Chương 158: Cô gái đi xe BMW xin lỗi
Đang cập nhập
21/08/2021
Tần Minh quay đầu lại thì thấy là cô gái ngang ngược vô lý đi xe BMW mà hai người gặp phải hồi sáng.
Tần Minh nhíu mày nói: “Này cô, tôi đã xóa ảnh rồi, cô mắng cũng mắng, đánh cũng đánh rồi, cô còn muốn thế nào nữa?”
Cô gái đi xe BMW lườm một cái, nói: “Không có gì, chỉ là thấy mấy tên nghèo kiết xác nên phiền lòng, tôi ghê tởm buồn nôn thôi.”
Rồi cô ta khạc một ngụm đờm về phía Tần Tố Tố. Tần Minh phản ứng nhanh, duỗi tay kéo em gái đi, ngụm đờm kia rơi xuống cạnh chân Tần Minh, Tần Minh lập tức nổi giận.
Cô gái đi xe BMW ôm lấy cánh tay người đàn ông bên cạnh, nói: “Ông xã, chúng ta đi thôi. Hôm nay đúng là đen đủi, đụng phải hai anh em nghèo kiết xác này những hai lần. Anh nhìn quần áo họn họ mặc kìa, đó chẳng phải là hàng vỉa hè ở mấy chợ bán thức ăn sao? Chậc chậc, cũng không biết xấu hổ mà dạo quanh mấy cửa hàng xa xỉ. Chỉ biết mua đồ về chụp ảnh rồi trả hàng, hành vi hèn hạ.”
Người đàn ông kia lạnh nhạt nhìn thoáng qua, nói: "Đi thôi, người dưới tầng chót xã hội là như vậy đấy, không cùng một thế giới với chúng ta."
“Chờ một chút!” Tần Minh đứng ra ngăn cản hai người này, nói: “Các người đánh rơi đồ kìa.”
Nói xong, Tần Minh chỉ cục đờm trên mặt đất.
Cô gái đi xe BMW giận dữ, nói: "Mẹ, ghê tởm vãi, tên giẻ rách này muốn làm gì đấy? Mày biết bạn trai tao là ai không? Anh ấy chỉ cần gọi một cuộc điện thoại thôi là chúng mày đừng mơ sống được ở cái đất thành phố Quảng này.”
Tần Minh hung dữ nói: “Ồ? Anh ta là lãnh đạo khu nào? Hay là cao tầng trong tỉnh ủy? Hay là giám đốc cao cấp nào? Hay là cậu chủ của xã hội đen? Tôi đang cảm thấy hứng thú lắm đây."
“Mày!” Cô gái đi xe BMW lập tức nghẹn họng, không trả lời được, bởi vì bạn trai cô ta chẳng là gì trong số kia cả.
Người đàn ông chủ xe BMW nhíu mày nói: “Làm sao? Bà xã tôi có nói sai sao? Hành vi chụp lén xe của tôi rồi đưa lên mạng của các người vừa rồi cũng quá là hèn hạ. Mua hàng xa xỉ để chụp ảnh rồi lại trả về, càng là giẻ rách trong số giẻ rách. Sao mặt các người dày thể? Không có tiền thì đừng có đi dạo trong thành phố Quảng này, chi phí ở đây không thấp đâu, sợ là giá một bữa cơm còn cao hơn tiền lương một năm của mấy người đấy.”
Tần Tố Tố nhìn mà sợ hãi, kéo Tần Minh nói: “Thôi đi anh, chúng ta đi thôi, bọn họ có tiền, chúng ta đắc tội không nổi.”
Cô gái đi xe BMW nghe vậy thì kiêu ngạo ưỡn ngực nói: “Đúng đấy, chúng tôi có rất nhiều tiền, các người không đắc tội nổi đâu, đồ quê mùa.”
Nhưng Tần Minh chẳng hề sợ hãi, nói: “Một là xin lỗi tôi, hoặc là liếm sạch sẽ ngụm đờm này rồi đi, tôi sẽ tha thứ cho sự vô lễ của các người."
