Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp
Chương 163
Doãn Nhất Phương
10/10/2020
Chính theo như lời nhân viên công tác nói, linh mạch trên tinh cầu Hòa Tân đã khai phá ra được gần một phần ngàn, tuy nói cái tỉ lệ này thoạt nhìn thì rất nhỏ, nhưng kỳ thật đã là một phần diện tích rất lớn. Linh thạch chứa phía trên đã bị khai quật, linh mạch phía dưới đã hoàn toàn bại lộ ra ngoài không khí, linh khí nồng đậm tràn ngập toàn bộ tinh cầu Hòa Tân, đã có thể nhìn thấy được thực vật màu xanh biếc đang nảy sinh ở rất nhiều địa phương.
"Chờ sau khi chuyện Trùng tộc kết thúc, chỗ linh mạch khoáng thạch này cũng có thể vận chuyển đến trên các tinh cầu khác, nhất định có thể khôi phục bộ dạng cỏ xanh tràn ngập trước kia."
Mấy người Ninh Hữu chỉ hô hấp một cái thôi mà đã cảm giác được cả người thoải mái, tuy rằng tình thế trước mắt tương đối nghiêm túc, nhưng tâm tình của bọn họ lại không tồi chút nào.
Sau khi hai người bọn họ tiến vào linh mạch, đầu tiên là thu thập một lượng linh thạch đủ dùng, sau đó Ninh Hữu liền bắt đầu bố trí một cái Tụ Linh Trận tàn khuyết.
"Nếu như sau khi chúng ta dẫn con Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia tới bên này xong mà vẫn như cũ không đánh lại được nó, chỉ sợ là chúng ta sẽ phải dùng đến cái này rồi." Ninh Hữu đánh một pháp quyết lên một khối linh thạch, để nó bay lên không di chuyển đến vị trí tương ứng.
Tuy rằng Kỳ Tĩnh không phải quá hiểu biết đối với việc bày trận, nhưng vẫn có thể nhìn ra được trận pháp này của Ninh Hữu.
"Đây là trận pháp mà em bố trí hồi chiến tranh với đám người Addams đế quốc sao?" Thanh âm Kỳ Tĩnh không hề dao động, nhưng tay anh lại hơi hơi rung động lên. Cảnh tượng bày ra trong video kia, anh một chút cũng không muốn lại nhìn thấy một lần nữa.
Loại trận pháp này là một loại đặc thù trong Tụ Linh Trận, có thể gia tăng thực lực trong một thời gian ngắn, nhưng sẽ tạo thành thương tổn cực lớn đối với thân thể. Nếu như khống chế không tốt, tu vi toàn phế thậm chí là tự bạo thì cũng đều có khả năng.
Ninh Hữu gật gật đầu, khẽ cười nói, "Không sai."
"Chẳng qua lần này nếu như không đến vạn bất đắc dĩ thì em sẽ không sử dụng đến" Ninh Hữu kéo Kỳ Tĩnh qua, hôn một cái trên môi anh, "Hơn nữa nếu lần này em bắt buộc phải dùng, khẳng định sẽ không dùng đơn độc một mình đâu, có anh ở chỗ này, em tất nhiên sẽ không một mình khiêng chuyện tốt như vậy đâu."
"Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia chưa chắc đã lợi hại như vậy, em không cần khẩn trương như thế." Kỳ Tĩnh nói, nhưng cũng không lại ngăn trở động tác của Ninh Hữu nữa.
Chỉ bằng tình báo mà bọn họ đạt được từ chỗ Sâu Nhỏ, bọn họ tất sẽ có một hồi chiến đấu kịch liệt với con Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia, nếu như thực lực của Mẫu Hoàng Trùng Tộc thật sự vượt qua Nguyên Anh kỳ, nếu bọn họ không dùng đến trận pháp này để gia tăng thực lực của mình trong thời gian ngắn, chỉ sợ là sẽ thật sự xong rồi.
Lấy thực lực của quân đội Triệt Na Đế Quốc, căn bản là không thể nào ngăn cản được một cường giả Nguyên Anh kỳ.
Không nói khoa trương một chút nào, hiện tại lấy thực lực của một mình Kỳ Tĩnh là cũng đã có thể tiêu diệt Triệt Na Đế Quốc rồi, càng đừng nói đến người có thực lực vượt qua anh.
