Thiếu Nữ Xinh Đẹp Đi Khám Phụ Khoa
Chương 5:
Quân Nguyệt Các
14/03/2024
“Họ tên cô là gì?”
“Nhan Cừ ạ”
“Bao nhiêu tuổi?”
“19 tuổi… ừm…Hai tháng nữa là sẽ đủ 20.”
Thực sự là… có chút đáng yêu, Bạc Diễm Tịnh nhịn không được suy nghĩ bay xa. Nhan Cừ nhìn chằm trước bác sĩ trẻ tuổi khuôn mặt đẹp trai anh tuấn, có chút say mê đắm đuối. Cô cũng không biết vì cái gì mà phải nói bổ sung, nhưng mà theo bản năng không muốn ở trước mặt anh thấy mình vẫn còn trẻ con.
Bạc Diễm Tịnh toàn thân ngoài anh tuấn và nghiêm túc để hình dung bên ngoài ra, chính là cấm dục để miêu tả.
Không biết vì sao, Nhan Cừ nhịn không được mà liên tưởng đến truyện người lớn mà mình xem, bác sĩ đối với nữ bệnh nhân chơi trò bác sĩ play, mặt dần dần hiện lên rặng đỏ. Bụng nhỏ bên dưới cũng siết chặt, giống như là có cái gì đó đang chảy ra từ huyệt.
Tưởng tượng đến tí nữa có khả năng sẽ nằm lên để anh “kiểm tra”, lửa nóng bỗng bừng cháy lên cảm giác ấy thổi quét đến nửa người dưới của cô, Nhan Cừ nhịn không được mà lặng lẽ cọ xát hai chân bên dưới bàn, thẹn thùng cúi đầu xuống.
“Có chỗ nào không thoải mái?” Bạc Diễm Tịnh đợi một lúc lâu cũng không chờ được đến câu trả lời từ phía Nhan Cừ, có chút nghi ngờ mà nhìn nhìn nàng, lại phát hiện cô đã xấu hổ cúi đầu xuống.
Bây giờ mà còn có cô bé dễ dàng thẹn thùng xấu hổ như vậy sao? Vừa nghĩ vừa cảm thấy càng có thiện cảm đối với cô.
“Cô bé? Không có việc gì đâu, tôi là bác sĩ, em có thể yên tâm cùng tôi nói, không cần ngượng ngùng.” Bạc Diễm Tịnh kiên nhẫn lại ôn nhu trấn an Nhan Cừ.
Nhan Cừ sắp phải bị sự đẹp trai ôn nhu của bác sĩ dồn đến điên rồi, hoa huyệt nhỏ đang chảy ra nước càng ngày càng nhiều.
Cô cũng không biết vì cái gì ngày thường rất chán ghét tiếp xúc động chạm với các nam sinh, vậy mà chỉ cần nghe giọng nói của vị bác sĩ đẹp trai này mà cũng có thể ướt đẫm quần lót, thật sự là chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.
Làm sao cô có thể không biết xấu hổ mà mở miệng nói chính mình là bị bệnh tự mình an ủi đến nghiện, đoá hoa bên dưới ngứa đến thành bệnh!
Chốc nữa mà kiểm tra thì chiếc quần lót ướt đẫm cũng sẽ bị phát hiện mất phải làm sao bây giờ đây?
Nhan Cừ vô cùng may mắn bởi vì chính mình không có bỏ chạy giữa chừng khi trên đường đến đây, có đến thì mới có một hồi gặp gỡ bất ngờ thế này, vì thế mà tự cổ vũ mình trong lòng. Không thể lùi bước! Thật vất vả mới có thể gặp gỡ một người đàn ông cho mình cảm giác hợp ý đến như vậy, thật sự rất muốn chinh phục được anh, aaaa, cô rốt cuộc có cơ hội thoát khỏi chuỗi ngày phải dùng ngón tay giải quyết dục vọng đầy bị thảm của mình!
Bạc Diễm Tịnh kiên nhẫn chờ đợi Nhan Cừ, anh cũng không suốt ruột, cô đã là bệnh nhân cuối cùng của buổi sáng ngày hôm nay rồi.
