Chương 122
Đang cập nhập
11/08/2021
Đêm đến, trong căn biệt thự được trang trí theo phong cách cổ, Trương Tình Tình và những người phụ nữ khác đã say khướt.
Trương Tình Tình ngang ngược hét: "Tần Minh, rót rượu!"
Tần Minh lườm cô ta: "Chủ nhiệm, cậu say rồi"
Lúc này, Vương Hiểu Lê tựa vào vai Tần Minh, nói: "Hừ, đám đàn ông các người đều là cầm thú, chỉ muốn cơ thể phụ nữ chúng tôi! Ha ha, phụ nữ chúng tôi cũng không dễ đối phó, tôi muốn tiền của các người"
Tần Minh nheo mắt, tam quan gì thế này? Lệch lạc quá rồi đấy! Vương Tĩnh cũng ôm eo Tần Minh, gối đầu lên đùi anh rồi lẩm bẩm: "Tần Minh, tôi say rôi, liệu cậu có làm gì tôi không?"
Tần Minh nhìn Nhiếp Hải Đường cũng đã hơi say, vội vàng nói: "Đương nhiên là không..."
Anh còn chưa nói xong, Vương Tĩnh đã ngồi dậy, vòng tay qua vai anh, cô ả say bí tỉ nấc lên, hơi rượu phả tới: "Nếu cậu làm gì thì là cảm thú, không làm gì cậu là Dương Uy."
Tần Minh nhíu mày, Dương Uy? À, đồng âm.
Tần Minh oán thầm, có làm gì thì cũng không phải làm cô.
Anh nhìn sang Nhiếp Hải Đường, cô đang näm bò trên bàn, cổ áo hơi mở ra để lộ bờ vai trắng nõn, xương quai xanh xinh đẹp bất mắt lạ thường, khuôn ngực đầy đặn bị đè vào tạo thành đường cong quyến rũ.
ỰC ực, Tần Minh cũng đã có tí men say, nhìn thấy người đẹp như vậy nếu nói không có phản ứng thì là nói dối.
Trương Tình Tình cũng say khướt nằm xuống bàn, làu bàu: "Tần Minh, tại sao cậu lại trở nên lợi hại như vậy? Rõ ràng cậu là một tên giẻ rách, tại sao chứ? Cậu chỉ là thăng em xách túi cho tôi, là nơi cho tôi trút giận, tại sao lại muốn tôi phải ngửa mặt nhìn cậu?"
Vương Tĩnh đã say hắn từ lâu, cô ả nói nhỏ: "Trương Tình Tình, cậu còn muốn dạy dỗ Tần Minh, kết quả bị dạy ngược lại...
Hộc."
Tần Minh nhìn bốn cô gái say khướt mà lắc đầu.
Trước tiên anh bế Nhiếp Hải Đường về...
phòng mình, he he he.
Tần Minh đặt Nhiếp Hải Đường xuống, vuốt tóc cho cô, ngắm nhìn dung nhan của cô, thật đẹp.
Nhiếp Hải Đường khẽ mở mắt, mặt đỏ bừng: "Tối nay anh không được làm gì đâu đấy, lần đầu tiên của em đợi đến đêm chúng ta kết hôn"
Lòng Tần Minh ấm áp, anh nói: "Yên tâm đi, tối nay anh chỉ ôm em ngủ thôi."
Nhiếp Hải Đường ngại ngùng nhầm mắt lại.
Tần Minh lại đưa ba người phụ nữ kia về phòng khác, ba người phụ nữ này uống say xong khá vô liêm sỉ.
Họ không cởi đồ cho Tần Minh nhìn mà đòi Tần Minh cởi đồ cho họ xem, còn hỏi cái đó của Tần Minh dài bao nhiêu, họ muốn thử.
Những lời đó cực kỳ ngang ngược, khó nghe.
Cuối cùng khó khăn lắm Tần Minh mới đưa được ba người phụ nữ kia vào cùng một phòng, anh đang định rời đi.