Tuy rằng có vẻ có chút lo lắng quá mức, nhưng vẫn là phòng ngừa chu đáo thì hơn.
Ninh Hữu không có bố trí Tụ Linh Trận lần này hoàn toàn, một khi dẫn được Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia vào nơi này, an bài linh thạch mắt trận xong là đã có thể nhanh chóng khởi động Tụ Linh Trận này rồi.
Ninh Hữu bài bố trận pháp này suốt ba ngày, sau khi cậu hoàn thành, Viêm Hoàng cùng Lăng Vân rõ ràng là đã trưởng thành lên không ít dưới tình trạng dư thừa linh khí này, hai nhóc con trước kia vốn dĩ chỉ có thể bò động thì hiện tại đã có thể lảo đảo lắc lư đứng lên rồi, thậm chí ngay cả cổ họng cũng đã phát dục hoàn toàn, đã có thể mở miệng nói chuyện.
"Ba, ba ~" Lăng Vân mềm mềm mại mại mở miệng, lắc lư hai cái chân ngắn nhỏ đi về phía Ninh Hữu một chút, lập tức bổ nhào vào trong lòng ngực cậu.
Ninh Hữu chỉ cảm thấy tâm mình đều sắp nhũn ra.
Cậu hôn một cái lên trên má Lăng Vân, "Con trai giỏi quá!"
"Ba, ba ~~" Viêm Hoàng cũng thò lại đây, "Còn, có, con ~~"
Tại thời điểm sắp bổ nhào vào trong lòng ngực Ninh Hữu, lại bị Kỳ Tĩnh một phen ôm lên.
"Ngao! Người xấu!" Viêm Hoàng nổi giận, một bàn tay nhỏ liền đánh qua về phía Kỳ Tĩnh, nhưng đáng tiếc là tay bé quá ngắn, với không tới mặt Kỳ Tĩnh, sau khi lăn lộn một phen mà vẫn không có kết quả, Viêm Hoàng hậm hực.
"Đừng đùa nó." Ninh Hữu hết sức buồn cười, nhìn một hồi xong liền cười nói.
Kỳ Tĩnh đánh một cái lên mông nhỏ của Viêm Hoàng, "Kêu ba ba."
"Người xấu!" Viêm Hoàng khóc.
Kỳ Tĩnh lại đánh một cái.
Viêm Hoàng không nhịn được, oa một cái lên tiếng khóc lớn.
Tuy rằng biết Kỳ Tĩnh chỉ đánh rất nhẹ, Viêm Hoàng lại có linh lực hộ thể nên căn bản sẽ không có việc gì, nhưng Ninh Hữu vẫn cứ đau lòng, "Đừng đánh, nào, Viêm Hoàng, kêu ba ba."
Viêm Hoàng thút tha thút thít nức nở nhìn về phía Ninh Hữu, đáng thương cực kỳ.
"Ba, ba ~"
"Xem, không phải Viêm Hoàng đã kêu rồi sao?" Ninh Hữu nhìn về phía Kỳ Tĩnh, "Không thể đánh trẻ con suốt thế được, lỡ mà đánh hỏng thì biết làm sao hả!"
Kỳ Tĩnh đâu thể nào không biết thằng nhóc con lanh lợi trong lòng mình này là đang kêu ba ba với ai chứ, chẳng qua anh cũng không có nói ra, gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng với Ninh Hữu.
Ninh Hữu lại hôn một cái lên trên mặt Lăng Vân, rồi buông tay ra ở giữa không trung, Lăng Vân dưới linh lực bao phủ liền phập phềnh trong không trung, tiếp đó lại đi bước một giữa không trung.
Mà Ninh Hữu thì lại là nhận lấy Viêm Hoàng, đau lòng hôn một cái lên trên má nộn nộn của bé.
Viêm Hoàng từ sau khi thoát ra khỏi lòng ngực Kỳ Tĩnh đã liền tức khắc cao hứng, ê ê a a nói không ngừng.
Kỳ Tĩnh ở bên cạnh nhìn trường hợp ấm áp này nhịn không được mà khóe miệng hơi cong.
