Chương 41: Sữa Đường - Nơi Đó Của Anh Sao Lại Lớn Thế?
Trà Hảo Manh Manh
15/03/2024
Editor: Uniirr
Dưới thân hai người dâʍ ŧᏂủy̠ lan tràn, nhiều lần va chạm đều làm cho sofa lún sâu, chất lỏng nóng bỏng thấm vào sofa dần chuyển lạnh, Hà Cửu Vi nhíu mày.
“A… Ân a… Tô Nhượng a… Mông lạnh…”
“Lạnh?” Tô Nhượng lấy tay mò mò, bọn họ kinh chiến đã lâu, sofa mềm mại hút nước, khó tránh khỏi sẽ lạnh.
“Chúng ta đổi tư thế.”
“A!” Hà Cửu Vi sợ tới mức bám víu vào hắn.
“Cái tư thế gì?”
“Như vậy.” Tô Nhượng ngựa quen đường cũ đem Hà Cửu Vi đỡ lên tường, gậy thịt vẫn không rời khỏi hoa huyệt hướng về phía tường đâm mạnh, mông mềm mại của Hà Cửu Vi bị đυ.ng phải nảy lên.
“A… Thật sâu!” Cô đứng lên lại co rúm lại, đem gậy thịt đưa vào miệng tử ©υиɠ.
Không đợi Hà Cửu Vi thích ứng, Tô Nhượng bắt đầu hướng về loạn huyệt điên cuồng chọc mãnh. Mỗi khi đâm lêи đỉиɦ hoa tâm ngay tại tử ©υиɠ lưu lại một chút, đáp lại sự va chạm là núʍ ѵú sưng đỏ trướng căng.
“Sữa đường có thích không?”
“Thích… Thích nha… Chỉ cần là anh… Đều thích… A… Phá, đâm xuyên a…”
“Sữa đường thích anh như vậy?”
Răng nanh của Tô Nhượng ngậm hai cánh môi, song lưỡi vũ động dây dưa, lại bởi vì mãnh liệt vận động mà lúc nào cũng thập phần hòa hợp.
“A a… Tuyệt quá a…”
Hà Cửu Vi thu không kịp nước bọt trong miệng, dọc theo cằm mà chảy xuống, chỗ hai người ái ân chọc ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ giống như lậu nước mái hiên, một giọt một giọt “Lạch cạch” âm thanh nện xuống thảm lông trên mặt sàn.
Thắt lưng Tô Nhượng hoàn mỹ, cơ mông phát triển, khuếch trương một lần hữu lực mà thao. Rốt cục, khi ngón tay của Hà Cửu Vi cào lung tung trên lưng hắn, hắn gào thét, thêm tuần suất điên cuồng tiến lên.
Gậy thịt cùng huyệt thịt không dừng cảnh chiến đấu, cất chứa sự mạnh mẽ thừa nhận thế tới rào rạt thảo phạt.
Tô Nhượng bùng nổ lực lượng cuối cùng, thái dương khởi gân.
“A a a! Tất cả đều bắn cho em!”
“A a a… Mau… Ha… Đến… Lại tới a… A!”
Hà Cửu Vi nhịn không được cắn môi dưới của mình, móng tay cắm sâu trên lưng của Tô Nhượng, dưới thân liên tiếp như một cái bồn khí căng đầy, đựng hai khoản sữa, theo chân rơi xuống thảm.
Cả người cô run rẩy, một chút lại một chút thừa nhận cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới lên, vọt vào tử ©υиɠ, rất hiếm có lại dọa người, bụng đều phình lên, cao cao khơi dậy.
Hai người dựa vào tường ôm nhau, nếu không phải Tô Nhượng nâng mông của Hà Cửu Vi, cảm thụ cao trào vận động, cô đã sớm xụi lơ trên mặt đất mà giống cá chết.
Trong phòng chiếu phim tất cả đều là hương vị nồng hậu tình mi, kiều diễm lâu tan đi.
Cứ như vậy, cả hai người trần trụi, Tô Nhượng đem hai mắt vô thần Hà Cửu Vi ôm ra khỏi phòng chiếu phim.
