Chương 17: Bạn Trai - Bảo Bối Liếm Thật Sảng Khoái!
Trà Hảo Manh Manh
15/03/2024
Editor: Uniirr
Mạnh Kinh Huy ôm Hà Cửu Vi bị thao ngất xỉu lên trên giường, động tác dịu dàng, giống như đang ôm trân bảo trong lòng.
Nhìn Hà Cửu Vi thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở dưới thân mình, gậy thịt vừa hết sưng của Mạnh Kinh Huy lại có xu thể ngẩng đầu. Hắn đem hai chân Hà Cửu Vi tách ra, không khí lạnh ập đến làm đóa hoa nhất thời bị cả kinh khép kín, lại bởi vì chân bị tách ra mà vừa mở vừa đóng hấp dẫn tầm mắt, giữa trán Mạnh Kinh Huy xuất hiện gân xanh đang ẩn ẩn nhẫn nại, hai tay nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của Hà Cửu Vi, cúi xuống dùng lưỡi cạy hàm răng của cô, cùng đầu lưỡi cô quấn lấy.
Buông ra môi, Mạnh Kinh Huy si mê nhìn Hà Cửu Vi đang nhắm mắt hô hấp dồn dập, trong đầu có một cỗ gió lốc ghen tị.
Cái nam nhân làm cô…
Cô không muốn nói, hắn sẽ không hỏi, nhưng trong lòng lúc nào cũng không thoải mái. Đây là không thể phủ nhận .
Nghĩ vậy, Mạnh Kinh Huy nghiến răng nghiến lợi, Hà Cửu Vi đang nằm dưới thân của mình, ai cũng không được thưởng thức cô!
Hắn cúi người, đầu chôn vào bộ ngực cao ngất đĩnh đạc, núʍ ѵú bởi vì hô hấp của hắn mà ngạo nghễ đứng thẳng, núʍ ѵú bị nước bọt ướŧ áŧ bao vây, giống như một toà nhà đơn độc trên biển, Mạnh Kinh Huy không hút không liếʍ, chỉ dùng đầu lưỡi vây quanh núʍ ѵú xoay vòng.
Bàn tay to đã tìm kiếm đến trước cửa hoa huyệt, đóa hoa mở lớn làm ngón tay dễ dàng tiến vào khe tối, hôn mê cũng không thể ngăn cản thân thể động tình, rất nhanh ngón tay đã bị dâʍ ɖị©ɧ dính ẩm ướt.
Hà Cửu Vi nhíu mày cảm nhận thân thể truyền tới kɧoáı ©ảʍ nhưng không có tỉnh lại, Mạnh Kinh Huy đứng dậy đem chân cô tách rộng, hai cánh hoa ướt đẫm, mùi thơm tanh ngọt nhất thời đập vào mặt, hắn vươn đầu lưỡi, giống như đang liếʍ kem. Răng nanh không cẩn thận đυ.ng đến hạt sưng đỏ, một dòng nước ấm trong u huyệt lao ra ngoài miệng huyệt, hắn ngẩng đầu nhìn thấy, quả nhiên, dòng nước màu trắng ngà đang phun ra!
“Chưa đi vào đã phun nước, bảo bối thực rối loạn!”
Lúc này không người đáp lại, mông của Hà Cửu Vi bởi vì sóng triều sảy ra mà hướng phía trước nhấc lên, hoa huyệt co rút.
Mạnh Kinh Huy đem dâʍ ɖị©ɧ trên mặt cọ lên bộ ngực, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt với sữa màu trắng ngà dính lung tung trên bộ ngực, hắn liếʍ tất cả vào miệng, lại đem đầu lưỡi bắt chước động tác gậy thịt rút chọc trong hoa huyệt ra ra vào vào.
Đầu lưỡi linh hoạt trong hoa huyệt mân mê, nhiều lần đâm trúng điểm mẫn cảm mê người, dâʍ ŧᏂủy̠ lan tràn đến rối tinh rối mù! Mạnh Kinh Huy nhìn đến đỏ mắt, lau dâʍ ɖị©ɧ chảy ra trong hoa huyệt, đứng dậy, rồi ngồi xổm trước hai bả vai của Hà Cửu Vi. Qυყ đầυ như có cảm ứng chảy ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn đỡ gậy thịt, đem qυყ đầυ vào cái miệng anh đào nhỉ nhắn khẽ nhếch của Hà Cửu Vi.