Cô gái đi xe BMW phóng đãng cười to: “Cái gì cơ? Mày tha thứ cho tạo á? Ha ha ha, mày là cái thá gì? Muốn phun thì tao lại phun cho mày một ngụm, thế nào? Hả? Mày làm gì được tao?”
“Hai anh em này điên rồi à? Không trả hàng được lại còn gây sự ngay trước cửa hàng nhà người ta”
“Có tiền đúng là sướng, không cần tôn trọng ai, muốn tùy hứng như thế nào cũng được.”
“Nhìn thì lịch sự có học, lại làm ra mấy chuyện ngu ngốc như vậy, thật là đáng thương."
“Có phải muốn nổi tiếng đến phát điên rồi không? Người bình thường đều ghét kẻ giàu, mà cô gái kia cũng không tốt lành gì, dám khạc nhổ bừa bãi.”
“Mặc kệ đi, chúng ta cứ xem náo nhiệt là được rồi.”
Người xung quanh thì chỉ chỉ trỏ trỏ, Tần Tố Tổ thì sợ hãi, bắt lấy quần áo Tần Minh rồi trốn sau lưng anh.
Tần Minh nói: "Cô khạc nhổ ngay trước mặt tôi, coi tôi là người chết hả? Tôi không hèn yếu đến mức bị người sỉ nhục mà không dám hé răng đâu."
Cô gái đi xe BMW kiêu ngạo ương ngạnh kêu to: "Tao nói rồi, tao cứ thích sỉ nhục mày đấy, mày làm gì được tao? Hả? Tên giẻ rách, đồ quê mùa, nhìn mớ quần áo giẻ rách mà anh em mày mặc xem, chẳng khác gì người của hai mươi năm trước. Đừng nói là sỉ nhục mày, dù bà có đánh mày thì mày làm gì được? Mày cũng chỉ là loại người hạ đẳng, tên cặn bã ở tầng dưới chót của xã hội này mà thôi."
Nói xong, cô gái đi xe BMW kiêu ngạo giơ tay lên định đánh hai người họ.
"Khoan đã!”
Đột nhiên, bạn trai của cô gái đi xe BMW bỗng kêu dừng tay.
Cô gái đi xe BMW khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy anh yêu? Chỉ là hai đứa giẻ rách thôi, anh sợ cái gì? Chẳng phải bảo vệ có đến thì cũng sẽ đứng về phía chúng ta sao?"
Chỉ thấy bạn trai của cô gái đi xe BMW đang cầm điện thoại nói chuyện, sau đó gật đầu một cái, thái độ vừa thành khẩn lại vừa khiêm tốn.
“Vâng ạ, tôi đã biết rồi thưa ông chủ, xin lỗi ông chủ”
“Đương nhiên là tôi vẫn muốn làm tiếp rồi, nhất định tôi sẽ làm tốt, tôi bảo đảm sẽ khiến anh Tần vừa lòng.”
“Ông chủ cứ yên tâm, nhất định anh Tần sẽ không giận chó đánh mèo với công ty chúng ta đâu.”
Chủ xe BMW nói chuyện điện thoại xong, lập tức tiến lên tát bạn gái mình ba cái, mắng: “Cô định làm gì? Còn không mau xin lỗi anh Tần đi? Anh Tần là người mà cô có thể mắng được sao?”
"Hả?” Cô gái đi xe BMW nghe bạn trai quát mắng mình thì hoàn toàn trợn tròn mắt. Chỉ mới nghe một cuộc điện thoại thôi mà, sao thái độ của anh ấy lại thay đổi một trăm tám mươi độ thế?
Cô gái đi xe BMW lập tức bất mãn: “Anh nói cái gì? Muốn tôi xin lỗi tên giẻ rách này á? Anh còn đánh tôi?”
Người đàn ông kia nói thẳng: “Không xin lỗi thì chia tay. Ha ha, chào anh Tần, chúng ta đúng là không mắng không quen biết. Nếu vừa rồi có đắc tội, mong anh Tần đại nhân đại lượng, thông cảm mà bỏ qua cho tôi.”
“Anh!” Cô gái đi xe BMW lập tức ngây ngẩn cả người.
