Chương 20
Nguyên Viện
31/03/2017
"Tỷ không nghe sao? Rõ ràng tiếng lớn như thế, còncái gì Lão Tử gọi, nhìn dáng vẻ chắc là từ nhỏ thiếu cha mẹ,cho nên mới gọi cha,lại đến Bách Hoa Các tìm mẹ."
"Cái gì tìm mẹ?" Tiểu Thất Nhi tính không hỏi, nhưng nàng chính là không nhịn được tò mò.
"Ngốc!" Đỗ Tiểu Nguyệt dùng cán quạt gõ đầu Tiểu Thất Nhi."Đến Bách Hoa Các tìm nữ nhân, động một chút liền vuốt ve nói muốn mút ngực ﹒ không phải là từ nhỏ sửa mút không đủ, mới tới tìm mẹ sao?"
Lời này vừa nói ra, lập tức truyền đến vô số tiếng tiếng cười.
"Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi mau kéo nàng lại! Hơn nữa thấy đại hán khỏe mạnh tức giận đến mặt đỏ tai hồng, nàng sợ đến chân cũng mềm.
" Lão Tử ta thế thì sao, ngươi là tiểu tử thối!" Đại Hán Khỏe mạnh tức giận đến má cũng phát đen, rống giận một tiếng, hướng về phía Đỗ Tiểu Nguyệt.
Đỗ Tiểu Nguyệt lạnh lùng khẽ hừ, nhẹ nhàng đẩy Tiểu Thất Nhi ra, lắc lấy cốt phiến, tuyệt không đem vẻ mặt hung dữ của đại hán ấy đặt ở trong mắt.
"Tiểu Nguyệt!" Nhìn đại Hán nắm tay đánh đến Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi sợ đến hô to.
"Đủ rồi! Còn không dừng tay!"giọng nói kiều nhu truyền đế nBách Hoa Các lập tức chế trụ nam nhân.
"Hừm!!" Đỗ Tiểu Nguyệt nở nụ cười.
"Nàng nha! Tính đem Bách Hoa Các hủy đi sao?" Một nữ tử lấy khăn màu hồng sa che lấy khuôn mặt từ trên lầu đi xuống, không vui lườm Đỗ Tiểu Nguyệt một cái.
"Nào có? Ta chỉ là đưa bằng hữu đến đây thôi!" Đỗ Tiểu Nguyệt lộ một khuôn mặt vô tội, đỡ Tiểu Thất Nhi chân mềm nhũn đứng lên."A! Đây là người ta thường nói với nàng..Tiểu Thất Nhi. Tiểu Thất Nhi, nàng chính là Lăng Xảo Xảo, là hoa khôi của Bách Hoa Các."
"Nàng đẹp quá." Tiểu Thất Nhi sợ hãi cười một tiếng, mặc dù ngăn cách lấy một tầng vải, nhưng nàng nhìn ra nữ tử trước mắt rất xinh đẹp, tư thế thướt tha mỹ diễm, đủ để mê hoặc mọi người.
Con ngươi nheo lại,Lăng Xảo Xảo nhìn Tiểu Thất Nhi một cái, khóe miệng nở nụ cười, "Hoa ma ma, truyền xuống, hôm nay ta có quý khách, sẽ tiếp khách."
"Được!" Hoa ma ma cung kính gật đầu.
"Còn có Đỗ thiếu gia, ngươi cũng biết ta được giá bao nhiêu sao?" Lăng Xảo Xảo cười dịu dàng nhìn về phía Đỗ Tiểu Nguyệt."Coi như là bằng hữu, thấy khách vẫn che màn nha!"
"Được được! Ta đưNàng đem ngân phiếu đưa cho Hoa ma ma."Nhiêu đây đủ chưa?" Hừ hừ, nàng nhìn về phía Lăng Xảo Xảo.
Lăng Xảo Xảo cười ngọt hơn."Đi thôi! Đến rất đúng dịp! Ta cũng muốn nghe chàng giới thiệu một chút bằng hữu của mình!" Đang nói, nàng kiều mỵ liếc Tiểu Thất Nhi một cái.
