Chương 165: Tôi vẫn còn về
Đang cập nhập
21/08/2021
"Tên vệ sĩ này thật là bất tài, thế mà đã bỏ tay rồi, cậu còn mặt mũi làm vệ sĩ của Tiểu Nghiên nhà chúng tôi à?"
"Xấu hổ, lần lượt bị chế nhạo."
"Sao vé của Tiểu Nghiên lại có vấn đề được? Khoản quyên góp trên trang chủ của Qũy từ thiện Blue Sky không phải là giả, nhất định là người đàn ông đó có vấn đề."
Tần Minh không quan tâm đến những lời chỉ trích trong livestream, Trương Tiểu Nghiên vẫn tiếp tục giải thích cho Tần Minh.
Trương Tiểu Nghiên nói: "Bình tĩnh nào mọi người, chuyện này không liên quan gì đến bạn của tôi cả, là do tôi đắc tội với người ta. Nhưng tôi tin rằng có thể vào được thôi, vé của tôi không có vấn đề gì. Lãnh đạo của nhà đài cũng đang giúp tôi, mọi người vui lòng đợi một lát"
Cô ấy liếc nhìn Tần Minh, vẻ mặt xin lỗi, bởi vì Trương Tiểu Nghiên cảm thấy vì cô ấy đắc tội với Triệu Phú Quý nên mới liên lụy bạn bè của Tần Minh không vào được.
Trần Mục Linh tức giận nói: "Tần Minh, cậu mau nghĩ cách gì đi, tôi sắp chết vì xấu hổ rồi."
Tần Minh bước tới, nói: "Tôi còn có vẻ khác, mong anh kiểm tra một chút."
Giám đốc ban tổ chức buồn cười, nói: "Cậu đã ngụy tạo một loạt vé giả à? Đêm tiệc từ thiện Hoa Nghị của chúng tôi được kiểm tra nghiêm ngặt. Thông tin và tài liệu của mỗi khách mời đều được kiểm tra đối chiếu rõ ràng. Tuy sẽ có một số vé gửi tặng đặc biệt, nhưng cũng không nhiều lắm."
Tần Minh ngắt lời: "Có phải ngụy tạo hay không anh tự mình xem là biết thôi." Nói xong, Tần Minh lấy ra một đống vé vào cửa hạng phổ thông, đây đều là vé Thích Minh Huy đưa cho anh.
Trong đó còn có cả vé hạng cao cấp, nhưng vì Tần Minh tức giận nên cố tình vòng vo, không có trực tiếp lấy ra.
Nhân viên soát vé nhìn hơn chục vé mà choáng váng, trừ mấy ông chủ lớn và những dòng họ tài phiệt yêu cầu ban tổ chức đưa nhiều vé ra, những người khác hoàn toàn không thể lấy được nhiều như vậy.
"Ha ha ha."
"Ha ha ha."
Triệu Thác, Triệu Phú Quý, giám đốc và một số người đi qua khác đều phì cười.
"Nhiều vé giả thế à, người này bị thiểu năng à?"
"Tần Minh, cậu làm gì vậy? Tôi thật sự rất muốn cho Dương Uy và Lý Mộng xem cảnh này, cậu thật mất mặt, cầm vé giả mà lại hào hùng thế."
"Chậc, cậu đến đây để gây rối à?"
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy một đống vẻ, thậm chí chẳng thèm nhìn, khinh thường ném xuống đất, nói: "Làm vé giả cũng giống thật đấy. Cậu không biết vé vào cửa đêm tiệc Hoa Nghị của chúng tôi rất quý giá à. Không ai có thể tích được nhiều về như vậy cá."
Nhìn những tấm vé nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất, Triệu Phú Qúy và nhóm của cậu ta cười không kiêng kỵ gì.
"Quay lại, tôi phải quay lại lại, ha ha ha."
"Con mẹ nó, xấu hổ chết đi được. Ha ha ha."
Trương Tiểu Nghiên cầm gậy tự sướng ngày người nhìn về phía bên này, tại sao Tần Minh lại có nhiều về như vậy?
Còn mấy người Trần Mục Linh và Triệu Mộng Hoa cạn lời che mặt đứng bên cạnh, cô ta không biết phải làm gì, chỉ cảm thấy xấu hổ chết đi được.
Kít!
