Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn
Chương 99
Quất Tử Chu
16/08/2022
Thời điểm đi ra ngoài, vừa lúc gặp phải Hứa Vân Kỳ đang ôm sách từ bên ngoài đi vào.
Hứa Vân Kỳ nhìn thấy bọn họ, dừng bước chân lại, mỉm cười hỏi: “Đây là bạn cậu sao?”
“Đúng vậy.” Khâu Hàn trả lời.
Mà lúc này, đám người Diệp Bác Lỗi cũng đi tới.
Hứa Vân Kỳ sững sờ đứng ở tại chỗ, mà Khâu Hàn cùng Cố Dương thì nhìn nhau một cái, hai người vô cùng ăn ý đi về phía đình viện, chờ xem kịch hay.
“Gã chính là Hứa Vân Kỳ?” Cố Dương dùng tay che miệng, nhỏ giọng bên tai hỏi Khâu Hàn.
Khâu Hàn gật đầu, kéo Cố Dương đi quanh giả vờ như là đang tham quan đình viện.
Diệp Bác Lỗi đã biết chuyện Hứa Vân Kỳ về cùng với Diệp Huyên Thành, hắn đặc biệt tới đây muốn xác nhận lại một chút, hắn muốn nhìn thử xem người này là Hứa Vân Kỳ chân chính hay chỉ là một người vô cùng giống Hứa Vân Kỳ mà thôi.
Vốn dĩ hắn cho rằng Hứa Vân Kỳ đã không còn sống ở trên đời nữa nhưng không ngờ bây giờ gã lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt hắn. Nếu Hứa Vân Kỳ xuất hiện sớm hơn một năm hoặc là chỉ cần xuất hiện sớm hơn mấy tháng thôi, hắn khẳng định sẽ mừng rỡ như điên. Nhưng hiện tại…… trong lòng hắn có lẽ vẫn có sự vui mừng khi có thể nhìn thấy gã còn sống, chỉ là tâm tình đã không còn giống như trước.
Diệp Bác Lỗi nhìn Hứa Vân Kỳ nói: “Thì ra, anh còn sống.”
Hứa Vân Kỳ ngẩng đầu nhìn Diệp Bác Lỗi, ánh mắt buông xuống nói: “Phải, rất xin lỗi vì đã giấu diếm mọi người lâu như vậy.”
“Nhiều năm không xuất hiện như vậy là vì trốn tôi sao?” Diệp Bác Lỗi hỏi.
Hứa Vân Kỳ bảo trì trầm mặc, không trả lời hắn.
Diệp Bác Lỗi coi như là gã đang cam chịu: “Như vậy xem ra, hẳn là tôi xin lỗi anh mới đúng, có lẽ lúc trước tôi đã làm quá nhiều việc khiến anh cảm thấy phiền hà, cho nên mới làm anh trốn mãi ở nước ngoài nhiều năm như vậy. Biết tin anh còn sống, tôi nghiêm túc suy nghĩ lại rồi, tôi đối với anh…… Cảm thấy thật xin lỗi, nếu không phải bởi vì tôi, hẳn là anh đã sớm ở bên nhau với chú ấy rồi.” .
||||| Truyện đề cử: Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ |||||
Hứa Vân Kỳ sửng sốt một chút nói: “Mấy năm nay không gặp, tôi thấy anh trưởng thành hơn rất nhiều rồi đó.”
“Tôi đã là một người kết hôn đến hai lần, ngay cả con cũng đều có, trải qua nhiều việc như vậy, đương nhiên là phải trưởng thành hơn một chút rồi.” Diệp Bác Lỗi nói: “Anh thì vẫn không thay đổi vẫn giống trước kia như đúc.”
Hứa Vân Kỳ ôm sách trong tay, cúi đầu cười nhạt một chút.