Quần chúng đứng xem cũng sợ hãi hô lên, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Sao người đàn ông kia vừa nghe một cuộc điện thoại đã thay đổi thái độ ngay lập tức, giống như cậu trai kia là tổ tông của anh ta vậy.
“Oa, chẳng lẽ chàng trai kia có bối cảnh gì sao?”
“Không thể nào, em gái cậu ta còn phải đến trả điện thoại, lại còn mặc quần áo hàng vỉa hè, không có khả năng đâu."
“Ha ha, cặp đôi kia xấu hổ rồi, phải biết rằng, quan hệ cũng là một loại năng lực mà xã hội này không thể đo lường được."
“Tôi thích xem sự phản kích này nhất đấy, cái loại mắt chó xem thường người khác này, sớm hay muộn gì cũng mắt chó của mình hại chết thôi.”
“Tôi cược năm tệ, nhất định người phụ nữ kia sẽ chia tay. Cô gái đi xe BMW che mặt lại, cực kỳ kích động: “Anh đánh tôi? Vì một tên giẻ rách mà anh dám đánh tôi? Còn muốn chia tay với tôi? Anh có còn là đàn ông nữa không?”
Nhưng người đàn ông chủ xe BMW vẫn không chịu cúi đầu, cắn rằng nói: “Lập tức xin lỗi anh Tần ngay, nếu không thì chia tay. Tổng giám đốc vừa gọi điện thoại tới cảnh cáo tôi, nếu tôi không xin lỗi thì ngày mai không cần đi làm nữa. Công việc của ông đây một năm lương tận một triệu đấy. Cô có xin lỗi không thì bảo?”
Mặt cô gái đi xe BMW đỏ lên, nội tâm cực kỳ hỗn loạn, không ngờ hai đứa giẻ rách này còn có người chống lưng.
Cô ta không tình nguyện, nhưng nhìn thấy bạn trai quyết tuyệt như vậy, cuối cùng cô ta vẫn phải quay đầu lại, nói: “Anh Tần, tôi xin lỗi, xin anh tha thứ cho tôi.”
Tần Minh nhìn trái nhìn phải, đúng lúc nhìn thấy Tống Dĩnhđang đứng cạnh thang máy, cầm điện thoại vẫy tay với mình.
Anh lập tức hiểu ra, chắc chắn là vừa nãy Tống Dĩnhđã vận dụng thế lực của tập đoàn để điều tra bối cảnh của người đàn ông chủ xe BMW kia, giải quyết nỗi phiền toái này giúp mình.
Mặc dù Tần Minh cũng có tính toán của riêng mình, nhưng thư ký của anh chủ động như vậy cũng tốt.
Tần Minh chỉ bãi đờm trên mặt đất, nói: “Cô lau sạch hai cục đờm trên mặt đất này đi rồi tôi tha cho.”
Sắc mặt cô gái đi xe BMW bỗng tái nhợt, chuyện này quá mất mặt.
Cô ta cực kỳ không tình nguyện, nhưng lại không muốn chia tay với bạn trai, dù sao thì người bạn trai này có thể cho cô ta hưởng thụ mọi vật chất mà cô ta muốn. Một bên là mặt mũi một bên là tiền, cô ta cũng khó lựa chọn.
Lúc này, Tần Tố Tố bỗng lấy hai tờ khăn giấy trong túi ra, lau sạch hai bãi đờm trên mặt đất đi, rồi ném vào thùng rác.
“Ối!” Những người xung quanh phát ra những tiếng kinh sợ vì quá bất ngờ.
Bọn họ có vẻ rất kinh ngạc với hành động lần này của Tần Tố Tố, bởi vì rõ ràng cô gái đi xe BMW kia đang ở trong hoàn cảnh xấu hổ phải xin lỗi, nhưng Tần Tố Tố lại chẳng ương ngạnh chút nào, ngược lại còn chủ động lau sạch mặt đất, đây là biểu hiện của một người có tố chất.
“Nhân phẩm của cô bé này... có vẻ cũng khá tốt đấy chứ. Bây giờ có rất ít người dám bỏ mặt mũi xuống làm công việc vệ sinh này, đặc biệt là khi mình còn nắm giữ sự chủ động.”
