Chương 15
Lại Kỷ
15/10/2020
Edit: Mều
Beta: Huyền
Trong sân lông gà bay tứ tung, chính là do chó nhỏ Tiểu Bạch đùa đám gà, mấy đứa trẻ trong thôn nhìn thấy chó nhỏ Tiểu Bạch liền muốn tới gần, cầm đồ ăn liền chạy tới nhà Lý Đại Phát trêu chọc chó nhỏ Tiểu Bạch.
Lâu Ngọc đến sân, nhìn thấy mười mấy đứa nhỏ đang cùng với chó nhỏ Tiểu Bạch chọc ghẹo mấy con gà, đáng thương cho đám gà bị bao vây chặn đánh khiến cho lông gà bay loạn, uỵch cánh không có chỗ bay.
“Áu...áu áu... “Chó nhỏ Tiểu Bạch vừa nhìn thấy Lâu Ngọc, liền bỏ qua trò bắt gà vui vẻ, sung sướng chạy tới chỗ Lâu Ngọc.
Đám trẻ nhỏ thấy chó nhỏ Tiểu Bạch không chơi nữa, chúng cũng dừng tay, một đám nhìn Lâu Ngọc cười hì hì.
Trên mình chó nhỏ Tiểu Bạch vô cùng bẩn, một thân lông trắng nhuộm thành màu xám tro, Lâu Ngọc cũng không muốn ôm nó, ngồi xổm xuống, ngón trỏ trắng nõn mát lạnh chạm vào chóp mũ chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu, khiển trách nói: “Bẩn!”
“Áu áu!”Chó nhỏ Tiểu Bạch nhìn Lâu Ngọc, tỏ ý không vui.
“Trong phòng bếp có nước nóng, ta đi lấy chậu gỗ lớn tắm rửa cho nó!”Trân Cô đi từ trong phòng bếp ra, nói với Lâu Ngọc.
“Làm phiền!”Lâu Ngọc đứng lên.
Trân Cô cười cười, cũng không ngại bẩn khom lưng ôm lấy chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu đi vào phòng bếp.
“Các ngươi đừng đi vội.”Lâu Ngọc gọi lại đám nhỏ đang muốn đuổi theo Trân Cô.
Bọn nhỏ cũng chẳng sợ người lạ, biết người mang mũ là vợ Chu Tài, vừa rồi còn cho chúng nó kẹo ăn, dừng lại chớp mắt tò mò nhìn Lâu ngọc, trên mặt lộ ra nụ cười đơn thuần.
Lâu Ngọc trong nháy mắt vung tay, từ trong nhà bay ra hai cái ghế và một cái bàn dừng lại trong dân. Bọn nhỏ nhìn chiêu thức ấy của Lâu Ngọc, tất cả đều há hốc miệng, hai mắt hóa sao, sùng bái nhìn Lâu Ngọc.
“Các ngươi tới đây, ta bắt mạch cho các ngươi!”Lâu Ngọc ngồi xuống, nói với bọn trẻ.
Một bé trai gan lớn, ngồi lên chiếc ghế đối diện Lâu Ngọc, bàn tay dùng sức lau lau trên y phục, lúc này mới nhếch miệng cười xấu hổ đặt tay lên bàn.
Lâu Ngọc xem mạch cho đứa nhỏ, châm cho nó, dịu dàng nói “Đi ngồi mao xí đi!”
Đợi cho Lâu Ngọc thu châm lại, đứa nhỏ kia đã cảm thấy đau bụng, ôm bụng chạy đến mao xí gần nhất.
Trong lúc Lâu Ngọc đang xem mạch cho bọn nhỏ, hương thân trong thôn đã truyền ra tin tức vợ Chu Tài am hiểu y thuận, ríu rít kéo nhau tới nhà Lý Đại Phát, để Lâu Ngọc xem bệnh cho bọn họ.
Chu Tài cùng với hai anh em Lý Đại Phát, Lý Đại Sinh trở về từ trên núi, thấy các hương thân đang tụ tập trong sân mà sợ hết hồn.
“Lục thẩm, mọi người tụ tập nhà ta làm gì thế?”Lý Đại Phát hỏi Lục thẩm đang ôm tôn nữ đứng bên ngoài.
