Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi
Chương 42: Tịnh Y nhập viện
Jaypham
31/08/2023
Cô vừa vào phòng họp nhìn thấy vẻ mặt hắn không được tốt lắm, Ngãi Giai
cũng đoán chắc là do dụ hồi nãy đã khiến hắn không được thoải mái nhưng
cô cũng mặc kệ cô chỉ cần tập trung vào công việc của mình
“ Hôm qua Đồng Niên đã gửi cho mọi người về những tài liệu về ngày mai mọi người đã đọc qua chưa”
Ai này đều gật đầu chỉ có mỗi Lục Tử Hàn hắn vẫn ngồi mặt lạnh ở đấy
“ Tốt! Vậy tôi không cần nói nhiều nữa mọi người cứ theo kế hoạch ban đầu mà làm, ngày mai hay giữ tinh thần tỉnh táo mà đám phán tôi không muốn bất kì chuyện gì xảy ra một lần nữa mọi người nghe rõ rồi chứ”
“ Rõ rồi” mọi người đồng thanh trả lời
Đột nhiên điện thoại của hắn vang lên mọi ánh nhìn ở trong phòng đều đổ dồn vào hắn đặc biệt là cô. Bàn tay nhanh nhẹn lập tức nghe máy, người bên kia nghe được giọng hắn liền gấp gáp trả lời
“ Tử Hàn cậu mau đến chỗ tôi Tịnh Y em ấy ngất xỉu rồi”
Hắn nghe tin liền đứng bật dậy không nói lời nào lật đật cầm áo khoác chạy thẳng ra ngoài. Ngãi Giai nhìn theo hắn trong lòng lại có thứ gì đó khiến cô không được thoải mái
Tại bệnh viện
Hắn từ cửa bệnh viện hối hả chạy vào “ Em ấy sao rồi”
“ Chỉ là uống nhằm phải thuốc gì đó nên là ngất xỉu thôi, nghỉ ngơi một là không sao”
“ Nhằm thuốc?Thuốc gì vậy?”
“ Thành phần trong thuốc có chứa loại độc khi uống phải sẽ bị ngất nặng hơn sẽ tử vong” cậu ta đưa lọ thuốc cho anh
Hắn nhìn người phụ nữ ở trên giường sắc mặt trắng bệch, hắn khẽ nhíu mày Tịnh Y mà hắn quen làm sao có thể tự tiện uống nhằm thuốc được kia chứ chắc chắn là có vấn đề
“ Cậu đã điều tra ra ai đã đưa em ấy loại thuốc này không” hắn mân mê lọ thuốc đang cầm trên tay
“ Tôi có hỏi người giúp việc, cô ta bảo Thiếu gia nhờ cô ta đưa lọ vitamin này cho em ấy vì biết rằng loại này có chứa thành phần giúp làm đẹp da”
“ Ngu ngốc” hắn nghĩ ra được gì đó miệng liền mắng bàn tay đưa vào túi quần lấy điện thoại ra gọi ai đó
“ Cho người bắt Chu Khắc Thiên lại cho tôi”
“ Chu Khắc Thiên chẳng phải anh trai của em ấy sao? Cậu muốn làm gì anh ta” Giai Nghiên khó hiểu nhìn hắn
“ Bắt người để hỏi rõ” hắn nhàng nhạt đi đến ghế sofa
“ chắc gì cậu hỏi anh ta đã khai”
“ Không khai thì đánh tới khi nào khai ra thì thôi” hắn cười như không cười nhìn cậu bạn đang đứng đấy
“ Tôi đi đây cậu ở lại đây chăm sóc em ấy đi” hắn đứng dậy chỉnh lại trang phục gọn gàng tiện thể quay sang nhìn người phụ nữ nằm trên giường
Khu nhà hoang bị người khác bỏ trống lại có âm thanh của một người đàn ông la hét không ngừng
“ Các người là ai? Sao lại bắt tao tới đây, bọn mày có biết là ai không hả”
Gã đàn ông trong đám áo đen đi đến đạp vào người anh ta “ Tao không cần biết mày là con ông cháu cha của tập đoàn nào chỉ cần mày đắc tội với lão đại tao thì tao cũng xử” gã ta liền nói xong quay sang ra lệnh cho mấy tên đàn em đánh gã ta
“ Bọn Ch* thả tao ra tụi bây tính làm gì vậy hả tao mà thoát ra được lũ bọn bây đừng hòng sống nổi ” gã ta miệng không ngừng la hét
Tiếng vỗ tay từ ngoài cổng từ từ to dừng “ Mạnh miệng gớm nhỉ”
“ Lục Tử Hàn là mày?”