Bỗng nhiên anh bị ai đó ôm lấy từ sau lưng, hai chân cũng bị ôm chặt rồi anh bị kéo về phía sau.
"Ưm.."
Trương Tình Tình hôn anh, Tần Minh ngẩn người, không ngờ anh với người luôn cao ngạo, khinh thường anh lại hôn nhau? Vậy chẳng phải sau khi tỉnh rượu Trương Tình Tình sẽ tức điên à? Mà sao Tần Minh lại cảm thấy quần mình bị cởi rồi, thân dưới mát lạnh, mẹ nó, Vương Hiếu Lê, ai cho cậu đưa miệng tới hả? Tần Minh đá một phát, Vương Hiểu Lê ngã xuống đất.
AI Đột nhiên anh bị Vương Tĩnh đấy lên giường lớn, người phụ nữ say khướt này vồ tới như sói như hổ, sờ soạng cơ thể anh.
Nhưng Tần Minh cũng tức giận, ông đây không phải người dễ dãi! Anh vùng lên phản kháng, dân dần giành được quyền chủ động.
Anh đã xử lý được hai người kia, bây giờ đến lượt Trương Tình Tình.
Anh giữ lấy hai tay cô ta, tư thế cực kỳ mờ ám, nhất là khi cô ta đã cởi sạch quần áo, hai má ửng hồng, vừa xấu hổ vừa oán giận.
Tuy không phải mỹ nhân hàng đầu nhưng Trương Tình Tình cũng rất xinh đẹp, đặc biệt là vóc dáng khá chuẩn.
Cô ta đã say mèm rồi: "Tối nay thäng nhóc cậu hời rồi nhé, còn nhìn gì nữa, mau lên, trong túi tôi có bao."
Lòng Tần Minh hơi chấn động, chẳng phải chủ nhiệm khá tỉnh táo sao? Trương Tình Tình lúc này đang ở trước mặt anh nhưng không có gì che chắn, anh chỉ cần cúi người, lên nòng súng là có thể chiếm được người phụ nữ này.
Chinh phục người phụ nữ đã cười nhạo mình suốt ba năm, để cô ta cầu xin dưới thân mình, nghĩ thôi cũng thấy rất kích thích.
Trương Tình Tình đưa tay về phía dưới của anh, Tần Minh đột nhiên rực lửa, dục vọng dâng lên.
Tay Trương Tình Tình rất mềm, cô ta say mê nói: "Cậu rất có vốn liếng đấy chứ!"
Nhưng trong đầu Tần Minh chợt hiện lên nụ cười của Nhiếp Hải Đường khi anh tỏ tình với cô trong suối nước nóng, nụ cười ấy ngây thơ và xinh đẹp đến vậy.
Đàn ông ấy mà, phải quản lý tốt nửa thân dưới của mình! Mặc dù lần với Lý Mộng là giả, nhưng nếu lần này làm thật thì khả năng Nhiếp Hải Đường sẽ thật sự kết thúc với anh.
Trương Tình Tình là bạn thân của Nhiếp Hải Đường, nếu anh với cô ta thật sự làm gì đó thì chắc chắn sẽ bị phát hiện, anh thực sự sẽ trở thành một tên cặn bã.
Nhiếp Hải Đường và Trương Tình Tình, Tần Minh chỉ cần dùng não suy nghĩ một chút chắc chắn sẽ chọn Nhiếp Hải Đường.
Tần Minh đột nhiên đen mặt đứng dậy, anh mặc quần áo vào, đắp chăn cho Trương Tình Tình rồi nói: "Chủ nhiệm, cậu say rồi, đắp chăn vào đừng để cảm lạnh"
Tần Minh ra khỏi phòng, thở dài một hơi, đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh mười phút, lúc này anh mới bình tĩnh lại, nơi cứng lên vừa nãy giờ đã mềm.