“Ấy chà! Các ngươi không biết hả! Vợ Chu Tài tự mình xem bệnh cho mọi người đó! Vợ hắn thật lợi hại, chân mẹ ngươi cũng đã khám tốt! Ta chỉ mới nghe các cụ nói dùng sợi chỉ cũng có thể bắt mạch, mà vợ Chu Tài lúc này lại dùng chỉ đó! Đây đúng là thần y rồi!”Lục thẩm vừa nói, vừa hào hứng nói với Chu Tài đứng bên cạnh Lý Đại Phát, “Chu Tài, để vợ ngươi mở tiệm thuốc, xem bệnh cho mọi người, còn tốt hơn mấy tiên sinh xem bệnh ở trấn trên đó!Chúng ta tới xem bệnh cũng yên tâm, không sợ bị lừa!”
“Chu Tài, ngươi lại tàng tư hả! Vợ ngươi có ngón này mà cũng chẳng thấy nhà ngươi nói chút gì cả!” Lý Đại Phát dùng cánh tay đập vào lưng Chu Tài.
“Ha ha... ” Chu Tài cười ngây ngô.
Chu Tài quả thật không biết Lâu Ngọc có y thuật, hắn ở Lâu Ngọc sơn trang trực tiếp đưa Lâu Ngọc xuống đài, sau đó liền lúc nhanh lúc chậm rời khỏi Lâu Ngọc sơn trang.Đối với chuyện của Lâu Ngọc hắn cũng chỉ biết y là nhi tử của Lâu Đức Vọng, có một sư phụ và một sư bá, cộng thêm việc Lâu ngọc có thể bay mà thôi.
“Chúng ta mang đồ vào cất kỹ rồi nói tiếp cũng không muộn!” Lý Đại Sinh trái cầm một con gà rừng lông đen, phải cầm một con thỏ trắng, đá đệ đệ mình một cước.
Trước sân đông người không thể đi vào, ba người vòng qua sân sau, Lý Đại Sinh lớn tiếng gọi vợ mình là Trân Cô ra mở cửa.
“Các ngươi đã về rồi!” Trân Cô mở cửa cho bọn họ, nhìn thấy trên tay bọn họ toàn con mồi, ánh mắt cười loan loan.
“Mẹ đâu?”Lý Đại Sinh hỏi.
“Mẹ trong phòng bếp! Mẹ nói muốn làm cho khách vài món ăn sở trường!”Trân Cô đi đến bên cạnh Lý Đại Sinh, nghĩ đến độc của mình đã được giải, sau này có thể sinh cho trong nhà mấy đứa nhỏ mập mạp, trong lòng cảm thấy mỹ mãn.
“Tẩu tử, chân mẹ tốt chứ?”Lý Đại Phát hỏi Trân Cô.
“Vợ Chu Tài châm cứu lên chân của mẹ rồi kê một đơn thuốc, còn nói qua một tháng có thể phục hồi hoàn toàn! Chân mẹ bây giờ không còn đau, bước đi cũng không cần ta đỡ nữa!” Trân Cô thấy bọn đi cửa sau về, cũng biết họ nhất định đã nghe được chuyện Lâu Ngọc xem bệnh, chẳng qua trong lòng đang vui, tự mình lại nói rõ chi tiết lần nữa.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi tới phòng bếp, Lý đại nương trong bếp vẻ mặt tươi cười đang xào thức ăn!
Hai huynh đệ Lý Đại Phát và Lý Đại Sinh thấy chân lão mẹ nhà mình linh hoạt, rất vui mừng, đồng loạt gọi: “Mẹ, chúng con đã trở về!”
“Đã về rồi!” Lý đại nương nhìn thấy bọn họ, khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng nở nụ cười tươi như hoa, “Mang đồ dọn dẹp một chút, ra bên ngoài nhìn, gọi vợ Chu Tài vào đại sảnh ngồi, ăn cơm!”
“Mẹ, con đi!”Trân Cô đáp lời, đi vào sân gọi Lâu Ngọc.