Hai người lớn hai đứa nhỏ cộng thêm một con linh sủng nho nhỏ ở lại trên tinh cầu Hòa Tân tầm một tuần, sau khi nhận được tin tức Triệt Na Đế Quốc lại tiếp tục bị Trùng tộc tiến công, bọn họ liền lập tức cưỡi phi thuyền bay trở về.
Bởi vì tình báo mà Sâu Nhỏ cung cấp, quân đội Triệt Na Đế Quốc đã nắm giữ được tình huống cơ bản của Trùng tộc, thời điểm bị công kích cũng không còn hoảng loạn giống như trước đây nữa, mà là tự điều động binh lực, chống cự từng con sâu thật lớn kia.
Các cư dân từ thời điểm ban đầu thì đều mười phần kinh hoảng, dưới sự tuyên truyền trấn an không ngừng của chính phủ, mới chậm rãi yên tâm lại, dưới quân đội dẫn đường mà rút lui khỏi chiến khu.
"Hai vị đại nhân, theo hiểu biết trước đó của ta, hiện tại binh lực Trùng tộc được xuất động còn chưa đến một phần ba của chi thứ hai." Trải qua một tuần linh khí uẩn dưỡng, thân thể Sâu Nhỏ đã trở nên càng thêm tinh oánh dịch thấu, tròn đô đô thoạt nhìn rất đáng yêu dễ thương, "Bởi vì muốn tranh đoạt vị trí cùng tài nguyên với nhau, cho nên quan hệ của mấy chi Trùng tộc đều không quá tốt, nếu không đến mức cùng đường, bọn họ chỉ sợ sẽ không xuất hiện tình huống hợp tác đâu."
"Chẳng qua trước khi chiến đấu, Mẫu Hoàng có khả năng sẽ sinh hạ thêm càng nhiều Trùng tộc, cho nên binh lực hiện tại của Trùng tộc hẳn là đã nhiều lên không ít so với hiểu biết của ta."
Kỳ Tĩnh gật đầu, suy tư một hồi, sau đó lại tiến hành trò chuyện từ xa cùng với phụ thân Kỳ Quốc Viễn của anh.
Chờ sau khi phi thuyền tới Tương Vương Tinh, hai người Ninh Hữu liền đưa hai nhóc con trở về nhà, nói hai câu với Kỳ phu nhân và vợ chồng Lương Mạn xong liền lại về tới trên phi thuyền.
Trước đó bọn họ đã nhận được tin tức, ở mấy tinh cầu xung quanh phía Tây Bắc đều lục tục xuất hiện Trùng tộc chủng loại khác nhau, công kích cực kỳ mãnh liệt.
Dựa theo tình huống hiện tại mà xem, chỉ sợ là Trùng tộc đã tiến hành tiến công quy mô lớn, hẳn là đã đến thời điểm binh lực tại đại bản doanh Trùng tộc đang ít nhất, hiện tại đúng là thời cơ tốt nhất để bọn họ lẻn vào tinh cầu Trùng tộc.
Dưới sự chỉ dẫn của Sâu Nhỏ, bọn họ thiết lập lộ tuyến, xuất phát về hướng tinh cầu Trùng tộc.
Trên đường, nghe chiến báo truyền tới từ Triệt Na Đế Quốc, Kỳ Tĩnh mặt trầm như nước, "Lực công kích của Trùng tộc còn cao hơn cả so với tưởng tượng của anh, chỉ trong ba ngày mà thôi, Khải Điền tinh đã hoàn toàn bị luân hãm, tuy rằng đã rút lui được một bộ phận, nhưng vẫn như cũ có một lượng lớn người đều chôn vùi trong miệng Trùng tộc."
Sâu Nhỏ giật giật râu của mình, thật cẩn thận nói, "Những con dân kia của ta hiện tại còn đang trên đường trở về tinh cầu Trùng tộc, không có chiến đấu cùng nhân loại. Chỉ cần bọn họ lại một lần nữa tiến vào trong lãnh thổ Triệt Na Đế Quốc, ta nhất định sẽ đại nghĩa diệt thân!"
"Không cần khẩn trương như vậy" Ninh Hữu đặt Sâu Nhỏ ở trong lòng bàn tay, "Mà cho dù hiện tại bọn chúng có trở về Triệt Na Đế Quốc đi chăng nữa, thì ngươi xa ở chỗ này, lại có biện pháp gì chứ?"
