Chương 25
Nguyên Viện
31/03/2017
Nghiêm Quân Đường thật nói được làm được,chỉ mấy ngày sau Nghiêm phủ liền có chuyện vui, mỗi người hầu đều bàn luận về hôn sự của Phương Niệm Vân, không khí vui mừng làm mắt của Tiểu Thất Nhi đau nhói.
Kể từ ngày đó phòng sách bị vứt bỏ, nàng vẫn đợi ở trong phòng, không ra qua cửa phòng một bước, mà Nghiêm Quân Đường cũng không trở về phòng, bọn họ rất nhiều ngày không thấy qua mặt.
Có phải vài ngày này hắn ở chung một chỗ với Phương Niệm Vân hay không?
Hắn sau này có đến tìm nàng nửa không?
Như vậy...... Nàng ở bên cạnh hắn còn có ý nghĩa sao?
Nàng không biết, thật không biết.
Nước mắt tuôn rơi không ngừng, nàng muốn ngăn thế nào cũng ngăn không được, đối với không khí vui vẻ bên ngoài, nàng không nghe không nhìn cũng không hỏi, càng sợ thấy ánh mắt đồng tình của người khác.
Mới gả vào Nghiêm phủ một tháng, trượng phu liền nạp thiếp, nói vậy nàng nhất định bị nói là rất khó thính nha? Nhưng mà, nàng không cần, nàng chỉ để ý hắn.
Hắn có thể sẽ không bao giờ để ý đến nàng hay không?
Nghĩ đến lần này, Tiểu Thất Nhi không nhịn được khóc rống lên.
cái kia ngày vì sao vậy tức giận, nàng cũng không muốn để hắn nạp thiếp nha!
Nàng không biết mình đã làm sai cái gì, càng không biết nữ nhân cùng người khác cùng chung một trượng phu, nàng cũng rất khó chịu nha! Hơn nữa, nàng chỉ vì hắn….
Nhưng mà hắn?
Hắn thích nàng sao?
Không! Hắn mới không thích nàng ở đây!
Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu, khóc nhiều hơn.
Nếu hắn thích nàng, sẽ không đối xử với nàng như vậy, luôn luôn bắt nạt nàng.
"Tiểu biểu tẩu,tỷ đang khóc cái gì nha?" Đỗ Tiểu Nguyệt không biết đi vào trong phòng khi nào, lo lắng nhìn Tiểu Thất Nhi.
"Tiểu Nguyệt......" Vừa nhìn thấy Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi không nhịn được ôm lấy nàng, đem má ôm chặt trong lòng nàng, khóc rất thảm.
"A! Tỷ đừng khóc nha!" Đỗ Tiểu Nguyệt bị Tiểu Thất Nhi dọa đến kinh hoảng,đến vỗ vào lưng của nàng, "Tỷ có phải gây lộn với biểu ca hay không?"
Vài ngày này không khí trong Nghiêm phủ không tốt cực kỳ, Nghiên Quân Đường luôn luôn dịu dàng giờ đây trở nên khác thường mỗi ngày vẻ mặt đều rất lạnh nhạt, dáng vẻ lạnh băng, căn bản không ai dám nhích tới gần.
Hơn nữa hắn không có trở về phòng ngủ, Tiểu Thất Nhi vừa vẫn núp ở trong phòng, người sáng suốt một chút không cần đoán cũng biết hai người nhất định cãi nhau.
"Tỷ không biết......" Tiểu Thất Nhi lắc đầu, buồn bực nói.
"Tại sao không biết,tỷ có không có gây lộn cũng không biết?" Đỗ Tiểu Nguyệt có chút không giải thích được.
Hít hít lỗ mũi, Tiểu Thất Nhi ngẩng lên, ánh mắt đã sớm sưng đỏ,dáng vẻ đáng thương làm người khác đau lòng.
"Tỳ chỉ biết hắn rất tức giận, không hiểu hắn vì sao tức giận với tỷ, tỷ thật không hiểu......"