Cánh môi mềm mại vừa đυ.ng tới củ ấu đầy nếp nhăn, một loại kɧoáı ©ảʍ đê mê theo ngón chân vọt thẳng lêи đỉиɦ đầu, Mạnh Kinh Huy nhịn không bắn, nắm cằm Hà Cửu Vi khiến cho mở miệng, đem gậy thịt xâm nhập vào cũng nửa bước khó đi.
Đúng lúc này, đầu lưỡi theo bản năng liếʍ một ngụm, làm cho Mạnh Kinh Huy nhất thời hút một ngụm khí lạnh. Sau đó Hà Cửu Vi liền biết rõ mọi chuyện, giống phía trước kia vô số lần vì hắn giải quyết du͙© vọиɠ, tay mềm mại không xương bóp véo hai túi tinh hoàn, đầu lưỡi vòng quanh gậy thịt. Hai má của cô mυ'ŧ gậy thịt mà phình to, nước bọt vì gậy thịt hoàn toàn chiếm cứ mà không chỗ sắp đặt, theo khóe miệng chảy ra.
Mạnh Kinh Huy bị Hà Cửu Vi liếʍ không nhịn được cắn chặt răng.
“Nga… Bảo bối liếʍ thật sảng khoái! Anh trai chịu không nổi !”
Nói xong trực tiếp kéo cô ngồi xổm trên giường, đem gậy thịt đâm vào miệng mưa rền gió dữ, nhiều lần đâm vào sâu trong họng.
“Ngô ngô… Ân… Ngô…” Gậy thịt đâm về phía trước làm Hà Cửu Vi chỉ cảm thấy đầu lỡi tê rần, nước bọt trong khoang miệng đem gậy thịt giội đến sáng loáng, cô vuốt ve phần gậy thịt lộ ra bên ngoài, xoa hai túi tinh hoàn đung đưa, giữa hai chân hư không mà vặn vẹo làm dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ướt một mảnh.
Mạnh Kinh Huy bị chỗ sâu trong yết hầu nhỏ hẹp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điên cuồng, rốt cuộc nhịn không được, mạnh mẽ rút ra ấn Hà Cửu Vi lại, đem gậy thịt đâm vào loạn huyệt có dâʍ ɖị©ɧ văng khắp nơi rút chọc hơn mười lần, miệng hoa huyệt bị chà đạp thảm thương.
Hắn đem gậy thịt nhắm vào Hà Cửu Vi đang rêи ɾỉ, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ kêu “Phùn phụt phùn phụt” lên thân thể cô!
Hà Cửu Vi mặc dù bị nó đột nhiên rút chọc làm hoảng sợ, nhưng bị từng trân rút chọc nóng bỏng đó đưa lên cao trào: “Ân a a a! !”
Dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi! Bộ ngực phun ra sữa ngọt ngào!
“Ân…” Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên lông mi, Hà Cửu Vi có chút khó chịu, đang muốn dụi mắt, lại bị Mạnh Kinh Huy kéo tay.
“ Bảo bối đừng dụi.”
“Khó chịu…”
Khi Hà Cửu Vi nói chuyện tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên khóe miệng trượt vào miệng, cô vô tình nuốt, lại không làm Mạnh Kinh Huy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lần nữa!
Hắn hôn mí mắt của Hà Cửu Vi, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình đều liếʍ, xong lại hôn môi Hà Cửu Vi, hắn hỏi.
“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai có hương vị đặc biệt ngon?”
Hà Cửu Vi ngọt ngọt cười: “Rất ngon!”
Quả thật, từ nhỏ Mạnh Kinh Huy là con một trong nhà, ăn, mặc, ở, đi lại đều phải là tốt nhất, gậy thịt có chứa mùi hương của cây đàn hương, gậy thịt bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không khó ăn.
“Rất ngoan!” Mạnh Kinh Huy xoa xoa đầu cô. “Cái miệng nhỏ phía dưới của bảo bối lại chảy nước, còn muốn không? Anh trai giúp em liếʍ được không?”
“Hồi nãy không phải đã liếʍ rồi sao?”
Trong lúc vô tình Hà Cửu Vi đã lỡ miệng nói ra, Mạnh Kinh Huy véo véo chóp mũi cô, nói.
“Quả nhiên là tỉnh, khó trách tùy tiện liếʍ âm huyệt liền phun nước!”
Cô cười hắc hắc, ôm lấy Mạnh Kinh Huy.