Thân thể tròn đô đô của Sâu Nhỏ lăn lộn một chút, do dự hồi lâu mới chậm rãi nói, "Lúc trước khi ta trở thành vương của bọn họ, đã hạ hồn chủng với bọn họ rồi."
"Đây là bí kỹ thiên phú của ta" đôi mắt đen bóng của Sâu Nhỏ cẩn thận nhìn thoáng qua Ninh Hữu, lại nhanh chóng rũ xuống đi nhìn lòng bàn tay cậu, "Thời điểm ta đến thế giới này, đúng lúc mới vừa tiếp nhận một bộ phận ký ức truyền thừa, ta sợ mình quên mất, liền lấy con dân của ta ra làm một ít thí nghiệm."
Ánh mắt Ninh Hữu ngưng lại, "Hồn chủng?"
Sâu Nhỏ khẽ gật đầu.
"Có phải là cùng loại với khế ước chủ tớ không?" Ninh Hữu có chút quen thuộc với cái danh từ hồn loại này, nhưng cũng chỉ là mơ hồ nhớ rõ đây là bí kỹ thiên phú của một loài linh thú nào đó, nhưng lại nghĩ không ra đến tột cùng là linh thú gì.
"Vâng" Sâu Nhỏ rũ đầu càng thấp thêm một ít.
"Nếu là khế ước chủ tớ, vậy vì cái gì ngươi còn lo lắng những con dân của ngươi sẽ chỉ nghe lời Mẫu Hoàng Trùng Tộc nữa chứ?" Ninh Hữu có chút kỳ quái, "Có khế ước đó, những con dân kia của ngươi tất nhiên sẽ hoàn toàn nghe theo ngươi mà."
Thân mình tinh oánh dịch thấu của Sâu Nhỏ nhiễm lên một tầng màu đỏ nhàn nhạt, hiển nhiên là có chút ngượng ngùng.
"Bởi vì khuyết thiếu linh khí tu luyện, cho nên thực lực của ta luôn kém hơn một tia so với các tiền bối đồng kỳ. Tuy rằng có thể đánh dấu hồn chủng, nhưng lại có chút khuyết tật, bởi vì khống chế thức hải phi thường phức tạp, ta còn chưa đạt đến cái trình độ kia, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế sống chết của bọn họ mà thôi." Sâu Nhỏ đã sắp chôn đầu mình vào trong thân thể của bản thân luôn rồi, nó cảm thấy mình quả thật là làm mất mặt các vị tiền bối quá, ở trong trí nhớ truyền thừa của nó, tộc đàn này của chúng là cực kỳ lợi hại, chỉ tiếc đến chỗ nó thì do không có linh khí tu luyện, nên nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới mức như vậy mà thôi.
"Khoảng cách giữa tinh cầu Trùng tộc và Triệt Na Đế Quốc cũng không tính là rất dài" Sâu Nhỏ bổ sung nói, "Vẫn nằm trong phạm vi thao tác của ta, ở trên tinh cầu Trùng tộc ta cũng có thể khống chế hồn chủng trong cơ thể con dân của ta được."
Sâu Nhỏ cảm thấy phi thường ngượng ngùng, nhưng Ninh Hữu lại cực kỳ khiếp sợ, dựa theo mấy lời tự thuật của Sâu Nhỏ, con dân của nó ước chừng cũng có hơn một ngàn, nó lại không đơn thuần chỉ là có thể hạ hồn chủng cho tất cả số Trùng tộc kia, hơn nữa còn có thể tiến hành khống chế trong phạm vi lớn như thế nữa. Điều này trong nhận thức của Ninh Hữu là cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
"Ngươi là chủng tộc gì?" Ninh Hữu nhịn không được hỏi.
Sâu Nhỏ lắc đầu, có điểm uể oải, "Ta còn chưa có hoàn toàn tiếp thu ký ức truyền thừa, cho nên cũng không rõ ràng lắm."
Ninh Hữu nâng Sâu Nhỏ lên trước mắt mình cẩn thận ngắm nghía, ý đồ tìm một chút tri thức về Sâu Nhỏ từ trong đầu mình, thế nhưng vô luận là cảm thấy dị thường quen thuộc đến cỡ nào đi nữa, thì cũng không tài nào nghĩ ra được tình huống cụ thể.
