Chương 39: Dư Luận
Mai
19/01/2024
Lê Hân? À, vài hôm trước cậu có đến tìm người ta hợp tác, chỉ cần cậu ta chịu đứng ra làm nạn nhân chỉ tội Tưởng Nghĩa, xác suất tống gã ta vào tù sẽ cao hơn. Địa chỉ khác mà Khúc Sở Vân đưa cho cậu không dùng được, người bị hại đã dọn đi thành phố khác, muốn tra địa chỉ nhà cần chút thời gian.
Lý Mộng Khiết ngẩng cổ lên nhìn xem là đứa nào không có mắt dám chất vấn cậu. Lý Thiệu Từ học trên cậu hai lớp, năm nay 12, cùng lớp với Lý Thiệu Tây. Hai người này vừa đẹp vừa ngầu lại cùng học một lớp, nhưng lại nhìn nhau không vừa mắt, cậu có nghe Lý Thiệu Tây nói, hắn ta và Lý Thiệu Từ là đối thủ một mất một còn, không chỉ so điểm thi mà còn so cả thành thích thể thao. Có một năm Lý Thiệu Từ được bầu làm giáo thảo, Lý Thiệu Tây mặt mũi tối sầm mấy tháng liền, cậu còn tưởng hắn bị tiêu chảy.
Một người như vậy lại có liên quan đến Lê Hân?
Thấy cậu hồi lâu không trả lời, Lý Thiệu Từ đành phải kiên nhẫn hỏi lại lần nữa, giọng nhẹ nhàng hơn tránh dọa cậu sợ, không biết tại sao nhưng anh ta lại cảm thấy cậu rất dễ gần: “Tôi chỉ muốn biết cậu và Lê Hân có quan hệ thế nào thôi à. Có phải vì cậu mà Lê Hân từ chối tôi không, cậu ấy từng nói mình thích cute boy…” Càng nói càng ủy khuất.
“…” Cute boy là cái chó gì.
Lý Mộng Khiết như nuốt phải ruồi, cậu và Lê Hân đều nằm dưới thì làm gì ăn, nhìn thấy anh ta như cún bị chủ vứt, ý xấu nổi lên, cười hé hàm răng: “Nếu tôi và cậu ta có gì đó thật thì sao?”
Lý Thiệu Từ trừng mắt, nắm chặt nắm tay: “Nếu là như vậy thì…thì…”
Trong ánh nhìn khinh bỉ của Lý Mộng Khiết, anh ta móc ra một cái thẻ đen, rớt nước mắt nói: “Tôi cho cậu 50 triệu, chia tay với Lê Hân đi.” Lê Hân là người anh ta thích từ bé tí, nhìn cậu ta vui vẻ bên người khác, anh ta không cam lòng. Cả hai đang rất vui vẻ với nhau, sắp xác định quan hệ yêu đương vậy mà cậu ta lại đột ngột biến mất.
Lý Mộng Khiết trợn mắt há hốc mồm: “…” Bị điên à?
Lý Thiệu Từ móc thêm hai cái thẻ nữa: “Chê ít? Tôi còn có!” Lý thiếu gia không có gì ngoài thẻ tín dụng.
Nhìn Lý Thiệu Từ chân thành thật tâm, biểu cảm kia không giống giả bộ, anh ta thật sự rất thích Lê Hân. Cậu hiểu rõ, lý do Lê Hân đột ngột nghỉ học chuyển vào khu phố nhỏ sống một mình. Ra là không dám đối mặt với anh ta, nhìn mà xem Tưởng Nghĩa làm chuyện tốt gì.
Lý Thiệu Từ căng thẳng, Lý Mộng Khiết nheo mắt, đưa tay muốn chộp cái thẻ: “Thấy anh đáng thương như vậy nên tôi miễn cưỡng nhận-Á!”
Bị Dương Trường Miên kí vào một cái, hung dữ nói: “Lý Mộng Khiết, nửa ngày không gặp cậu lại trấn lột tiền của đàn anh lớp trên đấy à?! Trả cho người ta ngay!” Tới trên lớp cậu ta còn nghe danh đại ca Khiết vang dội, bọn bạn học còn định góp tiền bảo kê gửi cậu ta, nhờ cậu ta gửi cho Lý Mộng Khiết giùm. Ra là thằng bạn thân làm đại ca thật.
Lý Mộng Khiết ôm đầu, kí hoài riết rồi không cao thêm miếng nào luôn: “Mình có trấn lột đâu, anh ta tự nguyện đưa mà!”
Lý Thiệu Từ gật đầu, giống mấy tên nhà giàu ngu ngốc: “Là tôi muốn cho cậu ta tiền.”
