, nhìn thấy ngón tay ươn ướt đi vào hoa huyệt, cánh hoa trắng mịn thuận theo hắn đút vào mà co rút mở ra, mùi vị ngọt lịm phảng phất, đó là hương vị thuộc về xài dịch ngọt ngào của nàng.
Tròng mắt đen như mực nhìn chăm chú hoa huyệt bị hắn đùa bỡn quấy phá, nhìn ái dịch trong suốt ở trên nơi mềm mại ấy,còn có chất lỏng thuận theo chân chảy xuống, thấm ẩm ướt ra giường màu đỏ.
Mũi ngi mùi vị ngọt ngào nồng nặc, hắn cảm thấy cổ họng khát, ngón tay cuốn động chất lỏng ngọt ngào,tiếng nước chảy ra càng nhiều.
"Tiểu Thất Nhi, nàng khiến cho ta rất khát......" Liếm lấy môi, hắn say đắm nhìn chất lỏng tràn trề ở cánh hoa."Nàng…….Nàng cũng khát sao?"
"Khát......" Nàng sớm bị hắn làm cho mất lý trí, ngọn lửa đốt nóng thiêu lấy nàng, thân thể yêu kiều đỏ hồng xinh đẹp, không biết hắn hỏi cái gì, chỉ có thể thuận theo hắn.
"Nếm nếm mùi vị của nàng thơm quá......" Hắn rút tay ra.Lúc nàng kháng nghị phát ra khó chịu,đem thấm ngón tay thấm đầy xài dịch để ở miệng nàng."Ngon không?"
"Ưm......" Nàng mút lấy ngón tay của hắn, nếm mùi vị ngọt lịm thuộc về mình khẽ hừ nhẹ một tiếng, đầu lưỡi mút lấy ngón tay trong miệng, đem chất lỏng ngọt của mình liếm đi.
Dáng vẻ quyến rũ của nàng làm hắn nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ."Nàng là Tiểu Yêu cơ!"
Hắn rút tay ra, dùng sức ban khai chân của nàng, đói khát nhìn vào hoa huyệt, xài dịch thấm ra không ngừng kích thích dục vọng của hắn."Bây giờ đến phiên nàng giúp ta đỡ khát!"
"A...... Không! Không nên như vậy...... A a......"
Chưa kịp tính toán ý trong lời nói của Nghiêm Quân Đường, Tiểu Thất Nhi cảm giác có cái gì ướt mềm liếm lấy hoa huyệt, nàng ngẩn người, thấy hắn đem đầu chôn chặt giữa hai đùi mút lấy thịt non ướt đẫm của nàng.
"Thật là thơm thật ngọt......" Nghiêm Quân Đường hài lòng liếm lấy môi, miệng của hắn dính đầy ái dịch trong suốt, làm Tiểu Thất Nhi thấy rất xấu hổ.
"Chàng...... chàng thế nào......" Hai má đỏ hồng, nàng không biết phản ứng như thế nào chỉ có thể e thẹn rũ mắt xuống.
"Nàng không thích sao?" Đang nói, hắn lại duỗi thân lưỡi liếm xuống cánh hoa đang run rẩy.
"A!" Bị hắn một liếm, miệng nhỏ nhắn của Tiểu Thất Nhi bật ra một tiếng than nhẹ.
"Xem đi! Nàng rõ ràng thích." Hắn tự tay chạm vào cánh hoa màu hồng, "Ở đây của nàng co rút rất mạnh, chất lỏng vẫn tràn ra, thơm quá......"
Đang nói, hắn vừa cúi đầu xuống mút cánh hoa run rẩy, lấy đầu lưỡi liếm láp, đem hương vị ngọt ngào và nước miếng cuốn vào trong miệng, từng ngụm từng ngụm nuốt vào.
"A…....." Tay của hắn và đầu lưỡi vẫn không ngừng đùa bỡn lấy hoa huyệt ướt đẫm, khoái cảm tê dại đến tận xương làm nàng khó chịu vặn vẹo lấy thân thể, tay nhỏ bé không nhịn được tiến vào tóc hắn, cong nửa người dưới lên, khẩn cầu hắn đùa bỡn.
Đột nhiên, tay hắn chỉ vào cánh hoa, ướt, nóng đầu lưỡi thăm dò vào hoa huyệt, đầu lưỡi rất có kỷ xảo nhẹ nhàng quét qua nụ hoa tươi mềm, đè lên xài hạch nhạy cảm.
Nàng rũ mắt xuống, xấu hổ muốn lấy tay che kín thân thể, trên khuôn mặt nhuộm hồng như ngọc thạch, thậm chí còn bốc cháy đi xuống.
"Đừng che, ta muốnnhìn." Hắn kéo tay nàng, hôn nhẹ ngón tay thon dài của nàng, ánh mắt đốt nóng lại vui vẻ nhìn thẳng vào thân thể tuyết trắng yêu kiều của nàng.
Cảm giác được ánh mắt hắn, Tiểu Thất Nhi cảm thấy mặt của mình hồng hơn."Đừng nhìn!" Nàng xấu hổ muốn dùng tay che kín mắt của hắn.
