Chương 422: Sủng Nhi, anh chuẩn bị kết hôn! 【27】
Diệp Phi Dạ
20/05/2017
Không cần.
Đánh chết cô cũng không muốn anh nữa!
Cô nắm thật chặc vạt áo Bạc Tình, toàn thân cũng cảm thấy đau co quắp, Bạc Tình cẩn thận ôm lấy cô, chậm rãi đi vào phòng bệnh, đem cô nhẹ nhàng đặt ở trên giường, cúi đầu, hôn hôn cái trán của cô.
Lý Niệm nhìn Bạc Sủng Nhi bộ dạng này, lập tức tức giận ngập trời: "Chú sẽ đi tìm thằng nhóc Tịch gia kia ngay bây giờ!"
"Không cần đi! " Bạc Sủng Nhi tái nhợt mở miệng, ánh mắt nhất nhất nhìn quá bọn họ, một hồi lâu, cô mới khẳng định gật đầu: "Con không cần anh ta, tin tưởng con, con rất nhanh sẽ khá hơn."
... ...
Cô nói, cô rất nhanh sẽ khá hơn.
Thật ra thì ngày hôm sau là cô ổn rồi.
Nên ăn liền ăn nên uống liền uống.
Tuy nhiên lại giống như là đứa trẻ không có linh hồn.
Mọi người nhìn ở đáy mắt, đau dưới đáy lòng, nhưng không biết mở miệng khuyên bảo như thế nào.
Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua, Bạc Sủng Nhi xuất viện, trở lại trang viên Bạc Gia.
Ngày hôm sau, cô nhận được thiếp mời Tịch gia gửi tới.
Là thiệp mừng của anh.
Ba ngày sau, ở Tịch gia, cử hành hôn lễ.
Thật sự muốn kết kết hôn.
Không phải là mộng.
Đoàn người đều ầm ĩ không muốn đi tham gia hôn lễ thái tử gia Tịch gia, nhưng Bạc Sủng Nhi thủy chung không có phát biểu bất kỳ ý kiến nào, chỉ nói là chính mình mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi.
Vào nhà, cô liền khóa cửa, một người ở bên trong phòng, đem hình của anh cùng cô, lật nhìn từng tấm, mỗi một tấm hình, cô cũng có thể nghĩ ra được lúc đó như thế nào.
Vui mừng, tức giận, vui vẻ, thống khổ...
Cuối cùng, lồng ngực của cô đột nhiên buộc chặc, liền gục ở trên bàn, khóc rối tinh rối mù.
Hai ngày sau, cô vẫn cũng không đi ra ngoài, cho đến trước xế chiều Tịch Giản Cận kết hôn, cô nhận được tin nhắn của Dịch Thiển.
【 Sủng Nhi, mở hòm thư ra. 】
Bạc Sủng Nhi tâm tình có chút không tốt, tối nay là hôn lễ của anh, cô cái gì cũng không muốn làm, mạn bất kinh tâm mở ra hòm thư, đem thứ Dịch Thiển gửi cho cô download xuống, liên tiếp là video, cô từng bước từng bước mở ra, tiếp theo từng bước từng bước nhìn.
Xem đến cuối cùng, sắc mặt của cô đột nhiên liếc xuống, nhìn đồng hồ, cách hôn lễ của anh, vẫn còn mười phút đồng hồ, cô nhất định phải chạy tới hiện trường hôn lễ!
Đánh chết cô cũng không muốn anh nữa!
Cô nắm thật chặc vạt áo Bạc Tình, toàn thân cũng cảm thấy đau co quắp, Bạc Tình cẩn thận ôm lấy cô, chậm rãi đi vào phòng bệnh, đem cô nhẹ nhàng đặt ở trên giường, cúi đầu, hôn hôn cái trán của cô.
Lý Niệm nhìn Bạc Sủng Nhi bộ dạng này, lập tức tức giận ngập trời: "Chú sẽ đi tìm thằng nhóc Tịch gia kia ngay bây giờ!"
"Không cần đi! " Bạc Sủng Nhi tái nhợt mở miệng, ánh mắt nhất nhất nhìn quá bọn họ, một hồi lâu, cô mới khẳng định gật đầu: "Con không cần anh ta, tin tưởng con, con rất nhanh sẽ khá hơn."
... ...
Cô nói, cô rất nhanh sẽ khá hơn.
Thật ra thì ngày hôm sau là cô ổn rồi.
Nên ăn liền ăn nên uống liền uống.
Tuy nhiên lại giống như là đứa trẻ không có linh hồn.
Mọi người nhìn ở đáy mắt, đau dưới đáy lòng, nhưng không biết mở miệng khuyên bảo như thế nào.
Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua, Bạc Sủng Nhi xuất viện, trở lại trang viên Bạc Gia.
Ngày hôm sau, cô nhận được thiếp mời Tịch gia gửi tới.
Là thiệp mừng của anh.
Ba ngày sau, ở Tịch gia, cử hành hôn lễ.
Thật sự muốn kết kết hôn.
Không phải là mộng.
Đoàn người đều ầm ĩ không muốn đi tham gia hôn lễ thái tử gia Tịch gia, nhưng Bạc Sủng Nhi thủy chung không có phát biểu bất kỳ ý kiến nào, chỉ nói là chính mình mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi.
Vào nhà, cô liền khóa cửa, một người ở bên trong phòng, đem hình của anh cùng cô, lật nhìn từng tấm, mỗi một tấm hình, cô cũng có thể nghĩ ra được lúc đó như thế nào.
Vui mừng, tức giận, vui vẻ, thống khổ...
Cuối cùng, lồng ngực của cô đột nhiên buộc chặc, liền gục ở trên bàn, khóc rối tinh rối mù.
Hai ngày sau, cô vẫn cũng không đi ra ngoài, cho đến trước xế chiều Tịch Giản Cận kết hôn, cô nhận được tin nhắn của Dịch Thiển.
【 Sủng Nhi, mở hòm thư ra. 】
Bạc Sủng Nhi tâm tình có chút không tốt, tối nay là hôn lễ của anh, cô cái gì cũng không muốn làm, mạn bất kinh tâm mở ra hòm thư, đem thứ Dịch Thiển gửi cho cô download xuống, liên tiếp là video, cô từng bước từng bước mở ra, tiếp theo từng bước từng bước nhìn.
Xem đến cuối cùng, sắc mặt của cô đột nhiên liếc xuống, nhìn đồng hồ, cách hôn lễ của anh, vẫn còn mười phút đồng hồ, cô nhất định phải chạy tới hiện trường hôn lễ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.