Chu Tài đặt hai con gà trên tay lên bàn gỗ dài sát vách tường trong phòng bếp, đi tới xó góc, nói với chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu đang vùi đầu vào đống xương gặm “Cọt cọt... cọt cọt”:”Chó tham ăn, không đi theo vợ!”
“Áu...”Chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu ngẩng cái đầu tròn trịa, ủy khuất nhìn Chu Tài: Ngươi cũng không đi theo chủ nhân mà!
“Vợ của ngươi cũng không phải trẻ con, ngươi còn lo lắng bị diều hâu cắp đi sao!” Lý Đại Phát đang xử lý mấy con thú rừng vừa mang về, cười Chu Tài.
Lý Đại Sinh đang cho củi châm lửa bên cạnh cũng cười ha ha, “Chu Tài, người trên trấn đều bảo ngươi thương vợ muốn chết! Hôm nay thấy quả nhiên là thật!”
Lý đại nương đang xào thức ăn nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng lộp bộp: Ai cưới nàng dâu đẹp như vậy mà không phải để ý nhiều một chútchứ!
“Ta đi ra ngoài một chút.”Chu Tài vừa nói vừa ra ngoài tìm Lâu Ngọc.
“Mẹ, chân của ngươi thật không có chuyện gì?” Lý Đại Phát thấy Chu Tài vừa đi ra ngoài, ngừng tay, đến bên cạnh Lý đại nương, nhìn chân của bà, hỏi.
“Tốt lắm!” Lý đại nương động động cái chân già, trên tay vẫn cầm cái thìa đi vài bước trong phòng.
“Vợ Chu Tài thật giỏi!”Lý Đại Sinh cảm thán.
“Y thuật tốt, đúng ra mà nói, trên đời này ta chưa từng thấy vị đại phu nào giỏi được như nó!”Lý đại nương vô cùng chân thành nói.
“Tên ngốc Chu Tài này, có phúc khí, cưới được nàng dâu như vậy!Sau này mở cửa tiệm, hai vợ chồng cũng không phải lo âu, cuộc sống ổn định!”Lý Đại Phát cười nói.
Lý đại nương trên mặt cười, nhưng trong lòng lại lo lắng: Cũng không biết là phúc hay là họa nữa!
Beta: Huyền
Trong sân lông gà bay tứ tung, chính là do chó nhỏ Tiểu Bạch đùa đám gà, mấy đứa trẻ trong thôn nhìn thấy chó nhỏ Tiểu Bạch liền muốn tới gần, cầm đồ ăn liền chạy tới nhà Lý Đại Phát trêu chọc chó nhỏ Tiểu Bạch.
Lâu Ngọc đến sân, nhìn thấy mười mấy đứa nhỏ đang cùng với chó nhỏ Tiểu Bạch chọc ghẹo mấy con gà, đáng thương cho đám gà bị bao vây chặn đánh khiến cho lông gà bay loạn, uỵch cánh không có chỗ bay.
“Áu...áu áu... “Chó nhỏ Tiểu Bạch vừa nhìn thấy Lâu Ngọc, liền bỏ qua trò bắt gà vui vẻ, sung sướng chạy tới chỗ Lâu Ngọc.
Đám trẻ nhỏ thấy chó nhỏ Tiểu Bạch không chơi nữa, chúng cũng dừng tay, một đám nhìn Lâu Ngọc cười hì hì.
Trên mình chó nhỏ Tiểu Bạch vô cùng bẩn, một thân lông trắng nhuộm thành màu xám tro, Lâu Ngọc cũng không muốn ôm nó, ngồi xổm xuống, ngón trỏ trắng nõn mát lạnh chạm vào chóp mũ chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu, khiển trách nói: “Bẩn!”
“Áu áu!”Chó nhỏ Tiểu Bạch nhìn Lâu Ngọc, tỏ ý không vui.
“Trong phòng bếp có nước nóng, ta đi lấy chậu gỗ lớn tắm rửa cho nó!”Trân Cô đi từ trong phòng bếp ra, nói với Lâu Ngọc.
“Làm phiền!”Lâu Ngọc đứng lên.
Trân Cô cười cười, cũng không ngại bẩn khom lưng ôm lấy chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu đi vào phòng bếp.
“Các ngươi đừng đi vội.”Lâu Ngọc gọi lại đám nhỏ đang muốn đuổi theo Trân Cô.