“Không biết có phải vì phao ôn tuyền hay không, mà bây giờ có chút mệt mỏi.”
“Chúng ta dọn dẹp một chút rồi về phòng.” Bạn gái mềm mại đáng yêu như vậy, phải nâng niu trong lòng bàn tay mới được.
Trở về phòng khách sạn, Hà Cửu Vi được Mạnh Kinh Huy hầu hạ, rất nhanh chiềm vào giấc ngủ.
Mạnh Kinh Huy nhìn thời gian, bây giờ đã 9 giờ tối. Nghĩ đến buổi chiều ngày mai phải đi học, lại tiếc hận, phải nhanh chóng tốt nghiệp.
Quay đầu xoa xoa Hà Cửu Vi đang ngủ, trong lòng Mạnh Kinh Huy một mảnh mềm mại. Hắn nhấc chăn trên giường, đem Hà Cửu Vi gắt gao ôm vào trong lòng, ôm cô thì bản thân mới có cảm giác an toàn, nên đem sự khủng hoảng sâu trong nội tâm đè ép xuống.
Trong phòng có mở máy sưởi, nhưng sắp bắt đầu mùa đông, Hà Cửu Vi sợ lạnh dựa gần thứ ấm áp. “Kinh Huy rất ấm áp…” Thanh âm khàn khàn.
Mạnh Kinh Huy cười: “Vì bảo bối nên mới ấm áp như vậy .”
Không có tiếng trả lời, bên tai là tiếng hít thở vững vàng, hắn hôn Hà Cửu Vi khả ái, bình yên như mộng.
____________________
Chuyên mục tâm sự :vvvvv
Mị mới lần đầu tiên edit nếu thấy câu từ không trau chuốt thì cứ góp ý nhá!
Được cái là điểm Văn ngu vl ra mà cứ thích edit.
Học lớp 11 khổ thấy bà, combo học sáng + chiều + tối về làm bài tập, mị không biết sao mấy a/c lớp 12 học được ấy. Có bợn nào có bí quyết giảm stress thì ib mị với, sắp toang rồi! Não như trái nho mà học này thì nổ não.
Mà nhớ bình luận cho mị thêm động lực nha mọi người. Nhìn khu bình luận ít đến đáng thương, ahuhu.
Mạnh Kinh Huy ôm Hà Cửu Vi bị thao ngất xỉu lên trên giường, động tác dịu dàng, giống như đang ôm trân bảo trong lòng.
Nhìn Hà Cửu Vi thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở dưới thân mình, gậy thịt vừa hết sưng của Mạnh Kinh Huy lại có xu thể ngẩng đầu. Hắn đem hai chân Hà Cửu Vi tách ra, không khí lạnh ập đến làm đóa hoa nhất thời bị cả kinh khép kín, lại bởi vì chân bị tách ra mà vừa mở vừa đóng hấp dẫn tầm mắt, giữa trán Mạnh Kinh Huy xuất hiện gân xanh đang ẩn ẩn nhẫn nại, hai tay nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của Hà Cửu Vi, cúi xuống dùng lưỡi cạy hàm răng của cô, cùng đầu lưỡi cô quấn lấy.
Buông ra môi, Mạnh Kinh Huy si mê nhìn Hà Cửu Vi đang nhắm mắt hô hấp dồn dập, trong đầu có một cỗ gió lốc ghen tị.
Cái nam nhân làm cô…
Cô không muốn nói, hắn sẽ không hỏi, nhưng trong lòng lúc nào cũng không thoải mái. Đây là không thể phủ nhận .
Nghĩ vậy, Mạnh Kinh Huy nghiến răng nghiến lợi, Hà Cửu Vi đang nằm dưới thân của mình, ai cũng không được thưởng thức cô!
Hắn cúi người, đầu chôn vào bộ ngực cao ngất đĩnh đạc, núʍ ѵú bởi vì hô hấp của hắn mà ngạo nghễ đứng thẳng, núʍ ѵú bị nước bọt ướŧ áŧ bao vây, giống như một toà nhà đơn độc trên biển, Mạnh Kinh Huy không hút không liếʍ, chỉ dùng đầu lưỡi vây quanh núʍ ѵú xoay vòng.
Bàn tay to đã tìm kiếm đến trước cửa hoa huyệt, đóa hoa mở lớn làm ngón tay dễ dàng tiến vào khe tối, hôn mê cũng không thể ngăn cản thân thể động tình, rất nhanh ngón tay đã bị dâʍ ɖị©ɧ dính ẩm ướt.
