Chương 78: Em đây gọi là có oán phải trả! 【8】
Diệp Phi Dạ
04/02/2017
"Là sao? Kia thật đúng là ngoài dự tính của cô nhỉ! " lông mi thật
dài của Bạc Sủng Nhi khẽ run rẩy, tính tình cô vốn làcao ngạo, trong
nháy mắt hình như có chút mềm mại: "Xem ra, đề phòng hồi lâu, nhưng đề
phòng lầm người rồi. . . Triệu Tố Nhã chỉ là người qua đường, chân chân
chính chính ngồi ở công đường xử án lại là người khác!"
Vẻ mặt Tịch Giản Cận trong nháy mắt có chút lạnh, mang theo vài phần phòng bị.
Bạc Sủng Nhi nhìn khuôn mặt của anh, đáy lòng khẽ chua chát, cô nhẹ nhàng cười lên, sau đó nghiêng đầu, nhìn Tịch Giản Cận, như năm đó, thật là tốt đẹp, nhưng mang theo vài phần chăm chú: "Tịch Giản Cận. . ."
Cô gọi tên anh.
Gọi vô cùng mềm mại.
Anh nghiêng đầu, nhìn mắt của cô, lại nghe cô hỏi: "Có phải em một chút cơ hội cũng không có?"
Im lặng một hồi lâu.
Anh gật đầu.
Cô mỉm cười.
Không có khổ sở, không có bi ai, chỉ là đơn thuần mỉm cười.
"Đã như vậy, vậy chúng ta làm bạn đi. " Bạc Sủng Nhi nháy mắt, hướng về phía Tịch Giản Cận nói, cô nói rất chân thành, nhìn chưa ra cô động cái tâm tư gì, "Dù sao chúng ta ba tuổi đã biết nhau, coi như là thanh mai trúc mã, nhưng nếu thật không làm được tình nhân, chúng ta trưởng thành, có thể làm bạn, có phải hay không?"
Tịch Giản Cận không nói, cô kiên nhẫn đợi.
Cô biết, Tiểu Tịch của cô, không phải là người hẹp hòi.
Nhưng là, cô cũng biết, Tiểu Tịch của cô, không phải là người dễ quên.
Nếu như anh yêu cô, như vậy, hắn là tuyệt kỷ sẽ không đồng ý, bởi vì anh hận cô, anh để ý khi phải trải qua những khuất nhục cùng thương tổn kia.
Nếu như anh thật sự không thương cô. . . Như vậy, anh sẽ đem cô làm như người xa lạ mà đối đãi đi. . .
Làm như không thấy, thờ ơ.
Ở bên cạnh anh, vây quanh, hay không vây quanh, đều không có ảnh hưởng gì!
Bạc Sủng Nhi bình ổn hô hấp, cố kiên nhẫn, song, một hồi lâu, Tịch Giản Cận lại gật đầu, nói: "Được."
Bạc Sủng Nhi cảm giác được tim của mình run lên một cái, cô tỉ mỉ nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, giống như là muốn từ trên mặt Tịch Giản Cận nhìn ra sơ hở, song, hôm nay, anh quá mức bí hiểm, cô chỉ có thể tuyên bố thất bại.
Cô vô lại vô cùng, cũng vô sỉ vô cùng, dò không ra anh có thích cô hay không, như vậy cô liền đi gặp vị hôn thê của anh đi!
Lập tức, Bạc Sủng Nhi uốn mày, nhẹ
nhàng cười một tiếng, chậm rãi nói: "Đã như vậy, anh dẫn em cái người bạn mới này, đi xem vị hôn thê của anh một chút đi!"
Vẻ mặt Tịch Giản Cận trong nháy mắt có chút lạnh, mang theo vài phần phòng bị.
Bạc Sủng Nhi nhìn khuôn mặt của anh, đáy lòng khẽ chua chát, cô nhẹ nhàng cười lên, sau đó nghiêng đầu, nhìn Tịch Giản Cận, như năm đó, thật là tốt đẹp, nhưng mang theo vài phần chăm chú: "Tịch Giản Cận. . ."
Cô gọi tên anh.
Gọi vô cùng mềm mại.
Anh nghiêng đầu, nhìn mắt của cô, lại nghe cô hỏi: "Có phải em một chút cơ hội cũng không có?"
Im lặng một hồi lâu.
Anh gật đầu.
Cô mỉm cười.
Không có khổ sở, không có bi ai, chỉ là đơn thuần mỉm cười.
"Đã như vậy, vậy chúng ta làm bạn đi. " Bạc Sủng Nhi nháy mắt, hướng về phía Tịch Giản Cận nói, cô nói rất chân thành, nhìn chưa ra cô động cái tâm tư gì, "Dù sao chúng ta ba tuổi đã biết nhau, coi như là thanh mai trúc mã, nhưng nếu thật không làm được tình nhân, chúng ta trưởng thành, có thể làm bạn, có phải hay không?"
Tịch Giản Cận không nói, cô kiên nhẫn đợi.
Cô biết, Tiểu Tịch của cô, không phải là người hẹp hòi.
Nhưng là, cô cũng biết, Tiểu Tịch của cô, không phải là người dễ quên.
Nếu như anh yêu cô, như vậy, hắn là tuyệt kỷ sẽ không đồng ý, bởi vì anh hận cô, anh để ý khi phải trải qua những khuất nhục cùng thương tổn kia.
Nếu như anh thật sự không thương cô. . . Như vậy, anh sẽ đem cô làm như người xa lạ mà đối đãi đi. . .
Làm như không thấy, thờ ơ.
Ở bên cạnh anh, vây quanh, hay không vây quanh, đều không có ảnh hưởng gì!
Bạc Sủng Nhi bình ổn hô hấp, cố kiên nhẫn, song, một hồi lâu, Tịch Giản Cận lại gật đầu, nói: "Được."
Bạc Sủng Nhi cảm giác được tim của mình run lên một cái, cô tỉ mỉ nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, giống như là muốn từ trên mặt Tịch Giản Cận nhìn ra sơ hở, song, hôm nay, anh quá mức bí hiểm, cô chỉ có thể tuyên bố thất bại.
Cô vô lại vô cùng, cũng vô sỉ vô cùng, dò không ra anh có thích cô hay không, như vậy cô liền đi gặp vị hôn thê của anh đi!
Lập tức, Bạc Sủng Nhi uốn mày, nhẹ
nhàng cười một tiếng, chậm rãi nói: "Đã như vậy, anh dẫn em cái người bạn mới này, đi xem vị hôn thê của anh một chút đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.