Chương 862: Danh tiếng có thể so với sự an toàn được sao?
Đang cập nhập
28/10/2021
Đấu võ đấu không thẳng, so tiền so không bằng, mẹ ruột còn bị chọc
tức đến tăng xông, Lý Tinh Hồng ngày càng nổi điên, đã mất kiểm soát như con ngựa hoang bị đứt cương.
Anh ta nhìn thấy ống thuốc của phòng đấu giá Nhất Phẩm Đường rơi bên cạnh thì dứt khoát cầm lên đâm vào cổ mình.
Ống tiêm điện tử tự động ép xuống, tiêm dịch thể vào cơ thể Lý Tinh Hồng.
Mọi người đều sửng sốt, ai cũng biết Lý Tinh Hồng ngạo mạn, nhưng bây giờ anh ta làm vậy là hoàn toàn điên rồi.
Hiện trường hỗn loạn, có người đã rời đi trước, bảo vệ của Nhất Phẩm Đường nhanh chóng chạy tới, muốn khống chế Lý Tinh Hồng.
Bốn bảo vệ cùng xông lên, định đè Lý Tinh Hồng xuống nhưng lại bị Lý Tinh Hồng bạo lực ném ra.
Bốn bảo vệ cao to vạm vỡ cứ thế bị ném sang một bên, Lý Tinh Hồng nhếch mép, dữ tợn sờ vào ngực: “Thuốc này quả nhiên rất tốt, xương sườn không còn đau nữa, cảm giác ngột ngạt cũng hết rồi. Tôi chưa từng có cảm giác sảng khoái thế này.”
Người xung quanh im lặng, Lý Tinh Hồng uống thuốc xong nên muốn trả thù rồi.
Nhưng Tần Minh không sợ, người của anh đều đợi ở bên ngoài tòa nhà Nhất Phẩm Đường, chỉ cần anh ra lệnh thì người của tiểu đội ám sát sẽ xông vào bắn chết anh ta.
Nhưng vậy thì rõ ràng quá, Tần Minh sẽ không đi đến bước đấy, ít nhất bên cạnh anh vẫn có hai anh em Tống Nghĩa Tinh.
Tần Minh cũng hơi lo lắng, hỏi: “Thuốc này sẽ khiến người ta mất khống chế à?”
Tống Nghĩa Tinh nhếch miệng nói: “Không phải, bản thân Lý Tinh Hồng là người có tính tình nóng nảy, khi cảm xúc của anh ta mất kiểm soát thì anh ta sẽ tiêm thuốc hoạt tính, khá khó nhằn, có thể khiến anh ta duy trì trạng thái phấn khích trong một tháng, trong thời gian ngắn sẽ không cảm thấy đau đớn, thể chất cũng được nâng cao lâu dài. Cậu phải cẩn thận, đây là một thử thách của cậu, vượt qua được thì sẽ có lợi cho cậu.
Nhưng Nhiếp Hải Đường không đồng ý, nói: “Không được, như thế quá nguy hiểm. Vốn dĩ là Lý Tinh Hồng không đúng, dựa vào đâu mà bắt Tần Minh đi dọn đống hỗn độn này chứ? Tần Minh, chúng ta đi thôi.
Tống Nghĩa Linh kéo Nhiếp Hải Đường lại, nói: “Đàn ông thì nên làm việc lớn. Tần Minh, cậu yên tâm mà đánh, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy.
“Không được, mọi người... Nhiếp Hải Đường cảm thấy mình không thể hiểu nổi ý của hai anh em Tống Nghĩa Linh, chuyện nguy hiểm như vậy sao còn muốn Tần Minh tham gia chứ?
Mà thắng thì thế nào? Danh tiếng có thể so với sự an toàn được sao?
Tần Minh nhìn Nhiếp Hải Đường được kéo ra, gật đầu nói: “Tôi biết rồi, chỉ cần thắng lần này, về sau có thể bớt rất nhiều phiền phức đúng không?”
Vừa dứt lời, một bóng người nhanh chóng xông đến trước mặt Tần Minh, bật nhảy lên rồi từ trên cao nhìn xuống, cùi chỏ của Lý Tinh Hồng giáng xuống đầu Tần Minh: “Chỉ dựa vào cậu mà muốn thắng tôi của hiện tại sao?”
Tần Minh vội lách người né tránh, cùi chỏ của Lý Tinh Hồng lập tức đập vào mặt bàn.
Mặt bàn không chắc chắn lắm, giá đỡ kim loại bị uốn cong.
