Chương 789: Tiểu Tịch, em mang thai rồi ! (20)
Diệp Phi Dạ
08/01/2018
"Không sao, nếu như phía trên hỏi, cô cứ để họi qua hỏi người Tịch gia nguyên nhân!...... Ừm, lúc nào xử lý thủ tục?"
Tịch Giản Cận quay đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi một chút, thần thái của anh cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng trong mắt của anh lại cất giấu nồng đậm kích động, anh nhanh chóng liếc qua, cắn răng, cực kỳ khẳng định nói: "Bây giờ đi, đại khái nửa giờ, tôi sẽ đến cục dân chính, mấy người chuẩn bị kỹ càng tất cả, đi liền đăng ký đóng dấu!"
Tịch Giản Cận dập máy điện thoại, liền quay đầu, cực kỳ nhàn nhạt nhìn Bạc Sủng Nhi: "Hết thảy làm xong, em đã muốn gả cho anh, như vậy hiện tại liền dẫn em đi đăng ký."
Bạc Sủng Nhi còn mang một bộ mờ mịt.
Cô cảm thấy giống như là nằm mơ không chân thực, vừa rồi cô vẫn cảm thấy anh sẽ không đồng ý, thậm chí cô suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được lấy việc mang thai uy hiếp anh, kết quả anh cũng không hỏi, cái gì cũng không truy cứu, chỉ là đơn giản hỏi cô vài câu em chắc chắn chứ? Liền cùng anh đăng ký kết hôn rồi?
Tịch Giản Cận nhìn lấy Bạc Sủng Nhi kinh ngạc, ánh mắt sau đó trầm xuống, ngữ điệu anh cũng đi theo có chút lãnh khốc: "Làm sao hả? Hối hận rồi hả? Em không muốn gả cho anh sao?"
Bạc Sủng Nhi có chút mơ hồ, cô hơi chớp mắt, Tịch Giản Cận nhìn bộ dạng này của cô, nhất thời hất ra tay của cô.
Bạc Sủng Nhi bị anh hất ra, trong lúc đó hoàn hồn, liền vội vàng nắm lấy tay của anh, nắm thật chặt, cô gả cho anh, làm sao lại không gả cho anh chứ?
Nếu như cô không muốn gả cho anh, cô cần phải trăm phương ngàn kế như thế sao?
Bạc Sủng Nhi hít sâu một hơi, nói ra với anh: "Gả, em gả cho anh!"
Ánh mắt Tịch Giản Cận hơi hơi dịu đi một chút.
Anh nắm tay của cô, đo về phang máy.
Lên xe, Tịch Giản Cận lái xe cực kỳ nhanh.
Hai người đều không nói gì.
Tịch Giản Cận giống như hạ quyết định cực kỳ lớn, anh biết cô giỏi thay đổi, hiện tại cô đã lừa gạt anh vì muốn gả cho anh như vậy, như vậy anh không muốn buông tha cái thời cơ này, mà anh cũng có thể thừa cơ giải thích với Hàn Như Y, cô mang thai rồi...... Anh không thể không cưới cô!
Thế nhưng là xe tới cửa cục dân chính, Tịch Giản Cận dừng xe, quay đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi yên tĩnh, một lần nữa xác định nói: "Bạc Cẩm, em nghĩ kỹ chưa? Đi vào, liền không có chỗ đổi ý rồi!"
Tịch Giản Cận quay đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi một chút, thần thái của anh cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng trong mắt của anh lại cất giấu nồng đậm kích động, anh nhanh chóng liếc qua, cắn răng, cực kỳ khẳng định nói: "Bây giờ đi, đại khái nửa giờ, tôi sẽ đến cục dân chính, mấy người chuẩn bị kỹ càng tất cả, đi liền đăng ký đóng dấu!"
Tịch Giản Cận dập máy điện thoại, liền quay đầu, cực kỳ nhàn nhạt nhìn Bạc Sủng Nhi: "Hết thảy làm xong, em đã muốn gả cho anh, như vậy hiện tại liền dẫn em đi đăng ký."
Bạc Sủng Nhi còn mang một bộ mờ mịt.
Cô cảm thấy giống như là nằm mơ không chân thực, vừa rồi cô vẫn cảm thấy anh sẽ không đồng ý, thậm chí cô suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được lấy việc mang thai uy hiếp anh, kết quả anh cũng không hỏi, cái gì cũng không truy cứu, chỉ là đơn giản hỏi cô vài câu em chắc chắn chứ? Liền cùng anh đăng ký kết hôn rồi?
Tịch Giản Cận nhìn lấy Bạc Sủng Nhi kinh ngạc, ánh mắt sau đó trầm xuống, ngữ điệu anh cũng đi theo có chút lãnh khốc: "Làm sao hả? Hối hận rồi hả? Em không muốn gả cho anh sao?"
Bạc Sủng Nhi có chút mơ hồ, cô hơi chớp mắt, Tịch Giản Cận nhìn bộ dạng này của cô, nhất thời hất ra tay của cô.
Bạc Sủng Nhi bị anh hất ra, trong lúc đó hoàn hồn, liền vội vàng nắm lấy tay của anh, nắm thật chặt, cô gả cho anh, làm sao lại không gả cho anh chứ?
Nếu như cô không muốn gả cho anh, cô cần phải trăm phương ngàn kế như thế sao?
Bạc Sủng Nhi hít sâu một hơi, nói ra với anh: "Gả, em gả cho anh!"
Ánh mắt Tịch Giản Cận hơi hơi dịu đi một chút.
Anh nắm tay của cô, đo về phang máy.
Lên xe, Tịch Giản Cận lái xe cực kỳ nhanh.
Hai người đều không nói gì.
Tịch Giản Cận giống như hạ quyết định cực kỳ lớn, anh biết cô giỏi thay đổi, hiện tại cô đã lừa gạt anh vì muốn gả cho anh như vậy, như vậy anh không muốn buông tha cái thời cơ này, mà anh cũng có thể thừa cơ giải thích với Hàn Như Y, cô mang thai rồi...... Anh không thể không cưới cô!
Thế nhưng là xe tới cửa cục dân chính, Tịch Giản Cận dừng xe, quay đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi yên tĩnh, một lần nữa xác định nói: "Bạc Cẩm, em nghĩ kỹ chưa? Đi vào, liền không có chỗ đổi ý rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.