Tiểu Thất Nhi bị người khác nhìn như thế, chỉ có thể cười khan, đang muốn bước theo lên lầu, thanh âm lạnh lẽo truyền từ phía sau tới.
"Thật xin lỗi, sợ rằng Tô thiếu gia không có thời gian nói với Lăng cô nương."
Nghe giọng nói này, thân thể của Tiểu Thất Nhi lập tức cứng đờ, tim bắt đầu đập loạn.
"Biểu ca?!" Đỗ Tiểu Nguyệt trừng to mắt, không nghĩ đến Nghiên Quân Đường sẽ xuất hiện.
"Tiểu Nguyệt,muội giỏi lắm nha! Dám đưa Tiểu Thất Nhi đến đây nha!" Nghiêm Quân Đường đang cười nhưng rất lạnh.
Đỗ Tiểu Nguyệt đành cười khan, nàng rất biết điều đẩy Tiểu Thất Nhi vào trong lòng của Nghiêm Quân Đường.
" Này! Còn muội!"
"Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi trừng to mắt, không nghĩ đến Đỗ Tiểu Nguyệt sẽ đưa nàng vào hổ khẩu."Ha hả a!" Lắc lấy quạt giấy, Đỗ Tiểu Nguyệt cười đến rất hư."Đi! Đúng dịp đúng dịp, chúng ta đi nói chuyện." Kéo lấy Lăng Xảo Xảo, nàng vội vã lánh ra.
"Đỗ Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi tức giận kêu to! Nữ nhân này không có lương tâm, lại bỏ nàng lại một mình?
" Tiểu Thất Nhi đáng yêu, bây giờ đến phiên chúng ta tính sổ nha."
Giọng nói rất lạnh rất lạnh vang lên ở bên tai của Tiểu Thất Nhi, nàng run lập cập vì rét, rõ ràng đã hiểu ──
Nàng xong rồi!
"Ô a...... Không nên như vậy......"
Tiểu Thất Nhi toàn thân trần truồng bị trói ở trên giường, ánh mắt bị khăn trắng che kín, hai tay cũng bị trói chặt, hai đùi bị được mở rộng, hoa huyệt trắng mịn đã sớm ướt đến không chịu nổi, thịt non không ngừng co rút lại, cuốn động xài dịch ngọt lịm.
Ánh mắt không nhìn thấy, làm cảm giác của nàng càng thêm nhạy cảm, ướt, nóng,hắn không ngừng liếm mút lấy nụ hoa cứng,còn dùng răng cắn xé.
Đương nhiên biết." Đỗ Tiểu Nguyệt đảo cặp mắt trắng,!"Đây là ngân phiến một ngàn lượng, cầm lấy đi!"
"A!" Lúc Nghiêm Quân Đường đùa bỡn, cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Thất Nhi không ngừng phát ra tiếng mỵ người nụ hoa bị ngậm chặt,làn da hiện lên một tầng hồng nhạt thật mỏng.
Nghiêm Quân Đường dùng sức vuốt ve lấy nhũ thịt trên tay, ngụm lớn mút lấy tuyết trắng mềm, đùa bỡn cho đến đủ, hắn mới rời khỏi, hé mắt ngó lấy hai nụ hoa bị hắn đùa bỡn sưng đỏ, đỉnh vừa ướt vừa sưng.
Mà dụ người nhất chính là hoa huyệt lại ẩm ướt, xài dịch theo chân non mềm chảy xuống.
"Thật thích, chỉ đụng một cái liền ẩm ướt nha!" Nghiêm Quân Đường dùng ngón tay vuốt cánh hoa ướt, thoáng cái ngón tay đã bị xài dịch nhuộm ẩm ướt.
"Ô......" Thịt non nhạy cảm bị tiếp xúc, Tiểu Thất Nhi lập tức hơi run lên, cánh hoa nhanh chóng co rút, đem ngón tay của hắn chặt chẽ mút.
"Thật chặt......" ngón tay thô to dùng sức ma lấy nhục bích non mềm, chỉ là không thăm dò vào, mà ở bên ngoài đùa lấy, cảm giác ngứa ngáy khiến cho nàng khó chịu không dứt.