Hà Cửu Vi nhíu mày cảm nhận thân thể truyền tới kɧoáı ©ảʍ nhưng không có tỉnh lại, Mạnh Kinh Huy đứng dậy đem chân cô tách rộng, hai cánh hoa ướt đẫm, mùi thơm tanh ngọt nhất thời đập vào mặt, hắn vươn đầu lưỡi, giống như đang liếʍ kem. Răng nanh không cẩn thận đυ.ng đến hạt sưng đỏ, một dòng nước ấm trong u huyệt lao ra ngoài miệng huyệt, hắn ngẩng đầu nhìn thấy, quả nhiên, dòng nước màu trắng ngà đang phun ra!
“Chưa đi vào đã phun nước, bảo bối thực rối loạn!”
Lúc này không người đáp lại, mông của Hà Cửu Vi bởi vì sóng triều sảy ra mà hướng phía trước nhấc lên, hoa huyệt co rút.
Mạnh Kinh Huy đem dâʍ ɖị©ɧ trên mặt cọ lên bộ ngực, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt với sữa màu trắng ngà dính lung tung trên bộ ngực, hắn liếʍ tất cả vào miệng, lại đem đầu lưỡi bắt chước động tác gậy thịt rút chọc trong hoa huyệt ra ra vào vào.
Đầu lưỡi linh hoạt trong hoa huyệt mân mê, nhiều lần đâm trúng điểm mẫn cảm mê người, dâʍ ŧᏂủy̠ lan tràn đến rối tinh rối mù! Mạnh Kinh Huy nhìn đến đỏ mắt, lau dâʍ ɖị©ɧ chảy ra trong hoa huyệt, đứng dậy, rồi ngồi xổm trước hai bả vai của Hà Cửu Vi. Qυყ đầυ như có cảm ứng chảy ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn đỡ gậy thịt, đem qυყ đầυ vào cái miệng anh đào nhỉ nhắn khẽ nhếch của Hà Cửu Vi.
Cánh môi mềm mại vừa đυ.ng tới củ ấu đầy nếp nhăn, một loại kɧoáı ©ảʍ đê mê theo ngón chân vọt thẳng lêи đỉиɦ đầu, Mạnh Kinh Huy nhịn không bắn, nắm cằm Hà Cửu Vi khiến cho mở miệng, đem gậy thịt xâm nhập vào cũng nửa bước khó đi.
Đúng lúc này, đầu lưỡi theo bản năng liếʍ một ngụm, làm cho Mạnh Kinh Huy nhất thời hút một ngụm khí lạnh. Sau đó Hà Cửu Vi liền biết rõ mọi chuyện, giống phía trước kia vô số lần vì hắn giải quyết du͙© vọиɠ, tay mềm mại không xương bóp véo hai túi tinh hoàn, đầu lưỡi vòng quanh gậy thịt. Hai má của cô mυ'ŧ gậy thịt mà phình to, nước bọt vì gậy thịt hoàn toàn chiếm cứ mà không chỗ sắp đặt, theo khóe miệng chảy ra.
Mạnh Kinh Huy bị Hà Cửu Vi liếʍ không nhịn được cắn chặt răng.
“Nga… Bảo bối liếʍ thật sảng khoái! Anh trai chịu không nổi !”
Nói xong trực tiếp kéo cô ngồi xổm trên giường, đem gậy thịt đâm vào miệng mưa rền gió dữ, nhiều lần đâm vào sâu trong họng.
“Ngô ngô… Ân… Ngô…” Gậy thịt đâm về phía trước làm Hà Cửu Vi chỉ cảm thấy đầu lỡi tê rần, nước bọt trong khoang miệng đem gậy thịt giội đến sáng loáng, cô vuốt ve phần gậy thịt lộ ra bên ngoài, xoa hai túi tinh hoàn đung đưa, giữa hai chân hư không mà vặn vẹo làm dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ướt một mảnh.
Mạnh Kinh Huy bị chỗ sâu trong yết hầu nhỏ hẹp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điên cuồng, rốt cuộc nhịn không được, mạnh mẽ rút ra ấn Hà Cửu Vi lại, đem gậy thịt đâm vào loạn huyệt có dâʍ ɖị©ɧ văng khắp nơi rút chọc hơn mười lần, miệng hoa huyệt bị chà đạp thảm thương.
