Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Quyển 1 - Chương 63: Chuyện cần nói
linh suri
18/06/2014
Hiazzz , giờ này về thì nó lại không có ai đưa về cả , chán thấy mồ .
Đáng lẽ chiều nay Tiểu Mễ phải phụ trách đưa nó về mới phải .
Vậy mà hồi nãy .
'' Xuân à , chịu khó đi 1 mình nha , mình bận đi chơi với anh Lãm rồi ''
Nghĩ mà thấy tiếc quá trời luôn .
Giá mà sáng nay đi xe riêng có phải tốt không ?
Để giờ phải đi bộ về
tối trời như vậy mà đón ta-xi thì nhất định sẽ có nhều vụ bắt cóc '' trẻ em '' nên thôi đành hoạt động bằng chân .
Dù sao nó cũng đang ngắn , hoạt động cho nó dài thêm ít nào thì hay ít đấy .
____________1h sau đó nó mới lết nổi về nhà .
Mệt mỏi nằm kềnh xuống sofa lia ánh mắt đến cái đồng hồ .
Đã hơn 6h rồi , thôi chết , cuộc hẹn với ba nó .
Chạy nhanh ra ngoài nó vội vàng khóa cửa rồi đi đến nhà lớn .
__________________Biệt thự nhà họ Trường
Cộp cộp
'' ba '' _nó
'' con đến rồi , hơi muôn đó ''
'' hôm nay con phải ở lại lớp ''
'' thành tích học tập kém ? ''
'' dạ không .''
'' vì mải lo nghĩ chuyện gì hay chăng ?''
Lắc lắc li rượu , ba nó nhìn chằm chằm vào đó , nói trúng vào tim đen của nó .
'' tại sao vậy . Tại sao con lại quen với thằng Trí Long ? ''
Như thót tim với câu hỏi của ba mình , nó như không thể tưởng tượng nổi .
'' chuyện đó ...con đã chia tay với anh ấy ''
Keng ...
1 tiếng cốc vỡ vang lên trong không gian yên tĩnh của phòng khách , đám người hầu không ai giám lên tiếng chỉ có thể đứng như tượng đá , tai nghe được cũng như không nghe thấy gì .
'' chia tay rồi cơ à ? huh ? ''
'' Tại sao ba không muốn con yêu anh ấy ? ''
'' tại sao à ? con muốn ta trả lời thế nào ? ''
'' lí do ''
'' ta cá chắc chắn thằng Long cũng đã biết được toàn bộ sự thật nhưng nó không nói với con , đúng chứ ? ''
'' sự thật gì ? ''
Không trả lời nó ba nó chỉ lẳng lặng quay người , 2 tay để sau lưng .
'' BA À ''
'' quên nó đi , đây là điều ta muốn nói với con , nếu con còn tiếp tục để ý lời nói hồi nãy và quyết tìm ra sự thật thì tốt nhất đừng phí sức , bởi nó sẽ tự đến với con sớm thôi . Đây là lời cảnh báo ''
Câu nói ấy đã chặn họng nó lại .
Sự thật gì mà không ai muốn cho nó biết
Rốt cuộc là sao cơ chứ ?
Nó sẽ tự biết ? nhưng bằng cách nào ? bằng cách nào chứ ?
Đáng lẽ chiều nay Tiểu Mễ phải phụ trách đưa nó về mới phải .
Vậy mà hồi nãy .
'' Xuân à , chịu khó đi 1 mình nha , mình bận đi chơi với anh Lãm rồi ''
Nghĩ mà thấy tiếc quá trời luôn .
Giá mà sáng nay đi xe riêng có phải tốt không ?
Để giờ phải đi bộ về
tối trời như vậy mà đón ta-xi thì nhất định sẽ có nhều vụ bắt cóc '' trẻ em '' nên thôi đành hoạt động bằng chân .
Dù sao nó cũng đang ngắn , hoạt động cho nó dài thêm ít nào thì hay ít đấy .
____________1h sau đó nó mới lết nổi về nhà .
Mệt mỏi nằm kềnh xuống sofa lia ánh mắt đến cái đồng hồ .
Đã hơn 6h rồi , thôi chết , cuộc hẹn với ba nó .
Chạy nhanh ra ngoài nó vội vàng khóa cửa rồi đi đến nhà lớn .
__________________Biệt thự nhà họ Trường
Cộp cộp
'' ba '' _nó
'' con đến rồi , hơi muôn đó ''
'' hôm nay con phải ở lại lớp ''
'' thành tích học tập kém ? ''
'' dạ không .''
'' vì mải lo nghĩ chuyện gì hay chăng ?''
Lắc lắc li rượu , ba nó nhìn chằm chằm vào đó , nói trúng vào tim đen của nó .
'' tại sao vậy . Tại sao con lại quen với thằng Trí Long ? ''
Như thót tim với câu hỏi của ba mình , nó như không thể tưởng tượng nổi .
'' chuyện đó ...con đã chia tay với anh ấy ''
Keng ...
1 tiếng cốc vỡ vang lên trong không gian yên tĩnh của phòng khách , đám người hầu không ai giám lên tiếng chỉ có thể đứng như tượng đá , tai nghe được cũng như không nghe thấy gì .
'' chia tay rồi cơ à ? huh ? ''
'' Tại sao ba không muốn con yêu anh ấy ? ''
'' tại sao à ? con muốn ta trả lời thế nào ? ''
'' lí do ''
'' ta cá chắc chắn thằng Long cũng đã biết được toàn bộ sự thật nhưng nó không nói với con , đúng chứ ? ''
'' sự thật gì ? ''
Không trả lời nó ba nó chỉ lẳng lặng quay người , 2 tay để sau lưng .
'' BA À ''
'' quên nó đi , đây là điều ta muốn nói với con , nếu con còn tiếp tục để ý lời nói hồi nãy và quyết tìm ra sự thật thì tốt nhất đừng phí sức , bởi nó sẽ tự đến với con sớm thôi . Đây là lời cảnh báo ''
Câu nói ấy đã chặn họng nó lại .
Sự thật gì mà không ai muốn cho nó biết
Rốt cuộc là sao cơ chứ ?
Nó sẽ tự biết ? nhưng bằng cách nào ? bằng cách nào chứ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.