Chương 132: Em thật không cần tôi chịu trách nhiệm? 【3】
Diệp Phi Dạ
13/02/2017
X thị bệnh viện quân sự.
Thiết bị tất nhiên là hàng đầu.
Chẳng qua là từ không chấp nhận người ngoài vào điều trị.
Ông nội Tịch Giản Cận cùng bác sĩ từ trong phòng bệnh đặc biệt bước chân thong thả đi ra, vô cùng cảm khái lắc đầu, hướng về phía Tịch Giản Cận nói: "Cháu cảm thấy phụ nữ trên cái thế giới này, có phải đều giống như là tảng đá hay không? Một thân đá cứng?"
Tịch Giản Cận sắc mặt khẽ lúng túng, khẩu khí bằng phẳng, nghe không hiểu bất kỳ cảm xúc: "Chú Trương, cô ấy ra sao?"
"Không có như thế nào... " bác sĩ bị gọi tên là chú Trương lắc đầu, khẩu khí lành lạnh nói: "Có thể làm gì? Phát sốt cao, châm cứu cho cô ấy, qua một chút có lẽ sẽ tỉnh lại... Lần sau, ngàn vạn lần phải chú ý chút!"
"Đúng rồi, Giản Cận, ba ngày sau cháu tới bệnh viện làm kiểm tra một lần, phải có gắng phối hợp, nếu không ông nội cháu sẽ lo lắng... Cái biện pháp này, đoán chừng có lẽ sẽ hữu hiệu."
Tịch Giản Cận ánh mắt khẽ tối sầm ám, giống như là trong lúc bất chợt bị người nhấc lên cái chuyện cũ gì, mấp máy môi, buồn bực không lên tiếng.
Chú Trương chỉ nhĩ là mình làm Tịch Giản Cận mất hứng, liền vươn tay vỗ vỗ bờ vai của anh, giống như là nhìn con của mình, thân thiết nói: "Cháu yên tâm, nếu có phương pháp xử lí tốt , tuyệt đối có thể sinh con... Chớ cho mình áp lực quá lớn, tận lực thả lỏng tâm tình... Hiện tại y học phát triển như vậy, nhất định có thể trị tốt!"
Tịch Giản Cận gật đầu, nhìn Chú Trương rời đi rất xa, liền nhanh chóng đẩy ra cửa phòng bệnh, hướng bên trong đi vào.
Bên trong rất an tĩnh, có mấy hộ sĩ ở đó sửa sang lấy đồ, nhìn thấy Tịch Giản Cận đi vào, vội vàng vộivàng gật đầu, đều là đỏ mặt.
Tịch Giản Cận giơ tay lên, ý bảo những người đó tất cả đi ra, nhưng ngay sau đó, liền đi tới bên giường, nhìn Bạc Sủng Nhi đang ngủ say, đáy mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Giờ khắc này, cô mềm nhũn nằm ở chỗ này, sắc mặt có chút trắng bệch, trầm trầm ngủ, dung mạo thanh tú và sạch sẽ, thấy thế nào, cũng giống như là một cô bé phấn khắc ngọc mài.
Căn bản không cách nào đem cô cùng công chúa Bạc Gia ngang ngược, người gặp người sợ kia liên hợp lại!
Thiết bị tất nhiên là hàng đầu.
Chẳng qua là từ không chấp nhận người ngoài vào điều trị.
Ông nội Tịch Giản Cận cùng bác sĩ từ trong phòng bệnh đặc biệt bước chân thong thả đi ra, vô cùng cảm khái lắc đầu, hướng về phía Tịch Giản Cận nói: "Cháu cảm thấy phụ nữ trên cái thế giới này, có phải đều giống như là tảng đá hay không? Một thân đá cứng?"
Tịch Giản Cận sắc mặt khẽ lúng túng, khẩu khí bằng phẳng, nghe không hiểu bất kỳ cảm xúc: "Chú Trương, cô ấy ra sao?"
"Không có như thế nào... " bác sĩ bị gọi tên là chú Trương lắc đầu, khẩu khí lành lạnh nói: "Có thể làm gì? Phát sốt cao, châm cứu cho cô ấy, qua một chút có lẽ sẽ tỉnh lại... Lần sau, ngàn vạn lần phải chú ý chút!"
"Đúng rồi, Giản Cận, ba ngày sau cháu tới bệnh viện làm kiểm tra một lần, phải có gắng phối hợp, nếu không ông nội cháu sẽ lo lắng... Cái biện pháp này, đoán chừng có lẽ sẽ hữu hiệu."
Tịch Giản Cận ánh mắt khẽ tối sầm ám, giống như là trong lúc bất chợt bị người nhấc lên cái chuyện cũ gì, mấp máy môi, buồn bực không lên tiếng.
Chú Trương chỉ nhĩ là mình làm Tịch Giản Cận mất hứng, liền vươn tay vỗ vỗ bờ vai của anh, giống như là nhìn con của mình, thân thiết nói: "Cháu yên tâm, nếu có phương pháp xử lí tốt , tuyệt đối có thể sinh con... Chớ cho mình áp lực quá lớn, tận lực thả lỏng tâm tình... Hiện tại y học phát triển như vậy, nhất định có thể trị tốt!"
Tịch Giản Cận gật đầu, nhìn Chú Trương rời đi rất xa, liền nhanh chóng đẩy ra cửa phòng bệnh, hướng bên trong đi vào.
Bên trong rất an tĩnh, có mấy hộ sĩ ở đó sửa sang lấy đồ, nhìn thấy Tịch Giản Cận đi vào, vội vàng vộivàng gật đầu, đều là đỏ mặt.
Tịch Giản Cận giơ tay lên, ý bảo những người đó tất cả đi ra, nhưng ngay sau đó, liền đi tới bên giường, nhìn Bạc Sủng Nhi đang ngủ say, đáy mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Giờ khắc này, cô mềm nhũn nằm ở chỗ này, sắc mặt có chút trắng bệch, trầm trầm ngủ, dung mạo thanh tú và sạch sẽ, thấy thế nào, cũng giống như là một cô bé phấn khắc ngọc mài.
Căn bản không cách nào đem cô cùng công chúa Bạc Gia ngang ngược, người gặp người sợ kia liên hợp lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.