“Chúng ta hiểu lầm cô ấy rồi, xem ra cô ấy là một người có tâm địa thiện lương."
“Em gái này vừa đẹp người lại vừa đẹp nết. Nhìn hành động lấy ơn báo oán này, tôi cho cô ấy triệu like.
"Đúng vậy, các người xem, vốn dĩ chỉ có một cái điện thoại Iphone thôi mà cô ấy phải xin trả hàng tới lui, còn khóc lóc quỳ lạy thảm thiết như vậy, chắc là có ẩn tình gì thật rồi, nếu không thì có ai muốn bị mất mặt như vậy cơ chứ."
Xung quanh đột nhiên tràn đầy những tiếng ca ngợi Tần Tố Tố, khiến cô ấy cũng ngượng ngùng đỏ mặt, cúi đầu trốn sau lưng Tần Minh, không dám nhìn lung tung. Cô ấy vẫn còn căng thẳng lắm.
Tần Tố Tố nói: “Anh, thôi bỏ đi, cũng không phải chuyện gì lớn, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.”
Cô gái đi xe BMW thấy thế, cũng bất ngờ vì Tần Tố Tố không có ý định phản kích mình, còn muốn một điều nhịn chín điều lành. Một người trí tuệ lại hiền hòa rộng lượng như thế, làm cô ta cực kỳ hổ thẹn.
Cô ta thở dài, cực kỳ thành khẩn mà cúi người xuống, nói: “Xin lỗi em gái, ngay từ đầu đúng là tôi đã kỳ thị vì em nghèo. Không ngờ sau lưng em có bối cảnh như vậy nhưng em không so đo hiềm khích trước đây, tôi ... tôi thật sự xin lỗi."
Tần Minh thấy thái độ xin lỗi của cô gái đi xe BMW cũng tạm được, liền nói: “Được rồi, việc này cho qua vậy đi.”
Mọi người vừa định tản đi, bỗng nhiên nhìn thấy Lý Mộng túm một người đi ra: “Ở đây này, các anh mau bắt lấy anh ta đi.”
Tần Minh nhíu mày nói: “Này cô, tôi đã xóa ảnh rồi, cô mắng cũng mắng, đánh cũng đánh rồi, cô còn muốn thế nào nữa?”
Cô gái đi xe BMW lườm một cái, nói: “Không có gì, chỉ là thấy mấy tên nghèo kiết xác nên phiền lòng, tôi ghê tởm buồn nôn thôi.”
Rồi cô ta khạc một ngụm đờm về phía Tần Tố Tố. Tần Minh phản ứng nhanh, duỗi tay kéo em gái đi, ngụm đờm kia rơi xuống cạnh chân Tần Minh, Tần Minh lập tức nổi giận.
Cô gái đi xe BMW ôm lấy cánh tay người đàn ông bên cạnh, nói: “Ông xã, chúng ta đi thôi. Hôm nay đúng là đen đủi, đụng phải hai anh em nghèo kiết xác này những hai lần. Anh nhìn quần áo họn họ mặc kìa, đó chẳng phải là hàng vỉa hè ở mấy chợ bán thức ăn sao? Chậc chậc, cũng không biết xấu hổ mà dạo quanh mấy cửa hàng xa xỉ. Chỉ biết mua đồ về chụp ảnh rồi trả hàng, hành vi hèn hạ.”
Người đàn ông kia lạnh nhạt nhìn thoáng qua, nói: "Đi thôi, người dưới tầng chót xã hội là như vậy đấy, không cùng một thế giới với chúng ta."
“Chờ một chút!” Tần Minh đứng ra ngăn cản hai người này, nói: “Các người đánh rơi đồ kìa.”
Nói xong, Tần Minh chỉ cục đờm trên mặt đất.
Cô gái đi xe BMW giận dữ, nói: "Mẹ, ghê tởm vãi, tên giẻ rách này muốn làm gì đấy? Mày biết bạn trai tao là ai không? Anh ấy chỉ cần gọi một cuộc điện thoại thôi là chúng mày đừng mơ sống được ở cái đất thành phố Quảng này.”