“ Lâu ngày không gặp Chu Khắc Thiên”
Gã ta nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ lên tiếng giễu cợt “ Thiếu gia ăn chơi ngày nào bây giờ đã về nước rồi đó hả, mày có còn ăn bám bố mày như trước nữa không? À phải rồi mẹ mày đã tỉnh chưa hay bây giờ vẫn trở thành người thực vật”
Hắn tức giận đấm liên tục vào mặt gã ta “ im miệng mày còn nhắc mẹ tao, tao lập tức giết chết mày có nghe không hả” ánh mắt cảnh cáo nhìn gã ta
“ Mày có ngon thì làm đi để tao xem một đứa ăn bám như mày có bản lĩnh thế nào”
Ánh mắt hắn hằn lên những tia máu cơn nóng giận hắn bắt đầu nổi lên nhưng hắn lại bỏ tay mình ra khỏi người gã, chỉnh lại trang phục của bản thân rồi đi đến một chiếc ghế gần đó tiện tay đốt một gối thuốc
“ Để tao nhớ xem cái lô hàng bên New York của mày hình như là đang chuẩn bị xuất ngoại thì phải?”
Nụ cười trên môi gã ta bắt đầu nhạt dần “ Mày tính làm gì? Sao mày biết được tao có lô hàng đó”
Hắn cười nhạt nhìn gã ta “ Chỉ cần mày khai ra trong lọ thuốc vitamin mày đã đưa cho Tịnh Y uống là gì tao sẽ không đụng tới nó”
“ Vitamin? Ha con nhỏ đó chắc giờ đang hưng phấn có phải không”
“ Tao không thích người vòng vo” hắn đưa điện thoại lên
“ Tao khai tao khai. Chỉ là tao có bỏ thành phần gây nghiện loại mạnh vào thôi mấy người lần đầu uống không quen sẽ ngất xĩu”
“ mày có còn tình người không vậy em ấy là em gái mày đấy thằng khốn” hắn tức giận ném thẳng tàn thuốc vào người gã ta
“ Nó không phải em tao” gã ta gằn giọng mặt gã đã bị tàn thuốc của hắn làm đỏ
“ Hôm qua Đồng Niên đã gửi cho mọi người về những tài liệu về ngày mai mọi người đã đọc qua chưa”
Ai này đều gật đầu chỉ có mỗi Lục Tử Hàn hắn vẫn ngồi mặt lạnh ở đấy
“ Tốt! Vậy tôi không cần nói nhiều nữa mọi người cứ theo kế hoạch ban đầu mà làm, ngày mai hay giữ tinh thần tỉnh táo mà đám phán tôi không muốn bất kì chuyện gì xảy ra một lần nữa mọi người nghe rõ rồi chứ”
“ Rõ rồi” mọi người đồng thanh trả lời
Đột nhiên điện thoại của hắn vang lên mọi ánh nhìn ở trong phòng đều đổ dồn vào hắn đặc biệt là cô. Bàn tay nhanh nhẹn lập tức nghe máy, người bên kia nghe được giọng hắn liền gấp gáp trả lời
“ Tử Hàn cậu mau đến chỗ tôi Tịnh Y em ấy ngất xỉu rồi”
Hắn nghe tin liền đứng bật dậy không nói lời nào lật đật cầm áo khoác chạy thẳng ra ngoài. Ngãi Giai nhìn theo hắn trong lòng lại có thứ gì đó khiến cô không được thoải mái
Tại bệnh viện
Hắn từ cửa bệnh viện hối hả chạy vào “ Em ấy sao rồi”
“ Chỉ là uống nhằm phải thuốc gì đó nên là ngất xỉu thôi, nghỉ ngơi một là không sao”
“ Nhằm thuốc?Thuốc gì vậy?”
