Chương 580: Người đàn ông, chính là phụ nữ đồ Dùng! 【2】
Diệp Phi Dạ
06/08/2017
Hoa Nhuận Quốc Tế.
Triệu Tố Nhã ở dưới trướng công ti này.
Bạc Sủng Nhi không ngần ngại nhún vai: "A Thánh, từ bao giờ anh từ rửa tiền liền nhảy đến bên trong tập đoàn Bạc Đế hô phong hoán vũ trông coi chuyện làm ăn rồi?"
Tần Thánh cười cười, đâu vào đấy nhìn cái bàn, một hồi lâu, sắc mặt anh nhàn nhạt, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi mở miệng: "Sủng Nhi, em cảm thấy anh sẽ bỏ qua cho cô ta sao?"
Cô ta nhiều lần khiến em gặp nguy hiểm, đầu tiên là phái người muốn cưỡng gian em, hiện tại còn muốn làm ra sự cố như vậy ở studio.
Người nguy hiểm như vậy, làm sao anh có thể để cô ta lưu lại bên cạnh em?
Bạc Sủng Nhi mỉm cười, thật ra thì cô gặp chuyện không may, nói vậy tập đoàn Bạc Đế người chỉ cần hơi tra một chút, liền có thể đoán được tiền căn hậu quả, nói vậy, thu mua công ty lớn như Hoa Nhuận Quốc Tế, cũng không phải là ý của mình A Thánh, đoán chừng là Bạc công tử tự mình toan tính a!
"Chẳng qua, cô ta chỉ là tạm thời bị ẩn dấu, xử trí như thế nào, vẫn đợi em tới đi. " Tô Thần vẫn trầm mặc, trong lúc bất chợt lên tiếng.
Khóe miệng Bạc Sủng Nhi cong cong, giống như rất chuyên chú nghĩ đến xử trí Triệu Tố Nhã như thế nào, nghiêng đầu, nhìn Tần Thánh, một bộ ngây thơ: "Nhưng là, em định hoàn lương rồi..."
Tô Thần uống một hớp nước, trong lúc bất chợt liền phun ra ngoài, vỗ miệng, liên tục ho khan.
Khóe miệng Tần Thánh co giật một chút, "Cái chuyện cười này, một chút cũng không buồn cười."
"Em cũng cảm thấy không thể nào. " Bạc Sủng Nhi cười dài, cô vốn cũng không phải là người lương thiện, Triệu Tố Nhã đối với cô như thế, cô cũng không thể có thể bỏ qua, về phần làm sao, cô thực là không có nghĩ ra, liền híp mắt, "A Thánh, anh để cho em suy nghĩ đã."
Vẻ mặt Tần Thánh khẽ đọng lại một chút.
Bạc Sủng Nhi cầm điếu thuốc, chậm rãi hút một mạch, ưu nhã giơ tay lên, gạt đi tàn thuốc, nhìn tàn thuốc rơi rơi, ánh mắt của cô trở nên có chút hoảng hốt, trầm ngâm chốc lát, ngẩng đầu, như cũ là nụ cười xinh đẹp: "A Thánh, em nghiêm túc... Em muốn làm một cô gái tốt rồi."
Cô hoàn toàn không có một thân ương ngạnh khí, chỉ là một cô gái đơn thuần, mang theo biểu cảm làm cho đau lòng người đau thương không dứt, nhợt nhạt nói: "Nếu như anh ấy thích."
Triệu Tố Nhã ở dưới trướng công ti này.
Bạc Sủng Nhi không ngần ngại nhún vai: "A Thánh, từ bao giờ anh từ rửa tiền liền nhảy đến bên trong tập đoàn Bạc Đế hô phong hoán vũ trông coi chuyện làm ăn rồi?"
Tần Thánh cười cười, đâu vào đấy nhìn cái bàn, một hồi lâu, sắc mặt anh nhàn nhạt, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi mở miệng: "Sủng Nhi, em cảm thấy anh sẽ bỏ qua cho cô ta sao?"
Cô ta nhiều lần khiến em gặp nguy hiểm, đầu tiên là phái người muốn cưỡng gian em, hiện tại còn muốn làm ra sự cố như vậy ở studio.
Người nguy hiểm như vậy, làm sao anh có thể để cô ta lưu lại bên cạnh em?
Bạc Sủng Nhi mỉm cười, thật ra thì cô gặp chuyện không may, nói vậy tập đoàn Bạc Đế người chỉ cần hơi tra một chút, liền có thể đoán được tiền căn hậu quả, nói vậy, thu mua công ty lớn như Hoa Nhuận Quốc Tế, cũng không phải là ý của mình A Thánh, đoán chừng là Bạc công tử tự mình toan tính a!
"Chẳng qua, cô ta chỉ là tạm thời bị ẩn dấu, xử trí như thế nào, vẫn đợi em tới đi. " Tô Thần vẫn trầm mặc, trong lúc bất chợt lên tiếng.
Khóe miệng Bạc Sủng Nhi cong cong, giống như rất chuyên chú nghĩ đến xử trí Triệu Tố Nhã như thế nào, nghiêng đầu, nhìn Tần Thánh, một bộ ngây thơ: "Nhưng là, em định hoàn lương rồi..."
Tô Thần uống một hớp nước, trong lúc bất chợt liền phun ra ngoài, vỗ miệng, liên tục ho khan.
Khóe miệng Tần Thánh co giật một chút, "Cái chuyện cười này, một chút cũng không buồn cười."
"Em cũng cảm thấy không thể nào. " Bạc Sủng Nhi cười dài, cô vốn cũng không phải là người lương thiện, Triệu Tố Nhã đối với cô như thế, cô cũng không thể có thể bỏ qua, về phần làm sao, cô thực là không có nghĩ ra, liền híp mắt, "A Thánh, anh để cho em suy nghĩ đã."
Vẻ mặt Tần Thánh khẽ đọng lại một chút.
Bạc Sủng Nhi cầm điếu thuốc, chậm rãi hút một mạch, ưu nhã giơ tay lên, gạt đi tàn thuốc, nhìn tàn thuốc rơi rơi, ánh mắt của cô trở nên có chút hoảng hốt, trầm ngâm chốc lát, ngẩng đầu, như cũ là nụ cười xinh đẹp: "A Thánh, em nghiêm túc... Em muốn làm một cô gái tốt rồi."
Cô hoàn toàn không có một thân ương ngạnh khí, chỉ là một cô gái đơn thuần, mang theo biểu cảm làm cho đau lòng người đau thương không dứt, nhợt nhạt nói: "Nếu như anh ấy thích."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.