Diệp Bác Lỗi quay đầu nhìn về phía bên ngoài đình viện, Khâu Hàn cùng Cố Dương đang đứng dưới tàng cây, hắn nhìn mặt Khâu Hàn rồi dần dần thất thần, trong lòng hắn cũng vô cùng rối rắm và hoang mang, hiện tại đến tột cùng là hắn thích Hứa Vân Kỳ hay là thích Khâu Hàn. Mà điều làm hắn càng khiếp sợ hơn chính là, vấn đề mà đặt ở mấy tháng trước tưởng chừng như không cần nghĩ cũng có thể trả lời được thì hiện tại lại không cách nào có đáp án.
Khâu Hàn thấy Diệp Bác Lỗi nhìn về phía mình, trong lòng có chút không hiểu được, nghĩ thầm người mà anh yêu đến chết đi sống lại, hiện tại đang đứng ở trước mặt kìa, anh nhìn tui để làm cái gì?
Khâu Hàn vốn tưởng rằng, Diệp Bác Lỗi sau khi nhìn thấy Hứa Vân Kỳ, một là sẽ kích động ôm gã khóc ra, hai là sẽ kích động chất vấn gã nếu còn sống vì sao nhiều năm như vậy lại không xuất hiện. Nhưng nhìn qua thì thấy Diệp Bác Lỗi đang vô cùng bình tĩnh, vốn dĩ còn đang muốn xem náo nhiệt, hiện giờ Khâu Hàn đã cảm thấy không còn thú vị nữa, liền mang theo Cố Dương rời đi.
Tiễn Cố Dương xong, Khâu Hàn đi đến phòng làm việc của mình, cậu muốn nắm chặt thời gian để nghiên cứu ủ rượu.
Năm đó, Diệp Bác Lỗi vì Hứa Vân Kỳ mà náo loạn ra rất nhiều chuyện, đặc biệt là quậy Diệp Huyên Thành rất nhiều lần, cho nên rất nhiều người biết chuyện Diệp Bác Lỗi cùng Diệp Huyên Thành đang thích cùng một người, người này chính là Hứa Vân Kỳ. Hiện tại Hứa Vân Kỳ không chỉ đã trở lại, mà còn vào Diệp gia ở, sự việc đang dần dần truyền ra ngoài, rất nhiều người đều đang chờ xem náo nhiệt. Khâu Hàn cũng đang chờ xem thử Diệp Huyên Thành sẽ cho Hứa Vân Kỳ thân phận gì, để gã có thể tiếp tục ở lại Diệp gia.
Khâu Hàn mới vừa mở cửa phòng làm việc ra chuẩn bị đi ra ngoài, liền nhìn thấy Hứa Vân Kỳ đang đứng ở bên ngoài nhìn đông nhìn tây.
Hứa Vân Kỳ nhìn thấy Khâu Hàn, cũng có chút ngoài ý muốn kêu lên: “Khâu Hàn?” Gã đi đến trước mặt Khâu Hàn nói: “Tôi có chút mù đường, mà Diệp gia lại quá lớn, đi tới đi lui liền không biết đây là nơi nào, nơi này là?”
“Nơi này là phòng làm việc của tôi.” Khâu Hàn nói.
“Phòng làm việc?” Hứa Vân Kỳ ngửi được bên trong có hương rượu bay ra, vẻ mặt chờ mong nói: “Cậu ủ rượu ở bên trong sao? Nếu đã kết thúc rồi, tôi có thể đi vào bên trong ngồi không?”
“Không thể.” Khâu Hàn cự tuyệt vô cùng dứt khoát, sau đó đóng cửa lại chuẩn bị rời đi.
Nghe được Khâu Hàn cự tuyệt, Hứa Vân Kỳ mất mát cúi đầu, đi theo phía sau Khâu Hàn hỏi: “Khâu Hàn, có phải cậu chán ghét tôi hay không?”
“Có lẽ đi.” Khâu Hàn không phủ nhận, bởi vì xác thật cậu có chút chán ghét gã.
Hứa Vân Kỳ nói: “Tôi có thể hỏi nhuyên nhân một chút được không?”
“Anh hỏi cũng vô dụng, ngay cả tôi cũng không biết vì sao.” Khâu Hàn nói xong liền đi.