Tần Minh về phòng của mình, nhìn Nhiếp Hải Đường đang yên lặng ngủ say, tư thế ngủ rất đẹp, dáng ngủ càng thêm yên tĩnh, đáng yêu.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn, không chút tì vết của cô, anh cảm thấy vui mừng vì vừa nãy anh đã dừng lại được vào lúc mấu chốt, người phụ nữ trước mặt mới đáng giá để anh bỏ ra trăm triệu con cháu mà.
Nhiếp Hải Đường đột nhiên mở mắt, mệt mỏi nói: "Anh về rồi à? Sao đi lâu thế?"
Tần Minh cười nói: "Ba người họ phiền phức quá, anh ném họ vào chung một phòng rồi, may mà anh về nhanh, nếu không người đàn ông của em đã bị họ ăn mất"
Tần Minh lên giường, nhẹ nhàng ôm lấy Nhiếp Hải Đường, cô cũng ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh, nói: "Tần Minh, em, bây giờ em chưa thể cho anh được, anh có giận em không? Thật ra em thấy lần đầu tiên của con gái tốt nhất nên để dành cho người đàn ông mình thích vào đêm tân hôn."
Nhiếp Hải Đường lại ôm Tần Minh chặt hơn một chút: "Em nghĩ thích một người là phải đi đến cuối cùng, tình yêu là một cuộc chạy đua đường dài của đời người, hai người cùng nhau chạy đến già mới có thể gọi là kết thúc.
Nếu chút nhẫn nại đó mà không làm được thì không phải là tình yêu"
Trái tim Tần Minh rung động, điều này rất phù hợp với quan niệm yêu đương của anh.
Anh nói: "Hai năm trước khi ở bên Lý Mộng, anh đã từng nghĩ sẽ cùng cô ta sinh con dưỡng cái cả đời, thế nhưng cô ta lại phản bội anh"
Nhiếp Hải Đường cười trộm: "Em biết, em vẫn luôn nhìn ra được anh thật lòng yêu cô ấy.
Sau khi lên đại học, rất nhiều bạn nam nhìn em bằng ánh mắt nhuốm màu dục vọng, chỉ anh là không có.
Vậy nên bình thường em hay nói với anh Lý Mộng là kẻ ngốc, anh tốt như vậy mà lại bỏ" . ngôn tình ngược
Tần Minh nhẹ nhàng cọ vào mặt Nhiếp Hải Đường: "Yên tâm đi, anh sẽ cố gắng thuyết phục người nhà em một cách nhanh nhất có thể, để họ thừa nhận anh.
Đến khi đó anh sẽ nói với mọi người, Nhiếp Hải Đường em là người phụ nữ của Tần Minh anh"
Nhiếp Hải Đường mỉm cười hạnh phúc rồi yên lặng chìm vào giấc ngủ trong vòng tay Tần Minh.
Sáng hôm sau, Tần Minh gọi người của trang viên lấy xe đưa các cô gái về.
Các cô gái đều nói hôm qua say rượu, đến giờ đầu vẫn còn đau, không nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Họ vô cùng nghỉ ngờ Tần Minh đã nhân cơ hội cởi quần áo rồi lợi dụng họ.
Tần Minh có trăm cái miệng cũng không phản bác được, anh chỉ đành liên tục giải thích quần áo các cô là do các cô tự cởi.
Mà Trương Tình Tình đã khôi phục thái độ hô to gọi nhỏ thường ngày với Tần Minh, điều này khiến anh thật sự phiền muộn, thầm nghĩ chủ nhiệm à, cậu thay đổi thái độ tốt lên một chút được không? Tối qua tôi đã bảo cậu hưởng thụ một đêm ở trang viên Nam Sơn đấy.
Tần Minh trở lại trường học, anh kinh ngạc phát hiện ba người anh em cùng ký túc đều có vết bầm trên mặt? Tần Minh tò mò hỏi: "Ngưu, Dũng, Bằng, các cậu làm sao thế? Ai đánh các cậu?"
Triệu Lập Ngưu giấu giếm: "Không, không có, chúng tôi chơi bóng nên bị đập vào thôi "
Lương Thiếu Dũng và Tôn Chí Băng cũng né tránh ánh mắt anh.
