Thiếu Gia Máu Lạnh Và Tiểu Thư Máu Nóng
Chương 70
Kiti Tửng
28/02/2017
"Cô nói xong chưa?"Hắn quát.
"Ế..chưa gì đã giận rồi à?Xem ra cái tính lạnh lùng của anh biến mất rồi chắc thay vào đó là cái tính nóng nảy của tôi chứ gì?"Nó nhếch môi nói.
"Câm miệng....việc xảy ra cũng đã gần một năm rồi cô giờ lại nói là không làm??Mẹ tôi bị cô hại chết như vậy chắc bà cảm thấy mình thật ngu ngốc khi đã coi trọng cô."Hắn trừng mắt nhìn nó nói.
"Anh dạo này đã lãng tai rồi...Hay là để tôi nhắc lại cho anh nhớ!!!Tôi không phải loại người muốn giết ai thì giết,tôi rất quý mạng sống của người khác đấy...là do mẹ anh đồng ý...bà đồng ý thực hiện kế hoạch mà tôi lập ra..là bà ấy tự nguyện,tôi đâu có phải là giết bà ấy không không như vậy....Chả phải lúc trước tôi đã nói là chỉ vì muốn tốt cho anh thôi sao?Cơ mà giờ nói ra cũng vô nghiệm....anh coi tôi là kẻ thù,tôi cũng xem anh là kẻ thù.Anh hận tôi vì tôi hại mẹ anh,tôi hận anh vì anh phụ tình tôi.Một ngày nào đó anh tàn nhẫn trả thù tôi còn tôi thì sẽ khiến anh phải sống trong đau khổ,khiến anh phải sống trong địa ngục."Nó nhìn hắn cười nói.
"Nói cho lắm rồi lại chả hiểu gì."Hạo Thiên thở dài nói.
"Cấm anh chế giễu tôi."Nó trừng mắt nhìn Hạo Thiên.
"Về nhà mà suy nghĩ kĩ lại những lời mà tôi nói trước đây và bây giờ...tiếp tục nấu bữa cơm."Nó nhìn hắn cười đểu.
Hắn tay nắm thành quyền bực dọc rời khỏi nơi đó.Hắn còn chưa hồi phục lại những tổn thương nó gây ra cho hắn mà tại sao nó lại xuất hiện trước mặt hắn vậy?Nó còn tính cướp mất cái gì của hắn đây?Cơ mà hắn còn gì để mất nữa chứ...trên đời này hắn chỉ có hai thứ tồn tại song song mà hắn luôn muốn bảo vệ,một là mạng sống mẹ hắn,hai là tình cảm giữa nó và hắn...Mẹ hắn bị nó hại đồng nghĩa việc hắn mất nó...vì hai thứ đó tồn tại song song với nhau khiến hắn khó có thể giữ một trong hai lại nay nó trở về là có ý nghĩa gì?Làm hắn tiếp tục đau khổ vì nó sao?
----
Bữa cơm hoàn thành,bốn người đối mặt cùng nhau.Nó nhìn hắn,hắn thì thờ ơ thật mệt mỏi vô cùng.
"Hạo Thiên,anh ăn món này đi."Nó gắp thức ăn vào bát Hạo Thiên nói.
"Tôi ghét cà rốt mà!!Em có cần phải ép tôi không?"Hạo Thiên cau mày.
Nó gắp mớ cà rốt bỏ vào bát của mình nhưng lại gắp một vài sợi cà rốt đưa lên miệng Hạo Thiên.
"A...."Nó đưa thức ăn lên miệng Hạo Thiên nói.
"Tôi đã nói là không ăn....ưm...."Hạo Thiên cau mày nói nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị nó nhân lúc anh nói mà cho thức ăn vào miệng anh khiến mặt anh tối sầm lại.
"Nó có rất nhiều chất dinh dưỡng..tôi không muốn bạn trai mình thiếu chất dinh dưỡng nào cả."Nó nhìn Hạo Thiên nhún vai nói.
Hắn đang ăn bỗng dừng lại.Nghe những lời nói kia dù không có chút gì gọi là tình cảm nhưng lại khiến lòng anh nhức nhối.Người con gái này rốt cuộc là về đây vì mục đích gì?