Đỗ Tiểu Nguyệt cũng không hiểu Tiểu Thất Nhi ở nói cái gì, "Tỷ đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói cho muội nghe đi?"
"Được." Tiểu Thất Nhi gật đầu, đem tất cả chuyện ngày đó trong phòng sách nói với Đỗ Tiểu Nguyệt,trừ một số đoạn nàng bị hắn bắt nạt rất thảm.
Đỗ Tiểu Nguyệt nghe xong, thiếu chút không bóp cổ của Tiểu Thất Nhi, mắng nàng đại ngu ngốc."Tỷ là đồ ngốc! Muội thật bị tỷ đánh bại!"
"Tỷ thế nào?" Tiểu Thất Nhi bị Đỗ Tiểu Nguyệt thở vù vù dọa đến hoảng sợ.
"Nàng tại sao kêu biểu ca nạp thiếp? Chẳng lẽ tỷ muốn cùng người khác chia xẻ trượng phu sao?"
"Tỷ đương nhiên không muốn nữa!" Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu."Nhưng mà cha nói, nếu tỷ không để Quân Đường nạp thiếp, liền đuổi tỷ ra khỏi Nghiêm phủ, tỷ không muốn rời khỏi hắn nha!"
Đỗ Tiểu Nguyệt không nhịn được đảo cặp mắt hoài nghi. Nàng cũng biết sự kiện này cha nhất định có tham một chân, bất quá......
Nàng hoài nghi hiếu kỳ nhìn sang Tiểu Thất Nhi."Nàng lúc trước không phải là luôn nói biểu ca muội đáng ghét sao? Tại sao bây giờ không muốn rời khỏi hắn?"
"Tỷ......" Tiểu Thất Nhi xấu hổ hồng hai má, ấp úng nói: "Tỷ thật rất ghét chàng, nhưng mà sau này mới biết được, sau đáng ghét chính là vui, kỳ thật...... tỷ cũng thích chàng!"
Đang nói đang nói, nàng không nhịn được khóc lên.
"Wow! Tỷ đừng khóc nửa!" Đỗ Tiểu Nguyệt bị dọa, tại sao nói khóc là khóc liền nha nha?
"Tỷ không nhịn được!Chàng không phải là vĩnh viễn cũng không muốn nhìn tỷ nữa? Tỷ đây ở lại Nghiêm phủ có ý nghĩa gì a,tỷ không nên nha! Tỷ nghĩ muốn ở bên cạnh hắn, cho dù mỗi ngày đều bị hắn bắt nạt, tỷ cũng cam nguyện nha!"
"Tỷ phải đi nói với biểu ca nhé!" Đỗ Tiểu Nguyệt chịu không được nhìn Tiểu Thất Nhi, "Đem những gì tỷ nghĩ nói với biểu ca nha! Ở đây khóc cũng vô dụng!"
"Nhưng mà....." Nàng sợ nha! Hắn rất tức giận, nàng lần đầu tiên nhìn thấy hắn tức giận như vậy.
"Nhưng mà! Chẳng lẽ tỷ thật muốn muốn biểu ca muội lấy Niệm Vân tỷ sao?"
Nàng đương nhiên không nên! Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu. Nàng muốn hắn chỉ thuộc về một người là nàng nha!
Nghe theo chỉ thị của Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi đi tới bên ngoài phòng khách.
Thì ra vài ngày này Nghiêm Quân Đường đều ngủ ở phòng khách, mà không phải cùng Phương Niệm Vân ở chung một chỗ, Tiểu Thất Nhi nghe thấy không nhịn được có chút vui vui, dũng khí cũng gia tăng một chút.
Nhưng mà..... Nhìn cửa đóng chặt, nàng không nhịn được lùi bước chân lại.
Đang chần chờ sau đó, cửa phòng lại mở trước, vừa nhìn thấy Tiểu Thất Nhi, Nghiêm Quân Đường liền lạnh lùng nhếch mày.
Hắn lãnh mạc nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Thất Nhi, nàng cắn môi sợ hãi nhìn hắn."Chàng...... Chàng phải ra khỏi nhà sao?"
