Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Quyển 1 - Chương 80: tung tích
linh suri
30/06/2014
Tút tút tút ...
Cầm chiếc máy và bắt đầu liên lạc với Lục Vương ( trợ thủ đắc lực trong công việc của hắn )
'' thiếu gia , người có gì cần cân nhắc không ạ ? ''
'' cậu tìm thông tin về vụ bắt cóc của Trường Xuân cho tôi ''
'' con gái của chủ tịch tập đoàn JK sao ''
'' uk ''
'' nhưng cậu và cô ấy đã chia tay thì sao cậu...''
'' đó là việc của tôi , cậu cứ làm việc của cậu đi ''
''vâng ạ ''
Mặc dù là đã nhờ người thì hắn vẫn cảm thấy lo , liệu chuyện này có thật sự như ba hắn nói , việc này có thể là do Lâm Tuyết Phi làm .
Rât có thể điều đó là đúng , bởi đáng lí dù sao bà ta cũng đang có thù với Trường gia .
Thay đổi mục tiêu hắn ra lệnh lại cho Lục Vương là hãy tìm tung tích của Lâm Tuyết Phi . Vì chỉ có như vậy mới có thể biết được nó đang ở đâu .
Ánh chiều tà bắt đầu buông xuống sau 1 ngày mệt mỏi hắn lang thang trên con phố mà hắn và nó từng nắm tay nhau dạo chơi .
Hôm đó cũng là 1 ngày gió mát và bầu trời lãng mạn như ngày hôm nay .
Tít tít tít ...
'' Lục Vương , đã tìm ra tung tích gì chưa ? ''
'' dạ thưa thiếu gia , mặc dù người nói là tìm tung tích của Lâm Tuyết Phi thì chắc sẽ biết được kết quả nhanh hơn nhưng tôi không thấy vậy . Theo như tôi được biết thì Lâm Tuyết Phi đã không có ở nhà trong mấy ngày nay . Còn tiểu thư Trường Xuân thì cũng không phải là mất tích từ ngày hôm trước mà ngay từ hôm trời mưa to cô ấy đã không về nhà , hình như là đến nhà anh trai ''
Nghe Lục Vương nói đến hắn mới nhớ .
Hôm đó sau buổi tiệc của Trường gia thì hắn có đi ngang qua chỗ ngã ba và thấy nó chạy qua đó .
Theo sau là 1 người con trai , họ gọi nhau bằng anh và em thì có thể đó là anh trai của Xuân .
Sau đó thì nó mới đến tìm hắn , cũng may nó đi bộ còn hắn ddixe nên hắn cũng về nhà trước .
Nhưng hắn cũng không ngờ được là nó lại đến tìm hắn ngay sau lúc đó
Và hôm đó trời cũng mưa rất to , đúng như lời của Lục Vương nói là như vậy .
Reng Reng Reng ....
điện thoại của hắn vang lên trong tức khắc cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn .
'' ai? ''
'' chào con trai của mẹ .''
'' bà muốn gì ? ''
'' mẹ muốn gì sao , con hỏi hay vậy ? đương nhiên là mẹ gọi cho con để hỏi ý kiến của con xem con có muốn con bé Trường Xuân sống hay không thôi ''
'' ĐÊ TIỆN , bà đã làm gì cô ấy ? ''
'' mẹ không làm gì cả , mẹ chỉ dùng gỗ và đánh cho nó ngất đi thôi . ''
'' mẹ kiếp , nói ''
'' con muốn mẹ nói gì ?''
'' chỗ đó ''
hừ nhẹ 1 tiếng bà ta chầm chậm nói ra địa chỉ cho hắn .nhưng đồng thời cũng không quên cân nhắc về chuyện đến 1 mình và không dẫn theo 1 ai cả .cái đó thì dù bà ta không nói hắn cũng không hạ nhục mình mà làm điều đó
Hiện tại bây giờ nó chỉ để ý đến sự an toàn của nó .