Tối đến,hắn một mình trong phòng lạnh,ngẫm nghĩ một số chuyện mà hồi sáng nó nói.Nó nói là mẹ hắn tình nguyện thực hiện kế hoạch của nó và tình nguyện để nó hại chết?Mà kế hoạch nó đề cập đến là kế hoạch gì?Kế hoạch gì liên quan đến tính mạng mẹ hắn?Hắn chưa từng làm chuyện gì xấu với nó thì làm sao nó lại lập ra một kế hoạch để trả thù hắn?Trừ khi.....là nó muốn giúp mẹ hắn nhưng không thành?
"Rốt cuộc thì em muốn nói đến kế hoạch gì??Bao năm qua mọi tin tức về em không bao giờ tôi không quan tâm đến..Tôi trong phút chốc mà quá bồng bột.Một câu chia tay tôi còn chưa mở lời mà lại đồng ý hôn sự với Linh Nhi....nhưng em về đây là để làm gì??Em muốn làm tôi đau khổ tới mức nào nữa??"Hắn nhìn trời lạnh tay cầm thật chặt cái hộp nhỏ nói.
---------
Nó ngồi trong phòng,lòng đầy khó chịu.Cứ nghĩ đến việc hắn sắp kết hôn cùng người khác là tim nó đau nhói.Nó quá lạ...chính nó cũng cảm thấy mình quá nực cười..đã quyết bỏ tình yêu của mình chỉ để cứu một người quan trọng mà giờ nó lại níu kéo mối tình đầu..thật đáng buồn cười mà!!Cầm điện thoại lên nó nhấn gọi cho một người.
"Ông già...cô ấy sao rồi!!"Nó chán nản hỏi.
"Khoảng bao lâu có thể hồi phục?"Nó hỏi.
"Haizz,ông lúc nào cũng châm chĩa trình độ ngữ pháp của con!!Thời gian đó dài quá con sắp chết rồi đây!!"Nó thở dài nói.
"Cô nghe nói rồi ư??"Nó đứng phắt dậy hỏi.
"Mà cũng không có gì...người lạ rồi mà.Chỉ cần cô nhanh chóng khỏe cho dù là tình yêu ngay cả tính mạng con cũng đánh đổi."Nó cười nhạt.
"Chỉ cần cô được sống...giết chết bao nhiêu người con cũng giết."Nó gằng giọng nói.
"Ế..chưa gì đã giận rồi à?Xem ra cái tính lạnh lùng của anh biến mất rồi chắc thay vào đó là cái tính nóng nảy của tôi chứ gì?"Nó nhếch môi nói.
"Câm miệng....việc xảy ra cũng đã gần một năm rồi cô giờ lại nói là không làm??Mẹ tôi bị cô hại chết như vậy chắc bà cảm thấy mình thật ngu ngốc khi đã coi trọng cô."Hắn trừng mắt nhìn nó nói.
"Anh dạo này đã lãng tai rồi...Hay là để tôi nhắc lại cho anh nhớ!!!Tôi không phải loại người muốn giết ai thì giết,tôi rất quý mạng sống của người khác đấy...là do mẹ anh đồng ý...bà đồng ý thực hiện kế hoạch mà tôi lập ra..là bà ấy tự nguyện,tôi đâu có phải là giết bà ấy không không như vậy....Chả phải lúc trước tôi đã nói là chỉ vì muốn tốt cho anh thôi sao?Cơ mà giờ nói ra cũng vô nghiệm....anh coi tôi là kẻ thù,tôi cũng xem anh là kẻ thù.Anh hận tôi vì tôi hại mẹ anh,tôi hận anh vì anh phụ tình tôi.Một ngày nào đó anh tàn nhẫn trả thù tôi còn tôi thì sẽ khiến anh phải sống trong đau khổ,khiến anh phải sống trong địa ngục."Nó nhìn hắn cười nói.
"Nói cho lắm rồi lại chả hiểu gì."Hạo Thiên thở dài nói.
"Cấm anh chế giễu tôi."Nó trừng mắt nhìn Hạo Thiên.
"Về nhà mà suy nghĩ kĩ lại những lời mà tôi nói trước đây và bây giờ...tiếp tục nấu bữa cơm."Nó nhìn hắn cười đểu.
