Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Quyển 1 - Chương 30: Thiết lập kế hoạch - Thủ đoạn của Hương Kim, Thanh Thanh
linh suri
20/05/2014
Biệt thự nhà Họ Nhạc
Phòng của Nhạc thanh thanh
'' Chị thannh thanh , chị định tính sao với con nhỏ đó ? ''
Hương Kim đứng cầm cốc trà nóng ở cửa sổ , ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ .
'' Đương nhiên là không thể tha rồi . ''
'' Nhưng ý em hỏi ở đây là chị tính sao ? ''
'' Chị cũng chưa biết nhưng cây cỏ đó phải diệt trừ tận gốc ''
'' ý nói là chúng ta phải giết nó sao ? ''
'' chính xác ''
'' em có này ....''
'' ý gì ? ''
'' chúng ta ..........''
1 âm mưu đen tối dần được xây dựng . Rồi chuyện gì sẽ xảy đến với nó khi Hương Kim và Thanh Thanh sắp sửa ra tay . Tất cả vẫn chỉ là 1 dấu hỏi chấm .
_Can-tin trường
'' Chủ nhật tuần này chúng ta đi ra phố mua sắm ít đồ đi . ''
Cả 4 người hắn , nó , Lãm và Tiểu Mễ ngồi ăn ở can-tin thì Tiểu Tám ( Tiểu Mễ mình chế là Tiểu TÁm vì rất là bà tám )
'' hay đi vào thứ 7 luôn đi ''
Nó lên tiếng
'' Ý hay đó , Long mày thấy sao ? ''
'' Vo kiến ''
'' ok , vậy thứ 7 mình đi chơi ''
_Phòng hóa học
'' Hương Kim , hôm nay ở can-tin chị nghe nói là vào thứ 7 tuần này 4 người Long , Lãm , Xuân , Tiểu Mễ sẽ đi ra phố mua sắm ''
'' Hay rồi đây ''
'' em vừa nghĩ ra 1 cách khác , em thấy cách này còn hay hơn cách trước nhiều ''
'' Em luôn thông minh hơn chị ''
'' Chúng ta sẽ bắt cóc nó ''
'' Liệu được không ? ''
'' Nhân cơ hội nó ở 1 mình ''
'' Vậy em chuẩn bị hết đi ''
'' ok ''
'' Xuân , chị nghe nói là cuối tuần này em đi mua sắm hả ? ''
'' vâng , chị có đi không? ''
'' à . thôi , hôm đó chị bận .''
'' vậy sao , tiếc thật .''
Nó làm bộ mặt tiếc nuối nhìn Thanh Thanh
'' không sao đâu ....không đi được lần này ....thì chị em mình sẽ đi lần khác ''
'' chắc vậy chị ạ ''
** Sân thượng
'' 2 ngày nữa là đến thứ 7 rồi , vui quá ''
'' em thích đi chơi đến vậy sao ? ''
'' đương nhiên rồi , em rất thích nữa là đằng khác ''
Nhìn thấy sự vui vẻ trên gương mặt nó hắn cảm thấy cũng vui lây . Vừa mới ngày hôm qua cồn phải nhìn thấy sự ủ rũ trong nó còn bây giờ nụ cười rạng rỡ lại xuất hiện trên khuôn mặt người con gái hắn yêu .
'' vậy thứ 7 này ra phố em định mua gì ? ''
'' thì mua những gì muốn mua ''
'' ..............''
Gió chiều mát lạnh thổi bay mái tóc nó , đứng trước lan can tầng thượng nhìn nó như 1 nữ thần baaof trời . Khuôn mặt dịu dàng đầy vẻ ấm áp . Khiến cho lòng ta cảm thấy như được giải tỏa hết nỗi phiền muộn.
'' Long này ....em....có thể hỏi anh thứ này được chứ ? ''
'' em nói đi ''
'' anh...và Thanh Thanh rốt cuộc có quan hệ gì ? ''
'' Sao...đột nhiên em lại hỏi như vậy ? ''
'' Em...chỉ hỏi vậy thôi , nếu anh không muốn trả lời thì....''
'' anh và cô ta chỉ là bạn thuở nhỏ ''
'' thật ....chứ ? ''
'' uk ''
'' vậy thì tốt rồi . ''
'' có gì sao ? ''
'' không ...không có gì cả ''
Nó vội vàng trr lời khi hắn hỏi vậy , mặc dù trong lòng có hơi nghi ngờ 1 chút .