Lý Tinh Hồng lại nhanh chóng đá một cú, giống như cú đá hất chân trong Muay Thái.
Tần Minh không thể không giơ hai cánh tay lên ngăn lại, nhưng chịu đựng củ này, Tần Minh cảm nhận được thế nào gọi là sức mạnh của thuốc siêu kích thích, lực của cú đá này mạnh hơn nhiều so với Lý Tinh Hồng trước đây, ít nhất là mạnh gấp đôi.
Tần Minh di chuyển ra ngoài va vào bức tường, anh vung cánh tay, có hơi âm ỉ tế. “Mau dừng tay.” Đội trưởng bảo vệ chạy tới, đánh dùi cui về phía Lý Tinh Hồng nhưng Lý
Tinh Hồng dùng tay không chặn lại rồi nhấc chân đá bay đội trưởng bảo vệ ra ngoài. Đội trưởng bảo vệ cao to đó bị Lý Tinh Hồng đá bay như một học sinh tiểu học khiến người ta vô cùng hoảng sợ.
“Hừ, ha ha ha. Triệu Chính Ngôn, thứ vô dụng không cương được như cậu dựa vào đâu mà dám cản tôi? Nhà họ Triệu mấy người đều không dám tùy tiện đắc tội với nhà họ Lý chúng tôi, thằng con trai của một đứa con riêng như cậu còn là một đồ bất tài không được ưu ái, ai có thể bảo vệ cậu?
Nhà họ Tần ở Thượng Hải sao? Tần Mặc mẹ của cậu dám kéo cả nhà họ Tần vào không? Dám đối đầu với nhà họ Lý không?
Nhưng tôi vẫn khâm phục cậu một điều, đó là dám đứng ra phản kháng lại nhà họ Lý. Ha ha ha, nhiều năm như vậy, cậu là người đầu tiên không chịu khuất phục đấy.
Để làm gương cho người khác, tôi sẽ biến cậu thành kẻ hoàn toàn vô dụng, một kẻ vô dụng theo đúng nghĩa.
Lý Tinh Hồng giơ hai tay lên, giống như những võ sĩ quyền anh, móc bên phải rồi đánh đến trước mặt Tần Minh. Tần Minh hít sâu, điều chỉnh lại hơi thở của mình.
Chỉ cần hít càng nhiều không khí thì não sẽ nhận được càng nhiều oxy, mắt sẽ sáng hơn.
Anh ta nhìn thấy ống thuốc của phòng đấu giá Nhất Phẩm Đường rơi bên cạnh thì dứt khoát cầm lên đâm vào cổ mình.
Ống tiêm điện tử tự động ép xuống, tiêm dịch thể vào cơ thể Lý Tinh Hồng.
Mọi người đều sửng sốt, ai cũng biết Lý Tinh Hồng ngạo mạn, nhưng bây giờ anh ta làm vậy là hoàn toàn điên rồi.
Hiện trường hỗn loạn, có người đã rời đi trước, bảo vệ của Nhất Phẩm Đường nhanh chóng chạy tới, muốn khống chế Lý Tinh Hồng.
Bốn bảo vệ cùng xông lên, định đè Lý Tinh Hồng xuống nhưng lại bị Lý Tinh Hồng bạo lực ném ra.
Bốn bảo vệ cao to vạm vỡ cứ thế bị ném sang một bên, Lý Tinh Hồng nhếch mép, dữ tợn sờ vào ngực: “Thuốc này quả nhiên rất tốt, xương sườn không còn đau nữa, cảm giác ngột ngạt cũng hết rồi. Tôi chưa từng có cảm giác sảng khoái thế này.”
Người xung quanh im lặng, Lý Tinh Hồng uống thuốc xong nên muốn trả thù rồi.
Nhưng Tần Minh không sợ, người của anh đều đợi ở bên ngoài tòa nhà Nhất Phẩm Đường, chỉ cần anh ra lệnh thì người của tiểu đội ám sát sẽ xông vào bắn chết anh ta.
Nhưng vậy thì rõ ràng quá, Tần Minh sẽ không đi đến bước đấy, ít nhất bên cạnh anh vẫn có hai anh em Tống Nghĩa Tinh.
Tần Minh cũng hơi lo lắng, hỏi: “Thuốc này sẽ khiến người ta mất khống chế à?”