Nghĩ không ra kết quả, Ninh Hữu liền tạm thời gác chuyện này qua một bên, bắt đầu chuẩn bị để đi đến tinh cầu Trùng tộc.
Ba ngày sau, bọn họ tới phụ cận tinh cầu Trùng tộc.
"Chờ sau khi chuyện Trùng tộc kết thúc, chỗ linh mạch khoáng thạch này cũng có thể vận chuyển đến trên các tinh cầu khác, nhất định có thể khôi phục bộ dạng cỏ xanh tràn ngập trước kia."
Mấy người Ninh Hữu chỉ hô hấp một cái thôi mà đã cảm giác được cả người thoải mái, tuy rằng tình thế trước mắt tương đối nghiêm túc, nhưng tâm tình của bọn họ lại không tồi chút nào.
Sau khi hai người bọn họ tiến vào linh mạch, đầu tiên là thu thập một lượng linh thạch đủ dùng, sau đó Ninh Hữu liền bắt đầu bố trí một cái Tụ Linh Trận tàn khuyết.
"Nếu như sau khi chúng ta dẫn con Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia tới bên này xong mà vẫn như cũ không đánh lại được nó, chỉ sợ là chúng ta sẽ phải dùng đến cái này rồi." Ninh Hữu đánh một pháp quyết lên một khối linh thạch, để nó bay lên không di chuyển đến vị trí tương ứng.
Tuy rằng Kỳ Tĩnh không phải quá hiểu biết đối với việc bày trận, nhưng vẫn có thể nhìn ra được trận pháp này của Ninh Hữu.
"Đây là trận pháp mà em bố trí hồi chiến tranh với đám người Addams đế quốc sao?" Thanh âm Kỳ Tĩnh không hề dao động, nhưng tay anh lại hơi hơi rung động lên. Cảnh tượng bày ra trong video kia, anh một chút cũng không muốn lại nhìn thấy một lần nữa.
Loại trận pháp này là một loại đặc thù trong Tụ Linh Trận, có thể gia tăng thực lực trong một thời gian ngắn, nhưng sẽ tạo thành thương tổn cực lớn đối với thân thể. Nếu như khống chế không tốt, tu vi toàn phế thậm chí là tự bạo thì cũng đều có khả năng.
Ninh Hữu gật gật đầu, khẽ cười nói, "Không sai."
"Chẳng qua lần này nếu như không đến vạn bất đắc dĩ thì em sẽ không sử dụng đến" Ninh Hữu kéo Kỳ Tĩnh qua, hôn một cái trên môi anh, "Hơn nữa nếu lần này em bắt buộc phải dùng, khẳng định sẽ không dùng đơn độc một mình đâu, có anh ở chỗ này, em tất nhiên sẽ không một mình khiêng chuyện tốt như vậy đâu."
"Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia chưa chắc đã lợi hại như vậy, em không cần khẩn trương như thế." Kỳ Tĩnh nói, nhưng cũng không lại ngăn trở động tác của Ninh Hữu nữa.
Chỉ bằng tình báo mà bọn họ đạt được từ chỗ Sâu Nhỏ, bọn họ tất sẽ có một hồi chiến đấu kịch liệt với con Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia, nếu như thực lực của Mẫu Hoàng Trùng Tộc thật sự vượt qua Nguyên Anh kỳ, nếu bọn họ không dùng đến trận pháp này để gia tăng thực lực của mình trong thời gian ngắn, chỉ sợ là sẽ thật sự xong rồi.
Lấy thực lực của quân đội Triệt Na Đế Quốc, căn bản là không thể nào ngăn cản được một cường giả Nguyên Anh kỳ.
Không nói khoa trương một chút nào, hiện tại lấy thực lực của một mình Kỳ Tĩnh là cũng đã có thể tiêu diệt Triệt Na Đế Quốc rồi, càng đừng nói đến người có thực lực vượt qua anh.
Tuy rằng có vẻ có chút lo lắng quá mức, nhưng vẫn là phòng ngừa chu đáo thì hơn.
Ninh Hữu không có bố trí Tụ Linh Trận lần này hoàn toàn, một khi dẫn được Mẫu Hoàng Trùng Tộc kia vào nơi này, an bài linh thạch mắt trận xong là đã có thể nhanh chóng khởi động Tụ Linh Trận này rồi.