_Trở về lớp
Trong giờ học Tiểu Mễ gửi thư cho nó .
'' sao rồi hả , lại có chuyện gì với anh Long nên nhìn mặt mới rầu rĩ vậy phải không ? ''
'' không có ''
'' chứ là gì ? ''
'' chắc do sắp tới ngày nên mới hay cáu giận tự nhiên vậy thôi . * cười mỉm * ''
'' umk ...vậy thì mình yên tâm rồi ''
'' TRƯỜNG XUÂN ''
nÓ ĐANG ĐỊNH GỬI THƯ cho Tiểu Mễ thì bị bà cô chủ dạy anh văn gọi đứng dậy .
'' What are you doing? ''
'' Do not do anything. ''
'' I was a stubborn student I've ever met, go out fast for me. ''
'' ok ''
Nó không ngần ngại nói ok ngay cả khi có lệnh bị đuổi ra khỏi lớp . Nó thù bà giáo dạy anh văn này cực cực kỳ . '' Chờ đó , ta sẽ không tha cho ngươi đâu '' ( câu nói trong đầu nó )
Kết thúc 1 buổi học đầy mệt mỏi nó vác chiếc cặp sách ra về . Lòng đầy sự chán nản , giờ nó chỉ muốn về nhà và ôm lấy chiếc giường mà ngủ 1 cách ngon lành . Điều nó mong mỏi nhất bây giờ là ngày thứ 7 sẽ tới thật nhanh để nó còn đi chơi . hiazzzzzzzzz , chán quá .
'' XUÂN ƠI ''
Tiếng gọi í ới của Tiểu Mễ xuất hiện đằng sau nó .
'' chuyện gì ? ''
'' đi vào thư viện ôn bài với mình đi , mai thi môn Văn rồi ''
'' khỏi cần ôn ''
'' không ôn sao thi ''
'' mình thuộc hết rồi ''
Quay bước đi luôn sau khi nói xong những gì cần nói . Nó chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt của Tiểu Mễ đang ngân ngấn sự đau khổ '' giả tạo '' .
'' cậu .... cậu thật vô tâm ''
''.................''
'' hứ vậy thôi ....mình đi gọi Lãm ôn cùng ''
'' ĐÚNG ĐÓ , MÌNH LÀM VẬY CŨNG CHỈ MUỐN TÌNH CẢM CỦA CẬU VÀ lÃM TỐT HƠN THÔI CHỨ KHÔNG CÓ Ý GÌ ĐÂU NHA ''
Đứng ở cuối hành lang nó hét to với Tiểu Mễ , cũng phải thôi nếu nó làm vậy thì lợi cho Tiểu Mễ và Lãm rồi .
Đi trên con phố tấp nập người và xe cộ . Tiếng còi xe máy , tiếng phanh xe đạp , tiếng nói chuyện và cả các tiếng kêu phát ra từ đủ các nhà máy , xí nghiệp . Nhưng đầu óc nó giờ như chẳng nghe thấy được những thứ đó . Cầm chiếc cặp sách lê bước chân nặng trịch trên đường mà chỉ nghĩ đến chuyện Hương Kim nói ngày hôm qua mà chẳng hề để ý đến đèn xanh đèn đỏ hay đèn vàng gì cả , nó cứ đứng đờ ra giữa đường .
BÍP BÍP BÍP
'' NÀY CÔ BÉ , ĐI ĐI CHO MỌI NGƯỜI ĐI CHỨ ''
Mãi đến lúc ông lái xe ngồi trong ô tô thò đầu ra ngoài quat nó thù nó mới giật mình chạy thật nhanh sang đường bên kia , nhường chỗ cho đám ô tô , xe cộ đấu đá nhau , giành lấy đường đi .
_Về nhà
Nằm ườn ra trên sofa nó thò tay vào trong cặp lôi ra chiếc điện thoại và thấy có 1 tin nhắn gần bị xóa đã được lưu lại .
- về sao không nói anh 1 tiếng anh đưa về ?
Dòng tin nhắn này là do hắn gửi đến nhưng đọc rồi nó cũng chẳng buồn trả lời . Cảm giác mệt mỏi đã lấn át nó . Thiếp đi ngay tại sofa nó không còn quan tâm tới thứ gì đang diễn ra xung quanh mình . Hôm nay là 1 ngày mệt mỏi càn suy nghĩ nhiều về tình cảm của nó .
nó đâu ngờ rằng khi yêu lại phải đau đầu như vậy , đau vì 1 chuyện nhoe nhoi , đau vì 1 câu nói chỉ là hư vô của người khác .