Hứa Vân Kỳ đứng ở tại chỗ, nhìn bóng dáng Khâu Hàn, không biết đang nghĩ đến cái gì.
Ba ngày sau, Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành ăn bữa sáng ở nhà ăn, ăn xong bữa sáng, Khâu Hàn chuẩn bị cùng Diệp Huyên Thành đến công ty. Tuy rằng, Khâu Hàn cũng có thể hoàn thành công việc ở nhà, có đến công ty hay không cũng đều được, bất quá cậu cảm thấy ngẫu nhiên nên xuất hiện ở công ty nhiều một chút.
Hai người an tĩnh ăn xong bữa sáng, Hứa Vân Kỳ đã đi tới, đứng ở phía sau quản gia cùng chờ đợi.
Tay cầm chén cơm của Khâu Hàn hơi dừng một chút, quay đầu lại nhìn Hứa Vân Kỳ một cái, sau đó thần sắc tự nhiên bình tĩnh tiếp tục uống cháo. Trong lòng nghĩ, cảnh tượng này có chút quen mắt, thời điểm cậu vừa mới trở thành trợ lý của Diệp Huyên Thành, cũng đứng ở phía sau quản gia chờ đợi như thế, xem ra chắc không bao lâu nữa, Hứa Vân Kỳ sẽ ngồi xuống cùng Diệp Huyên Thành ăn bữa sáng.
Ăn xong bữa sáng, chuẩn bị ra cửa, bảo tiêu mở cửa xe ra, sau khi Diệp Huyên Thành lên xe, Khâu Hàn đứng không nhúc nhích, bảo tiêu nhìn về phía cậu, chờ cậu lên xe.
“Tôi ngồi xe phía sau.” Khâu Hàn nói.
Bên trong xe, Diệp Huyên Thành cũng không nói gì, bảo tiêu đóng cửa xe lại, Khâu Hàn xoay người đi về xe phía sau.
- --------------------------------------
Editor: Thì là hai người đang giận dỗi nhau á, cứ im thin thít hông nói gì là ra nông nỗi này đó. Những con nguo
Hứa Vân Kỳ nhìn thấy bọn họ, dừng bước chân lại, mỉm cười hỏi: “Đây là bạn cậu sao?”
“Đúng vậy.” Khâu Hàn trả lời.
Mà lúc này, đám người Diệp Bác Lỗi cũng đi tới.
Hứa Vân Kỳ sững sờ đứng ở tại chỗ, mà Khâu Hàn cùng Cố Dương thì nhìn nhau một cái, hai người vô cùng ăn ý đi về phía đình viện, chờ xem kịch hay.
“Gã chính là Hứa Vân Kỳ?” Cố Dương dùng tay che miệng, nhỏ giọng bên tai hỏi Khâu Hàn.
Khâu Hàn gật đầu, kéo Cố Dương đi quanh giả vờ như là đang tham quan đình viện.
Diệp Bác Lỗi đã biết chuyện Hứa Vân Kỳ về cùng với Diệp Huyên Thành, hắn đặc biệt tới đây muốn xác nhận lại một chút, hắn muốn nhìn thử xem người này là Hứa Vân Kỳ chân chính hay chỉ là một người vô cùng giống Hứa Vân Kỳ mà thôi.
Vốn dĩ hắn cho rằng Hứa Vân Kỳ đã không còn sống ở trên đời nữa nhưng không ngờ bây giờ gã lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt hắn. Nếu Hứa Vân Kỳ xuất hiện sớm hơn một năm hoặc là chỉ cần xuất hiện sớm hơn mấy tháng thôi, hắn khẳng định sẽ mừng rỡ như điên. Nhưng hiện tại…… trong lòng hắn có lẽ vẫn có sự vui mừng khi có thể nhìn thấy gã còn sống, chỉ là tâm tình đã không còn giống như trước.
Diệp Bác Lỗi nhìn Hứa Vân Kỳ nói: “Thì ra, anh còn sống.”