Gậy thịt vừa trơn ra khỏi hoa huyệt nửa cứng rắn, theo nhịp điệu di động trên dưới đong đưa, hai túi tinh hoàn cũng đánh lên đùi.
Hà Cửu Vi bị hành động mềm dịu đưa vào bồn tắm lớn, Tô Nhượng theo sau tiến vào, ôm cô mà ngồi, bồn tắm tràn nước ra, làm khối gạch men sứ ẩm ướt.
Hà Cửu Vi thoải mái ở trong lòng Tô Nhượng, không muốn nhúc nhích.
Trong nước gậy thịt đỉnh ở khe mông, có dòng nước che giấu, cứng rắn còn dẫn theo cảm xúc mềm mại.
“Em mệt mỏi, không cần…”
Tô Nhượng kỳ thực còn muốn ở trong nước làm một hồi, nhưng nghe đến thấy giọng cô khàn khàn kêu mệt, tức giận cắn một ngụm lên khuôn mặt cô.
“Hôm nay buông tha em, về sau phải bồi thường cho anh.”
Hà Cửu Vi ngốc ngốc cười, nằm nghiêng ở trong ngực hắn, cười quyến rũ.
“Nhất định sẽ bồi thường thật tốt.”
“Tiểu nha đầu này!”
Lời là như thế nói, Tô Nhượng lại cười nhẹ nhéo nhéo chóp mũi cô.
Hà Cửu Vi cười lớn một tiếng sau lập tức liền an tĩnh như gà. “Nơi đó của anh sao lại lớn thế!”
Tô Nhượng cắn răng, đem tay cô cường thế kéo đến bên gậy thịt lại ngẩng đầu lên.
“Anh buông tha loạn huyệt của em, nhưng sẽ không buông tha nó…”
Động tác của hắn nói cho cô hiểu rõ, lấy tay giúp hắn giải quyết du͙© vọиɠ.
Hà Cửu Vi trong lòng một trận cảm động, Tô Nhượng tốt như vậy? Chính mình nói không cần hắn sẽ không bắt buộc.
Cô xoay người.
“Đi lên giường, em có thể giúp anh.”
Dưới thân hai người dâʍ ŧᏂủy̠ lan tràn, nhiều lần va chạm đều làm cho sofa lún sâu, chất lỏng nóng bỏng thấm vào sofa dần chuyển lạnh, Hà Cửu Vi nhíu mày.
“A… Ân a… Tô Nhượng a… Mông lạnh…”
“Lạnh?” Tô Nhượng lấy tay mò mò, bọn họ kinh chiến đã lâu, sofa mềm mại hút nước, khó tránh khỏi sẽ lạnh.
“Chúng ta đổi tư thế.”
“A!” Hà Cửu Vi sợ tới mức bám víu vào hắn.
“Cái tư thế gì?”
“Như vậy.” Tô Nhượng ngựa quen đường cũ đem Hà Cửu Vi đỡ lên tường, gậy thịt vẫn không rời khỏi hoa huyệt hướng về phía tường đâm mạnh, mông mềm mại của Hà Cửu Vi bị đυ.ng phải nảy lên.
“A… Thật sâu!” Cô đứng lên lại co rúm lại, đem gậy thịt đưa vào miệng tử ©υиɠ.
Không đợi Hà Cửu Vi thích ứng, Tô Nhượng bắt đầu hướng về loạn huyệt điên cuồng chọc mãnh. Mỗi khi đâm lêи đỉиɦ hoa tâm ngay tại tử ©υиɠ lưu lại một chút, đáp lại sự va chạm là núʍ ѵú sưng đỏ trướng căng.
“Sữa đường có thích không?”
“Thích… Thích nha… Chỉ cần là anh… Đều thích… A… Phá, đâm xuyên a…”
“Sữa đường thích anh như vậy?”
Răng nanh của Tô Nhượng ngậm hai cánh môi, song lưỡi vũ động dây dưa, lại bởi vì mãnh liệt vận động mà lúc nào cũng thập phần hòa hợp.