Tần Minh hung dữ nói: “Ồ? Anh ta là lãnh đạo khu nào? Hay là cao tầng trong tỉnh ủy? Hay là giám đốc cao cấp nào? Hay là cậu chủ của xã hội đen? Tôi đang cảm thấy hứng thú lắm đây."
“Mày!” Cô gái đi xe BMW lập tức nghẹn họng, không trả lời được, bởi vì bạn trai cô ta chẳng là gì trong số kia cả.
Người đàn ông chủ xe BMW nhíu mày nói: “Làm sao? Bà xã tôi có nói sai sao? Hành vi chụp lén xe của tôi rồi đưa lên mạng của các người vừa rồi cũng quá là hèn hạ. Mua hàng xa xỉ để chụp ảnh rồi lại trả về, càng là giẻ rách trong số giẻ rách. Sao mặt các người dày thể? Không có tiền thì đừng có đi dạo trong thành phố Quảng này, chi phí ở đây không thấp đâu, sợ là giá một bữa cơm còn cao hơn tiền lương một năm của mấy người đấy.”
Tần Tố Tố nhìn mà sợ hãi, kéo Tần Minh nói: “Thôi đi anh, chúng ta đi thôi, bọn họ có tiền, chúng ta đắc tội không nổi.”
Cô gái đi xe BMW nghe vậy thì kiêu ngạo ưỡn ngực nói: “Đúng đấy, chúng tôi có rất nhiều tiền, các người không đắc tội nổi đâu, đồ quê mùa.”
Nhưng Tần Minh chẳng hề sợ hãi, nói: “Một là xin lỗi tôi, hoặc là liếm sạch sẽ ngụm đờm này rồi đi, tôi sẽ tha thứ cho sự vô lễ của các người."
Cô gái đi xe BMW phóng đãng cười to: “Cái gì cơ? Mày tha thứ cho tạo á? Ha ha ha, mày là cái thá gì? Muốn phun thì tao lại phun cho mày một ngụm, thế nào? Hả? Mày làm gì được tao?”
“Hai anh em này điên rồi à? Không trả hàng được lại còn gây sự ngay trước cửa hàng nhà người ta”
“Có tiền đúng là sướng, không cần tôn trọng ai, muốn tùy hứng như thế nào cũng được.”
“Nhìn thì lịch sự có học, lại làm ra mấy chuyện ngu ngốc như vậy, thật là đáng thương."
“Có phải muốn nổi tiếng đến phát điên rồi không? Người bình thường đều ghét kẻ giàu, mà cô gái kia cũng không tốt lành gì, dám khạc nhổ bừa bãi.”
“Mặc kệ đi, chúng ta cứ xem náo nhiệt là được rồi.”
Người xung quanh thì chỉ chỉ trỏ trỏ, Tần Tố Tổ thì sợ hãi, bắt lấy quần áo Tần Minh rồi trốn sau lưng anh.
Tần Minh nói: "Cô khạc nhổ ngay trước mặt tôi, coi tôi là người chết hả? Tôi không hèn yếu đến mức bị người sỉ nhục mà không dám hé răng đâu."
Cô gái đi xe BMW kiêu ngạo ương ngạnh kêu to: "Tao nói rồi, tao cứ thích sỉ nhục mày đấy, mày làm gì được tao? Hả? Tên giẻ rách, đồ quê mùa, nhìn mớ quần áo giẻ rách mà anh em mày mặc xem, chẳng khác gì người của hai mươi năm trước. Đừng nói là sỉ nhục mày, dù bà có đánh mày thì mày làm gì được? Mày cũng chỉ là loại người hạ đẳng, tên cặn bã ở tầng dưới chót của xã hội này mà thôi."
Nói xong, cô gái đi xe BMW kiêu ngạo giơ tay lên định đánh hai người họ.
"Khoan đã!”
Đột nhiên, bạn trai của cô gái đi xe BMW bỗng kêu dừng tay.
