Chương 746: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi ! (23)
Diệp Phi Dạ
28/10/2017
"Cho nên, hiện tại thừa dịp cô còn chưa xuống bút, cô còn có thể đổi ý."
"Tôi hỏi cô một lần cuối cùng, cô khẳng định muốn ký phần khế ước bán thân này sao?"
"Cô biết...... Những yêu cầu kia của cô, tập đoàn Bạc Đế đều có thể thỏa mãn cô...... Cho nên, cô xác định không đổi ý sao?"
Bạc Sủng Nhi nói không vội không chậm, âm điệu thanh thúy dễ nghe, ngữ khí ngạo mạn cứng nhắc mười phần.
Lời của cô quanh quẩn trong phòng.
Giống như một cây đao, hung hăng đâm vào trong tai Hàn Như Y, toàn thân Hàn Như Y đau đớn kịch liệt, cô chặt chẽ nắm lấy hợp đồng, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới ngẩng đầu nhìn Bạc Sủng Nhi.
Trong phút chốc. Trong mắt Bạc Sủng Nhi lóe ra một chút ánh sáng lạ.
Thế nhưng, Hàn Như Y lại chậm rãi lắc đầu.
"Tôi khẳng định muốn ký phần khế ước này, tôi sẽ không hối hận!"
Ánh sáng trong mắt Bạc Sủng Nhi, nhất thời tiêu diệt không còn một mảnh!
Mà thay thế so với vừa nãy còn lạnh hơn, tay của cô nắm thành quyền, hừ lạnh một tiếng, lúc này ngữ khí gần như nặn từ kẽ răng nói: "Vậy thì tốt, cô ký đi. Chỉ cần cô ký, như vậy cô sẽ không còn cơ hội hối hận!"
Hàn Như Y gật đầu một cái, cầm bút lên, chậm rãi cúi người, ký tên trên giấy.
Sắc mặt Bạc Sủng Nhi, dần dần trở nên trắng như tuyết.
Con người của cô, một mực chuyển không ngừng, mãi cho đến Hàn Như Y ký xong, lúc này mới vươn tay, lấy bản hợp đồng tới trước mặt mình, cầm bút lên, ký tên mình, sau đó đưa cho Tần Thánh đứng bên, nói ra: "Đóng dấu, để luật sư làm chứng!"
Nói xong, cô liền đột nhiên đứng dậy, chỉ ra ngoài cửa, nói với Hàn Như Y: "Hiện tại không còn gì, cô có thể đi rồi!"
Hàn Như Y đứng ở nơi đó, nhìn Bạc Sủng Nhi giống như là còn có lời muốn nói, thế nhưng vừa há miệng ra, Bạc Sủng Nhi đột nhiên tức giận hô: "Đi nhanh cho tôi!"
Tô Thần nhìn thấy Bạc Sủng Nhi kích động như vậy, liền vội vàng tiến lên, ôm Hàn Như Y, đưa cô ra ngoài.
Lúc này Tần Thánh mới thận trọng mở miệng hỏi: "Đến cùng làm sao vậy?"
"Tôi hỏi cô một lần cuối cùng, cô khẳng định muốn ký phần khế ước bán thân này sao?"
"Cô biết...... Những yêu cầu kia của cô, tập đoàn Bạc Đế đều có thể thỏa mãn cô...... Cho nên, cô xác định không đổi ý sao?"
Bạc Sủng Nhi nói không vội không chậm, âm điệu thanh thúy dễ nghe, ngữ khí ngạo mạn cứng nhắc mười phần.
Lời của cô quanh quẩn trong phòng.
Giống như một cây đao, hung hăng đâm vào trong tai Hàn Như Y, toàn thân Hàn Như Y đau đớn kịch liệt, cô chặt chẽ nắm lấy hợp đồng, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới ngẩng đầu nhìn Bạc Sủng Nhi.
Trong phút chốc. Trong mắt Bạc Sủng Nhi lóe ra một chút ánh sáng lạ.
Thế nhưng, Hàn Như Y lại chậm rãi lắc đầu.
"Tôi khẳng định muốn ký phần khế ước này, tôi sẽ không hối hận!"
Ánh sáng trong mắt Bạc Sủng Nhi, nhất thời tiêu diệt không còn một mảnh!
Mà thay thế so với vừa nãy còn lạnh hơn, tay của cô nắm thành quyền, hừ lạnh một tiếng, lúc này ngữ khí gần như nặn từ kẽ răng nói: "Vậy thì tốt, cô ký đi. Chỉ cần cô ký, như vậy cô sẽ không còn cơ hội hối hận!"
Hàn Như Y gật đầu một cái, cầm bút lên, chậm rãi cúi người, ký tên trên giấy.
Sắc mặt Bạc Sủng Nhi, dần dần trở nên trắng như tuyết.
Con người của cô, một mực chuyển không ngừng, mãi cho đến Hàn Như Y ký xong, lúc này mới vươn tay, lấy bản hợp đồng tới trước mặt mình, cầm bút lên, ký tên mình, sau đó đưa cho Tần Thánh đứng bên, nói ra: "Đóng dấu, để luật sư làm chứng!"
Nói xong, cô liền đột nhiên đứng dậy, chỉ ra ngoài cửa, nói với Hàn Như Y: "Hiện tại không còn gì, cô có thể đi rồi!"
Hàn Như Y đứng ở nơi đó, nhìn Bạc Sủng Nhi giống như là còn có lời muốn nói, thế nhưng vừa há miệng ra, Bạc Sủng Nhi đột nhiên tức giận hô: "Đi nhanh cho tôi!"
Tô Thần nhìn thấy Bạc Sủng Nhi kích động như vậy, liền vội vàng tiến lên, ôm Hàn Như Y, đưa cô ra ngoài.
Lúc này Tần Thánh mới thận trọng mở miệng hỏi: "Đến cùng làm sao vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.