"Không nên...... Cầu chàng......" Tiểu Thất Nhi vặn vẹo thân thể, cảm giác nhức mỏi kích thích làn da, cánh hoa không chịu được co rút, muốn hắn tiến vào.
"Muốn ta vào sao?" Nghiêm Quân Đường dùng ngón tay mở ra huyệt mềm, thấy xài hạch dụ người nhẹ rung động, phảng phất đang khẩn cầu hắn đùa bỡn.
"Muốn! Thiếp muốn......" Nàng dùng sức gật đầu, chịu không nổi tình dục hành hạ, nàng đem chân mở rộng hơn, nàng chỉ muốn ngón tay của hắn quấy phá hoa huyệt của nàng.
Nhưng hắn chỉ là không nhúc nhích, chỉ ở bên ngoài hoa huyệt, cho dù nàng cầu khẩn thế nào, hắn cũng không tiến vào.
"Ô...... Không nên như vậy...... Thiếp rất khó...... Đường......" Nàng chịu không được vặn vẹo thân thể, để cánh hoa mút ngón tay, thân thể trầm xuống, để ngón tay tiến vào dũng đạo.
"A!" Bị tiến vào cảm giác đau đớn liền giảm bớt, nhưng mà không đủ, nàng muốn nhiều hơn......"Đường! Van cầu chàng vào nha!"
Lắc vòng eo, nàng khinh vứt lấy đầu, khóc yêu cầu.
"Thật muốn ta như thế sao?" Hé mắt nhìn ngón tay của mình bị thịt non chặt chẽ mút, thuận theo nàng kích động, nhục bích khuấy động càng nhanh, thấm ra nhiều mật dịch hơn.
Tiểu Thất Nhi dùng sức gật đầu, tình dục hành hạ làm nàng khóc,khăn che lấy ánh mắt cũng thấm ẩm ướt."Đường...... Cầu chàng a......"
"Sau này còn dám đến kỹ viện nửa không?" Nghiêm Quân Đường khẽ động đậy ngón tay, thong thả ở trong huyệt mềm tiến vào.
"Cái gì tìm mẹ?" Tiểu Thất Nhi tính không hỏi, nhưng nàng chính là không nhịn được tò mò.
"Ngốc!" Đỗ Tiểu Nguyệt dùng cán quạt gõ đầu Tiểu Thất Nhi."Đến Bách Hoa Các tìm nữ nhân, động một chút liền vuốt ve nói muốn mút ngực ﹒ không phải là từ nhỏ sửa mút không đủ, mới tới tìm mẹ sao?"
Lời này vừa nói ra, lập tức truyền đến vô số tiếng tiếng cười.
"Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi mau kéo nàng lại! Hơn nữa thấy đại hán khỏe mạnh tức giận đến mặt đỏ tai hồng, nàng sợ đến chân cũng mềm.
" Lão Tử ta thế thì sao, ngươi là tiểu tử thối!" Đại Hán Khỏe mạnh tức giận đến má cũng phát đen, rống giận một tiếng, hướng về phía Đỗ Tiểu Nguyệt.
Đỗ Tiểu Nguyệt lạnh lùng khẽ hừ, nhẹ nhàng đẩy Tiểu Thất Nhi ra, lắc lấy cốt phiến, tuyệt không đem vẻ mặt hung dữ của đại hán ấy đặt ở trong mắt.
"Tiểu Nguyệt!" Nhìn đại Hán nắm tay đánh đến Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi sợ đến hô to.
"Đủ rồi! Còn không dừng tay!"giọng nói kiều nhu truyền đế nBách Hoa Các lập tức chế trụ nam nhân.
"Hừm!!" Đỗ Tiểu Nguyệt nở nụ cười.
"Nàng nha! Tính đem Bách Hoa Các hủy đi sao?" Một nữ tử lấy khăn màu hồng sa che lấy khuôn mặt từ trên lầu đi xuống, không vui lườm Đỗ Tiểu Nguyệt một cái.