Sắc mặt Tần Minh trâm xuống, anh hỏi: "Có phải Vương Thành Hổ không?"
Trương Tình Tình ngang ngược hét: "Tần Minh, rót rượu!"
Tần Minh lườm cô ta: "Chủ nhiệm, cậu say rồi"
Lúc này, Vương Hiểu Lê tựa vào vai Tần Minh, nói: "Hừ, đám đàn ông các người đều là cầm thú, chỉ muốn cơ thể phụ nữ chúng tôi! Ha ha, phụ nữ chúng tôi cũng không dễ đối phó, tôi muốn tiền của các người"
Tần Minh nheo mắt, tam quan gì thế này? Lệch lạc quá rồi đấy! Vương Tĩnh cũng ôm eo Tần Minh, gối đầu lên đùi anh rồi lẩm bẩm: "Tần Minh, tôi say rôi, liệu cậu có làm gì tôi không?"
Tần Minh nhìn Nhiếp Hải Đường cũng đã hơi say, vội vàng nói: "Đương nhiên là không..."
Anh còn chưa nói xong, Vương Tĩnh đã ngồi dậy, vòng tay qua vai anh, cô ả say bí tỉ nấc lên, hơi rượu phả tới: "Nếu cậu làm gì thì là cảm thú, không làm gì cậu là Dương Uy."
Tần Minh nhíu mày, Dương Uy? À, đồng âm.
Tần Minh oán thầm, có làm gì thì cũng không phải làm cô.
Anh nhìn sang Nhiếp Hải Đường, cô đang näm bò trên bàn, cổ áo hơi mở ra để lộ bờ vai trắng nõn, xương quai xanh xinh đẹp bất mắt lạ thường, khuôn ngực đầy đặn bị đè vào tạo thành đường cong quyến rũ.
ỰC ực, Tần Minh cũng đã có tí men say, nhìn thấy người đẹp như vậy nếu nói không có phản ứng thì là nói dối.
Trương Tình Tình cũng say khướt nằm xuống bàn, làu bàu: "Tần Minh, tại sao cậu lại trở nên lợi hại như vậy? Rõ ràng cậu là một tên giẻ rách, tại sao chứ? Cậu chỉ là thăng em xách túi cho tôi, là nơi cho tôi trút giận, tại sao lại muốn tôi phải ngửa mặt nhìn cậu?"
Vương Tĩnh đã say hắn từ lâu, cô ả nói nhỏ: "Trương Tình Tình, cậu còn muốn dạy dỗ Tần Minh, kết quả bị dạy ngược lại...
Hộc."
Tần Minh nhìn bốn cô gái say khướt mà lắc đầu.
Trước tiên anh bế Nhiếp Hải Đường về...
phòng mình, he he he.
Tần Minh đặt Nhiếp Hải Đường xuống, vuốt tóc cho cô, ngắm nhìn dung nhan của cô, thật đẹp.
Nhiếp Hải Đường khẽ mở mắt, mặt đỏ bừng: "Tối nay anh không được làm gì đâu đấy, lần đầu tiên của em đợi đến đêm chúng ta kết hôn"
Lòng Tần Minh ấm áp, anh nói: "Yên tâm đi, tối nay anh chỉ ôm em ngủ thôi."
Nhiếp Hải Đường ngại ngùng nhầm mắt lại.
Tần Minh lại đưa ba người phụ nữ kia về phòng khác, ba người phụ nữ này uống say xong khá vô liêm sỉ.
Họ không cởi đồ cho Tần Minh nhìn mà đòi Tần Minh cởi đồ cho họ xem, còn hỏi cái đó của Tần Minh dài bao nhiêu, họ muốn thử.
Những lời đó cực kỳ ngang ngược, khó nghe.
Cuối cùng khó khăn lắm Tần Minh mới đưa được ba người phụ nữ kia vào cùng một phòng, anh đang định rời đi.
Bỗng nhiên anh bị ai đó ôm lấy từ sau lưng, hai chân cũng bị ôm chặt rồi anh bị kéo về phía sau.