“A a… Tuyệt quá a…”
Hà Cửu Vi thu không kịp nước bọt trong miệng, dọc theo cằm mà chảy xuống, chỗ hai người ái ân chọc ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ giống như lậu nước mái hiên, một giọt một giọt “Lạch cạch” âm thanh nện xuống thảm lông trên mặt sàn.
Thắt lưng Tô Nhượng hoàn mỹ, cơ mông phát triển, khuếch trương một lần hữu lực mà thao. Rốt cục, khi ngón tay của Hà Cửu Vi cào lung tung trên lưng hắn, hắn gào thét, thêm tuần suất điên cuồng tiến lên.
Gậy thịt cùng huyệt thịt không dừng cảnh chiến đấu, cất chứa sự mạnh mẽ thừa nhận thế tới rào rạt thảo phạt.
Tô Nhượng bùng nổ lực lượng cuối cùng, thái dương khởi gân.
“A a a! Tất cả đều bắn cho em!”
“A a a… Mau… Ha… Đến… Lại tới a… A!”
Hà Cửu Vi nhịn không được cắn môi dưới của mình, móng tay cắm sâu trên lưng của Tô Nhượng, dưới thân liên tiếp như một cái bồn khí căng đầy, đựng hai khoản sữa, theo chân rơi xuống thảm.
Cả người cô run rẩy, một chút lại một chút thừa nhận cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới lên, vọt vào tử ©υиɠ, rất hiếm có lại dọa người, bụng đều phình lên, cao cao khơi dậy.
Hai người dựa vào tường ôm nhau, nếu không phải Tô Nhượng nâng mông của Hà Cửu Vi, cảm thụ cao trào vận động, cô đã sớm xụi lơ trên mặt đất mà giống cá chết.
Trong phòng chiếu phim tất cả đều là hương vị nồng hậu tình mi, kiều diễm lâu tan đi.
Cứ như vậy, cả hai người trần trụi, Tô Nhượng đem hai mắt vô thần Hà Cửu Vi ôm ra khỏi phòng chiếu phim.
Gậy thịt vừa trơn ra khỏi hoa huyệt nửa cứng rắn, theo nhịp điệu di động trên dưới đong đưa, hai túi tinh hoàn cũng đánh lên đùi.
Hà Cửu Vi bị hành động mềm dịu đưa vào bồn tắm lớn, Tô Nhượng theo sau tiến vào, ôm cô mà ngồi, bồn tắm tràn nước ra, làm khối gạch men sứ ẩm ướt.
Hà Cửu Vi thoải mái ở trong lòng Tô Nhượng, không muốn nhúc nhích.
Trong nước gậy thịt đỉnh ở khe mông, có dòng nước che giấu, cứng rắn còn dẫn theo cảm xúc mềm mại.
“Em mệt mỏi, không cần…”
Tô Nhượng kỳ thực còn muốn ở trong nước làm một hồi, nhưng nghe đến thấy giọng cô khàn khàn kêu mệt, tức giận cắn một ngụm lên khuôn mặt cô.
“Hôm nay buông tha em, về sau phải bồi thường cho anh.”
Hà Cửu Vi ngốc ngốc cười, nằm nghiêng ở trong ngực hắn, cười quyến rũ.
“Nhất định sẽ bồi thường thật tốt.”
“Tiểu nha đầu này!”
Lời là như thế nói, Tô Nhượng lại cười nhẹ nhéo nhéo chóp mũi cô.
Hà Cửu Vi cười lớn một tiếng sau lập tức liền an tĩnh như gà. “Nơi đó của anh sao lại lớn thế!”
Tô Nhượng cắn răng, đem tay cô cường thế kéo đến bên gậy thịt lại ngẩng đầu lên.
“Anh buông tha loạn huyệt của em, nhưng sẽ không buông tha nó…”
Động tác của hắn nói cho cô hiểu rõ, lấy tay giúp hắn giải quyết du͙© vọиɠ.
Hà Cửu Vi trong lòng một trận cảm động, Tô Nhượng tốt như vậy? Chính mình nói không cần hắn sẽ không bắt buộc.
Cô xoay người.
“Đi lên giường, em có thể giúp anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.