Bọn nhỏ cũng chẳng sợ người lạ, biết người mang mũ là vợ Chu Tài, vừa rồi còn cho chúng nó kẹo ăn, dừng lại chớp mắt tò mò nhìn Lâu ngọc, trên mặt lộ ra nụ cười đơn thuần.
Lâu Ngọc trong nháy mắt vung tay, từ trong nhà bay ra hai cái ghế và một cái bàn dừng lại trong dân. Bọn nhỏ nhìn chiêu thức ấy của Lâu Ngọc, tất cả đều há hốc miệng, hai mắt hóa sao, sùng bái nhìn Lâu Ngọc.
“Các ngươi tới đây, ta bắt mạch cho các ngươi!”Lâu Ngọc ngồi xuống, nói với bọn trẻ.
Một bé trai gan lớn, ngồi lên chiếc ghế đối diện Lâu Ngọc, bàn tay dùng sức lau lau trên y phục, lúc này mới nhếch miệng cười xấu hổ đặt tay lên bàn.
Lâu Ngọc xem mạch cho đứa nhỏ, châm cho nó, dịu dàng nói “Đi ngồi mao xí đi!”
Đợi cho Lâu Ngọc thu châm lại, đứa nhỏ kia đã cảm thấy đau bụng, ôm bụng chạy đến mao xí gần nhất.
Trong lúc Lâu Ngọc đang xem mạch cho bọn nhỏ, hương thân trong thôn đã truyền ra tin tức vợ Chu Tài am hiểu y thuận, ríu rít kéo nhau tới nhà Lý Đại Phát, để Lâu Ngọc xem bệnh cho bọn họ.
Chu Tài cùng với hai anh em Lý Đại Phát, Lý Đại Sinh trở về từ trên núi, thấy các hương thân đang tụ tập trong sân mà sợ hết hồn.
“Lục thẩm, mọi người tụ tập nhà ta làm gì thế?”Lý Đại Phát hỏi Lục thẩm đang ôm tôn nữ đứng bên ngoài.
“Ấy chà! Các ngươi không biết hả! Vợ Chu Tài tự mình xem bệnh cho mọi người đó! Vợ hắn thật lợi hại, chân mẹ ngươi cũng đã khám tốt! Ta chỉ mới nghe các cụ nói dùng sợi chỉ cũng có thể bắt mạch, mà vợ Chu Tài lúc này lại dùng chỉ đó! Đây đúng là thần y rồi!”Lục thẩm vừa nói, vừa hào hứng nói với Chu Tài đứng bên cạnh Lý Đại Phát, “Chu Tài, để vợ ngươi mở tiệm thuốc, xem bệnh cho mọi người, còn tốt hơn mấy tiên sinh xem bệnh ở trấn trên đó!Chúng ta tới xem bệnh cũng yên tâm, không sợ bị lừa!”
“Chu Tài, ngươi lại tàng tư hả! Vợ ngươi có ngón này mà cũng chẳng thấy nhà ngươi nói chút gì cả!” Lý Đại Phát dùng cánh tay đập vào lưng Chu Tài.
“Ha ha... ” Chu Tài cười ngây ngô.
Chu Tài quả thật không biết Lâu Ngọc có y thuật, hắn ở Lâu Ngọc sơn trang trực tiếp đưa Lâu Ngọc xuống đài, sau đó liền lúc nhanh lúc chậm rời khỏi Lâu Ngọc sơn trang.Đối với chuyện của Lâu Ngọc hắn cũng chỉ biết y là nhi tử của Lâu Đức Vọng, có một sư phụ và một sư bá, cộng thêm việc Lâu ngọc có thể bay mà thôi.
“Chúng ta mang đồ vào cất kỹ rồi nói tiếp cũng không muộn!” Lý Đại Sinh trái cầm một con gà rừng lông đen, phải cầm một con thỏ trắng, đá đệ đệ mình một cước.
Trước sân đông người không thể đi vào, ba người vòng qua sân sau, Lý Đại Sinh lớn tiếng gọi vợ mình là Trân Cô ra mở cửa.