Tống Nghĩa Tinh nhếch miệng nói: “Không phải, bản thân Lý Tinh Hồng là người có tính tình nóng nảy, khi cảm xúc của anh ta mất kiểm soát thì anh ta sẽ tiêm thuốc hoạt tính, khá khó nhằn, có thể khiến anh ta duy trì trạng thái phấn khích trong một tháng, trong thời gian ngắn sẽ không cảm thấy đau đớn, thể chất cũng được nâng cao lâu dài. Cậu phải cẩn thận, đây là một thử thách của cậu, vượt qua được thì sẽ có lợi cho cậu.
Nhưng Nhiếp Hải Đường không đồng ý, nói: “Không được, như thế quá nguy hiểm. Vốn dĩ là Lý Tinh Hồng không đúng, dựa vào đâu mà bắt Tần Minh đi dọn đống hỗn độn này chứ? Tần Minh, chúng ta đi thôi.
Tống Nghĩa Linh kéo Nhiếp Hải Đường lại, nói: “Đàn ông thì nên làm việc lớn. Tần Minh, cậu yên tâm mà đánh, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy.
“Không được, mọi người... Nhiếp Hải Đường cảm thấy mình không thể hiểu nổi ý của hai anh em Tống Nghĩa Linh, chuyện nguy hiểm như vậy sao còn muốn Tần Minh tham gia chứ?
Mà thắng thì thế nào? Danh tiếng có thể so với sự an toàn được sao?
Tần Minh nhìn Nhiếp Hải Đường được kéo ra, gật đầu nói: “Tôi biết rồi, chỉ cần thắng lần này, về sau có thể bớt rất nhiều phiền phức đúng không?”
Vừa dứt lời, một bóng người nhanh chóng xông đến trước mặt Tần Minh, bật nhảy lên rồi từ trên cao nhìn xuống, cùi chỏ của Lý Tinh Hồng giáng xuống đầu Tần Minh: “Chỉ dựa vào cậu mà muốn thắng tôi của hiện tại sao?”
Tần Minh vội lách người né tránh, cùi chỏ của Lý Tinh Hồng lập tức đập vào mặt bàn.
Mặt bàn không chắc chắn lắm, giá đỡ kim loại bị uốn cong.
Lý Tinh Hồng lại nhanh chóng đá một cú, giống như cú đá hất chân trong Muay Thái.
Tần Minh không thể không giơ hai cánh tay lên ngăn lại, nhưng chịu đựng củ này, Tần Minh cảm nhận được thế nào gọi là sức mạnh của thuốc siêu kích thích, lực của cú đá này mạnh hơn nhiều so với Lý Tinh Hồng trước đây, ít nhất là mạnh gấp đôi.
Tần Minh di chuyển ra ngoài va vào bức tường, anh vung cánh tay, có hơi âm ỉ tế. “Mau dừng tay.” Đội trưởng bảo vệ chạy tới, đánh dùi cui về phía Lý Tinh Hồng nhưng Lý
Tinh Hồng dùng tay không chặn lại rồi nhấc chân đá bay đội trưởng bảo vệ ra ngoài. Đội trưởng bảo vệ cao to đó bị Lý Tinh Hồng đá bay như một học sinh tiểu học khiến người ta vô cùng hoảng sợ.
“Hừ, ha ha ha. Triệu Chính Ngôn, thứ vô dụng không cương được như cậu dựa vào đâu mà dám cản tôi? Nhà họ Triệu mấy người đều không dám tùy tiện đắc tội với nhà họ Lý chúng tôi, thằng con trai của một đứa con riêng như cậu còn là một đồ bất tài không được ưu ái, ai có thể bảo vệ cậu?
Nhà họ Tần ở Thượng Hải sao? Tần Mặc mẹ của cậu dám kéo cả nhà họ Tần vào không? Dám đối đầu với nhà họ Lý không?
Nhưng tôi vẫn khâm phục cậu một điều, đó là dám đứng ra phản kháng lại nhà họ Lý. Ha ha ha, nhiều năm như vậy, cậu là người đầu tiên không chịu khuất phục đấy.
Để làm gương cho người khác, tôi sẽ biến cậu thành kẻ hoàn toàn vô dụng, một kẻ vô dụng theo đúng nghĩa.
Lý Tinh Hồng giơ hai tay lên, giống như những võ sĩ quyền anh, móc bên phải rồi đánh đến trước mặt Tần Minh. Tần Minh hít sâu, điều chỉnh lại hơi thở của mình.
Chỉ cần hít càng nhiều không khí thì não sẽ nhận được càng nhiều oxy, mắt sẽ sáng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.