"Đúng nha! Cùng Niệm Vân đi mua hôn điển." Nghiêm Quân Đường trả lời rất lạnh.
Hắn làm nàng cảm thấy đau, dũng khí vừa rồi đều biến mất.
"A...... Không quấy nhiễu chàng." Tiểu Thất Nhi xoay người cô đơn rời khỏi.
"Đứng lại!" Thấy nàng muốn đi như vậy, Nghiêm Quân Đường không nhịn được phát hỏa."Nàng rốt cuộc tìm ta có chuyện gì? Hay là cảm thấy ta nạp một thiếp còn không đủ, còn muốn ta nạp người thứ hai?"
"Không! Không phải!" Tiểu Thất Nhi cúi đầu, nén lệ trong mắt, không dám nhìn hắn.
"Nếu không thì cái gì? Nàng nói nhanh nha!"
Thấy Tiểu Thất Nhi như vậy, Nghiêm Quân Đường liền một bụng khí, nữ nhân đáng chết này căn bản không hiểu tim của hắn, chỉ biết hắn tức giận!
"Thiếp......" Tiểu Thất Nhi cắn môi cảm thấy rất oan ức, cũng nhịn không được chảy nước mắt, đáng thương khóc.
Thấy nàng khóc, Nghiêm Quân Đường cũng không chịu nổi, nhưng giọng nói vẫn lạnh, ra vẻ không thèm để ý."Khóc cái gì? Ta chỉ làm việc theo nàng muốn, nàng còn khóc cái gì a?"
Hừ! Người muốn khóc là hắn mới đúng?
Thế nhưng ngu xuẩn thích nàng! Thật lòng lại bị nàng làm hỏng, tuyệt không đáng giá!
"Ô! Chàng rất xấu......" Tiểu Thất Nhi tức giận đi đến trong lòng của Nghiêm Quân Đường, nắm tay dùng sức đánh lấy hắn."Chàng bắt nạt thiếp, chàng rất xấu...... chàng thật đáng ghét......"
p/s:Chán quá….ko hiểu sao TMN comt ko được ….."gào khóc"…ý trời……
Kể từ ngày đó phòng sách bị vứt bỏ, nàng vẫn đợi ở trong phòng, không ra qua cửa phòng một bước, mà Nghiêm Quân Đường cũng không trở về phòng, bọn họ rất nhiều ngày không thấy qua mặt.
Có phải vài ngày này hắn ở chung một chỗ với Phương Niệm Vân hay không?
Hắn sau này có đến tìm nàng nửa không?
Như vậy...... Nàng ở bên cạnh hắn còn có ý nghĩa sao?
Nàng không biết, thật không biết.
Nước mắt tuôn rơi không ngừng, nàng muốn ngăn thế nào cũng ngăn không được, đối với không khí vui vẻ bên ngoài, nàng không nghe không nhìn cũng không hỏi, càng sợ thấy ánh mắt đồng tình của người khác.
Mới gả vào Nghiêm phủ một tháng, trượng phu liền nạp thiếp, nói vậy nàng nhất định bị nói là rất khó thính nha? Nhưng mà, nàng không cần, nàng chỉ để ý hắn.
Hắn có thể sẽ không bao giờ để ý đến nàng hay không?
Nghĩ đến lần này, Tiểu Thất Nhi không nhịn được khóc rống lên.
cái kia ngày vì sao vậy tức giận, nàng cũng không muốn để hắn nạp thiếp nha!
Nàng không biết mình đã làm sai cái gì, càng không biết nữ nhân cùng người khác cùng chung một trượng phu, nàng cũng rất khó chịu nha! Hơn nữa, nàng chỉ vì hắn….
Nhưng mà hắn?
Hắn thích nàng sao?
Không! Hắn mới không thích nàng ở đây!
Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu, khóc nhiều hơn.
Nếu hắn thích nàng, sẽ không đối xử với nàng như vậy, luôn luôn bắt nạt nàng.
