Chương 991: Ngày mai tôi nhất định sẽ tới.
Đang cập nhập
02/11/2021
Tần Minh vừa nghe vậy thì cảm thấy rất hứng thú.
Bạn bè mà Tần Minh kết giao thời đại học luôn là những người mà anh quý trọng nhất, bởi vì họ rất đơn thuần và chất phác.
Tần Minh nói ngay: “Được, gửi địa chỉ cho tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ tới.”
Ở đầu dây bên kia, Lương Thiếu Dũng cúp máy, quay sang nhìn bạn gái Triệu Mộng Hoa ở bên cạnh và nói: “Cục cưng, hẹn được rồi.”
Triệu Mộng Hoa lập tức cầm điện thoại, gửi một đoạn tin nhắn thoại vào Wechat: “Chị đã hẹn được rồi, ngày mai đừng quên đến tham gia nhé. Chị em với nhau, chị đã làm đến nước này cũng đủ nỗ lực rồi chứ? Mà này, chẳng phải lúc đầu em còn ghét Tần Minh sao?”
Sáng hôm sau, trời đổ một trận tuyết nhỏ, Tần Minh lên đường đến cuộc hẹn.
Trước nhà ga Vương Phủ Tỉnh, Tần Minh gặp Lương Thiếu Dũng và Triệu Mộng Hoa đã lâu không gặp.
“Cậu Dũng, chị Triệu, đã lâu không gặp.” Tần Minh nói với vẻ khách sáo, đã lâu không gặp lại người anh em tốt cùng ký túc xá của mình hồi trước nên tâm trạng của Tần Minh rất tốt.
Lương Thiếu Dũng đánh Tần Minh một cái, nói: “Tiểu Minh, chậc, chẳng phải cậu đã là quản lý cấp cao của xí nghiệp nước ngoài rồi ư? Sao lại ăn mặc tùy ý thế này?”
Đương nhiên Tần Minh không muốn người anh em tốt của mình cũng bị cuốn vào trong cuộc tranh chấp của Hoàn Vũ nên chỉ cười ngượng ngùng: “Bây giờ tôi bị đuổi rồi, không dễ tồn tại trong xí nghiệp nước ngoài đầu. Giờ tôi rất rảnh”
Triệu Mộng Hoa kinh ngạc nói: “Hả? Không phải chứ? Tần Minh, trước đây A Dũng nói cậu đã là phó chủ tịch của xí nghiệp nước ngoài rồi mà, bây giờ lại không phải nữa à? Nhưng cậu có năng lực, cũng không thiếu công việc như vậy đâu nhỉ?
Tần Minh nói: “Này, nói tôi làm gì? Hai người sống ở Bắc Kinh thế nào rồi?”
Hai người họ nhìn nhau cười, Lương Thiếu Dũng lại gãi đầu nói: “Không thể nào cả, ha ha, chỉ là cũng tạm ổn. thôi. Sống ở Bắc không dễ dàng gì, sau này tôi còn muốn theo cậu làm ăn, kiểm nhiều tiền, ha ha ha.”
Ba người họ không đợi bao lâu thì Triệu Lập Ngưu và Tôn Chí Bằng cũng đến rồi.
Bốn anh em đã lâu không tụ tập, sau một hồi hàn huyên tâm sự, họ đều thấy tò mò sao dạo gần đây Tần Minh cứ là lạ, còn nhắc đến chuyện Lý Mộng đã mất tích.
Bạn bè mà Tần Minh kết giao thời đại học luôn là những người mà anh quý trọng nhất, bởi vì họ rất đơn thuần và chất phác.
Tần Minh nói ngay: “Được, gửi địa chỉ cho tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ tới.”
Ở đầu dây bên kia, Lương Thiếu Dũng cúp máy, quay sang nhìn bạn gái Triệu Mộng Hoa ở bên cạnh và nói: “Cục cưng, hẹn được rồi.”
Triệu Mộng Hoa lập tức cầm điện thoại, gửi một đoạn tin nhắn thoại vào Wechat: “Chị đã hẹn được rồi, ngày mai đừng quên đến tham gia nhé. Chị em với nhau, chị đã làm đến nước này cũng đủ nỗ lực rồi chứ? Mà này, chẳng phải lúc đầu em còn ghét Tần Minh sao?”
Sáng hôm sau, trời đổ một trận tuyết nhỏ, Tần Minh lên đường đến cuộc hẹn.
Trước nhà ga Vương Phủ Tỉnh, Tần Minh gặp Lương Thiếu Dũng và Triệu Mộng Hoa đã lâu không gặp.
“Cậu Dũng, chị Triệu, đã lâu không gặp.” Tần Minh nói với vẻ khách sáo, đã lâu không gặp lại người anh em tốt cùng ký túc xá của mình hồi trước nên tâm trạng của Tần Minh rất tốt.
Lương Thiếu Dũng đánh Tần Minh một cái, nói: “Tiểu Minh, chậc, chẳng phải cậu đã là quản lý cấp cao của xí nghiệp nước ngoài rồi ư? Sao lại ăn mặc tùy ý thế này?”
Đương nhiên Tần Minh không muốn người anh em tốt của mình cũng bị cuốn vào trong cuộc tranh chấp của Hoàn Vũ nên chỉ cười ngượng ngùng: “Bây giờ tôi bị đuổi rồi, không dễ tồn tại trong xí nghiệp nước ngoài đầu. Giờ tôi rất rảnh”
Triệu Mộng Hoa kinh ngạc nói: “Hả? Không phải chứ? Tần Minh, trước đây A Dũng nói cậu đã là phó chủ tịch của xí nghiệp nước ngoài rồi mà, bây giờ lại không phải nữa à? Nhưng cậu có năng lực, cũng không thiếu công việc như vậy đâu nhỉ?
Tần Minh nói: “Này, nói tôi làm gì? Hai người sống ở Bắc Kinh thế nào rồi?”
Hai người họ nhìn nhau cười, Lương Thiếu Dũng lại gãi đầu nói: “Không thể nào cả, ha ha, chỉ là cũng tạm ổn. thôi. Sống ở Bắc không dễ dàng gì, sau này tôi còn muốn theo cậu làm ăn, kiểm nhiều tiền, ha ha ha.”
Ba người họ không đợi bao lâu thì Triệu Lập Ngưu và Tôn Chí Bằng cũng đến rồi.
Bốn anh em đã lâu không tụ tập, sau một hồi hàn huyên tâm sự, họ đều thấy tò mò sao dạo gần đây Tần Minh cứ là lạ, còn nhắc đến chuyện Lý Mộng đã mất tích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.