Ninh Hữu bài bố trận pháp này suốt ba ngày, sau khi cậu hoàn thành, Viêm Hoàng cùng Lăng Vân rõ ràng là đã trưởng thành lên không ít dưới tình trạng dư thừa linh khí này, hai nhóc con trước kia vốn dĩ chỉ có thể bò động thì hiện tại đã có thể lảo đảo lắc lư đứng lên rồi, thậm chí ngay cả cổ họng cũng đã phát dục hoàn toàn, đã có thể mở miệng nói chuyện.
"Ba, ba ~" Lăng Vân mềm mềm mại mại mở miệng, lắc lư hai cái chân ngắn nhỏ đi về phía Ninh Hữu một chút, lập tức bổ nhào vào trong lòng ngực cậu.
Ninh Hữu chỉ cảm thấy tâm mình đều sắp nhũn ra.
Cậu hôn một cái lên trên má Lăng Vân, "Con trai giỏi quá!"
"Ba, ba ~~" Viêm Hoàng cũng thò lại đây, "Còn, có, con ~~"
Tại thời điểm sắp bổ nhào vào trong lòng ngực Ninh Hữu, lại bị Kỳ Tĩnh một phen ôm lên.
"Ngao! Người xấu!" Viêm Hoàng nổi giận, một bàn tay nhỏ liền đánh qua về phía Kỳ Tĩnh, nhưng đáng tiếc là tay bé quá ngắn, với không tới mặt Kỳ Tĩnh, sau khi lăn lộn một phen mà vẫn không có kết quả, Viêm Hoàng hậm hực.
"Đừng đùa nó." Ninh Hữu hết sức buồn cười, nhìn một hồi xong liền cười nói.
Kỳ Tĩnh đánh một cái lên mông nhỏ của Viêm Hoàng, "Kêu ba ba."
"Người xấu!" Viêm Hoàng khóc.
Kỳ Tĩnh lại đánh một cái.
Viêm Hoàng không nhịn được, oa một cái lên tiếng khóc lớn.
Tuy rằng biết Kỳ Tĩnh chỉ đánh rất nhẹ, Viêm Hoàng lại có linh lực hộ thể nên căn bản sẽ không có việc gì, nhưng Ninh Hữu vẫn cứ đau lòng, "Đừng đánh, nào, Viêm Hoàng, kêu ba ba."
Viêm Hoàng thút tha thút thít nức nở nhìn về phía Ninh Hữu, đáng thương cực kỳ.
"Ba, ba ~"
"Xem, không phải Viêm Hoàng đã kêu rồi sao?" Ninh Hữu nhìn về phía Kỳ Tĩnh, "Không thể đánh trẻ con suốt thế được, lỡ mà đánh hỏng thì biết làm sao hả!"
Kỳ Tĩnh đâu thể nào không biết thằng nhóc con lanh lợi trong lòng mình này là đang kêu ba ba với ai chứ, chẳng qua anh cũng không có nói ra, gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng với Ninh Hữu.
Ninh Hữu lại hôn một cái lên trên mặt Lăng Vân, rồi buông tay ra ở giữa không trung, Lăng Vân dưới linh lực bao phủ liền phập phềnh trong không trung, tiếp đó lại đi bước một giữa không trung.
Mà Ninh Hữu thì lại là nhận lấy Viêm Hoàng, đau lòng hôn một cái lên trên má nộn nộn của bé.
Viêm Hoàng từ sau khi thoát ra khỏi lòng ngực Kỳ Tĩnh đã liền tức khắc cao hứng, ê ê a a nói không ngừng.
Kỳ Tĩnh ở bên cạnh nhìn trường hợp ấm áp này nhịn không được mà khóe miệng hơi cong.
Hai người lớn hai đứa nhỏ cộng thêm một con linh sủng nho nhỏ ở lại trên tinh cầu Hòa Tân tầm một tuần, sau khi nhận được tin tức Triệt Na Đế Quốc lại tiếp tục bị Trùng tộc tiến công, bọn họ liền lập tức cưỡi phi thuyền bay trở về.