Hứa Vân Kỳ ngẩng đầu nhìn Diệp Bác Lỗi, ánh mắt buông xuống nói: “Phải, rất xin lỗi vì đã giấu diếm mọi người lâu như vậy.”
“Nhiều năm không xuất hiện như vậy là vì trốn tôi sao?” Diệp Bác Lỗi hỏi.
Hứa Vân Kỳ bảo trì trầm mặc, không trả lời hắn.
Diệp Bác Lỗi coi như là gã đang cam chịu: “Như vậy xem ra, hẳn là tôi xin lỗi anh mới đúng, có lẽ lúc trước tôi đã làm quá nhiều việc khiến anh cảm thấy phiền hà, cho nên mới làm anh trốn mãi ở nước ngoài nhiều năm như vậy. Biết tin anh còn sống, tôi nghiêm túc suy nghĩ lại rồi, tôi đối với anh…… Cảm thấy thật xin lỗi, nếu không phải bởi vì tôi, hẳn là anh đã sớm ở bên nhau với chú ấy rồi.” .
||||| Truyện đề cử: Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ |||||
Hứa Vân Kỳ sửng sốt một chút nói: “Mấy năm nay không gặp, tôi thấy anh trưởng thành hơn rất nhiều rồi đó.”
“Tôi đã là một người kết hôn đến hai lần, ngay cả con cũng đều có, trải qua nhiều việc như vậy, đương nhiên là phải trưởng thành hơn một chút rồi.” Diệp Bác Lỗi nói: “Anh thì vẫn không thay đổi vẫn giống trước kia như đúc.”
Hứa Vân Kỳ ôm sách trong tay, cúi đầu cười nhạt một chút.
Diệp Bác Lỗi quay đầu nhìn về phía bên ngoài đình viện, Khâu Hàn cùng Cố Dương đang đứng dưới tàng cây, hắn nhìn mặt Khâu Hàn rồi dần dần thất thần, trong lòng hắn cũng vô cùng rối rắm và hoang mang, hiện tại đến tột cùng là hắn thích Hứa Vân Kỳ hay là thích Khâu Hàn. Mà điều làm hắn càng khiếp sợ hơn chính là, vấn đề mà đặt ở mấy tháng trước tưởng chừng như không cần nghĩ cũng có thể trả lời được thì hiện tại lại không cách nào có đáp án.
Khâu Hàn thấy Diệp Bác Lỗi nhìn về phía mình, trong lòng có chút không hiểu được, nghĩ thầm người mà anh yêu đến chết đi sống lại, hiện tại đang đứng ở trước mặt kìa, anh nhìn tui để làm cái gì?
Khâu Hàn vốn tưởng rằng, Diệp Bác Lỗi sau khi nhìn thấy Hứa Vân Kỳ, một là sẽ kích động ôm gã khóc ra, hai là sẽ kích động chất vấn gã nếu còn sống vì sao nhiều năm như vậy lại không xuất hiện. Nhưng nhìn qua thì thấy Diệp Bác Lỗi đang vô cùng bình tĩnh, vốn dĩ còn đang muốn xem náo nhiệt, hiện giờ Khâu Hàn đã cảm thấy không còn thú vị nữa, liền mang theo Cố Dương rời đi.
Tiễn Cố Dương xong, Khâu Hàn đi đến phòng làm việc của mình, cậu muốn nắm chặt thời gian để nghiên cứu ủ rượu.
Năm đó, Diệp Bác Lỗi vì Hứa Vân Kỳ mà náo loạn ra rất nhiều chuyện, đặc biệt là quậy Diệp Huyên Thành rất nhiều lần, cho nên rất nhiều người biết chuyện Diệp Bác Lỗi cùng Diệp Huyên Thành đang thích cùng một người, người này chính là Hứa Vân Kỳ. Hiện tại Hứa Vân Kỳ không chỉ đã trở lại, mà còn vào Diệp gia ở, sự việc đang dần dần truyền ra ngoài, rất nhiều người đều đang chờ xem náo nhiệt. Khâu Hàn cũng đang chờ xem thử Diệp Huyên Thành sẽ cho Hứa Vân Kỳ thân phận gì, để gã có thể tiếp tục ở lại Diệp gia.