"Vì sao?" Hắn bắt được tay nàng, tròng mắt đen không nỡ từ trên người nàng dời đi."Nàng rất đẹp, duyên dáng làm ta không muốn dời mắt."
Thân thể nàng không phải đầy đặn,nhưng cực kì cân đối, nhất là làn da nàng, trắng hồng giống như tơ lụa thượng đẳng nhất.
Hắn thấy mặt nàng nóng, xấu hổ không dám nhìn hắn.
Thấy bộ dáng nàng xấu hổ, hắn không nhịn được giương khóe miệng lên."Thẹn thùng như vậy,hình dáng phóng túng vừa rồi của nàng chạy đi đâu rồi a?"
Hắn tự tay cầm một bên ngực trắng no đủ, dùng lòng bàn tay thô ráp vuốt khuôn ngực trắng mịn, lại dùng đầu gối ban khai bắp đùi của nàng.
"Nàng nhìn xem, ở đây rõ ràng đã ẩm ướt." Hắn lên tiếng thấp lẩm bẩm, tròng mắt đen si mê nhìn hoa huyệt trắng mịn ướt đẩm, cánh hoa khẽ co rút,thoáng cái tràn ra nhiều xài dịch bóng loáng.
"A...... Chàng đừng như vậy......" Tiểu Thất Nhi bị nhìn thấy rất xấu hổ, nụ hoa nhạy cảm không chịu nổi tay hắn chơi đùa, bắt đầu biến thành cứng rắn, tiến đến lòng bàn tay của hắn.
"Nàng thích, có phải không?" Phát hiện nụ hoa dưới lòng bàn tay biến cứng rắn, hắn tà khí cười, dùng ngón tay kéo lấy đầu nụ hoa, thỉnh thoảng còn dùng thô ráp xoay lấy.
"A…s......"Ngực no đủ bị hắn khiến cho trướn tog, cảm giác tê dại kích thích lấy nàng, để nàng không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ kiều mỵ.
Hắn dùng hai ngón tay đè ở trên mặt cánh hoa ướt đẫm, nữa chừng tách cánh hoa, thịt non nhạy cảm bị hắn chạm phải, ái dịch dồi dào lập tức thấm ướt tay của hắn.
Ngón tay hưởng thụ xài dịch ấm áp, hắn khẽ ban khai thịt non ướt đẫm ấy, để bản thân có thể nhìn thấy cánh hoa xinh đẹp rõ ràng, chỉ thấy trên đỉnh nụ hoa có một hạt nho nhỏ đỏ tươi, đang e thẹn rung động lấy.
"A! Chàng đừng nhìn chỗ đó......" Tiểu Thất Nhi xấu hổ vùng vẫy, vì nàng khẩn trương mà cánh hoa rất chặt, cuốn động ái dịch,chuẩn bị đón nhận ánh mắt hắn.
"Thật đẹp......" Hắn không dời ánh mắt, ngón tay không nhịn được thuận theo xài dịch tiến vào hoa huyệt, một ngón tay mới đút vào, đã bị nhục bích non mềm chặt chẽ mút lấy.
"A!" Ái dịch dồi dào bôi trơn lấy ngón tay của hắn,làm Tiểu Thất Nhi không thấy đau, ngược lại cảm thấy tê dại, có một loại cảm giác không nói nên lời.
Bị chặt chẽ mút khoái cảm làm cho Nghiêm Quân Đường phát ra tiếng hừ nhẹ, hắn xoa cánh hoa ướt dầm dề,thêm một ngón tay thăm dò vào......
"A! Đau!" Mật huyệt nhỏ nhắn không chịu được hai ngón tay tiến vào, Tiểu Thất Nhi đau đến nhíu lông mày, thịt non không co rút được, chống cự hắn tiến vào.
"Hừ......Thả lỏng." Hắn cười an ủi, lấy hai ngón tay đùa bỡn lấy xài hạch nhỏ, khẽ vuốt lấy, trêu chọc lấy, hoặc kéo nhẹ lấy.
"A.a......" Xài hạch nhạy cảm bị ngón tay của hắn khiến cho phát hồng, dần dần trở nên cứng rắn, ái dịch bởi vì cú đâm tê dại khoái cảm mà tràn ra hoa huyệt, làm chân nàng và chăn trên giường cũng bị ẩm ướt.
Ái dịch ướt nóng chảy ra ngón tay,con ngươi của Nghiêm Quân Đường mị lên, yết hầu bởi vì dục vọng mà chảy cuồn cuộn, hắn chịu đựng nhiệt thiết trướng đau muốn ôm chặt nàng vào trong thân thể, thong thả di động ngón tay.
Hắn đem hai ngón tay cong lên, vuốt lấy nhục bích tinh tế, để xài dịch thấm ra nhiều hơn, mới từ từ kéo ngón tay ra vào, hai ngón tay ở hoa huyệt lý thong thả rút ra đâm vào.