Một chiếc Mercedes-Benz Maybach bỗng nhiên phanh gấp, mọi người bị chiếc xe sang trọng này thu hút, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy hồng bước xuống xe, chẳng phải là Nhiếp Hải Đường sao?
Khi Nhiếp Hải Đường đến vẫn xem live stream suốt quãng đường, thực ra cô đã biết chuyện gì đang xảy ra rồi, cô rất tức giận.
Cô tức giận vì Tần Minh bị những người này cố tình chặn lại, cô không hề quan tâm đến chuyện ghen tuông nữa, cô muốn ra mặt thay cho Tần Minh.
Nhiếp Hải Đường xách vảy, dùng dáng vẻ người phụ nữ mạnh mẽ lao đến, nói: "Mấy người bắt nạt người khác quá đáng. Vé của Tần Minh là do hiệu trưởng trường chúng tôi đưa cho, chẳng lẽ trong danh sách khách mời của mấy người không có hiệu trưởng trường đại học Công nghệ tỉnh Hoa của chúng tôi à? Vậy anh xem xem vé của tôi có phải là giả không?"
Ai nấy đều sững sờ, cô gái xinh đẹp này tức giận lao vào giúp người đàn ông làm giả vé?
"Đệch, cô gái này thật xinh đẹp, hai người có quan hệ gì vậy?"
"Chậc chậc, chẳng phải cô ấy nên đi thảm đỏ ở cổng chính sao? Váy dạ hội sáng lấp lánh đây này."
"Đúng là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Một cô gái tốt như vậy lại bị đồ con lợn này giẫm đạp."
Giám đốc ban tổ chức cau mày, bởi vì sự xuất hiện của Nhiếp Hải Đường, hắn ta phát hiện càng ngày càng có nhiều người chú ý tới chuyện này, điều này khiến hắn ta không vui.
Hắn ta biết Nhiếp Hải Đường, dù sao thì nhà họ Nhiếp là một dòng họ tài phiệt mới nổi ở thành phố Quảng. Quy mô của tập đoàn thiết bị vệ sinh Nhiếp Thị rất lớn, tạp chí Tài chính đã từng thổi phồng về vẻ đẹp và kiến thức của Nhiếp Hải Đường.
Tuy nhiên, hắn ta bị Nhiếp Hải Đường chất vấn trước mặt nhiều người như vậy, không khỏi mất mặt.
Những người đứng trên cao trong thời gian dài đều thích giữ thể diện. Dù sao thì hắn ta cũng là một giám đốc.
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy vé của Nhiếp Hải Đường, tùy tiện xem qua, nói: "Cô Nhiếp, vé của cô cũng có vấn đề, cô chờ một chút, chúng tôi sẽ kiểm tra lại."
"Ha ha ha ha." Triệu Phú Qúy, gia đình Tạ Đào và Tạ Đào gần như cười bò ra đất.
"Cái này thật đúng là hại hết người này đến người khác, ha ha ha, buồn cười đến chết đi được."
"A, không ổn rồi, tôi cười chảy nước mắt rồi."
"Tần Minh, cậu đúng là đồ sao chổi, bây giờ ngay cả dựa hơi phụ nữ cũng không được nữa rồi."
Trước sự chế giễu của Triệu Phú Qúy và những người khác, Nhiếp Hải Đường tức giận nghiến răng: "Các người cố tình làm khó dễ."
Giám đốc ban tổ chức nói: "Cô Nhiếp, cô cứ yên tâm, cô sẽ vào được thôi. Tôi tin rằng vé của cô là do chúng tôi phát hành, nhưng hệ thống của chúng tôi hơi chậm nên cần thời gian để kiểm tra vẻ, mong cô đợi một lát."
Đây là cố tình giữ chân Nhiếp Hải Đường, khi cấp trên đến liền nói hệ thống có vấn đề để trốn tránh trách nhiệm, đây là trò lươn lẹo đã dùng rất nhiều lần rồi.
Trương Tiểu Nghiên, Triệu Lập Ngưu và Trần Mục Linh nhìn cảnh này đều rất tuyệt vọng, cứ nghĩ rằng Tần Minh đợi Nhiếp Hải Đường đến cứu là được, nhưng kết quả vẫn không được!