“Nhan Cừ ạ”
“Bao nhiêu tuổi?”
“19 tuổi… ừm…Hai tháng nữa là sẽ đủ 20.”
Thực sự là… có chút đáng yêu, Bạc Diễm Tịnh nhịn không được suy nghĩ bay xa. Nhan Cừ nhìn chằm trước bác sĩ trẻ tuổi khuôn mặt đẹp trai anh tuấn, có chút say mê đắm đuối. Cô cũng không biết vì cái gì mà phải nói bổ sung, nhưng mà theo bản năng không muốn ở trước mặt anh thấy mình vẫn còn trẻ con.
Bạc Diễm Tịnh toàn thân ngoài anh tuấn và nghiêm túc để hình dung bên ngoài ra, chính là cấm dục để miêu tả.
Không biết vì sao, Nhan Cừ nhịn không được mà liên tưởng đến truyện người lớn mà mình xem, bác sĩ đối với nữ bệnh nhân chơi trò bác sĩ play, mặt dần dần hiện lên rặng đỏ. Bụng nhỏ bên dưới cũng siết chặt, giống như là có cái gì đó đang chảy ra từ huyệt.
Tưởng tượng đến tí nữa có khả năng sẽ nằm lên để anh “kiểm tra”, lửa nóng bỗng bừng cháy lên cảm giác ấy thổi quét đến nửa người dưới của cô, Nhan Cừ nhịn không được mà lặng lẽ cọ xát hai chân bên dưới bàn, thẹn thùng cúi đầu xuống.
“Có chỗ nào không thoải mái?” Bạc Diễm Tịnh đợi một lúc lâu cũng không chờ được đến câu trả lời từ phía Nhan Cừ, có chút nghi ngờ mà nhìn nhìn nàng, lại phát hiện cô đã xấu hổ cúi đầu xuống.
Bây giờ mà còn có cô bé dễ dàng thẹn thùng xấu hổ như vậy sao? Vừa nghĩ vừa cảm thấy càng có thiện cảm đối với cô.
“Cô bé? Không có việc gì đâu, tôi là bác sĩ, em có thể yên tâm cùng tôi nói, không cần ngượng ngùng.” Bạc Diễm Tịnh kiên nhẫn lại ôn nhu trấn an Nhan Cừ.
Nhan Cừ sắp phải bị sự đẹp trai ôn nhu của bác sĩ dồn đến điên rồi, hoa huyệt nhỏ đang chảy ra nước càng ngày càng nhiều.
Cô cũng không biết vì cái gì ngày thường rất chán ghét tiếp xúc động chạm với các nam sinh, vậy mà chỉ cần nghe giọng nói của vị bác sĩ đẹp trai này mà cũng có thể ướt đẫm quần lót, thật sự là chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.
Làm sao cô có thể không biết xấu hổ mà mở miệng nói chính mình là bị bệnh tự mình an ủi đến nghiện, đoá hoa bên dưới ngứa đến thành bệnh!
Chốc nữa mà kiểm tra thì chiếc quần lót ướt đẫm cũng sẽ bị phát hiện mất phải làm sao bây giờ đây?
Nhan Cừ vô cùng may mắn bởi vì chính mình không có bỏ chạy giữa chừng khi trên đường đến đây, có đến thì mới có một hồi gặp gỡ bất ngờ thế này, vì thế mà tự cổ vũ mình trong lòng. Không thể lùi bước! Thật vất vả mới có thể gặp gỡ một người đàn ông cho mình cảm giác hợp ý đến như vậy, thật sự rất muốn chinh phục được anh, aaaa, cô rốt cuộc có cơ hội thoát khỏi chuỗi ngày phải dùng ngón tay giải quyết dục vọng đầy bị thảm của mình!
Bạc Diễm Tịnh kiên nhẫn chờ đợi Nhan Cừ, anh cũng không suốt ruột, cô đã là bệnh nhân cuối cùng của buổi sáng ngày hôm nay rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.