Cầu mong cho nó không xảy ra chuyện gì .
Cầm chiếc máy và bắt đầu liên lạc với Lục Vương ( trợ thủ đắc lực trong công việc của hắn )
'' thiếu gia , người có gì cần cân nhắc không ạ ? ''
'' cậu tìm thông tin về vụ bắt cóc của Trường Xuân cho tôi ''
'' con gái của chủ tịch tập đoàn JK sao ''
'' uk ''
'' nhưng cậu và cô ấy đã chia tay thì sao cậu...''
'' đó là việc của tôi , cậu cứ làm việc của cậu đi ''
''vâng ạ ''
Mặc dù là đã nhờ người thì hắn vẫn cảm thấy lo , liệu chuyện này có thật sự như ba hắn nói , việc này có thể là do Lâm Tuyết Phi làm .
Rât có thể điều đó là đúng , bởi đáng lí dù sao bà ta cũng đang có thù với Trường gia .
Thay đổi mục tiêu hắn ra lệnh lại cho Lục Vương là hãy tìm tung tích của Lâm Tuyết Phi . Vì chỉ có như vậy mới có thể biết được nó đang ở đâu .
Ánh chiều tà bắt đầu buông xuống sau 1 ngày mệt mỏi hắn lang thang trên con phố mà hắn và nó từng nắm tay nhau dạo chơi .
Hôm đó cũng là 1 ngày gió mát và bầu trời lãng mạn như ngày hôm nay .
Tít tít tít ...
'' Lục Vương , đã tìm ra tung tích gì chưa ? ''
'' dạ thưa thiếu gia , mặc dù người nói là tìm tung tích của Lâm Tuyết Phi thì chắc sẽ biết được kết quả nhanh hơn nhưng tôi không thấy vậy . Theo như tôi được biết thì Lâm Tuyết Phi đã không có ở nhà trong mấy ngày nay . Còn tiểu thư Trường Xuân thì cũng không phải là mất tích từ ngày hôm trước mà ngay từ hôm trời mưa to cô ấy đã không về nhà , hình như là đến nhà anh trai ''
Nghe Lục Vương nói đến hắn mới nhớ .
Hôm đó sau buổi tiệc của Trường gia thì hắn có đi ngang qua chỗ ngã ba và thấy nó chạy qua đó .
Theo sau là 1 người con trai , họ gọi nhau bằng anh và em thì có thể đó là anh trai của Xuân .
Sau đó thì nó mới đến tìm hắn , cũng may nó đi bộ còn hắn ddixe nên hắn cũng về nhà trước .
Nhưng hắn cũng không ngờ được là nó lại đến tìm hắn ngay sau lúc đó
Và hôm đó trời cũng mưa rất to , đúng như lời của Lục Vương nói là như vậy .
Reng Reng Reng ....
điện thoại của hắn vang lên trong tức khắc cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn .
'' ai? ''
'' chào con trai của mẹ .''
'' bà muốn gì ? ''
'' mẹ muốn gì sao , con hỏi hay vậy ? đương nhiên là mẹ gọi cho con để hỏi ý kiến của con xem con có muốn con bé Trường Xuân sống hay không thôi ''
'' ĐÊ TIỆN , bà đã làm gì cô ấy ? ''
'' mẹ không làm gì cả , mẹ chỉ dùng gỗ và đánh cho nó ngất đi thôi . ''
'' mẹ kiếp , nói ''
'' con muốn mẹ nói gì ?''
'' chỗ đó ''
hừ nhẹ 1 tiếng bà ta chầm chậm nói ra địa chỉ cho hắn .nhưng đồng thời cũng không quên cân nhắc về chuyện đến 1 mình và không dẫn theo 1 ai cả .cái đó thì dù bà ta không nói hắn cũng không hạ nhục mình mà làm điều đó
Hiện tại bây giờ nó chỉ để ý đến sự an toàn của nó .
Cầu mong cho nó không xảy ra chuyện gì .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.