Triệu Thác kéo Trương Tình Tình nói: "Chậc, Tần Minh này không dựa hơi phụ nữ được nữa rồi. Tình Tình, em đừng lo lắng, Nhiếp Hải Đường nhất định có thể vào, nhưng Tần Minh vẫn phải bị em họ của anh dạy dỗ. Em sẽ không thấy Tần Minh đáng thương đấy chứ?"
Trương Tình Tình bĩu môi, nói: "Em chỉ thương bạn thân của em thôi. Mau bảo Triệu Phú Quý nhà anh cho người vào đi, bị vây quanh ở cổng thật xấu hổ"
Đột nhiên, Tần Minh lại lấy ra một đống vé ngay trước mặt mọi người, nói: "Vậy anh kiểm tra thêm chỗ vé này đi."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, tại sao vẫn Tần Minh còn về chứ?
Hơn nữa, kỹ thuật chế tạo và chất lượng của những tấm vé đó rõ ràng tốt hơn, nhân viên ban tổ chức vừa nhìn đã nhận ra. Đó không phải là vé giống với vé mời đặc biệt tại cổng chính của những ngôi sao nổi tiếng, đại gia, quan chức cấp cao đi thảm đỏ, ký tên lên biển quảng cáo và được các phóng viên nhà báo quay phim chụp ảnh à?
Tần Minh còn có mười vé hạng cao cấp nữa, đều là do Thích Minh Huy đưa cho.
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy vé, trong lòng không khỏi mơ hồ, hắn ta cảm thấy những tấm vé này là giả. Triệu Phú Qúy đã nói rằng một tên nhóc nghèo phải thuê lễ phục và streamer của Douyu TV không thể tiếp xúc được với những người thuộc tầng lớp thượng lưu ở thành phố Quảng, còn có thể lấy nhiều vé như vậy à.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn yêu cầu cấp dưới kiểm tra cuống vé.
Ngay sau đó, cấp dưới của hắn ta tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Giám đốc, vé hạng phổ thông và vé hạng cao cấp đều là thật. Mã về và mã QR đều đúng."
Giám đốc ban tổ chức lập tức sầm mặt, nói: "Mấy người nhặt vé tôi vừa ném xuống đất lên để kiểm tra luôn đi."
Bên kia đang kiểm tra vé, bên này, Tần Minh kéo tay Nhiếp Hải Đường, nói: "Sao em lại xông lên, váy dài như vậy, lỡ như bị ngã thì phải làm sao?"
Nhiếp Hải Đường tức giận hất cằm, nói: "Em tức, em đã thấy hết trong live stream trên đường đến đây rồi. Không phải họ đang cố tình khó dễ người khác sao? Họ còn ngăn cản tất cả bạn bè của anh nữa, ngay cả em cũng bị ngăn lại luôn, không phải là để khiến anh mất mặt à? Thật xấu xa."
Tần Minh cười nói: "Không vội."
Tạ Đào đứng bên cạnh thấy vậy, châm chọc nói: "Không vội? Anh còn định để em họ của tôi chạy ra cứu anh nữa à? Anh Phú Quý đồng ý giúp anh, anh cầu xin một câu chẳng phải là xong chuyện rồi hay sao? Đến chết cũng phải giữ thể diện, khiến nhiều người như vậy bị anh liên lụy."
Triệu Phú Qúy cũng chế giễu: "Đúng vậy, dù sao đợi đến nửa đêm, chúng tôi rời đi rồi, cậu có thể vào trong, không vội."
Tần Minh chậm rãi lấy thư mời trong túi ra, nói: "Nếu những tấm vé đó không dùng được, vậy thư mời chắc là được đúng không?"
"Hả?" Mọi người lại kinh ngạc.
Phong bì đựng thư mời viền vàng? Còn được niêm phong bằng sáp đỏ?
Đó là thư mời chỉ khách VIP mới có, thậm chỉ những ngôi sao hạng A được mời đến cũng không có, theo thông báo chính thức chỉ vài ông lớn của tỉnh ủy và thành ủy mới nhận được, hơn nữa còn có cả con dấu của ban tổ chức và con dấu riêng của hội đồng quản trị quỹ từ thiện Blue Sky, tuyệt đối không thể ngụy tạo được.
Người có thư mời này thường đi vào bằng lối đi riêng thứ ba, được rất nhiều vệ sĩ bảo vệ.
Mọi người đều nghĩ, Tần Minh điên rồi sao? Cầm đồ giả đến nghiện luôn rồi à?