"A...... Không nên...... Ừ...... A......"Bàn tay nhỏ bé nắm chặt ra giường, nhịn không được hắn đùa bỡn.Nàng khó chịu ngửa đầu, sợi tóc dính lên gò má.
Hắn quấy phá ái dịch, tiếng nước tăng lên thuận theo hắn mỗi lần đi vào đảo ra hoa huyệt, nhục bích bị ngón tay của hắn đùa bỡn lấy. Mỗi một cái tiến vào hắn đều cố ý vuốt phần xài hạch non mềm, kích thích hoa tâm mẫn cảm nhất của nàng.
"Tiểu Thất Nhi, nàng ướt quá, chặt quá......"
Hắn cắn răng hừ nhẹ, nhìn thấy ngón tay ươn ướt đi vào hoa huyệt, cánh hoa trắng mịn thuận theo hắn đút vào mà co rút mở ra, mùi vị ngọt lịm phảng phất, đó là hương vị thuộc về xài dịch ngọt ngào của nàng.
Tròng mắt đen như mực nhìn chăm chú hoa huyệt bị hắn đùa bỡn quấy phá, nhìn ái dịch trong suốt ở trên nơi mềm mại ấy,còn có chất lỏng thuận theo chân chảy xuống, thấm ẩm ướt ra giường màu đỏ.
Mũi ngi mùi vị ngọt ngào nồng nặc, hắn cảm thấy cổ họng khát, ngón tay cuốn động chất lỏng ngọt ngào,tiếng nước chảy ra càng nhiều.
"Tiểu Thất Nhi, nàng khiến cho ta rất khát......" Liếm lấy môi, hắn say đắm nhìn chất lỏng tràn trề ở cánh hoa."Nàng…….Nàng cũng khát sao?"
"Khát......" Nàng sớm bị hắn làm cho mất lý trí, ngọn lửa đốt nóng thiêu lấy nàng, thân thể yêu kiều đỏ hồng xinh đẹp, không biết hắn hỏi cái gì, chỉ có thể thuận theo hắn.
"Nếm nếm mùi vị của nàng thơm quá......" Hắn rút tay ra.Lúc nàng kháng nghị phát ra khó chịu,đem thấm ngón tay thấm đầy xài dịch để ở miệng nàng."Ngon không?"
"Ưm......" Nàng mút lấy ngón tay của hắn, nếm mùi vị ngọt lịm thuộc về mình khẽ hừ nhẹ một tiếng, đầu lưỡi mút lấy ngón tay trong miệng, đem chất lỏng ngọt của mình liếm đi.
Dáng vẻ quyến rũ của nàng làm hắn nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ."Nàng là Tiểu Yêu cơ!"
Hắn rút tay ra, dùng sức ban khai chân của nàng, đói khát nhìn vào hoa huyệt, xài dịch thấm ra không ngừng kích thích dục vọng của hắn."Bây giờ đến phiên nàng giúp ta đỡ khát!"
"A...... Không! Không nên như vậy...... A a......"
Chưa kịp tính toán ý trong lời nói của Nghiêm Quân Đường, Tiểu Thất Nhi cảm giác có cái gì ướt mềm liếm lấy hoa huyệt, nàng ngẩn người, thấy hắn đem đầu chôn chặt giữa hai đùi mút lấy thịt non ướt đẫm của nàng.
"Thật là thơm thật ngọt......" Nghiêm Quân Đường hài lòng liếm lấy môi, miệng của hắn dính đầy ái dịch trong suốt, làm Tiểu Thất Nhi thấy rất xấu hổ.
"Chàng...... chàng thế nào......" Hai má đỏ hồng, nàng không biết phản ứng như thế nào chỉ có thể e thẹn rũ mắt xuống.
"Nàng không thích sao?" Đang nói, hắn lại duỗi thân lưỡi liếm xuống cánh hoa đang run rẩy.
"A!" Bị hắn một liếm, miệng nhỏ nhắn của Tiểu Thất Nhi bật ra một tiếng than nhẹ.
"Xem đi! Nàng rõ ràng thích." Hắn tự tay chạm vào cánh hoa màu hồng, "Ở đây của nàng co rút rất mạnh, chất lỏng vẫn tràn ra, thơm quá......"
Đang nói, hắn vừa cúi đầu xuống mút cánh hoa run rẩy, lấy đầu lưỡi liếm láp, đem hương vị ngọt ngào và nước miếng cuốn vào trong miệng, từng ngụm từng ngụm nuốt vào.
"A…....." Tay của hắn và đầu lưỡi vẫn không ngừng đùa bỡn lấy hoa huyệt ướt đẫm, khoái cảm tê dại đến tận xương làm nàng khó chịu vặn vẹo lấy thân thể, tay nhỏ bé không nhịn được tiến vào tóc hắn, cong nửa người dưới lên, khẩn cầu hắn đùa bỡn.
Đột nhiên, tay hắn chỉ vào cánh hoa, ướt, nóng đầu lưỡi thăm dò vào hoa huyệt, đầu lưỡi rất có kỷ xảo nhẹ nhàng quét qua nụ hoa tươi mềm, đè lên xài hạch nhạy cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.