Chương 134: Em thật không cần tôi chịu trách nhiệm? 【5】
Diệp Phi Dạ
14/02/2017
Tịch Giản Cận thanh thanh đạm đạm nói một câu, đem Bạc Sủng Nhi nói cho mặt đỏ bừng, cô từ nhỏ đến lớn, không có thất thố như vậy.
Thật đúng là đủ mất mặt đấy!
Nghe qua gặp mưa nóng rần lên, nghe qua cảm mạo nóng rần lên, nghe qua các loại nguyên nhân đưa đến nóng rần lên... Người nào nghe qua làm một cuộc yêu, lại cho làm nóng rần lên hay sao?
Tịch Giản Cận nhìn bộ dạng Bạc Sủng Nhi co quắp, không nhịn được khẽ cười một cái, giơ lên cái muỗng, đưa tới bên môi của cô: "Ăn chút cháo, rồi còn uống thuốc."
Bạc Sủng Nhi mở to miệng, nuốt cháo, lúc này mới chợt ý thức được đáy mắt Tịch Giản Cận cười khẽ, mặt của cô ửng đỏ, con ngươi đảo quanh lòng vòng, sau đó liền chợt hướng về phía Tịch Giản Cận chỉ vào mấy vết đỏ trên người mình, kêu lên: " buổi tối hôm qua anh cường bạo em!"
Tịch Giản Cận bưng cháo, tay khẽ run lên, ngẩng đầu, nhìn trên mặt xinh đẹp của cô, đều là hỏa khí ngạo mạn, lập tức có chút dở khóc dở cười: "Tôi cường bạo em?"
Nếu như anh nhớ không lầm, ngày hôm qua mạnh mẽ mà vào trước chính là cô nhỉ?
Tịch Giản Cận tiếp tục đút cháo cho cô, sau đó hờ hững bổ sung một câu: "Là sao? Bất quá tôi nhớ không lầm, sau lại, thật giống như em rất hưởng thụ..."
Bạc Sủng Nhi vốn là uống cháo xong rồi, bởi vì ... câu này suýt nữa phun ra ngoài!
Cô tức giận nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, cảm thấy làm sao sau khi tỉnh, thường xuyên bị anh làm cho sặc sụa thế này chứ!
"Nghe khẩu khí của anh, hình như là đối với buổi tối hôm qua rất không hài lòng?"
Tịch Giản Cận nhưng không có lên tiếng, phối hợp cho cô ăn cháo, uống đến thời điểm cuối cùng, giống như là trong giây lát nhớ ra cái gì đó, nhìn Bạc Sủng Nhi nói: "Có cần tôi viết tấm chi phiếu cho em hay không? Ba trăm ngàn? Giá tiền công chúa Bạc Gia bồi ngủ?"
"Anh ———— " Bạc Sủng Nhi nhất thời không có lưu ý, chính mình bị sặc cháo, vẫn ho khan không ngừng, thật vất vả ổn lại, lúc này mới khẽ cắn răng, cay cú, ai ngờ, trong lúc bất chợt lại tức giận nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, lặng yên chỉ chốc lát, liền quay đầu, nhìn Tịch Giản Cận cười khanh khách nói: "Ba trăm ngàn đã muốn đuổi em? Kia là giá tiền nam nữ bình thường chơi đùa! Buổi tối hôm qua, anh tàn bạo, SM em! Được kêu là tình thú! Giá tiền là phải đưa gấp bội đấy!"
Thật đúng là đủ mất mặt đấy!
Nghe qua gặp mưa nóng rần lên, nghe qua cảm mạo nóng rần lên, nghe qua các loại nguyên nhân đưa đến nóng rần lên... Người nào nghe qua làm một cuộc yêu, lại cho làm nóng rần lên hay sao?
Tịch Giản Cận nhìn bộ dạng Bạc Sủng Nhi co quắp, không nhịn được khẽ cười một cái, giơ lên cái muỗng, đưa tới bên môi của cô: "Ăn chút cháo, rồi còn uống thuốc."
Bạc Sủng Nhi mở to miệng, nuốt cháo, lúc này mới chợt ý thức được đáy mắt Tịch Giản Cận cười khẽ, mặt của cô ửng đỏ, con ngươi đảo quanh lòng vòng, sau đó liền chợt hướng về phía Tịch Giản Cận chỉ vào mấy vết đỏ trên người mình, kêu lên: " buổi tối hôm qua anh cường bạo em!"
Tịch Giản Cận bưng cháo, tay khẽ run lên, ngẩng đầu, nhìn trên mặt xinh đẹp của cô, đều là hỏa khí ngạo mạn, lập tức có chút dở khóc dở cười: "Tôi cường bạo em?"
Nếu như anh nhớ không lầm, ngày hôm qua mạnh mẽ mà vào trước chính là cô nhỉ?
Tịch Giản Cận tiếp tục đút cháo cho cô, sau đó hờ hững bổ sung một câu: "Là sao? Bất quá tôi nhớ không lầm, sau lại, thật giống như em rất hưởng thụ..."
Bạc Sủng Nhi vốn là uống cháo xong rồi, bởi vì ... câu này suýt nữa phun ra ngoài!
Cô tức giận nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, cảm thấy làm sao sau khi tỉnh, thường xuyên bị anh làm cho sặc sụa thế này chứ!
"Nghe khẩu khí của anh, hình như là đối với buổi tối hôm qua rất không hài lòng?"
Tịch Giản Cận nhưng không có lên tiếng, phối hợp cho cô ăn cháo, uống đến thời điểm cuối cùng, giống như là trong giây lát nhớ ra cái gì đó, nhìn Bạc Sủng Nhi nói: "Có cần tôi viết tấm chi phiếu cho em hay không? Ba trăm ngàn? Giá tiền công chúa Bạc Gia bồi ngủ?"
"Anh ———— " Bạc Sủng Nhi nhất thời không có lưu ý, chính mình bị sặc cháo, vẫn ho khan không ngừng, thật vất vả ổn lại, lúc này mới khẽ cắn răng, cay cú, ai ngờ, trong lúc bất chợt lại tức giận nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, lặng yên chỉ chốc lát, liền quay đầu, nhìn Tịch Giản Cận cười khanh khách nói: "Ba trăm ngàn đã muốn đuổi em? Kia là giá tiền nam nữ bình thường chơi đùa! Buổi tối hôm qua, anh tàn bạo, SM em! Được kêu là tình thú! Giá tiền là phải đưa gấp bội đấy!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.