Nhưng mà, mọi người thấy nụ cười trên mặt Tần Minh ngày càng trở nên tự tin hơn.
"Xấu hổ, lần lượt bị chế nhạo."
"Sao vé của Tiểu Nghiên lại có vấn đề được? Khoản quyên góp trên trang chủ của Qũy từ thiện Blue Sky không phải là giả, nhất định là người đàn ông đó có vấn đề."
Tần Minh không quan tâm đến những lời chỉ trích trong livestream, Trương Tiểu Nghiên vẫn tiếp tục giải thích cho Tần Minh.
Trương Tiểu Nghiên nói: "Bình tĩnh nào mọi người, chuyện này không liên quan gì đến bạn của tôi cả, là do tôi đắc tội với người ta. Nhưng tôi tin rằng có thể vào được thôi, vé của tôi không có vấn đề gì. Lãnh đạo của nhà đài cũng đang giúp tôi, mọi người vui lòng đợi một lát"
Cô ấy liếc nhìn Tần Minh, vẻ mặt xin lỗi, bởi vì Trương Tiểu Nghiên cảm thấy vì cô ấy đắc tội với Triệu Phú Quý nên mới liên lụy bạn bè của Tần Minh không vào được.
Trần Mục Linh tức giận nói: "Tần Minh, cậu mau nghĩ cách gì đi, tôi sắp chết vì xấu hổ rồi."
Tần Minh bước tới, nói: "Tôi còn có vẻ khác, mong anh kiểm tra một chút."
Giám đốc ban tổ chức buồn cười, nói: "Cậu đã ngụy tạo một loạt vé giả à? Đêm tiệc từ thiện Hoa Nghị của chúng tôi được kiểm tra nghiêm ngặt. Thông tin và tài liệu của mỗi khách mời đều được kiểm tra đối chiếu rõ ràng. Tuy sẽ có một số vé gửi tặng đặc biệt, nhưng cũng không nhiều lắm."
Tần Minh ngắt lời: "Có phải ngụy tạo hay không anh tự mình xem là biết thôi." Nói xong, Tần Minh lấy ra một đống vé vào cửa hạng phổ thông, đây đều là vé Thích Minh Huy đưa cho anh.
Trong đó còn có cả vé hạng cao cấp, nhưng vì Tần Minh tức giận nên cố tình vòng vo, không có trực tiếp lấy ra.
Nhân viên soát vé nhìn hơn chục vé mà choáng váng, trừ mấy ông chủ lớn và những dòng họ tài phiệt yêu cầu ban tổ chức đưa nhiều vé ra, những người khác hoàn toàn không thể lấy được nhiều như vậy.
"Ha ha ha."
"Ha ha ha."
Triệu Thác, Triệu Phú Quý, giám đốc và một số người đi qua khác đều phì cười.
"Nhiều vé giả thế à, người này bị thiểu năng à?"
"Tần Minh, cậu làm gì vậy? Tôi thật sự rất muốn cho Dương Uy và Lý Mộng xem cảnh này, cậu thật mất mặt, cầm vé giả mà lại hào hùng thế."
"Chậc, cậu đến đây để gây rối à?"
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy một đống vẻ, thậm chí chẳng thèm nhìn, khinh thường ném xuống đất, nói: "Làm vé giả cũng giống thật đấy. Cậu không biết vé vào cửa đêm tiệc Hoa Nghị của chúng tôi rất quý giá à. Không ai có thể tích được nhiều về như vậy cá."
Nhìn những tấm vé nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất, Triệu Phú Qúy và nhóm của cậu ta cười không kiêng kỵ gì.
"Quay lại, tôi phải quay lại lại, ha ha ha."
"Con mẹ nó, xấu hổ chết đi được. Ha ha ha."
Trương Tiểu Nghiên cầm gậy tự sướng ngày người nhìn về phía bên này, tại sao Tần Minh lại có nhiều về như vậy?
Còn mấy người Trần Mục Linh và Triệu Mộng Hoa cạn lời che mặt đứng bên cạnh, cô ta không biết phải làm gì, chỉ cảm thấy xấu hổ chết đi được.
Kít!
Một chiếc Mercedes-Benz Maybach bỗng nhiên phanh gấp, mọi người bị chiếc xe sang trọng này thu hút, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy hồng bước xuống xe, chẳng phải là Nhiếp Hải Đường sao?