Hắn đem gậy thịt nhắm vào Hà Cửu Vi đang rêи ɾỉ, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ kêu “Phùn phụt phùn phụt” lên thân thể cô!
Hà Cửu Vi mặc dù bị nó đột nhiên rút chọc làm hoảng sợ, nhưng bị từng trân rút chọc nóng bỏng đó đưa lên cao trào: “Ân a a a! !”
Dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi! Bộ ngực phun ra sữa ngọt ngào!
“Ân…” Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên lông mi, Hà Cửu Vi có chút khó chịu, đang muốn dụi mắt, lại bị Mạnh Kinh Huy kéo tay.
“ Bảo bối đừng dụi.”
“Khó chịu…”
Khi Hà Cửu Vi nói chuyện tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên khóe miệng trượt vào miệng, cô vô tình nuốt, lại không làm Mạnh Kinh Huy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lần nữa!
Hắn hôn mí mắt của Hà Cửu Vi, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình đều liếʍ, xong lại hôn môi Hà Cửu Vi, hắn hỏi.
“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai có hương vị đặc biệt ngon?”
Hà Cửu Vi ngọt ngọt cười: “Rất ngon!”
Quả thật, từ nhỏ Mạnh Kinh Huy là con một trong nhà, ăn, mặc, ở, đi lại đều phải là tốt nhất, gậy thịt có chứa mùi hương của cây đàn hương, gậy thịt bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không khó ăn.
“Rất ngoan!” Mạnh Kinh Huy xoa xoa đầu cô. “Cái miệng nhỏ phía dưới của bảo bối lại chảy nước, còn muốn không? Anh trai giúp em liếʍ được không?”
“Hồi nãy không phải đã liếʍ rồi sao?”
Trong lúc vô tình Hà Cửu Vi đã lỡ miệng nói ra, Mạnh Kinh Huy véo véo chóp mũi cô, nói.
“Quả nhiên là tỉnh, khó trách tùy tiện liếʍ âm huyệt liền phun nước!”
Cô cười hắc hắc, ôm lấy Mạnh Kinh Huy.
“Không biết có phải vì phao ôn tuyền hay không, mà bây giờ có chút mệt mỏi.”
“Chúng ta dọn dẹp một chút rồi về phòng.” Bạn gái mềm mại đáng yêu như vậy, phải nâng niu trong lòng bàn tay mới được.
Trở về phòng khách sạn, Hà Cửu Vi được Mạnh Kinh Huy hầu hạ, rất nhanh chiềm vào giấc ngủ.
Mạnh Kinh Huy nhìn thời gian, bây giờ đã 9 giờ tối. Nghĩ đến buổi chiều ngày mai phải đi học, lại tiếc hận, phải nhanh chóng tốt nghiệp.
Quay đầu xoa xoa Hà Cửu Vi đang ngủ, trong lòng Mạnh Kinh Huy một mảnh mềm mại. Hắn nhấc chăn trên giường, đem Hà Cửu Vi gắt gao ôm vào trong lòng, ôm cô thì bản thân mới có cảm giác an toàn, nên đem sự khủng hoảng sâu trong nội tâm đè ép xuống.
Trong phòng có mở máy sưởi, nhưng sắp bắt đầu mùa đông, Hà Cửu Vi sợ lạnh dựa gần thứ ấm áp. “Kinh Huy rất ấm áp…” Thanh âm khàn khàn.
Mạnh Kinh Huy cười: “Vì bảo bối nên mới ấm áp như vậy .”
Không có tiếng trả lời, bên tai là tiếng hít thở vững vàng, hắn hôn Hà Cửu Vi khả ái, bình yên như mộng.
____________________
Chuyên mục tâm sự :vvvvv
Mị mới lần đầu tiên edit nếu thấy câu từ không trau chuốt thì cứ góp ý nhá!
Được cái là điểm Văn ngu vl ra mà cứ thích edit.
Học lớp 11 khổ thấy bà, combo học sáng + chiều + tối về làm bài tập, mị không biết sao mấy a/c lớp 12 học được ấy. Có bợn nào có bí quyết giảm stress thì ib mị với, sắp toang rồi! Não như trái nho mà học này thì nổ não.
Mà nhớ bình luận cho mị thêm động lực nha mọi người. Nhìn khu bình luận ít đến đáng thương, ahuhu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.