Bởi vì tình báo mà Sâu Nhỏ cung cấp, quân đội Triệt Na Đế Quốc đã nắm giữ được tình huống cơ bản của Trùng tộc, thời điểm bị công kích cũng không còn hoảng loạn giống như trước đây nữa, mà là tự điều động binh lực, chống cự từng con sâu thật lớn kia.
Các cư dân từ thời điểm ban đầu thì đều mười phần kinh hoảng, dưới sự tuyên truyền trấn an không ngừng của chính phủ, mới chậm rãi yên tâm lại, dưới quân đội dẫn đường mà rút lui khỏi chiến khu.
"Hai vị đại nhân, theo hiểu biết trước đó của ta, hiện tại binh lực Trùng tộc được xuất động còn chưa đến một phần ba của chi thứ hai." Trải qua một tuần linh khí uẩn dưỡng, thân thể Sâu Nhỏ đã trở nên càng thêm tinh oánh dịch thấu, tròn đô đô thoạt nhìn rất đáng yêu dễ thương, "Bởi vì muốn tranh đoạt vị trí cùng tài nguyên với nhau, cho nên quan hệ của mấy chi Trùng tộc đều không quá tốt, nếu không đến mức cùng đường, bọn họ chỉ sợ sẽ không xuất hiện tình huống hợp tác đâu."
"Chẳng qua trước khi chiến đấu, Mẫu Hoàng có khả năng sẽ sinh hạ thêm càng nhiều Trùng tộc, cho nên binh lực hiện tại của Trùng tộc hẳn là đã nhiều lên không ít so với hiểu biết của ta."
Kỳ Tĩnh gật đầu, suy tư một hồi, sau đó lại tiến hành trò chuyện từ xa cùng với phụ thân Kỳ Quốc Viễn của anh.
Chờ sau khi phi thuyền tới Tương Vương Tinh, hai người Ninh Hữu liền đưa hai nhóc con trở về nhà, nói hai câu với Kỳ phu nhân và vợ chồng Lương Mạn xong liền lại về tới trên phi thuyền.
Trước đó bọn họ đã nhận được tin tức, ở mấy tinh cầu xung quanh phía Tây Bắc đều lục tục xuất hiện Trùng tộc chủng loại khác nhau, công kích cực kỳ mãnh liệt.
Dựa theo tình huống hiện tại mà xem, chỉ sợ là Trùng tộc đã tiến hành tiến công quy mô lớn, hẳn là đã đến thời điểm binh lực tại đại bản doanh Trùng tộc đang ít nhất, hiện tại đúng là thời cơ tốt nhất để bọn họ lẻn vào tinh cầu Trùng tộc.
Dưới sự chỉ dẫn của Sâu Nhỏ, bọn họ thiết lập lộ tuyến, xuất phát về hướng tinh cầu Trùng tộc.
Trên đường, nghe chiến báo truyền tới từ Triệt Na Đế Quốc, Kỳ Tĩnh mặt trầm như nước, "Lực công kích của Trùng tộc còn cao hơn cả so với tưởng tượng của anh, chỉ trong ba ngày mà thôi, Khải Điền tinh đã hoàn toàn bị luân hãm, tuy rằng đã rút lui được một bộ phận, nhưng vẫn như cũ có một lượng lớn người đều chôn vùi trong miệng Trùng tộc."
Sâu Nhỏ giật giật râu của mình, thật cẩn thận nói, "Những con dân kia của ta hiện tại còn đang trên đường trở về tinh cầu Trùng tộc, không có chiến đấu cùng nhân loại. Chỉ cần bọn họ lại một lần nữa tiến vào trong lãnh thổ Triệt Na Đế Quốc, ta nhất định sẽ đại nghĩa diệt thân!"
"Không cần khẩn trương như vậy" Ninh Hữu đặt Sâu Nhỏ ở trong lòng bàn tay, "Mà cho dù hiện tại bọn chúng có trở về Triệt Na Đế Quốc đi chăng nữa, thì ngươi xa ở chỗ này, lại có biện pháp gì chứ?"
Thân thể tròn đô đô của Sâu Nhỏ lăn lộn một chút, do dự hồi lâu mới chậm rãi nói, "Lúc trước khi ta trở thành vương của bọn họ, đã hạ hồn chủng với bọn họ rồi."