Khi Nhiếp Hải Đường đến vẫn xem live stream suốt quãng đường, thực ra cô đã biết chuyện gì đang xảy ra rồi, cô rất tức giận.
Cô tức giận vì Tần Minh bị những người này cố tình chặn lại, cô không hề quan tâm đến chuyện ghen tuông nữa, cô muốn ra mặt thay cho Tần Minh.
Nhiếp Hải Đường xách vảy, dùng dáng vẻ người phụ nữ mạnh mẽ lao đến, nói: "Mấy người bắt nạt người khác quá đáng. Vé của Tần Minh là do hiệu trưởng trường chúng tôi đưa cho, chẳng lẽ trong danh sách khách mời của mấy người không có hiệu trưởng trường đại học Công nghệ tỉnh Hoa của chúng tôi à? Vậy anh xem xem vé của tôi có phải là giả không?"
Ai nấy đều sững sờ, cô gái xinh đẹp này tức giận lao vào giúp người đàn ông làm giả vé?
"Đệch, cô gái này thật xinh đẹp, hai người có quan hệ gì vậy?"
"Chậc chậc, chẳng phải cô ấy nên đi thảm đỏ ở cổng chính sao? Váy dạ hội sáng lấp lánh đây này."
"Đúng là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Một cô gái tốt như vậy lại bị đồ con lợn này giẫm đạp."
Giám đốc ban tổ chức cau mày, bởi vì sự xuất hiện của Nhiếp Hải Đường, hắn ta phát hiện càng ngày càng có nhiều người chú ý tới chuyện này, điều này khiến hắn ta không vui.
Hắn ta biết Nhiếp Hải Đường, dù sao thì nhà họ Nhiếp là một dòng họ tài phiệt mới nổi ở thành phố Quảng. Quy mô của tập đoàn thiết bị vệ sinh Nhiếp Thị rất lớn, tạp chí Tài chính đã từng thổi phồng về vẻ đẹp và kiến thức của Nhiếp Hải Đường.
Tuy nhiên, hắn ta bị Nhiếp Hải Đường chất vấn trước mặt nhiều người như vậy, không khỏi mất mặt.
Những người đứng trên cao trong thời gian dài đều thích giữ thể diện. Dù sao thì hắn ta cũng là một giám đốc.
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy vé của Nhiếp Hải Đường, tùy tiện xem qua, nói: "Cô Nhiếp, vé của cô cũng có vấn đề, cô chờ một chút, chúng tôi sẽ kiểm tra lại."
"Ha ha ha ha." Triệu Phú Qúy, gia đình Tạ Đào và Tạ Đào gần như cười bò ra đất.
"Cái này thật đúng là hại hết người này đến người khác, ha ha ha, buồn cười đến chết đi được."
"A, không ổn rồi, tôi cười chảy nước mắt rồi."
"Tần Minh, cậu đúng là đồ sao chổi, bây giờ ngay cả dựa hơi phụ nữ cũng không được nữa rồi."
Trước sự chế giễu của Triệu Phú Qúy và những người khác, Nhiếp Hải Đường tức giận nghiến răng: "Các người cố tình làm khó dễ."
Giám đốc ban tổ chức nói: "Cô Nhiếp, cô cứ yên tâm, cô sẽ vào được thôi. Tôi tin rằng vé của cô là do chúng tôi phát hành, nhưng hệ thống của chúng tôi hơi chậm nên cần thời gian để kiểm tra vẻ, mong cô đợi một lát."
Đây là cố tình giữ chân Nhiếp Hải Đường, khi cấp trên đến liền nói hệ thống có vấn đề để trốn tránh trách nhiệm, đây là trò lươn lẹo đã dùng rất nhiều lần rồi.
Trương Tiểu Nghiên, Triệu Lập Ngưu và Trần Mục Linh nhìn cảnh này đều rất tuyệt vọng, cứ nghĩ rằng Tần Minh đợi Nhiếp Hải Đường đến cứu là được, nhưng kết quả vẫn không được!
Triệu Thác kéo Trương Tình Tình nói: "Chậc, Tần Minh này không dựa hơi phụ nữ được nữa rồi. Tình Tình, em đừng lo lắng, Nhiếp Hải Đường nhất định có thể vào, nhưng Tần Minh vẫn phải bị em họ của anh dạy dỗ. Em sẽ không thấy Tần Minh đáng thương đấy chứ?"