"Nào có? Ta chỉ là đưa bằng hữu đến đây thôi!" Đỗ Tiểu Nguyệt lộ một khuôn mặt vô tội, đỡ Tiểu Thất Nhi chân mềm nhũn đứng lên."A! Đây là người ta thường nói với nàng..Tiểu Thất Nhi. Tiểu Thất Nhi, nàng chính là Lăng Xảo Xảo, là hoa khôi của Bách Hoa Các."
"Nàng đẹp quá." Tiểu Thất Nhi sợ hãi cười một tiếng, mặc dù ngăn cách lấy một tầng vải, nhưng nàng nhìn ra nữ tử trước mắt rất xinh đẹp, tư thế thướt tha mỹ diễm, đủ để mê hoặc mọi người.
Con ngươi nheo lại,Lăng Xảo Xảo nhìn Tiểu Thất Nhi một cái, khóe miệng nở nụ cười, "Hoa ma ma, truyền xuống, hôm nay ta có quý khách, sẽ tiếp khách."
"Được!" Hoa ma ma cung kính gật đầu.
"Còn có Đỗ thiếu gia, ngươi cũng biết ta được giá bao nhiêu sao?" Lăng Xảo Xảo cười dịu dàng nhìn về phía Đỗ Tiểu Nguyệt."Coi như là bằng hữu, thấy khách vẫn che màn nha!"
"Được được! Ta đưNàng đem ngân phiếu đưa cho Hoa ma ma."Nhiêu đây đủ chưa?" Hừ hừ, nàng nhìn về phía Lăng Xảo Xảo.
Lăng Xảo Xảo cười ngọt hơn."Đi thôi! Đến rất đúng dịp! Ta cũng muốn nghe chàng giới thiệu một chút bằng hữu của mình!" Đang nói, nàng kiều mỵ liếc Tiểu Thất Nhi một cái.
Tiểu Thất Nhi bị người khác nhìn như thế, chỉ có thể cười khan, đang muốn bước theo lên lầu, thanh âm lạnh lẽo truyền từ phía sau tới.
"Thật xin lỗi, sợ rằng Tô thiếu gia không có thời gian nói với Lăng cô nương."
Nghe giọng nói này, thân thể của Tiểu Thất Nhi lập tức cứng đờ, tim bắt đầu đập loạn.
"Biểu ca?!" Đỗ Tiểu Nguyệt trừng to mắt, không nghĩ đến Nghiên Quân Đường sẽ xuất hiện.
"Tiểu Nguyệt,muội giỏi lắm nha! Dám đưa Tiểu Thất Nhi đến đây nha!" Nghiêm Quân Đường đang cười nhưng rất lạnh.
Đỗ Tiểu Nguyệt đành cười khan, nàng rất biết điều đẩy Tiểu Thất Nhi vào trong lòng của Nghiêm Quân Đường.
" Này! Còn muội!"
"Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi trừng to mắt, không nghĩ đến Đỗ Tiểu Nguyệt sẽ đưa nàng vào hổ khẩu."Ha hả a!" Lắc lấy quạt giấy, Đỗ Tiểu Nguyệt cười đến rất hư."Đi! Đúng dịp đúng dịp, chúng ta đi nói chuyện." Kéo lấy Lăng Xảo Xảo, nàng vội vã lánh ra.
"Đỗ Tiểu Nguyệt!" Tiểu Thất Nhi tức giận kêu to! Nữ nhân này không có lương tâm, lại bỏ nàng lại một mình?
" Tiểu Thất Nhi đáng yêu, bây giờ đến phiên chúng ta tính sổ nha."
Giọng nói rất lạnh rất lạnh vang lên ở bên tai của Tiểu Thất Nhi, nàng run lập cập vì rét, rõ ràng đã hiểu ──
Nàng xong rồi!
"Ô a...... Không nên như vậy......"
Tiểu Thất Nhi toàn thân trần truồng bị trói ở trên giường, ánh mắt bị khăn trắng che kín, hai tay cũng bị trói chặt, hai đùi bị được mở rộng, hoa huyệt trắng mịn đã sớm ướt đến không chịu nổi, thịt non không ngừng co rút lại, cuốn động xài dịch ngọt lịm.