“ Thành phần trong thuốc có chứa loại độc khi uống phải sẽ bị ngất nặng hơn sẽ tử vong” cậu ta đưa lọ thuốc cho anh
Hắn nhìn người phụ nữ ở trên giường sắc mặt trắng bệch, hắn khẽ nhíu mày Tịnh Y mà hắn quen làm sao có thể tự tiện uống nhằm thuốc được kia chứ chắc chắn là có vấn đề
“ Cậu đã điều tra ra ai đã đưa em ấy loại thuốc này không” hắn mân mê lọ thuốc đang cầm trên tay
“ Tôi có hỏi người giúp việc, cô ta bảo Thiếu gia nhờ cô ta đưa lọ vitamin này cho em ấy vì biết rằng loại này có chứa thành phần giúp làm đẹp da”
“ Ngu ngốc” hắn nghĩ ra được gì đó miệng liền mắng bàn tay đưa vào túi quần lấy điện thoại ra gọi ai đó
“ Cho người bắt Chu Khắc Thiên lại cho tôi”
“ Chu Khắc Thiên chẳng phải anh trai của em ấy sao? Cậu muốn làm gì anh ta” Giai Nghiên khó hiểu nhìn hắn
“ Bắt người để hỏi rõ” hắn nhàng nhạt đi đến ghế sofa
“ chắc gì cậu hỏi anh ta đã khai”
“ Không khai thì đánh tới khi nào khai ra thì thôi” hắn cười như không cười nhìn cậu bạn đang đứng đấy
“ Tôi đi đây cậu ở lại đây chăm sóc em ấy đi” hắn đứng dậy chỉnh lại trang phục gọn gàng tiện thể quay sang nhìn người phụ nữ nằm trên giường
Khu nhà hoang bị người khác bỏ trống lại có âm thanh của một người đàn ông la hét không ngừng
“ Các người là ai? Sao lại bắt tao tới đây, bọn mày có biết là ai không hả”
Gã đàn ông trong đám áo đen đi đến đạp vào người anh ta “ Tao không cần biết mày là con ông cháu cha của tập đoàn nào chỉ cần mày đắc tội với lão đại tao thì tao cũng xử” gã ta liền nói xong quay sang ra lệnh cho mấy tên đàn em đánh gã ta
“ Bọn Ch* thả tao ra tụi bây tính làm gì vậy hả tao mà thoát ra được lũ bọn bây đừng hòng sống nổi ” gã ta miệng không ngừng la hét
Tiếng vỗ tay từ ngoài cổng từ từ to dừng “ Mạnh miệng gớm nhỉ”
“ Lục Tử Hàn là mày?”
“ Lâu ngày không gặp Chu Khắc Thiên”
Gã ta nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ lên tiếng giễu cợt “ Thiếu gia ăn chơi ngày nào bây giờ đã về nước rồi đó hả, mày có còn ăn bám bố mày như trước nữa không? À phải rồi mẹ mày đã tỉnh chưa hay bây giờ vẫn trở thành người thực vật”
Hắn tức giận đấm liên tục vào mặt gã ta “ im miệng mày còn nhắc mẹ tao, tao lập tức giết chết mày có nghe không hả” ánh mắt cảnh cáo nhìn gã ta
“ Mày có ngon thì làm đi để tao xem một đứa ăn bám như mày có bản lĩnh thế nào”
Ánh mắt hắn hằn lên những tia máu cơn nóng giận hắn bắt đầu nổi lên nhưng hắn lại bỏ tay mình ra khỏi người gã, chỉnh lại trang phục của bản thân rồi đi đến một chiếc ghế gần đó tiện tay đốt một gối thuốc
“ Để tao nhớ xem cái lô hàng bên New York của mày hình như là đang chuẩn bị xuất ngoại thì phải?”
Nụ cười trên môi gã ta bắt đầu nhạt dần “ Mày tính làm gì? Sao mày biết được tao có lô hàng đó”
Hắn cười nhạt nhìn gã ta “ Chỉ cần mày khai ra trong lọ thuốc vitamin mày đã đưa cho Tịnh Y uống là gì tao sẽ không đụng tới nó”
“ Vitamin? Ha con nhỏ đó chắc giờ đang hưng phấn có phải không”
“ Tao không thích người vòng vo” hắn đưa điện thoại lên
“ Tao khai tao khai. Chỉ là tao có bỏ thành phần gây nghiện loại mạnh vào thôi mấy người lần đầu uống không quen sẽ ngất xĩu”
“ mày có còn tình người không vậy em ấy là em gái mày đấy thằng khốn” hắn tức giận ném thẳng tàn thuốc vào người gã ta
“ Nó không phải em tao” gã ta gằn giọng mặt gã đã bị tàn thuốc của hắn làm đỏ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.