"Đây là bí kỹ thiên phú của ta" đôi mắt đen bóng của Sâu Nhỏ cẩn thận nhìn thoáng qua Ninh Hữu, lại nhanh chóng rũ xuống đi nhìn lòng bàn tay cậu, "Thời điểm ta đến thế giới này, đúng lúc mới vừa tiếp nhận một bộ phận ký ức truyền thừa, ta sợ mình quên mất, liền lấy con dân của ta ra làm một ít thí nghiệm."
Ánh mắt Ninh Hữu ngưng lại, "Hồn chủng?"
Sâu Nhỏ khẽ gật đầu.
"Có phải là cùng loại với khế ước chủ tớ không?" Ninh Hữu có chút quen thuộc với cái danh từ hồn loại này, nhưng cũng chỉ là mơ hồ nhớ rõ đây là bí kỹ thiên phú của một loài linh thú nào đó, nhưng lại nghĩ không ra đến tột cùng là linh thú gì.
"Vâng" Sâu Nhỏ rũ đầu càng thấp thêm một ít.
"Nếu là khế ước chủ tớ, vậy vì cái gì ngươi còn lo lắng những con dân của ngươi sẽ chỉ nghe lời Mẫu Hoàng Trùng Tộc nữa chứ?" Ninh Hữu có chút kỳ quái, "Có khế ước đó, những con dân kia của ngươi tất nhiên sẽ hoàn toàn nghe theo ngươi mà."
Thân mình tinh oánh dịch thấu của Sâu Nhỏ nhiễm lên một tầng màu đỏ nhàn nhạt, hiển nhiên là có chút ngượng ngùng.
"Bởi vì khuyết thiếu linh khí tu luyện, cho nên thực lực của ta luôn kém hơn một tia so với các tiền bối đồng kỳ. Tuy rằng có thể đánh dấu hồn chủng, nhưng lại có chút khuyết tật, bởi vì khống chế thức hải phi thường phức tạp, ta còn chưa đạt đến cái trình độ kia, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế sống chết của bọn họ mà thôi." Sâu Nhỏ đã sắp chôn đầu mình vào trong thân thể của bản thân luôn rồi, nó cảm thấy mình quả thật là làm mất mặt các vị tiền bối quá, ở trong trí nhớ truyền thừa của nó, tộc đàn này của chúng là cực kỳ lợi hại, chỉ tiếc đến chỗ nó thì do không có linh khí tu luyện, nên nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới mức như vậy mà thôi.
"Khoảng cách giữa tinh cầu Trùng tộc và Triệt Na Đế Quốc cũng không tính là rất dài" Sâu Nhỏ bổ sung nói, "Vẫn nằm trong phạm vi thao tác của ta, ở trên tinh cầu Trùng tộc ta cũng có thể khống chế hồn chủng trong cơ thể con dân của ta được."
Sâu Nhỏ cảm thấy phi thường ngượng ngùng, nhưng Ninh Hữu lại cực kỳ khiếp sợ, dựa theo mấy lời tự thuật của Sâu Nhỏ, con dân của nó ước chừng cũng có hơn một ngàn, nó lại không đơn thuần chỉ là có thể hạ hồn chủng cho tất cả số Trùng tộc kia, hơn nữa còn có thể tiến hành khống chế trong phạm vi lớn như thế nữa. Điều này trong nhận thức của Ninh Hữu là cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
"Ngươi là chủng tộc gì?" Ninh Hữu nhịn không được hỏi.
Sâu Nhỏ lắc đầu, có điểm uể oải, "Ta còn chưa có hoàn toàn tiếp thu ký ức truyền thừa, cho nên cũng không rõ ràng lắm."
Ninh Hữu nâng Sâu Nhỏ lên trước mắt mình cẩn thận ngắm nghía, ý đồ tìm một chút tri thức về Sâu Nhỏ từ trong đầu mình, thế nhưng vô luận là cảm thấy dị thường quen thuộc đến cỡ nào đi nữa, thì cũng không tài nào nghĩ ra được tình huống cụ thể.
Nghĩ không ra kết quả, Ninh Hữu liền tạm thời gác chuyện này qua một bên, bắt đầu chuẩn bị để đi đến tinh cầu Trùng tộc.
Ba ngày sau, bọn họ tới phụ cận tinh cầu Trùng tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.