Hai bên hành lang các học sinh khác châu đầu ghé tai, trộm nhìn qua phía bên này, Dương Trường Miên đỡ trán: “Trước mắt đi chỗ khác rồi nói.” Danh tiếng của Lý Mộng Khiết trong khối đã thối, giờ mà truyền ra chuyện cậu trấn lột anh lớp lớn chắc còn kém hơn.
_______
Nhà họ Lý.
Chuyện hôm sinh nhật Lý Thiệu Tây được đưa lên báo đài, còn lên cả mạng xã hội, không biết truyền thông trà trộn vào bằng cách nào, không những chụp ảnh hiện trường mà còn quay cả video lại lúc đang giằng co với Lý Mộng Khiết. Giờ cả nhà họ Lý được dân chúng chú ý còn nhiều hơn trước, làm Đỗ Như Hoa không dám ra khỏi cửa, sợ bị chỉ trỏ.
Hình ảnh được Sứ Giả đăng lên đều không phải chỉnh sửa, gương mặt phẫn nộ như ả đàn bàn chanh chua cay nghiệt của bà ta được bắt trọn từng khoảng khắc, biểu cảm của anh em nhà họ Lý phong phú, đều có thể chế thành gói emoji.
Choang!
“Lại là cái tên Sứ Giả Công Lý chết tiệt này! Khốn kiếp!” Đỗ Như Hoa ném văng ly trà khi lướt trúng bài đăng đang bóc phốt bà ta trên mạng, đều là bình luận trái chiều.
Sứ Giả Công Lý nhiều lần đưa tin giật gân, lại còn chính xác trăm phần trăm, lần trước là vụ án của Tô Hạ Dương đã có được một lượng lớn cộng đồng mạng theo dõi. Vài hôm trước tuồn ra công ty xây dựng nhà họ Vĩ cắt xén nguyên vật liệu đang bị cảnh sát điều tra, lần này lại tới lượt Lý gia lên thớt.
Lý Khang cũng sứt đầu mẻ trán với những tin tức này, giá cổ phiếu công ty giảm xuống, bộ phận quan hệ công chúng cũng không thể thương lượng với chủ tài khoản xóa bài đăng. Bọn họ lại không thể kiện Sứ Giả Công Lý, bài đăng của cậu ta đều đúng sự thật bằng chứng đều có.
Cộng đồng mạng có bình luận như vầy: Sứ Giả Công Lý thật đúng là nhân tài, vũng shit nào cũng có dấu chân của cậu ta!
Lý Mộng Khiết ngẩng cổ lên nhìn xem là đứa nào không có mắt dám chất vấn cậu. Lý Thiệu Từ học trên cậu hai lớp, năm nay 12, cùng lớp với Lý Thiệu Tây. Hai người này vừa đẹp vừa ngầu lại cùng học một lớp, nhưng lại nhìn nhau không vừa mắt, cậu có nghe Lý Thiệu Tây nói, hắn ta và Lý Thiệu Từ là đối thủ một mất một còn, không chỉ so điểm thi mà còn so cả thành thích thể thao. Có một năm Lý Thiệu Từ được bầu làm giáo thảo, Lý Thiệu Tây mặt mũi tối sầm mấy tháng liền, cậu còn tưởng hắn bị tiêu chảy.
Một người như vậy lại có liên quan đến Lê Hân?
Thấy cậu hồi lâu không trả lời, Lý Thiệu Từ đành phải kiên nhẫn hỏi lại lần nữa, giọng nhẹ nhàng hơn tránh dọa cậu sợ, không biết tại sao nhưng anh ta lại cảm thấy cậu rất dễ gần: “Tôi chỉ muốn biết cậu và Lê Hân có quan hệ thế nào thôi à. Có phải vì cậu mà Lê Hân từ chối tôi không, cậu ấy từng nói mình thích cute boy…” Càng nói càng ủy khuất.
“…” Cute boy là cái chó gì.
Lý Mộng Khiết như nuốt phải ruồi, cậu và Lê Hân đều nằm dưới thì làm gì ăn, nhìn thấy anh ta như cún bị chủ vứt, ý xấu nổi lên, cười hé hàm răng: “Nếu tôi và cậu ta có gì đó thật thì sao?”
