Chương 358: Tôi sẽ không bao giờ cho cô cơ hội! 【8】
Diệp Phi Dạ
04/05/2017
Mà trọng yếu hơn là...... Tiểu Tịch, anh không thích em như vậy.
Anh thích chính là cô bé tốt đẹp.
Em muốn làm chính là cô bé tốt đẹp.
Em chỉ muốn chứng minh cho anh nhìn, thật ra thì em cũng không phải là cô bé vô năng, cô gái khác có thể làm, em cũng có thể làm.
ánh mắt Tần Thánh khẽ mê mang một chút, ngón tay run lên, xe khẽ trượt, suýt nữa đụng phải xe một bên, may là anh phản ứng nhanh chóng, kịp thời thắng xe.
Bạc Sủng Nhi vốn là nói xong câu nói kia, cả người là có chút im lặng, hai tháng không có thấy Tiểu Tịch rồi, đáy lòng của cô có chút nhớ anh......
Nhưng là hình như qua rất khá, tốt...... Cô không biết phải đến gần anh như thế nào......
Bạc Sủng Nhi đột nhiên nghe được thanh âm xe Tần Thánh trượt, lập tức hồi thần, khẩn trương hỏi: "A Thánh? Làm sao? Có chuyện gì xảy ra sao?"
Tần Thánh hé mắt, nhẹ nhàng ho khụ tiếng nói, sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên, nhẹ giọng chê cười: "Không có...... Chẳng qua là bị ý nghĩ của em hù đến rồi."
Bạc Sủng Nhi tất nhiên nghe được ý đùa giợn của Tần Thánh, cô liền bĩu môi, hừ một tiếng, nói: "Anh đừng không tin em, em nhất định có thể làm được tốt nhất, hơn nữa em nhất định sẽ để cho quảng cáo lần này của AL náo động toàn cầu, em tuyệt đối có thể tìm ra ý tưởng tốt nhất!"
Tần Thánh lần này không có mở miệng nói chuyện, chẳng qua là cong khóe môi, đáy lòng lại nghĩ, em thích là tốt rồi.
Bạc Sủng Nhi vốn là muốn cúp điện thoại, nhưng là trong lúc bất chợt giống như là nhớ ra cái gì đó, nhẹ giọng nói: "A Thánh, em chung quy vẫn thấy Triệu Tố Nhã đối với em rất hiểu rõ......"
Không biết có phải là ảo giác hay không, luôn có cảm giác như vậy.
Bởi vì mỗi một việc, Triệu Tố Nhã đều giống như nhằm vào tính cách từ hồi còn nhỏ của cô mà gây chuyện.
Nếu không phải hiện tại cô trưởng thành, đã qua bảy năm, có lẽ cô sẽ dễ dàng lâm vào trong bẫy của cô ta.
Mặc dù cô cho tới bây giờ, còn không biết mục đích Triệu Tố Nhã rốt cuộc là cái gì?
Nhưng là cô thật sự có một loại trực giác, nói cho cô biết...... Triệu Tố Nhã đối với tính cách của cô có chút, rất hiểu rõ......
Tần Thánh nghe vậy, khẽ nhăn mày, giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nghiêm túc hỏi một câu: "Làm sao thấy được?"
Anh thích chính là cô bé tốt đẹp.
Em muốn làm chính là cô bé tốt đẹp.
Em chỉ muốn chứng minh cho anh nhìn, thật ra thì em cũng không phải là cô bé vô năng, cô gái khác có thể làm, em cũng có thể làm.
ánh mắt Tần Thánh khẽ mê mang một chút, ngón tay run lên, xe khẽ trượt, suýt nữa đụng phải xe một bên, may là anh phản ứng nhanh chóng, kịp thời thắng xe.
Bạc Sủng Nhi vốn là nói xong câu nói kia, cả người là có chút im lặng, hai tháng không có thấy Tiểu Tịch rồi, đáy lòng của cô có chút nhớ anh......
Nhưng là hình như qua rất khá, tốt...... Cô không biết phải đến gần anh như thế nào......
Bạc Sủng Nhi đột nhiên nghe được thanh âm xe Tần Thánh trượt, lập tức hồi thần, khẩn trương hỏi: "A Thánh? Làm sao? Có chuyện gì xảy ra sao?"
Tần Thánh hé mắt, nhẹ nhàng ho khụ tiếng nói, sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên, nhẹ giọng chê cười: "Không có...... Chẳng qua là bị ý nghĩ của em hù đến rồi."
Bạc Sủng Nhi tất nhiên nghe được ý đùa giợn của Tần Thánh, cô liền bĩu môi, hừ một tiếng, nói: "Anh đừng không tin em, em nhất định có thể làm được tốt nhất, hơn nữa em nhất định sẽ để cho quảng cáo lần này của AL náo động toàn cầu, em tuyệt đối có thể tìm ra ý tưởng tốt nhất!"
Tần Thánh lần này không có mở miệng nói chuyện, chẳng qua là cong khóe môi, đáy lòng lại nghĩ, em thích là tốt rồi.
Bạc Sủng Nhi vốn là muốn cúp điện thoại, nhưng là trong lúc bất chợt giống như là nhớ ra cái gì đó, nhẹ giọng nói: "A Thánh, em chung quy vẫn thấy Triệu Tố Nhã đối với em rất hiểu rõ......"
Không biết có phải là ảo giác hay không, luôn có cảm giác như vậy.
Bởi vì mỗi một việc, Triệu Tố Nhã đều giống như nhằm vào tính cách từ hồi còn nhỏ của cô mà gây chuyện.
Nếu không phải hiện tại cô trưởng thành, đã qua bảy năm, có lẽ cô sẽ dễ dàng lâm vào trong bẫy của cô ta.
Mặc dù cô cho tới bây giờ, còn không biết mục đích Triệu Tố Nhã rốt cuộc là cái gì?
Nhưng là cô thật sự có một loại trực giác, nói cho cô biết...... Triệu Tố Nhã đối với tính cách của cô có chút, rất hiểu rõ......
Tần Thánh nghe vậy, khẽ nhăn mày, giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nghiêm túc hỏi một câu: "Làm sao thấy được?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.