Hắn tay nắm thành quyền bực dọc rời khỏi nơi đó.Hắn còn chưa hồi phục lại những tổn thương nó gây ra cho hắn mà tại sao nó lại xuất hiện trước mặt hắn vậy?Nó còn tính cướp mất cái gì của hắn đây?Cơ mà hắn còn gì để mất nữa chứ...trên đời này hắn chỉ có hai thứ tồn tại song song mà hắn luôn muốn bảo vệ,một là mạng sống mẹ hắn,hai là tình cảm giữa nó và hắn...Mẹ hắn bị nó hại đồng nghĩa việc hắn mất nó...vì hai thứ đó tồn tại song song với nhau khiến hắn khó có thể giữ một trong hai lại nay nó trở về là có ý nghĩa gì?Làm hắn tiếp tục đau khổ vì nó sao?
----
Bữa cơm hoàn thành,bốn người đối mặt cùng nhau.Nó nhìn hắn,hắn thì thờ ơ thật mệt mỏi vô cùng.
"Hạo Thiên,anh ăn món này đi."Nó gắp thức ăn vào bát Hạo Thiên nói.
"Tôi ghét cà rốt mà!!Em có cần phải ép tôi không?"Hạo Thiên cau mày.
Nó gắp mớ cà rốt bỏ vào bát của mình nhưng lại gắp một vài sợi cà rốt đưa lên miệng Hạo Thiên.
"A...."Nó đưa thức ăn lên miệng Hạo Thiên nói.
"Tôi đã nói là không ăn....ưm...."Hạo Thiên cau mày nói nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị nó nhân lúc anh nói mà cho thức ăn vào miệng anh khiến mặt anh tối sầm lại.
"Nó có rất nhiều chất dinh dưỡng..tôi không muốn bạn trai mình thiếu chất dinh dưỡng nào cả."Nó nhìn Hạo Thiên nhún vai nói.
Hắn đang ăn bỗng dừng lại.Nghe những lời nói kia dù không có chút gì gọi là tình cảm nhưng lại khiến lòng anh nhức nhối.Người con gái này rốt cuộc là về đây vì mục đích gì?
Tối đến,hắn một mình trong phòng lạnh,ngẫm nghĩ một số chuyện mà hồi sáng nó nói.Nó nói là mẹ hắn tình nguyện thực hiện kế hoạch của nó và tình nguyện để nó hại chết?Mà kế hoạch nó đề cập đến là kế hoạch gì?Kế hoạch gì liên quan đến tính mạng mẹ hắn?Hắn chưa từng làm chuyện gì xấu với nó thì làm sao nó lại lập ra một kế hoạch để trả thù hắn?Trừ khi.....là nó muốn giúp mẹ hắn nhưng không thành?
"Rốt cuộc thì em muốn nói đến kế hoạch gì??Bao năm qua mọi tin tức về em không bao giờ tôi không quan tâm đến..Tôi trong phút chốc mà quá bồng bột.Một câu chia tay tôi còn chưa mở lời mà lại đồng ý hôn sự với Linh Nhi....nhưng em về đây là để làm gì??Em muốn làm tôi đau khổ tới mức nào nữa??"Hắn nhìn trời lạnh tay cầm thật chặt cái hộp nhỏ nói.
---------
Nó ngồi trong phòng,lòng đầy khó chịu.Cứ nghĩ đến việc hắn sắp kết hôn cùng người khác là tim nó đau nhói.Nó quá lạ...chính nó cũng cảm thấy mình quá nực cười..đã quyết bỏ tình yêu của mình chỉ để cứu một người quan trọng mà giờ nó lại níu kéo mối tình đầu..thật đáng buồn cười mà!!Cầm điện thoại lên nó nhấn gọi cho một người.
"Ông già...cô ấy sao rồi!!"Nó chán nản hỏi.
"Khoảng bao lâu có thể hồi phục?"Nó hỏi.
"Haizz,ông lúc nào cũng châm chĩa trình độ ngữ pháp của con!!Thời gian đó dài quá con sắp chết rồi đây!!"Nó thở dài nói.
"Cô nghe nói rồi ư??"Nó đứng phắt dậy hỏi.
"Mà cũng không có gì...người lạ rồi mà.Chỉ cần cô nhanh chóng khỏe cho dù là tình yêu ngay cả tính mạng con cũng đánh đổi."Nó cười nhạt.
"Chỉ cần cô được sống...giết chết bao nhiêu người con cũng giết."Nó gằng giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.