Cô gái đi xe BMW khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy anh yêu? Chỉ là hai đứa giẻ rách thôi, anh sợ cái gì? Chẳng phải bảo vệ có đến thì cũng sẽ đứng về phía chúng ta sao?"
Chỉ thấy bạn trai của cô gái đi xe BMW đang cầm điện thoại nói chuyện, sau đó gật đầu một cái, thái độ vừa thành khẩn lại vừa khiêm tốn.
“Vâng ạ, tôi đã biết rồi thưa ông chủ, xin lỗi ông chủ”
“Đương nhiên là tôi vẫn muốn làm tiếp rồi, nhất định tôi sẽ làm tốt, tôi bảo đảm sẽ khiến anh Tần vừa lòng.”
“Ông chủ cứ yên tâm, nhất định anh Tần sẽ không giận chó đánh mèo với công ty chúng ta đâu.”
Chủ xe BMW nói chuyện điện thoại xong, lập tức tiến lên tát bạn gái mình ba cái, mắng: “Cô định làm gì? Còn không mau xin lỗi anh Tần đi? Anh Tần là người mà cô có thể mắng được sao?”
"Hả?” Cô gái đi xe BMW nghe bạn trai quát mắng mình thì hoàn toàn trợn tròn mắt. Chỉ mới nghe một cuộc điện thoại thôi mà, sao thái độ của anh ấy lại thay đổi một trăm tám mươi độ thế?
Cô gái đi xe BMW lập tức bất mãn: “Anh nói cái gì? Muốn tôi xin lỗi tên giẻ rách này á? Anh còn đánh tôi?”
Người đàn ông kia nói thẳng: “Không xin lỗi thì chia tay. Ha ha, chào anh Tần, chúng ta đúng là không mắng không quen biết. Nếu vừa rồi có đắc tội, mong anh Tần đại nhân đại lượng, thông cảm mà bỏ qua cho tôi.”
“Anh!” Cô gái đi xe BMW lập tức ngây ngẩn cả người.
Quần chúng đứng xem cũng sợ hãi hô lên, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Sao người đàn ông kia vừa nghe một cuộc điện thoại đã thay đổi thái độ ngay lập tức, giống như cậu trai kia là tổ tông của anh ta vậy.
“Oa, chẳng lẽ chàng trai kia có bối cảnh gì sao?”
“Không thể nào, em gái cậu ta còn phải đến trả điện thoại, lại còn mặc quần áo hàng vỉa hè, không có khả năng đâu."
“Ha ha, cặp đôi kia xấu hổ rồi, phải biết rằng, quan hệ cũng là một loại năng lực mà xã hội này không thể đo lường được."
“Tôi thích xem sự phản kích này nhất đấy, cái loại mắt chó xem thường người khác này, sớm hay muộn gì cũng mắt chó của mình hại chết thôi.”
“Tôi cược năm tệ, nhất định người phụ nữ kia sẽ chia tay. Cô gái đi xe BMW che mặt lại, cực kỳ kích động: “Anh đánh tôi? Vì một tên giẻ rách mà anh dám đánh tôi? Còn muốn chia tay với tôi? Anh có còn là đàn ông nữa không?”
Nhưng người đàn ông chủ xe BMW vẫn không chịu cúi đầu, cắn rằng nói: “Lập tức xin lỗi anh Tần ngay, nếu không thì chia tay. Tổng giám đốc vừa gọi điện thoại tới cảnh cáo tôi, nếu tôi không xin lỗi thì ngày mai không cần đi làm nữa. Công việc của ông đây một năm lương tận một triệu đấy. Cô có xin lỗi không thì bảo?”
Mặt cô gái đi xe BMW đỏ lên, nội tâm cực kỳ hỗn loạn, không ngờ hai đứa giẻ rách này còn có người chống lưng.
Cô ta không tình nguyện, nhưng nhìn thấy bạn trai quyết tuyệt như vậy, cuối cùng cô ta vẫn phải quay đầu lại, nói: “Anh Tần, tôi xin lỗi, xin anh tha thứ cho tôi.”