Phòng của Nhạc thanh thanh
'' Chị thannh thanh , chị định tính sao với con nhỏ đó ? ''
Hương Kim đứng cầm cốc trà nóng ở cửa sổ , ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ .
'' Đương nhiên là không thể tha rồi . ''
'' Nhưng ý em hỏi ở đây là chị tính sao ? ''
'' Chị cũng chưa biết nhưng cây cỏ đó phải diệt trừ tận gốc ''
'' ý nói là chúng ta phải giết nó sao ? ''
'' chính xác ''
'' em có này ....''
'' ý gì ? ''
'' chúng ta ..........''
1 âm mưu đen tối dần được xây dựng . Rồi chuyện gì sẽ xảy đến với nó khi Hương Kim và Thanh Thanh sắp sửa ra tay . Tất cả vẫn chỉ là 1 dấu hỏi chấm .
_Can-tin trường
'' Chủ nhật tuần này chúng ta đi ra phố mua sắm ít đồ đi . ''
Cả 4 người hắn , nó , Lãm và Tiểu Mễ ngồi ăn ở can-tin thì Tiểu Tám ( Tiểu Mễ mình chế là Tiểu TÁm vì rất là bà tám )
'' hay đi vào thứ 7 luôn đi ''
Nó lên tiếng
'' Ý hay đó , Long mày thấy sao ? ''
'' Vo kiến ''
'' ok , vậy thứ 7 mình đi chơi ''
_Phòng hóa học
'' Hương Kim , hôm nay ở can-tin chị nghe nói là vào thứ 7 tuần này 4 người Long , Lãm , Xuân , Tiểu Mễ sẽ đi ra phố mua sắm ''
'' Hay rồi đây ''
'' em vừa nghĩ ra 1 cách khác , em thấy cách này còn hay hơn cách trước nhiều ''
'' Em luôn thông minh hơn chị ''
'' Chúng ta sẽ bắt cóc nó ''
'' Liệu được không ? ''
'' Nhân cơ hội nó ở 1 mình ''
'' Vậy em chuẩn bị hết đi ''
'' ok ''
'' Xuân , chị nghe nói là cuối tuần này em đi mua sắm hả ? ''
'' vâng , chị có đi không? ''
'' à . thôi , hôm đó chị bận .''
'' vậy sao , tiếc thật .''
Nó làm bộ mặt tiếc nuối nhìn Thanh Thanh
'' không sao đâu ....không đi được lần này ....thì chị em mình sẽ đi lần khác ''
'' chắc vậy chị ạ ''
** Sân thượng
'' 2 ngày nữa là đến thứ 7 rồi , vui quá ''
'' em thích đi chơi đến vậy sao ? ''
'' đương nhiên rồi , em rất thích nữa là đằng khác ''
Nhìn thấy sự vui vẻ trên gương mặt nó hắn cảm thấy cũng vui lây . Vừa mới ngày hôm qua cồn phải nhìn thấy sự ủ rũ trong nó còn bây giờ nụ cười rạng rỡ lại xuất hiện trên khuôn mặt người con gái hắn yêu .
'' vậy thứ 7 này ra phố em định mua gì ? ''
'' thì mua những gì muốn mua ''
'' ..............''
Gió chiều mát lạnh thổi bay mái tóc nó , đứng trước lan can tầng thượng nhìn nó như 1 nữ thần baaof trời . Khuôn mặt dịu dàng đầy vẻ ấm áp . Khiến cho lòng ta cảm thấy như được giải tỏa hết nỗi phiền muộn.
'' Long này ....em....có thể hỏi anh thứ này được chứ ? ''
'' em nói đi ''
'' anh...và Thanh Thanh rốt cuộc có quan hệ gì ? ''
'' Sao...đột nhiên em lại hỏi như vậy ? ''
'' Em...chỉ hỏi vậy thôi , nếu anh không muốn trả lời thì....''
'' anh và cô ta chỉ là bạn thuở nhỏ ''
'' thật ....chứ ? ''
'' uk ''
'' vậy thì tốt rồi . ''
'' có gì sao ? ''
'' không ...không có gì cả ''
Nó vội vàng trr lời khi hắn hỏi vậy , mặc dù trong lòng có hơi nghi ngờ 1 chút .
_Trở về lớp
Trong giờ học Tiểu Mễ gửi thư cho nó .