"Tiểu biểu tẩu,tỷ đang khóc cái gì nha?" Đỗ Tiểu Nguyệt không biết đi vào trong phòng khi nào, lo lắng nhìn Tiểu Thất Nhi.
"Tiểu Nguyệt......" Vừa nhìn thấy Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi không nhịn được ôm lấy nàng, đem má ôm chặt trong lòng nàng, khóc rất thảm.
"A! Tỷ đừng khóc nha!" Đỗ Tiểu Nguyệt bị Tiểu Thất Nhi dọa đến kinh hoảng,đến vỗ vào lưng của nàng, "Tỷ có phải gây lộn với biểu ca hay không?"
Vài ngày này không khí trong Nghiêm phủ không tốt cực kỳ, Nghiên Quân Đường luôn luôn dịu dàng giờ đây trở nên khác thường mỗi ngày vẻ mặt đều rất lạnh nhạt, dáng vẻ lạnh băng, căn bản không ai dám nhích tới gần.
Hơn nữa hắn không có trở về phòng ngủ, Tiểu Thất Nhi vừa vẫn núp ở trong phòng, người sáng suốt một chút không cần đoán cũng biết hai người nhất định cãi nhau.
"Tỷ không biết......" Tiểu Thất Nhi lắc đầu, buồn bực nói.
"Tại sao không biết,tỷ có không có gây lộn cũng không biết?" Đỗ Tiểu Nguyệt có chút không giải thích được.
Hít hít lỗ mũi, Tiểu Thất Nhi ngẩng lên, ánh mắt đã sớm sưng đỏ,dáng vẻ đáng thương làm người khác đau lòng.
"Tỳ chỉ biết hắn rất tức giận, không hiểu hắn vì sao tức giận với tỷ, tỷ thật không hiểu......"
Đỗ Tiểu Nguyệt cũng không hiểu Tiểu Thất Nhi ở nói cái gì, "Tỷ đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói cho muội nghe đi?"
"Được." Tiểu Thất Nhi gật đầu, đem tất cả chuyện ngày đó trong phòng sách nói với Đỗ Tiểu Nguyệt,trừ một số đoạn nàng bị hắn bắt nạt rất thảm.
Đỗ Tiểu Nguyệt nghe xong, thiếu chút không bóp cổ của Tiểu Thất Nhi, mắng nàng đại ngu ngốc."Tỷ là đồ ngốc! Muội thật bị tỷ đánh bại!"
"Tỷ thế nào?" Tiểu Thất Nhi bị Đỗ Tiểu Nguyệt thở vù vù dọa đến hoảng sợ.
"Nàng tại sao kêu biểu ca nạp thiếp? Chẳng lẽ tỷ muốn cùng người khác chia xẻ trượng phu sao?"
"Tỷ đương nhiên không muốn nữa!" Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu."Nhưng mà cha nói, nếu tỷ không để Quân Đường nạp thiếp, liền đuổi tỷ ra khỏi Nghiêm phủ, tỷ không muốn rời khỏi hắn nha!"
Đỗ Tiểu Nguyệt không nhịn được đảo cặp mắt hoài nghi. Nàng cũng biết sự kiện này cha nhất định có tham một chân, bất quá......
Nàng hoài nghi hiếu kỳ nhìn sang Tiểu Thất Nhi."Nàng lúc trước không phải là luôn nói biểu ca muội đáng ghét sao? Tại sao bây giờ không muốn rời khỏi hắn?"
"Tỷ......" Tiểu Thất Nhi xấu hổ hồng hai má, ấp úng nói: "Tỷ thật rất ghét chàng, nhưng mà sau này mới biết được, sau đáng ghét chính là vui, kỳ thật...... tỷ cũng thích chàng!"
Đang nói đang nói, nàng không nhịn được khóc lên.
"Wow! Tỷ đừng khóc nửa!" Đỗ Tiểu Nguyệt bị dọa, tại sao nói khóc là khóc liền nha nha?