Tần Minh nhìn trái nhìn phải, đúng lúc nhìn thấy Tống Dĩnhđang đứng cạnh thang máy, cầm điện thoại vẫy tay với mình.
Anh lập tức hiểu ra, chắc chắn là vừa nãy Tống Dĩnhđã vận dụng thế lực của tập đoàn để điều tra bối cảnh của người đàn ông chủ xe BMW kia, giải quyết nỗi phiền toái này giúp mình.
Mặc dù Tần Minh cũng có tính toán của riêng mình, nhưng thư ký của anh chủ động như vậy cũng tốt.
Tần Minh chỉ bãi đờm trên mặt đất, nói: “Cô lau sạch hai cục đờm trên mặt đất này đi rồi tôi tha cho.”
Sắc mặt cô gái đi xe BMW bỗng tái nhợt, chuyện này quá mất mặt.
Cô ta cực kỳ không tình nguyện, nhưng lại không muốn chia tay với bạn trai, dù sao thì người bạn trai này có thể cho cô ta hưởng thụ mọi vật chất mà cô ta muốn. Một bên là mặt mũi một bên là tiền, cô ta cũng khó lựa chọn.
Lúc này, Tần Tố Tố bỗng lấy hai tờ khăn giấy trong túi ra, lau sạch hai bãi đờm trên mặt đất đi, rồi ném vào thùng rác.
“Ối!” Những người xung quanh phát ra những tiếng kinh sợ vì quá bất ngờ.
Bọn họ có vẻ rất kinh ngạc với hành động lần này của Tần Tố Tố, bởi vì rõ ràng cô gái đi xe BMW kia đang ở trong hoàn cảnh xấu hổ phải xin lỗi, nhưng Tần Tố Tố lại chẳng ương ngạnh chút nào, ngược lại còn chủ động lau sạch mặt đất, đây là biểu hiện của một người có tố chất.
“Nhân phẩm của cô bé này... có vẻ cũng khá tốt đấy chứ. Bây giờ có rất ít người dám bỏ mặt mũi xuống làm công việc vệ sinh này, đặc biệt là khi mình còn nắm giữ sự chủ động.”
“Chúng ta hiểu lầm cô ấy rồi, xem ra cô ấy là một người có tâm địa thiện lương."
“Em gái này vừa đẹp người lại vừa đẹp nết. Nhìn hành động lấy ơn báo oán này, tôi cho cô ấy triệu like.
"Đúng vậy, các người xem, vốn dĩ chỉ có một cái điện thoại Iphone thôi mà cô ấy phải xin trả hàng tới lui, còn khóc lóc quỳ lạy thảm thiết như vậy, chắc là có ẩn tình gì thật rồi, nếu không thì có ai muốn bị mất mặt như vậy cơ chứ."
Xung quanh đột nhiên tràn đầy những tiếng ca ngợi Tần Tố Tố, khiến cô ấy cũng ngượng ngùng đỏ mặt, cúi đầu trốn sau lưng Tần Minh, không dám nhìn lung tung. Cô ấy vẫn còn căng thẳng lắm.
Tần Tố Tố nói: “Anh, thôi bỏ đi, cũng không phải chuyện gì lớn, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.”
Cô gái đi xe BMW thấy thế, cũng bất ngờ vì Tần Tố Tố không có ý định phản kích mình, còn muốn một điều nhịn chín điều lành. Một người trí tuệ lại hiền hòa rộng lượng như thế, làm cô ta cực kỳ hổ thẹn.
Cô ta thở dài, cực kỳ thành khẩn mà cúi người xuống, nói: “Xin lỗi em gái, ngay từ đầu đúng là tôi đã kỳ thị vì em nghèo. Không ngờ sau lưng em có bối cảnh như vậy nhưng em không so đo hiềm khích trước đây, tôi ... tôi thật sự xin lỗi."
Tần Minh thấy thái độ xin lỗi của cô gái đi xe BMW cũng tạm được, liền nói: “Được rồi, việc này cho qua vậy đi.”
Mọi người vừa định tản đi, bỗng nhiên nhìn thấy Lý Mộng túm một người đi ra: “Ở đây này, các anh mau bắt lấy anh ta đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.