"Ưm.."
Trương Tình Tình hôn anh, Tần Minh ngẩn người, không ngờ anh với người luôn cao ngạo, khinh thường anh lại hôn nhau? Vậy chẳng phải sau khi tỉnh rượu Trương Tình Tình sẽ tức điên à? Mà sao Tần Minh lại cảm thấy quần mình bị cởi rồi, thân dưới mát lạnh, mẹ nó, Vương Hiếu Lê, ai cho cậu đưa miệng tới hả? Tần Minh đá một phát, Vương Hiểu Lê ngã xuống đất.
AI Đột nhiên anh bị Vương Tĩnh đấy lên giường lớn, người phụ nữ say khướt này vồ tới như sói như hổ, sờ soạng cơ thể anh.
Nhưng Tần Minh cũng tức giận, ông đây không phải người dễ dãi! Anh vùng lên phản kháng, dân dần giành được quyền chủ động.
Anh đã xử lý được hai người kia, bây giờ đến lượt Trương Tình Tình.
Anh giữ lấy hai tay cô ta, tư thế cực kỳ mờ ám, nhất là khi cô ta đã cởi sạch quần áo, hai má ửng hồng, vừa xấu hổ vừa oán giận.
Tuy không phải mỹ nhân hàng đầu nhưng Trương Tình Tình cũng rất xinh đẹp, đặc biệt là vóc dáng khá chuẩn.
Cô ta đã say mèm rồi: "Tối nay thäng nhóc cậu hời rồi nhé, còn nhìn gì nữa, mau lên, trong túi tôi có bao."
Lòng Tần Minh hơi chấn động, chẳng phải chủ nhiệm khá tỉnh táo sao? Trương Tình Tình lúc này đang ở trước mặt anh nhưng không có gì che chắn, anh chỉ cần cúi người, lên nòng súng là có thể chiếm được người phụ nữ này.
Chinh phục người phụ nữ đã cười nhạo mình suốt ba năm, để cô ta cầu xin dưới thân mình, nghĩ thôi cũng thấy rất kích thích.
Trương Tình Tình đưa tay về phía dưới của anh, Tần Minh đột nhiên rực lửa, dục vọng dâng lên.
Tay Trương Tình Tình rất mềm, cô ta say mê nói: "Cậu rất có vốn liếng đấy chứ!"
Nhưng trong đầu Tần Minh chợt hiện lên nụ cười của Nhiếp Hải Đường khi anh tỏ tình với cô trong suối nước nóng, nụ cười ấy ngây thơ và xinh đẹp đến vậy.
Đàn ông ấy mà, phải quản lý tốt nửa thân dưới của mình! Mặc dù lần với Lý Mộng là giả, nhưng nếu lần này làm thật thì khả năng Nhiếp Hải Đường sẽ thật sự kết thúc với anh.
Trương Tình Tình là bạn thân của Nhiếp Hải Đường, nếu anh với cô ta thật sự làm gì đó thì chắc chắn sẽ bị phát hiện, anh thực sự sẽ trở thành một tên cặn bã.
Nhiếp Hải Đường và Trương Tình Tình, Tần Minh chỉ cần dùng não suy nghĩ một chút chắc chắn sẽ chọn Nhiếp Hải Đường.
Tần Minh đột nhiên đen mặt đứng dậy, anh mặc quần áo vào, đắp chăn cho Trương Tình Tình rồi nói: "Chủ nhiệm, cậu say rồi, đắp chăn vào đừng để cảm lạnh"
Tần Minh ra khỏi phòng, thở dài một hơi, đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh mười phút, lúc này anh mới bình tĩnh lại, nơi cứng lên vừa nãy giờ đã mềm.
Tần Minh về phòng của mình, nhìn Nhiếp Hải Đường đang yên lặng ngủ say, tư thế ngủ rất đẹp, dáng ngủ càng thêm yên tĩnh, đáng yêu.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn, không chút tì vết của cô, anh cảm thấy vui mừng vì vừa nãy anh đã dừng lại được vào lúc mấu chốt, người phụ nữ trước mặt mới đáng giá để anh bỏ ra trăm triệu con cháu mà.