'' sao rồi hả , lại có chuyện gì với anh Long nên nhìn mặt mới rầu rĩ vậy phải không ? ''
'' không có ''
'' chứ là gì ? ''
'' chắc do sắp tới ngày nên mới hay cáu giận tự nhiên vậy thôi . * cười mỉm * ''
'' umk ...vậy thì mình yên tâm rồi ''
'' TRƯỜNG XUÂN ''
nÓ ĐANG ĐỊNH GỬI THƯ cho Tiểu Mễ thì bị bà cô chủ dạy anh văn gọi đứng dậy .
'' What are you doing? ''
'' Do not do anything. ''
'' I was a stubborn student I've ever met, go out fast for me. ''
'' ok ''
Nó không ngần ngại nói ok ngay cả khi có lệnh bị đuổi ra khỏi lớp . Nó thù bà giáo dạy anh văn này cực cực kỳ . '' Chờ đó , ta sẽ không tha cho ngươi đâu '' ( câu nói trong đầu nó )
Kết thúc 1 buổi học đầy mệt mỏi nó vác chiếc cặp sách ra về . Lòng đầy sự chán nản , giờ nó chỉ muốn về nhà và ôm lấy chiếc giường mà ngủ 1 cách ngon lành . Điều nó mong mỏi nhất bây giờ là ngày thứ 7 sẽ tới thật nhanh để nó còn đi chơi . hiazzzzzzzzz , chán quá .
'' XUÂN ƠI ''
Tiếng gọi í ới của Tiểu Mễ xuất hiện đằng sau nó .
'' chuyện gì ? ''
'' đi vào thư viện ôn bài với mình đi , mai thi môn Văn rồi ''
'' khỏi cần ôn ''
'' không ôn sao thi ''
'' mình thuộc hết rồi ''
Quay bước đi luôn sau khi nói xong những gì cần nói . Nó chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt của Tiểu Mễ đang ngân ngấn sự đau khổ '' giả tạo '' .
'' cậu .... cậu thật vô tâm ''
''.................''
'' hứ vậy thôi ....mình đi gọi Lãm ôn cùng ''
'' ĐÚNG ĐÓ , MÌNH LÀM VẬY CŨNG CHỈ MUỐN TÌNH CẢM CỦA CẬU VÀ lÃM TỐT HƠN THÔI CHỨ KHÔNG CÓ Ý GÌ ĐÂU NHA ''
Đứng ở cuối hành lang nó hét to với Tiểu Mễ , cũng phải thôi nếu nó làm vậy thì lợi cho Tiểu Mễ và Lãm rồi .
Đi trên con phố tấp nập người và xe cộ . Tiếng còi xe máy , tiếng phanh xe đạp , tiếng nói chuyện và cả các tiếng kêu phát ra từ đủ các nhà máy , xí nghiệp . Nhưng đầu óc nó giờ như chẳng nghe thấy được những thứ đó . Cầm chiếc cặp sách lê bước chân nặng trịch trên đường mà chỉ nghĩ đến chuyện Hương Kim nói ngày hôm qua mà chẳng hề để ý đến đèn xanh đèn đỏ hay đèn vàng gì cả , nó cứ đứng đờ ra giữa đường .
BÍP BÍP BÍP
'' NÀY CÔ BÉ , ĐI ĐI CHO MỌI NGƯỜI ĐI CHỨ ''
Mãi đến lúc ông lái xe ngồi trong ô tô thò đầu ra ngoài quat nó thù nó mới giật mình chạy thật nhanh sang đường bên kia , nhường chỗ cho đám ô tô , xe cộ đấu đá nhau , giành lấy đường đi .
_Về nhà
Nằm ườn ra trên sofa nó thò tay vào trong cặp lôi ra chiếc điện thoại và thấy có 1 tin nhắn gần bị xóa đã được lưu lại .
- về sao không nói anh 1 tiếng anh đưa về ?
Dòng tin nhắn này là do hắn gửi đến nhưng đọc rồi nó cũng chẳng buồn trả lời . Cảm giác mệt mỏi đã lấn át nó . Thiếp đi ngay tại sofa nó không còn quan tâm tới thứ gì đang diễn ra xung quanh mình . Hôm nay là 1 ngày mệt mỏi càn suy nghĩ nhiều về tình cảm của nó .
nó đâu ngờ rằng khi yêu lại phải đau đầu như vậy , đau vì 1 chuyện nhoe nhoi , đau vì 1 câu nói chỉ là hư vô của người khác .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.