Trương Tình Tình bĩu môi, nói: "Em chỉ thương bạn thân của em thôi. Mau bảo Triệu Phú Quý nhà anh cho người vào đi, bị vây quanh ở cổng thật xấu hổ"
Đột nhiên, Tần Minh lại lấy ra một đống vé ngay trước mặt mọi người, nói: "Vậy anh kiểm tra thêm chỗ vé này đi."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, tại sao vẫn Tần Minh còn về chứ?
Hơn nữa, kỹ thuật chế tạo và chất lượng của những tấm vé đó rõ ràng tốt hơn, nhân viên ban tổ chức vừa nhìn đã nhận ra. Đó không phải là vé giống với vé mời đặc biệt tại cổng chính của những ngôi sao nổi tiếng, đại gia, quan chức cấp cao đi thảm đỏ, ký tên lên biển quảng cáo và được các phóng viên nhà báo quay phim chụp ảnh à?
Tần Minh còn có mười vé hạng cao cấp nữa, đều là do Thích Minh Huy đưa cho.
Giám đốc ban tổ chức cầm lấy vé, trong lòng không khỏi mơ hồ, hắn ta cảm thấy những tấm vé này là giả. Triệu Phú Qúy đã nói rằng một tên nhóc nghèo phải thuê lễ phục và streamer của Douyu TV không thể tiếp xúc được với những người thuộc tầng lớp thượng lưu ở thành phố Quảng, còn có thể lấy nhiều vé như vậy à.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn yêu cầu cấp dưới kiểm tra cuống vé.
Ngay sau đó, cấp dưới của hắn ta tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Giám đốc, vé hạng phổ thông và vé hạng cao cấp đều là thật. Mã về và mã QR đều đúng."
Giám đốc ban tổ chức lập tức sầm mặt, nói: "Mấy người nhặt vé tôi vừa ném xuống đất lên để kiểm tra luôn đi."
Bên kia đang kiểm tra vé, bên này, Tần Minh kéo tay Nhiếp Hải Đường, nói: "Sao em lại xông lên, váy dài như vậy, lỡ như bị ngã thì phải làm sao?"
Nhiếp Hải Đường tức giận hất cằm, nói: "Em tức, em đã thấy hết trong live stream trên đường đến đây rồi. Không phải họ đang cố tình khó dễ người khác sao? Họ còn ngăn cản tất cả bạn bè của anh nữa, ngay cả em cũng bị ngăn lại luôn, không phải là để khiến anh mất mặt à? Thật xấu xa."
Tần Minh cười nói: "Không vội."
Tạ Đào đứng bên cạnh thấy vậy, châm chọc nói: "Không vội? Anh còn định để em họ của tôi chạy ra cứu anh nữa à? Anh Phú Quý đồng ý giúp anh, anh cầu xin một câu chẳng phải là xong chuyện rồi hay sao? Đến chết cũng phải giữ thể diện, khiến nhiều người như vậy bị anh liên lụy."
Triệu Phú Qúy cũng chế giễu: "Đúng vậy, dù sao đợi đến nửa đêm, chúng tôi rời đi rồi, cậu có thể vào trong, không vội."
Tần Minh chậm rãi lấy thư mời trong túi ra, nói: "Nếu những tấm vé đó không dùng được, vậy thư mời chắc là được đúng không?"
"Hả?" Mọi người lại kinh ngạc.
Phong bì đựng thư mời viền vàng? Còn được niêm phong bằng sáp đỏ?
Đó là thư mời chỉ khách VIP mới có, thậm chỉ những ngôi sao hạng A được mời đến cũng không có, theo thông báo chính thức chỉ vài ông lớn của tỉnh ủy và thành ủy mới nhận được, hơn nữa còn có cả con dấu của ban tổ chức và con dấu riêng của hội đồng quản trị quỹ từ thiện Blue Sky, tuyệt đối không thể ngụy tạo được.
Người có thư mời này thường đi vào bằng lối đi riêng thứ ba, được rất nhiều vệ sĩ bảo vệ.
Mọi người đều nghĩ, Tần Minh điên rồi sao? Cầm đồ giả đến nghiện luôn rồi à?
Nhưng mà, mọi người thấy nụ cười trên mặt Tần Minh ngày càng trở nên tự tin hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.