Lý Thiệu Từ trừng mắt, nắm chặt nắm tay: “Nếu là như vậy thì…thì…”
Trong ánh nhìn khinh bỉ của Lý Mộng Khiết, anh ta móc ra một cái thẻ đen, rớt nước mắt nói: “Tôi cho cậu 50 triệu, chia tay với Lê Hân đi.” Lê Hân là người anh ta thích từ bé tí, nhìn cậu ta vui vẻ bên người khác, anh ta không cam lòng. Cả hai đang rất vui vẻ với nhau, sắp xác định quan hệ yêu đương vậy mà cậu ta lại đột ngột biến mất.
Lý Mộng Khiết trợn mắt há hốc mồm: “…” Bị điên à?
Lý Thiệu Từ móc thêm hai cái thẻ nữa: “Chê ít? Tôi còn có!” Lý thiếu gia không có gì ngoài thẻ tín dụng.
Nhìn Lý Thiệu Từ chân thành thật tâm, biểu cảm kia không giống giả bộ, anh ta thật sự rất thích Lê Hân. Cậu hiểu rõ, lý do Lê Hân đột ngột nghỉ học chuyển vào khu phố nhỏ sống một mình. Ra là không dám đối mặt với anh ta, nhìn mà xem Tưởng Nghĩa làm chuyện tốt gì.
Lý Thiệu Từ căng thẳng, Lý Mộng Khiết nheo mắt, đưa tay muốn chộp cái thẻ: “Thấy anh đáng thương như vậy nên tôi miễn cưỡng nhận-Á!”
Bị Dương Trường Miên kí vào một cái, hung dữ nói: “Lý Mộng Khiết, nửa ngày không gặp cậu lại trấn lột tiền của đàn anh lớp trên đấy à?! Trả cho người ta ngay!” Tới trên lớp cậu ta còn nghe danh đại ca Khiết vang dội, bọn bạn học còn định góp tiền bảo kê gửi cậu ta, nhờ cậu ta gửi cho Lý Mộng Khiết giùm. Ra là thằng bạn thân làm đại ca thật.
Lý Mộng Khiết ôm đầu, kí hoài riết rồi không cao thêm miếng nào luôn: “Mình có trấn lột đâu, anh ta tự nguyện đưa mà!”
Lý Thiệu Từ gật đầu, giống mấy tên nhà giàu ngu ngốc: “Là tôi muốn cho cậu ta tiền.”
Hai bên hành lang các học sinh khác châu đầu ghé tai, trộm nhìn qua phía bên này, Dương Trường Miên đỡ trán: “Trước mắt đi chỗ khác rồi nói.” Danh tiếng của Lý Mộng Khiết trong khối đã thối, giờ mà truyền ra chuyện cậu trấn lột anh lớp lớn chắc còn kém hơn.
_______
Nhà họ Lý.
Chuyện hôm sinh nhật Lý Thiệu Tây được đưa lên báo đài, còn lên cả mạng xã hội, không biết truyền thông trà trộn vào bằng cách nào, không những chụp ảnh hiện trường mà còn quay cả video lại lúc đang giằng co với Lý Mộng Khiết. Giờ cả nhà họ Lý được dân chúng chú ý còn nhiều hơn trước, làm Đỗ Như Hoa không dám ra khỏi cửa, sợ bị chỉ trỏ.
Hình ảnh được Sứ Giả đăng lên đều không phải chỉnh sửa, gương mặt phẫn nộ như ả đàn bàn chanh chua cay nghiệt của bà ta được bắt trọn từng khoảng khắc, biểu cảm của anh em nhà họ Lý phong phú, đều có thể chế thành gói emoji.
Choang!
“Lại là cái tên Sứ Giả Công Lý chết tiệt này! Khốn kiếp!” Đỗ Như Hoa ném văng ly trà khi lướt trúng bài đăng đang bóc phốt bà ta trên mạng, đều là bình luận trái chiều.
Sứ Giả Công Lý nhiều lần đưa tin giật gân, lại còn chính xác trăm phần trăm, lần trước là vụ án của Tô Hạ Dương đã có được một lượng lớn cộng đồng mạng theo dõi. Vài hôm trước tuồn ra công ty xây dựng nhà họ Vĩ cắt xén nguyên vật liệu đang bị cảnh sát điều tra, lần này lại tới lượt Lý gia lên thớt.
Lý Khang cũng sứt đầu mẻ trán với những tin tức này, giá cổ phiếu công ty giảm xuống, bộ phận quan hệ công chúng cũng không thể thương lượng với chủ tài khoản xóa bài đăng. Bọn họ lại không thể kiện Sứ Giả Công Lý, bài đăng của cậu ta đều đúng sự thật bằng chứng đều có.
Cộng đồng mạng có bình luận như vầy: Sứ Giả Công Lý thật đúng là nhân tài, vũng shit nào cũng có dấu chân của cậu ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.