Chương 1024: Chẳng lẽ chúng tôi nói sai gì chắc?
Đang cập nhập
30/11/2021
"Tại sao không giao ra? Mộc Hải Nhiễm, mấy năm nay ông đã quên Hoàng phái chúng tôi giúp ông thế nào rồi
à?"
"Không có Hoàng phái chúng tôi thì nhà họ Mộc các ông đừng nói đến việc lấy lại nhà tổ, thậm chí các ông
còn khó mà sống nổi ở thành phố Quảng này."
Đột nhiên Tần Minh nghe thấy tên của người quen.
Anh tiện thể nhìn sang, chỉ thấy ông cụ Mộc bị một đám người bao vây trong góc của sảnh tiệc, đang mặt đỏ tía tại tranh cãi với người khác.
Tần Minh thấy ông cụ Mộc bị người ta công kích như vậy thì tất nhiên là không thể trơ mắt mặc kệ được.
Anh bảo Nhiếp Hải Đường đi ra chào hỏi với Hoàng Thăng Cứu trước.
Sau đó Tần Minh liền rời đi.
“Ông Mộc, trùng hợp quá” Tần Minh đi thẳng vào chính giữa, quyết định cắt ngang cả cuộc trò chuyện của mấy người lớn tuổi kia với Mộc Hải Nhiễm.
Bà cụ Mộc - vợ của Mộc Hải Nhiễm cũng đứng cạnh ông ta. Hai người thấy Tần Minh thì đều lộ rõ vẻ vui mừng.
Mộc Hải Nhiễm nắm chặt lấy cánh tay của Tần Minh, sau đó nói: “Không ngờ là cháu cũng đến. Ông nghe nói là cháu mới về nhưng sợ cháu bận, nếu không thì ông đã gọi cháu sang nhà ăn một bữa thật ngon rồi”
Tần Minh nở nụ cười ngại ngùng, quan hệ của anh và nhà họ Mộc đã nằm ngoài dự đoán của Trương Toàn Chân lúc đầu rồi.
Anh thật sự cảm thấy rất thích và quan tâm đến nhà họ Mộc, chứ không chỉ mỗi những chuyện liên quan đến Mộc Tiêu Kiều.
Nhà họ Mộc đã từng giao cả quyển Hô Hấp Pháp gia truyền của gia tộc mình cho Tần Minh.
Tần Minh đáp: “Hai ngày nữa cháu qua, bây giờ nhà họ Triệu còn có vài vấn đề nhỏ cần giải quyết. Ấy, những
người này cũng đều là bạn của ông ạ?”
Mộc Hải Nhiễm biết là Tần Minh đến đây để giúp đỡ
mình, ông cụ trừng mắt lên rồi nhìn rung râu, liếc mắt nhìn những người xung quanh mình: “Không phải, chỉ là một đám người tự coi mình là đúng thôi”.
“Ông Mộc, ông nói vậy là hơi quá rồi nhé, chẳng lẽ chúng tôi nói sai gì chắc?”.
“Đúng đấy. Nếu không có sự giúp đỡ của Hoàng Phái chúng tôi thì ông nghĩ nhà họ Mộc các ông sẽ có được ngày hôm nay à?”
“Nếu ngày trước Hoàng Phái chúng tôi không phải người bảo vệ già trẻ gái trai nhà họ Mộc thì bây giờ các ông cũng sẽ có kết cục như nhà họ Bạch mà thôi.”
à?"
"Không có Hoàng phái chúng tôi thì nhà họ Mộc các ông đừng nói đến việc lấy lại nhà tổ, thậm chí các ông
còn khó mà sống nổi ở thành phố Quảng này."
Đột nhiên Tần Minh nghe thấy tên của người quen.
Anh tiện thể nhìn sang, chỉ thấy ông cụ Mộc bị một đám người bao vây trong góc của sảnh tiệc, đang mặt đỏ tía tại tranh cãi với người khác.
Tần Minh thấy ông cụ Mộc bị người ta công kích như vậy thì tất nhiên là không thể trơ mắt mặc kệ được.
Anh bảo Nhiếp Hải Đường đi ra chào hỏi với Hoàng Thăng Cứu trước.
Sau đó Tần Minh liền rời đi.
“Ông Mộc, trùng hợp quá” Tần Minh đi thẳng vào chính giữa, quyết định cắt ngang cả cuộc trò chuyện của mấy người lớn tuổi kia với Mộc Hải Nhiễm.
Bà cụ Mộc - vợ của Mộc Hải Nhiễm cũng đứng cạnh ông ta. Hai người thấy Tần Minh thì đều lộ rõ vẻ vui mừng.
Mộc Hải Nhiễm nắm chặt lấy cánh tay của Tần Minh, sau đó nói: “Không ngờ là cháu cũng đến. Ông nghe nói là cháu mới về nhưng sợ cháu bận, nếu không thì ông đã gọi cháu sang nhà ăn một bữa thật ngon rồi”
Tần Minh nở nụ cười ngại ngùng, quan hệ của anh và nhà họ Mộc đã nằm ngoài dự đoán của Trương Toàn Chân lúc đầu rồi.
Anh thật sự cảm thấy rất thích và quan tâm đến nhà họ Mộc, chứ không chỉ mỗi những chuyện liên quan đến Mộc Tiêu Kiều.
Nhà họ Mộc đã từng giao cả quyển Hô Hấp Pháp gia truyền của gia tộc mình cho Tần Minh.
Tần Minh đáp: “Hai ngày nữa cháu qua, bây giờ nhà họ Triệu còn có vài vấn đề nhỏ cần giải quyết. Ấy, những
người này cũng đều là bạn của ông ạ?”
Mộc Hải Nhiễm biết là Tần Minh đến đây để giúp đỡ
mình, ông cụ trừng mắt lên rồi nhìn rung râu, liếc mắt nhìn những người xung quanh mình: “Không phải, chỉ là một đám người tự coi mình là đúng thôi”.
“Ông Mộc, ông nói vậy là hơi quá rồi nhé, chẳng lẽ chúng tôi nói sai gì chắc?”.
“Đúng đấy. Nếu không có sự giúp đỡ của Hoàng Phái chúng tôi thì ông nghĩ nhà họ Mộc các ông sẽ có được ngày hôm nay à?”
“Nếu ngày trước Hoàng Phái chúng tôi không phải người bảo vệ già trẻ gái trai nhà họ Mộc thì bây giờ các ông cũng sẽ có kết cục như nhà họ Bạch mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.