Khâu Hàn mới vừa mở cửa phòng làm việc ra chuẩn bị đi ra ngoài, liền nhìn thấy Hứa Vân Kỳ đang đứng ở bên ngoài nhìn đông nhìn tây.
Hứa Vân Kỳ nhìn thấy Khâu Hàn, cũng có chút ngoài ý muốn kêu lên: “Khâu Hàn?” Gã đi đến trước mặt Khâu Hàn nói: “Tôi có chút mù đường, mà Diệp gia lại quá lớn, đi tới đi lui liền không biết đây là nơi nào, nơi này là?”
“Nơi này là phòng làm việc của tôi.” Khâu Hàn nói.
“Phòng làm việc?” Hứa Vân Kỳ ngửi được bên trong có hương rượu bay ra, vẻ mặt chờ mong nói: “Cậu ủ rượu ở bên trong sao? Nếu đã kết thúc rồi, tôi có thể đi vào bên trong ngồi không?”
“Không thể.” Khâu Hàn cự tuyệt vô cùng dứt khoát, sau đó đóng cửa lại chuẩn bị rời đi.
Nghe được Khâu Hàn cự tuyệt, Hứa Vân Kỳ mất mát cúi đầu, đi theo phía sau Khâu Hàn hỏi: “Khâu Hàn, có phải cậu chán ghét tôi hay không?”
“Có lẽ đi.” Khâu Hàn không phủ nhận, bởi vì xác thật cậu có chút chán ghét gã.
Hứa Vân Kỳ nói: “Tôi có thể hỏi nhuyên nhân một chút được không?”
“Anh hỏi cũng vô dụng, ngay cả tôi cũng không biết vì sao.” Khâu Hàn nói xong liền đi.
Hứa Vân Kỳ đứng ở tại chỗ, nhìn bóng dáng Khâu Hàn, không biết đang nghĩ đến cái gì.
Ba ngày sau, Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành ăn bữa sáng ở nhà ăn, ăn xong bữa sáng, Khâu Hàn chuẩn bị cùng Diệp Huyên Thành đến công ty. Tuy rằng, Khâu Hàn cũng có thể hoàn thành công việc ở nhà, có đến công ty hay không cũng đều được, bất quá cậu cảm thấy ngẫu nhiên nên xuất hiện ở công ty nhiều một chút.
Hai người an tĩnh ăn xong bữa sáng, Hứa Vân Kỳ đã đi tới, đứng ở phía sau quản gia cùng chờ đợi.
Tay cầm chén cơm của Khâu Hàn hơi dừng một chút, quay đầu lại nhìn Hứa Vân Kỳ một cái, sau đó thần sắc tự nhiên bình tĩnh tiếp tục uống cháo. Trong lòng nghĩ, cảnh tượng này có chút quen mắt, thời điểm cậu vừa mới trở thành trợ lý của Diệp Huyên Thành, cũng đứng ở phía sau quản gia chờ đợi như thế, xem ra chắc không bao lâu nữa, Hứa Vân Kỳ sẽ ngồi xuống cùng Diệp Huyên Thành ăn bữa sáng.
Ăn xong bữa sáng, chuẩn bị ra cửa, bảo tiêu mở cửa xe ra, sau khi Diệp Huyên Thành lên xe, Khâu Hàn đứng không nhúc nhích, bảo tiêu nhìn về phía cậu, chờ cậu lên xe.
“Tôi ngồi xe phía sau.” Khâu Hàn nói.
Bên trong xe, Diệp Huyên Thành cũng không nói gì, bảo tiêu đóng cửa xe lại, Khâu Hàn xoay người đi về xe phía sau.
- --------------------------------------
Editor: Thì là hai người đang giận dỗi nhau á, cứ im thin thít hông nói gì là ra nông nỗi này đó. Những con nguo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.