Ánh mắt không nhìn thấy, làm cảm giác của nàng càng thêm nhạy cảm, ướt, nóng,hắn không ngừng liếm mút lấy nụ hoa cứng,còn dùng răng cắn xé.
Đương nhiên biết." Đỗ Tiểu Nguyệt đảo cặp mắt trắng,!"Đây là ngân phiến một ngàn lượng, cầm lấy đi!"
"A!" Lúc Nghiêm Quân Đường đùa bỡn, cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Thất Nhi không ngừng phát ra tiếng mỵ người nụ hoa bị ngậm chặt,làn da hiện lên một tầng hồng nhạt thật mỏng.
Nghiêm Quân Đường dùng sức vuốt ve lấy nhũ thịt trên tay, ngụm lớn mút lấy tuyết trắng mềm, đùa bỡn cho đến đủ, hắn mới rời khỏi, hé mắt ngó lấy hai nụ hoa bị hắn đùa bỡn sưng đỏ, đỉnh vừa ướt vừa sưng.
Mà dụ người nhất chính là hoa huyệt lại ẩm ướt, xài dịch theo chân non mềm chảy xuống.
"Thật thích, chỉ đụng một cái liền ẩm ướt nha!" Nghiêm Quân Đường dùng ngón tay vuốt cánh hoa ướt, thoáng cái ngón tay đã bị xài dịch nhuộm ẩm ướt.
"Ô......" Thịt non nhạy cảm bị tiếp xúc, Tiểu Thất Nhi lập tức hơi run lên, cánh hoa nhanh chóng co rút, đem ngón tay của hắn chặt chẽ mút.
"Thật chặt......" ngón tay thô to dùng sức ma lấy nhục bích non mềm, chỉ là không thăm dò vào, mà ở bên ngoài đùa lấy, cảm giác ngứa ngáy khiến cho nàng khó chịu không dứt.
"Không nên...... Cầu chàng......" Tiểu Thất Nhi vặn vẹo thân thể, cảm giác nhức mỏi kích thích làn da, cánh hoa không chịu được co rút, muốn hắn tiến vào.
"Muốn ta vào sao?" Nghiêm Quân Đường dùng ngón tay mở ra huyệt mềm, thấy xài hạch dụ người nhẹ rung động, phảng phất đang khẩn cầu hắn đùa bỡn.
"Muốn! Thiếp muốn......" Nàng dùng sức gật đầu, chịu không nổi tình dục hành hạ, nàng đem chân mở rộng hơn, nàng chỉ muốn ngón tay của hắn quấy phá hoa huyệt của nàng.
Nhưng hắn chỉ là không nhúc nhích, chỉ ở bên ngoài hoa huyệt, cho dù nàng cầu khẩn thế nào, hắn cũng không tiến vào.
"Ô...... Không nên như vậy...... Thiếp rất khó...... Đường......" Nàng chịu không được vặn vẹo thân thể, để cánh hoa mút ngón tay, thân thể trầm xuống, để ngón tay tiến vào dũng đạo.
"A!" Bị tiến vào cảm giác đau đớn liền giảm bớt, nhưng mà không đủ, nàng muốn nhiều hơn......"Đường! Van cầu chàng vào nha!"
Lắc vòng eo, nàng khinh vứt lấy đầu, khóc yêu cầu.
"Thật muốn ta như thế sao?" Hé mắt nhìn ngón tay của mình bị thịt non chặt chẽ mút, thuận theo nàng kích động, nhục bích khuấy động càng nhanh, thấm ra nhiều mật dịch hơn.
Tiểu Thất Nhi dùng sức gật đầu, tình dục hành hạ làm nàng khóc,khăn che lấy ánh mắt cũng thấm ẩm ướt."Đường...... Cầu chàng a......"
"Sau này còn dám đến kỹ viện nửa không?" Nghiêm Quân Đường khẽ động đậy ngón tay, thong thả ở trong huyệt mềm tiến vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.