"Tỷ không nhịn được!Chàng không phải là vĩnh viễn cũng không muốn nhìn tỷ nữa? Tỷ đây ở lại Nghiêm phủ có ý nghĩa gì a,tỷ không nên nha! Tỷ nghĩ muốn ở bên cạnh hắn, cho dù mỗi ngày đều bị hắn bắt nạt, tỷ cũng cam nguyện nha!"
"Tỷ phải đi nói với biểu ca nhé!" Đỗ Tiểu Nguyệt chịu không được nhìn Tiểu Thất Nhi, "Đem những gì tỷ nghĩ nói với biểu ca nha! Ở đây khóc cũng vô dụng!"
"Nhưng mà....." Nàng sợ nha! Hắn rất tức giận, nàng lần đầu tiên nhìn thấy hắn tức giận như vậy.
"Nhưng mà! Chẳng lẽ tỷ thật muốn muốn biểu ca muội lấy Niệm Vân tỷ sao?"
Nàng đương nhiên không nên! Tiểu Thất Nhi dùng sức lắc đầu. Nàng muốn hắn chỉ thuộc về một người là nàng nha!
Nghe theo chỉ thị của Đỗ Tiểu Nguyệt, Tiểu Thất Nhi đi tới bên ngoài phòng khách.
Thì ra vài ngày này Nghiêm Quân Đường đều ngủ ở phòng khách, mà không phải cùng Phương Niệm Vân ở chung một chỗ, Tiểu Thất Nhi nghe thấy không nhịn được có chút vui vui, dũng khí cũng gia tăng một chút.
Nhưng mà..... Nhìn cửa đóng chặt, nàng không nhịn được lùi bước chân lại.
Đang chần chờ sau đó, cửa phòng lại mở trước, vừa nhìn thấy Tiểu Thất Nhi, Nghiêm Quân Đường liền lạnh lùng nhếch mày.
Hắn lãnh mạc nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Thất Nhi, nàng cắn môi sợ hãi nhìn hắn."Chàng...... Chàng phải ra khỏi nhà sao?"
"Đúng nha! Cùng Niệm Vân đi mua hôn điển." Nghiêm Quân Đường trả lời rất lạnh.
Hắn làm nàng cảm thấy đau, dũng khí vừa rồi đều biến mất.
"A...... Không quấy nhiễu chàng." Tiểu Thất Nhi xoay người cô đơn rời khỏi.
"Đứng lại!" Thấy nàng muốn đi như vậy, Nghiêm Quân Đường không nhịn được phát hỏa."Nàng rốt cuộc tìm ta có chuyện gì? Hay là cảm thấy ta nạp một thiếp còn không đủ, còn muốn ta nạp người thứ hai?"
"Không! Không phải!" Tiểu Thất Nhi cúi đầu, nén lệ trong mắt, không dám nhìn hắn.
"Nếu không thì cái gì? Nàng nói nhanh nha!"
Thấy Tiểu Thất Nhi như vậy, Nghiêm Quân Đường liền một bụng khí, nữ nhân đáng chết này căn bản không hiểu tim của hắn, chỉ biết hắn tức giận!
"Thiếp......" Tiểu Thất Nhi cắn môi cảm thấy rất oan ức, cũng nhịn không được chảy nước mắt, đáng thương khóc.
Thấy nàng khóc, Nghiêm Quân Đường cũng không chịu nổi, nhưng giọng nói vẫn lạnh, ra vẻ không thèm để ý."Khóc cái gì? Ta chỉ làm việc theo nàng muốn, nàng còn khóc cái gì a?"
Hừ! Người muốn khóc là hắn mới đúng?
Thế nhưng ngu xuẩn thích nàng! Thật lòng lại bị nàng làm hỏng, tuyệt không đáng giá!
"Ô! Chàng rất xấu......" Tiểu Thất Nhi tức giận đi đến trong lòng của Nghiêm Quân Đường, nắm tay dùng sức đánh lấy hắn."Chàng bắt nạt thiếp, chàng rất xấu...... chàng thật đáng ghét......"
p/s:Chán quá….ko hiểu sao TMN comt ko được ….."gào khóc"…ý trời……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.