Chương 691: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi! 【16】
Diệp Phi Dạ
30/09/2017
Có phải, chân tướng, bị bọn họ biết toàn bộ rồi?
Rốt cục vẫn phải nói trắng ra!
Tần Thánh nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi thấy có người tới , nhanh chóng lấy lại tinh thần, trên mặt là nụ cười sáng loáng, hai mắt một mảnh cảm giác, đảo qua rồi mới vừa im lặng không tiếng động, mỵ mỵ chào hỏi: "A Thánh, Dịch Thiển ca, sao các anh tới rồi?"
Tần Thánh gật đầu, thấy được Bạc Sủng Nhi che dấu, anh cũng theo đó cười cười: "È hèm, không đến làm sao được hả? Tin tức bên ngoài, vết thương không dậy nổi! Tới nơi này xử lý một chút chuyện của bọn em!"
Bạc Sủng Nhi lập tức an lòng, nghiêng đầu, cười cười, nhìn thoáng qua Tịch Giản Cận im lặng không nói một bên, lúc này cô mới một lần nữa đem ánh mắt như ngừng lại trên mặt Tần Thánh và Dịch Thiển, đáy lòng cũng là thất thượng bát hạ, không cách nào an ổn, vô thức hỏi: "Xử lý thế nào đây?"
Tần Thánh chuyển đầu, nhìn thoáng qua Dịch Thiển.
Dịch Thiển lúc này mới chậm chạp tiến lên, trả lời một câu: "Ừ... . . . Vô cùng cảm tạ Triệu Tố Nhã tiểu thư đã cứu Bạc Sủng Nhi, vì thế tất cả tập đoàn Bạc Đế cũng đối với cô đưa lên lòng biết ơn nồng đậm."
Bạc Sủng Nhi: "... ..."
Đáy lòng cũng đang lặng yên nghĩ tới, mỗi lần ra sân Dịch Thiển có thể đừng làm người ta sợ hãi như vậy được hay không?
Tần Thánh giống như là không có chuyện gì, chậm rãi ngồi ở trên ghế sa lon, hướng về phía Triệu Tố Nhã nhíu mày, tiếp tục nói: "Cho nên, chúng tôi sau khi thương lượng riêng, đã ra một cái quyết định, đó chính là đáp ứng một cái yêu cầu của Triệu Tố Nhã tiểu thư, vô điều kiện... . . . Chỉ cần cô nói ra, chúng tôi liền làm theo."
"Cho nên, không biết Triệu Tố Nhã tiểu thư, điều kiện của cô là gì? " Dịch Thiển nhíu mày, tư thái của anh phiêu dật như tiên, bình tĩnh, ngay cả khí tràng, cũng vừa đủ, không cao, không thấp, vừa phải.
Thời điểm Triệu Tố Nhã giúp Bạc Sủng Nhi đở cái xe gắn máy kia, cũng đã nghĩ đến sẽ có một màn như vậy rồi.
Cô không muốn rời X thị, không muốn đi nước ngoài sống cuộc sống xa xứ, thậm chí, cô muốn để cho Bạc Sủng Nhi sẽ không làm gì được mình, cũng muốn lưu ở địa phương cách Tịch Giản Cận gần nhất, cho nên cô chỉ có thể làm như vậy.
Thuận tiện, mở ra quá khứ của bọn họ, vứt quả bom khổng lồ tiếp theo cho bọn họ.
Hôm nay, cơ hội tới, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Lập tức, cô suy nghĩ một chút, mới lại hỏi: "Tôi ra điều kiện gì, tập đoàn Bạc Đế cũng sẽ đáp ứng?"
Rốt cục vẫn phải nói trắng ra!
Tần Thánh nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi thấy có người tới , nhanh chóng lấy lại tinh thần, trên mặt là nụ cười sáng loáng, hai mắt một mảnh cảm giác, đảo qua rồi mới vừa im lặng không tiếng động, mỵ mỵ chào hỏi: "A Thánh, Dịch Thiển ca, sao các anh tới rồi?"
Tần Thánh gật đầu, thấy được Bạc Sủng Nhi che dấu, anh cũng theo đó cười cười: "È hèm, không đến làm sao được hả? Tin tức bên ngoài, vết thương không dậy nổi! Tới nơi này xử lý một chút chuyện của bọn em!"
Bạc Sủng Nhi lập tức an lòng, nghiêng đầu, cười cười, nhìn thoáng qua Tịch Giản Cận im lặng không nói một bên, lúc này cô mới một lần nữa đem ánh mắt như ngừng lại trên mặt Tần Thánh và Dịch Thiển, đáy lòng cũng là thất thượng bát hạ, không cách nào an ổn, vô thức hỏi: "Xử lý thế nào đây?"
Tần Thánh chuyển đầu, nhìn thoáng qua Dịch Thiển.
Dịch Thiển lúc này mới chậm chạp tiến lên, trả lời một câu: "Ừ... . . . Vô cùng cảm tạ Triệu Tố Nhã tiểu thư đã cứu Bạc Sủng Nhi, vì thế tất cả tập đoàn Bạc Đế cũng đối với cô đưa lên lòng biết ơn nồng đậm."
Bạc Sủng Nhi: "... ..."
Đáy lòng cũng đang lặng yên nghĩ tới, mỗi lần ra sân Dịch Thiển có thể đừng làm người ta sợ hãi như vậy được hay không?
Tần Thánh giống như là không có chuyện gì, chậm rãi ngồi ở trên ghế sa lon, hướng về phía Triệu Tố Nhã nhíu mày, tiếp tục nói: "Cho nên, chúng tôi sau khi thương lượng riêng, đã ra một cái quyết định, đó chính là đáp ứng một cái yêu cầu của Triệu Tố Nhã tiểu thư, vô điều kiện... . . . Chỉ cần cô nói ra, chúng tôi liền làm theo."
"Cho nên, không biết Triệu Tố Nhã tiểu thư, điều kiện của cô là gì? " Dịch Thiển nhíu mày, tư thái của anh phiêu dật như tiên, bình tĩnh, ngay cả khí tràng, cũng vừa đủ, không cao, không thấp, vừa phải.
Thời điểm Triệu Tố Nhã giúp Bạc Sủng Nhi đở cái xe gắn máy kia, cũng đã nghĩ đến sẽ có một màn như vậy rồi.
Cô không muốn rời X thị, không muốn đi nước ngoài sống cuộc sống xa xứ, thậm chí, cô muốn để cho Bạc Sủng Nhi sẽ không làm gì được mình, cũng muốn lưu ở địa phương cách Tịch Giản Cận gần nhất, cho nên cô chỉ có thể làm như vậy.
Thuận tiện, mở ra quá khứ của bọn họ, vứt quả bom khổng lồ tiếp theo cho bọn họ.
Hôm nay, cơ hội tới, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Lập tức, cô suy nghĩ một chút, mới lại hỏi: "Tôi ra điều kiện gì, tập đoàn Bạc Đế cũng sẽ đáp ứng?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.