“Các ngươi đã về rồi!” Trân Cô mở cửa cho bọn họ, nhìn thấy trên tay bọn họ toàn con mồi, ánh mắt cười loan loan.
“Mẹ đâu?”Lý Đại Sinh hỏi.
“Mẹ trong phòng bếp! Mẹ nói muốn làm cho khách vài món ăn sở trường!”Trân Cô đi đến bên cạnh Lý Đại Sinh, nghĩ đến độc của mình đã được giải, sau này có thể sinh cho trong nhà mấy đứa nhỏ mập mạp, trong lòng cảm thấy mỹ mãn.
“Tẩu tử, chân mẹ tốt chứ?”Lý Đại Phát hỏi Trân Cô.
“Vợ Chu Tài châm cứu lên chân của mẹ rồi kê một đơn thuốc, còn nói qua một tháng có thể phục hồi hoàn toàn! Chân mẹ bây giờ không còn đau, bước đi cũng không cần ta đỡ nữa!” Trân Cô thấy bọn đi cửa sau về, cũng biết họ nhất định đã nghe được chuyện Lâu Ngọc xem bệnh, chẳng qua trong lòng đang vui, tự mình lại nói rõ chi tiết lần nữa.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi tới phòng bếp, Lý đại nương trong bếp vẻ mặt tươi cười đang xào thức ăn!
Hai huynh đệ Lý Đại Phát và Lý Đại Sinh thấy chân lão mẹ nhà mình linh hoạt, rất vui mừng, đồng loạt gọi: “Mẹ, chúng con đã trở về!”
“Đã về rồi!” Lý đại nương nhìn thấy bọn họ, khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng nở nụ cười tươi như hoa, “Mang đồ dọn dẹp một chút, ra bên ngoài nhìn, gọi vợ Chu Tài vào đại sảnh ngồi, ăn cơm!”
“Mẹ, con đi!”Trân Cô đáp lời, đi vào sân gọi Lâu Ngọc.
Chu Tài đặt hai con gà trên tay lên bàn gỗ dài sát vách tường trong phòng bếp, đi tới xó góc, nói với chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu đang vùi đầu vào đống xương gặm “Cọt cọt... cọt cọt”:”Chó tham ăn, không đi theo vợ!”
“Áu...”Chó nhỏ Tiểu Bạch Cẩu ngẩng cái đầu tròn trịa, ủy khuất nhìn Chu Tài: Ngươi cũng không đi theo chủ nhân mà!
“Vợ của ngươi cũng không phải trẻ con, ngươi còn lo lắng bị diều hâu cắp đi sao!” Lý Đại Phát đang xử lý mấy con thú rừng vừa mang về, cười Chu Tài.
Lý Đại Sinh đang cho củi châm lửa bên cạnh cũng cười ha ha, “Chu Tài, người trên trấn đều bảo ngươi thương vợ muốn chết! Hôm nay thấy quả nhiên là thật!”
Lý đại nương đang xào thức ăn nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng lộp bộp: Ai cưới nàng dâu đẹp như vậy mà không phải để ý nhiều một chútchứ!
“Ta đi ra ngoài một chút.”Chu Tài vừa nói vừa ra ngoài tìm Lâu Ngọc.
“Mẹ, chân của ngươi thật không có chuyện gì?” Lý Đại Phát thấy Chu Tài vừa đi ra ngoài, ngừng tay, đến bên cạnh Lý đại nương, nhìn chân của bà, hỏi.
“Tốt lắm!” Lý đại nương động động cái chân già, trên tay vẫn cầm cái thìa đi vài bước trong phòng.
“Vợ Chu Tài thật giỏi!”Lý Đại Sinh cảm thán.
“Y thuật tốt, đúng ra mà nói, trên đời này ta chưa từng thấy vị đại phu nào giỏi được như nó!”Lý đại nương vô cùng chân thành nói.
“Tên ngốc Chu Tài này, có phúc khí, cưới được nàng dâu như vậy!Sau này mở cửa tiệm, hai vợ chồng cũng không phải lo âu, cuộc sống ổn định!”Lý Đại Phát cười nói.
Lý đại nương trên mặt cười, nhưng trong lòng lại lo lắng: Cũng không biết là phúc hay là họa nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.