Nhiếp Hải Đường đột nhiên mở mắt, mệt mỏi nói: "Anh về rồi à? Sao đi lâu thế?"
Tần Minh cười nói: "Ba người họ phiền phức quá, anh ném họ vào chung một phòng rồi, may mà anh về nhanh, nếu không người đàn ông của em đã bị họ ăn mất"
Tần Minh lên giường, nhẹ nhàng ôm lấy Nhiếp Hải Đường, cô cũng ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh, nói: "Tần Minh, em, bây giờ em chưa thể cho anh được, anh có giận em không? Thật ra em thấy lần đầu tiên của con gái tốt nhất nên để dành cho người đàn ông mình thích vào đêm tân hôn."
Nhiếp Hải Đường lại ôm Tần Minh chặt hơn một chút: "Em nghĩ thích một người là phải đi đến cuối cùng, tình yêu là một cuộc chạy đua đường dài của đời người, hai người cùng nhau chạy đến già mới có thể gọi là kết thúc.
Nếu chút nhẫn nại đó mà không làm được thì không phải là tình yêu"
Trái tim Tần Minh rung động, điều này rất phù hợp với quan niệm yêu đương của anh.
Anh nói: "Hai năm trước khi ở bên Lý Mộng, anh đã từng nghĩ sẽ cùng cô ta sinh con dưỡng cái cả đời, thế nhưng cô ta lại phản bội anh"
Nhiếp Hải Đường cười trộm: "Em biết, em vẫn luôn nhìn ra được anh thật lòng yêu cô ấy.
Sau khi lên đại học, rất nhiều bạn nam nhìn em bằng ánh mắt nhuốm màu dục vọng, chỉ anh là không có.
Vậy nên bình thường em hay nói với anh Lý Mộng là kẻ ngốc, anh tốt như vậy mà lại bỏ" . ngôn tình ngược
Tần Minh nhẹ nhàng cọ vào mặt Nhiếp Hải Đường: "Yên tâm đi, anh sẽ cố gắng thuyết phục người nhà em một cách nhanh nhất có thể, để họ thừa nhận anh.
Đến khi đó anh sẽ nói với mọi người, Nhiếp Hải Đường em là người phụ nữ của Tần Minh anh"
Nhiếp Hải Đường mỉm cười hạnh phúc rồi yên lặng chìm vào giấc ngủ trong vòng tay Tần Minh.
Sáng hôm sau, Tần Minh gọi người của trang viên lấy xe đưa các cô gái về.
Các cô gái đều nói hôm qua say rượu, đến giờ đầu vẫn còn đau, không nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Họ vô cùng nghỉ ngờ Tần Minh đã nhân cơ hội cởi quần áo rồi lợi dụng họ.
Tần Minh có trăm cái miệng cũng không phản bác được, anh chỉ đành liên tục giải thích quần áo các cô là do các cô tự cởi.
Mà Trương Tình Tình đã khôi phục thái độ hô to gọi nhỏ thường ngày với Tần Minh, điều này khiến anh thật sự phiền muộn, thầm nghĩ chủ nhiệm à, cậu thay đổi thái độ tốt lên một chút được không? Tối qua tôi đã bảo cậu hưởng thụ một đêm ở trang viên Nam Sơn đấy.
Tần Minh trở lại trường học, anh kinh ngạc phát hiện ba người anh em cùng ký túc đều có vết bầm trên mặt? Tần Minh tò mò hỏi: "Ngưu, Dũng, Bằng, các cậu làm sao thế? Ai đánh các cậu?"
Triệu Lập Ngưu giấu giếm: "Không, không có, chúng tôi chơi bóng nên bị đập vào thôi "
Lương Thiếu Dũng và Tôn Chí Băng cũng né tránh ánh mắt anh.
Sắc mặt Tần Minh trâm xuống, anh hỏi: "Có phải Vương Thành Hổ không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.